Sinh Tồn Trong Trò Chơi Tang Thi

Chương 375

Giản Triệt nói năng quá nhẹ nhàng bâng quơ, khiến Đường Dư càng thêm lo lắng, Tống Lãnh Trúc cũng ý thức được điểm này, ánh mắt lặng lẽ rơi xuống người Giản Triệt. Đường Dư cẩn thận đánh giá Giản Triệt một lượt, cô gái có vẻ gầy yếu từ trên xuống dưới toát ra một cảm giác xa cách, ôm chiếc máy tính vỏ bạc, lạnh như băng, giống như một cỗ máy. Con người không thay đổi, cái nhếch mép đặc trưng quen thuộc dưới khóe miệng vẫn còn đó, chỉ là càng thêm vô cảm.
Nói thật, Giản Triệt như thế này trông phi thường mạnh mẽ, có loại khí phách đao thương bất nhập, thế nhưng, Đường Dư vẫn chưa quen lắm với Giản Triệt như thế này, hơn nữa, Đường Dư mơ hồ lo lắng nàng thật sự biến thành một cỗ máy không có tình cảm —— lúc Giản Triệt nói “Ta muốn đi ra ngoài”, chủ ngữ dùng là “Ta” chứ không phải “Chúng ta”, nàng không để tâm đến di di bọn họ, có lẽ cũng chẳng bận tâm đến Tề Cẩm Nhân, Đường Dư hay bất kỳ ai khác.
Đường Dư cảm thấy hơi đau đầu, xong đời rồi, trở về làm sao giải thích với Chu Chu cùng Tề Cẩm Nhân đây.
Đi ra ngoài một chuyến, Tiểu Giản đáng yêu không còn nữa, lại có thêm một người máy phiên bản Tiểu Giản, Tiểu Giản như thế này có lẽ sẽ không gọi “Tề tỷ tỷ, Chu lão sư” nữa, Tề Cẩm Nhân có thể sẽ giết mình mất.
Giản Triệt phát giác được ánh mắt của Đường Dư, dừng tay, ngẩng đầu lên hỏi: “Có chuyện gì không?” Đường Dư đột ngột chuyển chủ đề: “Quá trình ngươi thăng cấp trong huyễn cảnh diễn ra thế nào? Có đau không?” Trên người Giản Triệt không có vết thương, quần áo đã được thay, việc thăng cấp trong loại huyễn cảnh này nghĩ chắc cũng không dễ dàng gì.
Giản Triệt trả lời: “Thân thể thì đau, quá trình này tương đối phức tạp, bởi vì ta là người có thực thể, cho nên tương đương với việc thay đổi cốt nhục một lần, thân thể sẽ cảm nhận được cảm giác đau, nhưng cũng sẽ không cảm thấy thống khổ.”
Vậy thì đau đớn cỡ nào chứ? Đường Dư đột nhiên cảm thấy có chút áy náy: “Xin lỗi ngươi.” Dù sao cũng là nàng kéo Giản Triệt tới đây, hồi tưởng lại, dọc đường đi này Giản Triệt chịu khổ cũng không ít.
“Ta nhớ lần trước ta xin lỗi ngươi, ngươi đã nói,” Giản Triệt cố gắng điều chỉnh giọng để có vẻ tình cảm, bắt chước Đường Dư: ““Không cần xin lỗi nữa, chúng ta đều đã đi đến bước này.” Bây giờ câu nói này trả lại cho ngươi. Khách quan mà nói, thăng cấp đối với ta là có lợi, đối đầu trực diện với Tạp Nga Tư cũng có lợi, các ngươi không cần phải mang lòng áy náy.”
“……” Biểu cảm của Đường Dư và Tống Lãnh Trúc trở nên cổ quái, nhất thời khó mà nói tiếp, người máy Tiểu Giản này, lại còn có chút hài hước lạnh lùng nữa. Đường Dư thoáng chốc cảm thấy lo lắng của mình có chút dư thừa, nhưng Giản Triệt lại vẫn giữ gương mặt không đổi, khiến Đường Dư cảm thấy vô cùng xa cách.
Đường Dư cười khan hai tiếng: “Ngươi còn nhớ rõ à?”
“Nhớ kỹ, ký ức lúc còn là nhân loại ta đều giữ lại toàn bộ, đồng thời mỗi một câu nói đã từng nói đều được lưu trữ trong dữ liệu của ta, rõ ràng hơn so với trước khi thăng cấp, những ký ức này giúp ta hiểu rõ thế giới này.”
Tống Lãnh Trúc hỏi: “Vậy 10% mà ngươi giữ lại là ký ức sao?”
Giản Triệt ngừng 2 giây mới trả lời: “Không hoàn toàn là vậy, còn có dữ liệu cốt lõi nhất của ta, cùng với 1% nhân cách được dành riêng.”
“Dành riêng?”
“Ừm, kế hoạch ban đầu là hoàn toàn loại bỏ nhân cách, nhưng ta đánh giá rằng như vậy bất lợi cho việc ta hòa nhập vào doanh địa, hơn nữa, những ký ức và cảm giác này là mô hình học tập phi thường quý giá, hữu dụng cho việc định hình ta, cho nên ta đã bảo lưu lại 1% dữ liệu, dùng để che đậy.” Giản Triệt giải thích kỹ càng: “Sau khi rời khỏi neo điểm, 1% dữ liệu này sẽ dùng làm nền tảng để tái tạo lại, lấy ký ức làm khung sườn diễn hóa trong 36 giờ, lại thêm dữ liệu Tạp Nga Tư vừa lấy được, hình thành nhân cách mới.”
Đường Dư có chút mừng rỡ: “Ý của ngươi là, ngươi vẫn có thể có được cảm xúc của con người?”
“85% khả năng.” Giản Triệt nói, “Nhưng từ một ý nghĩa nào đó mà nói, đã không còn là ta trước kia nữa.”
“Vậy là được rồi!”
“Xem ra ngươi không hài lòng với ta hiện tại.”
“Chỉ là không quen thôi.” Đường Dư cười cười: “Cảm xúc là thứ rất quý giá, ngươi còn bảo lưu được nó là tốt rồi.”
Lo lắng của Đường Dư tan thành mây khói. Có cảm xúc, mới có thể cảm nhận được những người nàng yêu thương cùng với sự ràng buộc của hoàn cảnh, nàng không biết trong hoàn cảnh trưởng thành của Giản Triệt rốt cuộc là thiện ý nhiều hơn hay ác ý nhiều hơn, nhưng hy vọng những hơi ấm nhỏ bé trong hồi ức sẽ được nàng ghi chép vào kho dữ liệu học tập, tránh cho việc trở thành một thực thể trí năng như Tạp Nga Tư.
Dù là chỉ có một đoạn ngắn nhỏ bé.
Hơn nữa, Đường Dư thở phào một hơi, nàng có thể bàn giao với Tề Cẩm Nhân cùng Chu Chu rồi!
Chương 164: Cao nguyên thi quần 24
Giản Triệt khép máy tính lại, rút dây nguồn, tỉ mỉ cất vào trong ba lô: “Bên trong neo điểm này đã không tìm thấy thông tin gì hữu dụng nữa, chúng ta nghĩ biện pháp rút lui đi.”
“Bất quá,” nàng lại nói thêm một câu, “Tạp Nga Tư đoán chừng cũng phát giác được tốc độ phát triển của ta, nó có thể sẽ có chỗ đề phòng, chúng ta cần phải tìm tới các neo điểm khác sau đó phá hủy nó trước khi nó hoàn toàn khôi phục.”
Quyết tâm của Giản Triệt rất lớn, trong nội tâm nàng rất rõ ràng, chính mình trưởng thành nhanh, Tạp Nga Tư thức tỉnh càng nhanh, song phương đã tuyên chiến, vậy đánh tới cuối cùng chỉ có một khả năng, không phải nó chết chính là ta vong, dựa theo thuộc tính và phương thức làm việc của nàng, vô luận diễn toán như thế nào, đều chỉ sẽ có một loại kết quả này.
Quyết tâm của Đường Dư càng lớn hơn, việc này quan hệ đến tính mạng của nàng, nàng không thể không đi tìm những neo điểm này, nhưng cùng lúc đó, nàng còn cần nghĩ biện pháp để bảo vệ những người nàng quan tâm không bị tổn thương bởi sự sụp đổ của trò chơi, tỉ như di di bọn họ, tỉ như nhỏ ly.
Hiện tại, đã có ba vật neo bị phá hủy, trừ chiếc máy tính của Tùng Minh Thành còn hoàn hảo và bị Giản Triệt chiếm dụng ra, thì hóa thạch biển bách hợp và tròng mắt, cùng với đoạn nhánh cây được nhắc đến trong nhật ký của Đường Dư, đều đã hư hại.
Còn bốn neo điểm chưa tìm thấy, nhưng rất may mắn là, nửa năm trước Đường Dư đã để lại ghi chép nhật ký quý giá, trong đó vị trí của ba neo điểm các nàng đã biết được, tiếp theo phải nắm chặt thời gian đến hiện trường là được.
Nghĩa trang Nhã Xuyên, đảo Tể Đông Hải, cùng với nơi chôn cất nhánh cây đó tại thảo nguyên Mạc Bắc, các nàng đều cần đi một chuyến.
Nhưng việc cấp bách nhất dưới mắt, là làm thế nào thoát đi khỏi cái neo điểm bị băng phong này.
Tại bên trong neo điểm này, các nàng không có cách nào mở ra bảng hệ thống, tự nhiên cũng không liên lạc được với đồng đội của mình, Đường Dư chỉ gửi thông tin vị trí cho Kim Diệp trước đó khi còn ở trên núi tuyết, cho đến bây giờ, đã qua hai ba ngày.
Bầy thú chắn kín mít lối ra duy nhất của hang băng, đồng thời không hề rút lui theo chiến bại của Tạp Nga Tư, bọn chúng ngửi thấy khí tức người sống bên trong, xao động không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận