Sinh Tồn Trong Trò Chơi Tang Thi

Chương 203

Đột nhiên biến dị sao? Thời điểm này thật quá trùng hợp. Đường Dư cuối cùng cũng nhạy bén được một lần. Khi bài đăng của nhóm ba Zombie xuất hiện trên diễn đàn, thể năng của Đỗ Khiết Tự đã được cường hóa. Nếu không phải vì cuốn nhật ký để lại, có lẽ sẽ không ai phát hiện ra điểm này.
Nghĩ kỹ lại, Đường Dư là một Zombie, ngoại trừ việc có thể thăng cấp và nhận được kỹ năng giống như người chơi, thanh máu của nàng lại cực kỳ yếu, không có khả năng xem xét toàn bộ diễn đàn server, không thể giao tiếp với người khác, dù thanh tẩy thế nào cũng sẽ xuất hiện đặc thù của Zombie, cùng với cơ chế thêm đồng minh hà khắc và cơ chế chuyển hóa đồng bạn, nhìn thế nào cũng giống như đang bị trò chơi nhắm vào.
Trước kia không nhận ra, là bởi vì vận khí của nàng không tồi, thu được vũ khí lại ma xui quỷ khiến có được dị năng mô phỏng, lách luật để đạt được rất nhiều năng lực, nhưng theo sự hiểu biết của Đường Dư về trò chơi, khi kết nối những chi tiết này lại, mới nhận ra được những điều ở tầng sâu hơn.
Trò chơi có ác ý với nàng.
Loại ác ý này vô cùng không rõ ràng, logic cơ bản của trò chơi không bị phá vỡ, chỉ có một ít cơ chế nhỏ nhặt, không đáng kể gây ra hạn chế đối với nàng, nhưng những cơ chế này quả thực đã tạo thành nguy cơ cho Đường Dư.
Nếu như nàng không có đồng đội tốt như Kim Diệp ở bên cạnh giới thiệu quy tắc trò chơi, tính cách quá tệ không kết giao được bạn bè để thổ lộ tâm tình, hoặc là đến bây giờ vẫn chưa thu được dị năng, thì tình cảnh của nàng sẽ vô cùng nguy hiểm.
Đường Dư lặng lẽ gập laptop lại, đưa cho Chu Chu. Nói không chừng, bài đăng gây nhiễu loạn thông tin trên diễn đàn cũng đã bị kẻ nào đó động tay động chân, chỉ chờ để thu hút người chơi cao thủ đến vây công chính mình.
Cuối cùng, Đường Dư bắt đầu cảnh giác với trò chơi.
Nhưng đồng thời Đường Dư cũng phát hiện, trò chơi này có những sơ hở có thể lợi dụng, ví dụ như đề nghị trước đó của Tiểu Ly là làm đồng thời hai nhiệm vụ, cùng việc Chu Chu khẩn cấp thu thập máu của Đỗ Khiết Tự rồi sau đó nghiên cứu chế tạo huyết thanh với số lượng lớn, đây đều là phá vỡ lộ trình mà trò chơi đã thiết lập, lách các lỗ hổng logic.
Quy tắc thì chết, người lại sống, trò chơi không cách nào đoán được người chơi nổi loạn sẽ đi theo hướng nào, nó không khống chế được ý thức con người.
Đường Dư chấp nhận tình cảnh của mình rất nhanh, ánh mắt nàng nhanh chóng lại có quang mang, nổi loạn ư, nàng thích nhất.
Đúng như dự liệu, trong thời gian ngắn không có người chơi nào quay lại phòng thí nghiệm dưới lòng đất, nhưng ở lại đây lâu dài cũng không an toàn, Đường Dư quyết định chuyển dời trận địa ẩn nấp một chút.
Phía sau ống pô xe bị nổ sập trước đó có một phòng điều khiển máy chủ thông gió, là nơi Đường Dư liếc thấy lúc chạy trốn, rất kín đáo, bốn người liền dọn dẹp một chút, chui vào phòng máy qua khe hở bị nổ sập.
Các nàng không động đến thi thể của Đỗ Khiết Tự nữa, nếu có thể sớm lẻn ra khỏi khu cấm, đợi khi thi thể chưa phân hủy thì các nàng chuyển đi cũng không muộn.
Đường Dư giẫm lên thùng điều khiển thông gió trong phòng máy, kéo một tảng đá vụn khá lớn từ chỗ lối vào, che lên miệng hang, xem như để che giấu.
Bên ngoài dường như trời đã sáng hẳn, khoảng nửa giờ sau, trên đỉnh đầu đột nhiên vang lên tiếng bước chân, dường như đang giẫm lên đá vụn phía trên, ngay sau đó có năm sáu tiếng bước chân đi vào sâu trong phòng thí nghiệm.
Có người ở phía trên nói chuyện: “Tống tiểu thư, ngươi lại đoán sai rồi, các nàng không quay lại nơi này.” Giọng nói này có chút quen tai, Đường Dư nghĩ nửa ngày mới liên tưởng đến gương mặt của Lê Lạc.
Tống Lãnh Trúc vậy mà lại quay lại, nên nói là nàng ta hiểu rõ nhóm người Đường Dư, hay là nên nói nàng ta cẩn thận chặt chẽ đây? Tâm tình Đường Dư có chút phức tạp, nàng lại nhẹ nhàng leo lên thùng điều khiển thông gió, nằm nhoài phía trên nghe Tống Lãnh Trúc nói chuyện.
Mùi Zombie và mùi máu tươi ở đây đều rất nồng, nàng không lo lắng mình sẽ bị lộ.
Tống Lãnh Trúc không trả lời.
Lê Lạc còn nói thêm: “Ta có một chút hiếu kỳ, trước đó vì sao ngươi không truy sát các nàng? Quả nhiên là như trên diễn đàn đồn đại, Zombie là thủ hạ ngươi nuôi?” Lần này Đường Dư chờ được giọng nói của Tống Lãnh Trúc: “Trông giống lắm sao?” Trong giọng nói của nàng có ý trào phúng, âm cuối vút lên, lại giống như đang cười, Đường Dư không nhìn thấy mặt đối phương, không phân rõ được cảm xúc của Tống Lãnh Trúc.
Kim Diệp, Tiểu Ly và Chu Chu cũng áp sát vào, dán tai vào tường nghe lén.
Lê Lạc thành thật trả lời: “Không giống, nhưng ngươi hẳn là rất để ý nàng ta? Nhìn ánh mắt là biết.” Nói cái gì vậy! Đường Dư thầm phàn nàn trong lòng, chẳng phải nói hắn lễ phép có giáo dưỡng sao, sao Lê Lạc lại hỏi một câu không có cảm giác chừng mực như vậy.
Đường Dư vểnh tai lên.
“Không hẳn, ai mà chẳng để ý đến Zombie vương chứ.” Lần này giọng điệu của Tống Lãnh Trúc không hề dao động, lạnh như băng.
Đường Dư ngẩng đầu lên rồi lại cúi xuống, cũng phải, ai mà chẳng để ý Zombie vương chứ, Tống Lãnh Trúc cũng chẳng khác gì những người chơi khác.
“Những người chơi cấp thấp hơn kia tìm ngươi gây phiền phức thì làm sao bây giờ?” Lê Lạc hỏi. “Nói trước, ta đứng về phía ngươi, hợp tác với ngươi rất vui vẻ.” Tống Lãnh Trúc rất nhanh đáp lời: “Tùy bọn họ, ta không vấn đề gì.”
Ngay sau đó, năm sáu tiếng bước chân kia lại vòng trở lại, giọng Tiểu Thất vang lên: “Tống đội, Tiểu Zombie thật sự không ở đây.” Đường Dư nghe mà sững sờ, Tiểu Thất cũng học theo Tống Lãnh Trúc gọi Tiểu Zombie, Tiểu Zombie là để ngươi gọi sao!
“Cứ gọi là D Zombie là được rồi, đừng tùy tiện đặt biệt danh cho người khác.” Tống Lãnh Trúc đúng lúc mở miệng.
“A.” Giọng Tiểu Thất nghe có vẻ không vui lắm.
Đây chẳng phải là gọi theo đội trưởng thôi sao, rốt cuộc là ai đặt biệt danh chứ, sao lại không cho người ta gọi. Nói đi cũng phải nói lại, D Zombie cũng là biệt danh mà.
Lê Lạc nói: “Vậy thì đi thôi, đến chỗ khác xem sao, Nhị ca, ngươi cũng nói cho những người chơi khác biết tình hình điều tra đi.” “Ừ.” có một giọng nam đáp lại Lê Lạc.
Tiếng bước chân thưa thớt rút đi khỏi đỉnh đầu, Đường Dư lại nằm chờ một lúc, mới cứng ngắc bò xuống khỏi tủ điều khiển.
Người chơi dường như đã bắt đầu điều tra, trùng hợp là Lê Lạc và Tống Lãnh Trúc phụ trách khu vực phòng thí nghiệm này.
Đường Dư không hiểu sao lại có chút vui vẻ, rất tốt, các nàng đã tránh được một đợt truy tìm.
**Chương 94: Tử vong cấm khu 18**
Tống Lãnh Trúc yên lặng đi phía sau đám người, không biết đang suy nghĩ gì, nàng nhìn chằm chằm bóng lưng Lê Lạc, ánh mắt lại như xuyên qua Lê Lạc, rơi xuống một nơi nào khác, ánh mắt mờ mịt không rõ.
Tiểu Thất lặng lẽ đến gần Tống Lãnh Trúc, ghé tai nói nhỏ: “Tống đội, ta phát hiện thi thể của Zombie Vương cấp B không còn ở chỗ cũ, khẳng định là có người đã quay lại phòng thí nghiệm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận