Sinh Tồn Trong Trò Chơi Tang Thi

Chương 284

Đường Dư lại đưa tay mở chiếc máy tính cũ, lần này máy tính khởi động bình thường, cũng không xuất hiện màn hình lơ lửng. Đường Dư suy nghĩ 2 giây, nàng sa sầm mặt gập nắp lại, rút sạc pin, rồi tìm trong ngăn kéo bàn học chiếc túi đựng laptop, bỏ gọn máy tính cũ vào rồi xách lên tay. Thứ chết tiệt này, nàng muốn mang về cho Giản Triệt xem thử, bên trong cất giấu hay ký sinh thứ gì, các nàng nhất định phải tìm ra.
Sau khi rời khỏi căn phòng đặc thù, cảm giác bị giám sát như hình với bóng kia đã biến mất không còn tăm hơi. Đường Dư cũng không cho rằng Tạp Nga Tư đã rời đi, nếu nó có thể biết được tình hình của mình trong khu cấm và ngấm ngầm giở trò, thì nhất định có cách biết được hành động cùng tình hình của nàng, có lẽ nó kết nối vào dữ liệu trò chơi, hoặc là dùng thủ đoạn khác.
Có lẽ vì sự tồn tại của Tạp Nga Tư, bên trong biệt thự không lắp đặt thiết bị giám sát. Đường Dư nhấc nhấc cái túi trong tay, lấy một viên □□ bên trong dán vào phía dưới cầu thang bộ, viên còn lại, Đường Dư để bóng đen dán lên trần nhà ngay phía dưới căn phòng đặc thù. Có điều Đường Dư không biết thứ này có thể gây tổn thương cho căn phòng đặc thù hay không, dù sao tài nguyên bên trong đó tồn tại độc lập với trò chơi.
Sau khi làm xong tất cả những việc này, Đường Dư rời khỏi sân nhỏ, ẩn náu vào trong căn biệt thự nhỏ đối diện. Nàng nấp ở lầu hai, yên lặng chờ đợi hành động tiếp theo của Tống Lãnh Trúc.......
Tống Lãnh Trúc im lặng nhìn chăm chú Lâm Trọng Kỳ, sau khi đối phương nói xong nhược điểm của Tạp Nga Tư, liền chuyển chủ đề, nói đến chuyện hợp tác: “Ta thấy Tống tiểu thư thật sự có bản lĩnh, chỉ trao đổi thông tin thì hơi lãng phí, hay chúng ta hợp tác tìm kiếm những Tạp Nga Tư còn lại thì sao?”
Tống Lãnh Trúc trầm tư một lúc: “Có thể thì có thể, nhưng ngươi cũng đã nói, chẳng bao lâu nữa Tạp Nga Tư sẽ có thể khống chế trò chơi, ngươi làm sao xác định sau khi chúng ta tìm thấy nó thì có thể điều khiển nó, chứ không phải nó điều khiển chúng ta đây?”
Câu hỏi nói trúng tim đen của Tống Lãnh Trúc giáng cho Lâm Trọng Kỳ một đòn, hắn sững sờ một chút, rõ ràng chưa từng nghĩ tới chuyện này: “Ặc, cái này thì......”
Tống Lãnh Trúc không đợi hắn nói gì lại tiếp tục truy hỏi: “Lâm tiên sinh hiện tại làm thế nào để khống chế Tạp Nga Tư? Chúng ta có thể bàn bạc nghiên cứu một phen, nói không chừng có thể tìm ra biện pháp giải quyết.”
Tống Lãnh Trúc đang nói nhảm, rõ ràng là lời khách sáo, nhưng Lâm Trọng Kỳ cân nhắc một phen, so với việc quyền lực bị uy hiếp, lời khách sáo của Tống Lãnh Trúc liền không đáng kể, huống hồ nàng nói quả thực có lý, nói không chừng nha đầu thông minh hơn người này thật sự có thể tìm ra phương pháp.
“Ta cũng không điều khiển nó, sau khi phát hiện ra nó, nó liền tự xưng là trí tuệ nhân tạo dạng phục vụ trong trò chơi, hỏi gì đáp đó, cũng cung cấp cho ta một số tiện lợi và phương án quản lý, nửa năm qua, nó ngày càng mạnh mẽ, nhưng từ trước đến nay không có hành vi quá phận, chỉ yêu cầu một việc —— không được công khai sự tồn tại của nó...... Chẳng lẽ, Tạp Nga Tư trong tay Tống tiểu thư không phải như vậy sao?”
Tống Lãnh Trúc cúi đầu trầm tư, cái này nghe không hề giống một AI dạng phục vụ, trong trò chơi không thể nào có loại AI phá vỡ cân bằng thế này, mà hơn một năm qua còn không bị công ty game xử lý, chẳng lẽ nó đang nói dối? Càng đáng sợ hơn là, Tống Lãnh Trúc suy đoán nó đã nắm bắt được tính cách của Lâm Trọng Kỳ, biết cách thần phục con người, đồng thời tự tay tạo cho hắn một cái kén thông tin.
Nó cũng tham gia vào việc quản lý thành bang, thảo nào thành Đuốc Cành Thông còn có chính sách “Không cho phép biểu lộ sự bất mãn” tồn tại, chỉ cần không ai phàn nàn, Lâm Trọng Kỳ ở tầng lớp quyền lực cao nhất bị những kẻ khúm núm vây quanh, làm sao còn nghe được tiếng nói chân thực. Hắn chỉ sợ còn tưởng rằng thủ đoạn quản lý của mình vô cùng cao minh, sự tự đại ăn sâu vào lòng đó càng lúc càng lộ rõ.
Tống Lãnh Trúc đột nhiên ngẩng đầu, chậm rãi hỏi: “Ngươi, chưa từng nghi ngờ nó vẫn luôn lừa ngươi sao?”
Bộ râu của Lâm Trọng Kỳ đột nhiên run rẩy một chút, một lát sau hắn nghiêm mặt nói: “Không thể nào, có quy định giữa các hành tinh, AI cung cấp thông tin có thể không toàn diện, nhưng không được nói dối, kể cả chuyện nó cũng phục vụ ngươi, có lẽ chỉ là ta không hỏi nên nó không nói.”
Không biết lời này của Lâm Trọng Kỳ là thật lòng hay giả dối, hắn tiếp tục nói: “Tống tiểu thư ngươi quá lo lắng rồi.” Nhưng trên thực tế, thông tin không toàn diện vốn dĩ có thể tạo nên lời nói dối.
Tống Lãnh Trúc cũng không tranh cãi thêm, chỉ đáp lại một tiếng: “Ừm, vậy xem ra Tạp Nga Tư vẫn là dịu dàng ngoan ngoãn, ta quả thực đã quá lo lắng. Đề nghị của Lâm tiên sinh ta cần suy nghĩ một chút, không thể lập tức đưa ra câu trả lời chắc chắn.”
“Không sao, ngươi vẫn chưa ăn bữa tối phải không? Hay là dùng bữa ngay tại đây đi, ăn xong chúng ta lại bàn cũng không muộn.” Lâm Trọng Kỳ hảo ý mời.
Tống Lãnh Trúc vốn định từ chối, đối phương trông có vẻ lễ phép chu đáo, nhưng ngụ ý là chỉ cho nàng thời gian của một bữa cơm để cân nhắc. Có điều Tống Lãnh Trúc nghĩ lại, cũng được, sau khi ăn tối xong, chỉ sợ Lâm Trọng Kỳ sẽ không còn thời gian để thảo luận chuyện này nữa.
Lúc này đã gần nửa đêm, nhân viên quản lý biệt thự vẫn chuẩn bị xong cơm nước như thường lệ, đêm nay công việc bận rộn, ngay cả Lâm Trọng Kỳ cũng chưa dùng bữa.
Trên bàn ăn dài còn bày biện những vật trang trí đẹp đẽ, đồ ăn được bưng lên có chủng loại phong phú hơn nhiều so với “Khu đổi thức ăn”, các loại thịt tươi mới, rau quả khó gặp, cùng với thứ gọi là rượu vang đỏ cất hầm, lần lượt bày ra trước mặt Tống Lãnh Trúc.
Hai người ngồi đối diện nhau qua bàn, Lâm Trọng Kỳ sau khi uống vài ly rượu vang đỏ liền bắt đầu kể về công tích vĩ đại khi thành lập doanh địa của hắn.
“Tống tiểu thư nếu muốn dựa vào Tạp Nga Tư để thành lập doanh địa, có lẽ không làm được, mặc dù Tạp Nga Tư cung cấp một số tài nguyên hỗ trợ, nhưng xây một tòa thành cũng không dễ dàng, đặc biệt là một tòa thành lớn như vậy, một năm nay ta đã tốn không ít tâm tư......” Lâm Trọng Kỳ vừa nói vừa ngước mắt nhìn về phía Tống Lãnh Trúc, thấy đối phương nghe rất chăm chú, đêm nay lại quả thực đã cung cấp thông tin, hắn liền bỏ đi tâm lý cẩn thận phòng bị, mở ra máy hát.
Tống Lãnh Trúc vẻ mặt không đổi lắng nghe, lơ đãng đáp lại vài tiếng. Tâm tư của nàng không đặt trên người Lâm Trọng Kỳ, mà hoàn toàn ở chỗ Đường Dư. Đường Dư đã rất lâu không nói chuyện, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng hít thở nặng nề, mãi cho đến khi Đường Dư gửi tín hiệu an toàn, Tống Lãnh Trúc mới hoàn toàn yên lòng.
Trên bàn ăn, Lâm Trọng Kỳ trông có vẻ nói rất nhiều, nhưng đều cố ý né tránh thông tin mấu chốt, ví dụ như lực lượng vũ trang trong thành, các điểm phòng ngự ở đâu, hắn nửa chữ cũng không hé răng, nhưng Tống Lãnh Trúc không cần những thông tin này, thứ nàng cần lại hoàn toàn là những chuyện mà Lâm Trọng Kỳ cho là không quan trọng.
Ví dụ như trong thành có bao nhiêu người chơi tìm đến nương tựa hắn, đang trú ngụ ở khu vực nào, bao nhiêu người chơi từng kể lể với hắn đủ loại chuyện lông gà vỏ tỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận