Sinh Tồn Trong Trò Chơi Tang Thi

Chương 221

Là kiến trúc biểu tượng, tháp Tân Châu rất dễ thấy, từ rất xa cũng có thể nhìn thấy khối cầu trên thân tháp cùng ngọn tháp như đâm rách bầu trời. Xung quanh, các cao ốc văn phòng phản xạ ánh nắng, không chút dè dặt phô bày tài lực phong phú của thành phố lớn. Chỉ tiếc hiện tại, những kiến trúc phồn hoa này đều đã mất đi sinh khí.
Đường Dư nhặt được một chiếc xe ở đầu đường nhỏ, lái về hướng tháp Tân Châu. Trên đường thuận lợi lạ thường, không gặp phải chuyện ngoài ý muốn nào. Khi sắp vào đến nội thành, Đường Dư xuống xe đi bộ, kích hoạt trạng thái ẩn thân rồi đi lên đại lộ.
Lúc này, xung quanh chỉ có nàng là sinh vật sống duy nhất. Thoáng chốc, Đường Dư như quay lại thời điểm vừa mới khôi phục ý thức, khi đó nàng cũng lẻ loi một mình đứng giữa nội thành, xung quanh giấy tờ bay tứ tán, đập vào mắt toàn là cảnh tượng rách nát hoang vu.
Chỉ có điều lần này, Đường Dư trấn định hơn rất nhiều, thậm chí còn có thêm chút tâm nhãn. Nàng vừa đi vừa quan sát tỉ mỉ các kiến trúc xung quanh. Kính phản quang của những cao ốc văn phòng rất chói mắt, góc độ và cường độ phản xạ ánh sáng đều được tính toán đo lường một cách tinh chuẩn, phù hợp với quy luật vật lý.
Trong trò chơi, mọi tương tác vật lý, hóa học đều là thật: tảng đá có thể vạch ra vết hằn trên mặt đất, thực vật biết sinh trưởng, kính công nghiệp bị đập nát sẽ vỡ thành những hạt tròn. Tất cả mọi thứ đều được tái hiện với độ chính xác trăm phần trăm.
Mà biến số trong đó chính là người chơi và dị năng.
Đường Dư đứng trước một tòa cao ốc văn phòng, tấm kính phủ màng phản quang phản chiếu cảnh tượng khu phố, nhưng bên trong không có khuôn mặt của nàng, ngay cả cái bóng trên mặt đất cũng không xuất hiện.
Đường Dư nhìn một hồi, rồi sải bước dài, giẫm lên ánh tà dương còn sót lại đi về hướng thư viện.
Thư viện trung tâm thành phố trông rộng lớn và tráng lệ. Tường ngoài màu trắng do không có người bảo trì nên đã bị nước mưa rửa trôi thành những vệt bụi rõ ràng. Ở lối vào, cửa kính bên ngoài đã bị đập nát, cửa chống cháy bên trong thì biến dạng, hé lộ một khe hở cao bằng nửa người ở phía dưới.
Ngay cửa ra vào có một người cầm súng, đang kê một cái ghế ngồi đọc sách giết thời gian.
Nhìn tướng mạo thì không phải là người chơi có khả năng điều khiển kim loại kia, có lẽ là đồng đội của hắn đang canh gác.
Đường Dư khống chế bước chân một cách chuẩn xác, không áp sát quá gần. Nàng vòng sang phía bên kia của thư viện, nhìn thấy trên lầu ba có một cái khán đài.
Bên ngoài khán đài được ngăn bằng kính trong suốt, việc trèo tường đi lên gần như không thể.
Đường Dư nhìn quanh một lượt, nhanh chóng đổi dị năng sang dịch chuyển tức thời. Trong khoảnh khắc thân hình nàng hiện ra, nàng đã xuất hiện trên khán đài ở lầu ba, ngay sau đó, nàng lại đổi sang ẩn thân.
Nếu như chia thời gian thành từng khung hình, thì Đường Dư chỉ xuất hiện trong khu vực này vài khung hình. Nếu lúc này có NPC không biết chuyện đi ngang qua, họ sẽ chỉ nghĩ rằng mình hoa mắt nhìn nhầm.
Đường Dư sờ lên tấm kính của khán đài, xác nhận rằng hạn chế của dịch chuyển tức thời chỉ là phạm vi tầm nhìn, địa điểm dịch chuyển đến không bị ảnh hưởng bởi kính hay các vật liệu trong suốt khác.
Nàng rút ra Kinh Long, nắm chuôi đao bước vào lối đi dẫn vào bên trong thư viện.
Thư viện có bảy tầng, một bên hành lang là khoảng không thông tầng, giống như ở trung tâm thương mại, có thể nhìn bao quát bố cục của cả bảy tầng bên dưới cùng với mái vòm kính trên đỉnh. Khoảng không ở tầng một bày biện mấy bộ bàn ghế, dành cho độc giả ngồi đọc sách và nghỉ ngơi.
Khác với phong cách trắng ngà bên ngoài, nội thất bên trong thư viện được trang trí bằng màu gỗ anh đào, từ giá sách đến bàn ghế đều như vậy. Ánh hoàng hôn còn sót lại từ cửa sổ kính trên tầng cao nhất chiếu rọi xuống, tạo thêm một cảm giác ấm áp.
Chỉ có điều, trên mặt đất vương vãi đầy sách vở rách nát, giá sách ở tầng một cũng bị phá hoại nghiêm trọng nhất.
Đường Dư nhoài người trên lan can, đưa mắt quét nhìn lên từng tầng. Giá sách che khuất quá nhiều, nàng không thể nhìn bao quát hết, nhưng rất nhanh đã nghe thấy tiếng nói chuyện từ phía bên kia của hành lang.
Âm thanh không lớn, nghe không rõ ràng, xem ra vẫn còn khá xa vị trí của Đường Dư.
Đường Dư cũng không vội đi tới, nàng ngẩng đầu, chờ cho ánh sáng tắt dần và trời tối hẳn.
Hoàng hôn buông xuống rất nhanh, bóng tối nhanh chóng bao trùm cả thư viện.
Chẳng bao lâu sau, ở một nơi nào đó trên lầu hai, một ánh đèn màu vàng ấm áp bừng sáng.
Tìm được rồi.
Chương 101: Tân Châu 06
Lập lại chiêu cũ, Đường Dư kết hợp sử dụng dị năng dịch chuyển tức thời và ẩn thân. Trong chớp mắt, nàng đã vượt qua khu vực trưng bày điêu khắc ở giữa, đến được phía bên kia hành lang ở lầu hai.
Trên đỉnh giá sách có dựng tấm bảng hướng dẫn “Khu B1 - Văn học cổ”. Đường Dư men theo giá sách, vừa cập nhật tin tức cho nhóm, vừa tiến lại gần nguồn sáng.
Rất nhanh, nàng nhìn thấy ba người đang ngồi quây quần trong khu tự học.
Bàn ghế trong khu tự học được sắp xếp ngay ngắn, một số chiếc bàn có vết bẩn và dấu hiệu vỡ nát rõ ràng. Trên mặt đất còn có những túi đựng thức ăn đã qua sử dụng. Xem ra sau tận thế, đã có không chỉ một nhóm người chơi từng đóng quân ở đây.
Nhưng lúc này, cả thư viện rộng lớn thế này chỉ có ba người sống đó đang tụ tập dưới ánh đèn.
Đường Dư dừng bước từ xa, nấp vào bóng tối cạnh một giá sách để quan sát. Trang phục và gương mặt của ba người kia hiện lên rõ ràng dưới ánh đèn.
Một trong số đó chính là người mà Tề Cẩm Nhân đã nhắc tới. Đặc điểm nhận dạng của người này rất rõ ràng: hắn đeo kính gọng bạc, ngồi trước bàn học, tay cầm một quyển sách dày bìa đen và đang cúi đầu đọc.
Khác với những người chơi khác thường mặc áo khoác hoặc đồ thể thao, thanh niên này lại mặc một bộ áo sơ mi trắng bằng lụa, trông không mấy thuận tiện cho chiến đấu. Hoặc là do năng lực vượt trội nên không sợ hãi, hoặc là hắn cố tình chơi trội để dọa người.
Đường Dư không cho rằng đối phương thuộc loại thứ hai.
Nhìn qua thì người kia cũng không phải kẻ dễ chọc. Áo sơ mi của hắn sạch sẽ phẳng phiu, không hề dính một vết máu nhỏ nào, điều này trong thời tận thế quả thực rất hiếm thấy.
So với hắn, hai người còn lại trông bình thường hơn nhiều. Một nam một nữ mặc đồ thể thao đang tán gẫu ở một bên, tiếng nói chuyện nghe được trong thư viện chính là của họ.
Có lẽ vì đã chiếm trọn thư viện này nên bọn họ không mấy đề phòng, âm lượng nói chuyện cũng không cố tình hạ thấp, khiến tiếng vọng vang đi rất xa.
Xác nhận được mục tiêu, Đường Dư liền thông báo trong nhóm cho Kim Diệp và Tiểu Ly: “Nếu Tề Cẩm Nhân không gặp trở ngại gì thì các ngươi có thể lên đường. Những người kia vẫn đang ở trong thư viện, không đi ra ngoài. Ta sẽ theo dõi hành tung của hắn cho đến khi các ngươi an toàn ra khỏi thành, lúc đó báo cho ta một tín hiệu.”
Kim Diệp trả lời: “Được, ngươi cẩn thận một chút.”
Đường Dư thu lại bảng giao diện, khoanh tay, dựa nghiêng vào giá sách, lắng nghe cặp nam nữ kia tán gẫu. Nhiệm vụ của nàng là theo dõi, phải giám sát chặt chẽ cho đến khi Kim Diệp và những người khác rời đi. Sau đó chỉ cần chú ý giữ khoảng cách thích hợp, không để đối phương kích hoạt nhiệm vụ Zombie vương là được.
“Nếu số điểm tích lũy này mà cho ta thì tốt rồi, tuy Dịch Minh không coi trọng số điểm này, nhưng ta thì quan tâm.” Người đàn ông cao lớn thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận