Sinh Tồn Trong Trò Chơi Tang Thi

Chương 187

Lúc này Đường Dư dùng lại chiêu cũ, nhân lúc Tống Lãnh Trúc và đồng đội của nàng không rảnh để ý bên này, lặng lẽ kết hợp sử dụng năng lực biết trước cùng dịch chuyển tức thời. Theo số lần sử dụng càng nhiều, nàng chuyển đổi ngày càng thuận buồm xuôi gió, gần như ngay trong khoảnh khắc di chuyển, liền có thể ra tay tấn công A Tang thi theo lộ trình tối ưu.
Chu Chu và Kim Diệp thỉnh thoảng bổ thêm một đao, thu hút sự chú ý của A Tang thi. Ba đánh một, cũng không quá tốn sức.
Cũng không biết bên Tống Lãnh Trúc thế nào rồi.
Đường Dư không thể phân tâm, nếu thật sự như lời Chu Chu nói, cường hóa nhiều chức năng não như vậy, thì cái người chủ lĩnh này, những người ở đây hẳn là không một ai có thể đánh lại.
Không biết từ lúc nào, trong phòng thí nghiệm vang lên tiếng bước chân xa lạ.
“Hắn cữu mỗ gia cái chân, đây là tình huống quái gì vậy?” một giọng nam trung niên thô lỗ vang lên ở cửa phòng thí nghiệm, ngay sau đó là tiếng đế giày cứng rắn nện trên nền gạch men.
Không ai đáp lại hắn, thậm chí đạn bay loạn xạ còn cắm ngay trước chân hắn.
Người chơi tới rồi, tới vẫn rất nhanh.
Đường Dư vội vàng liếc nhìn, người đến rất đông, rất đông, đông đến nỗi cửa ra vào phòng thí nghiệm chen chúc không còn chỗ đứng. Hầu như tất cả người chơi đóng quanh cấm khu đều bị đánh thức, kéo hết đến nơi này.
Cũng phải thôi, tiếng nổ lớn như vậy, không ai có thể nén nổi tò mò mà ngủ tiếp được.
Bọn họ hẳn không phải đi xuống từ giếng thang máy. Trần phòng thí nghiệm đã sập một mảng lớn, có lẽ là lỗ thông khí để lại khi xây dựng, sau nhiều đợt oanh tạc đã sụp thẳng xuống.
Đường Dư cau mày, trong lòng nghi ngờ không yên, Tống Lãnh Trúc có phải cố ý không? Nàng muốn dẫn người chơi tới đây, để hợp lực đối phó chủ lĩnh người?
Bất kể thế nào, người chơi đã tới rồi, phải diễn kịch thôi.
Đường Dư hạ quyết tâm, thu lại dị năng đang thể hiện ra ngoài. Nàng bỏ mũ xuống, lộ ra khuôn mặt, sau đó vừa đánh vừa lui dưới sự tấn công của A Tang thi, ra vẻ không chống đỡ nổi.
“Tiểu Ly, lại đây!” Đường Dư hô to. Nàng biết rất rõ, lời của mình ngoài đồng đội ra thì người khác chỉ nghe thấy tiếng Zombie gầm rú.
Có người chú ý tới các nàng.
“Ngọa tào, các ngươi nhìn kìa, Zombie đánh Zombie!” có người chỉ vào Đường Dư và Kim Diệp.
Đường Dư, Kim Diệp và Tiểu Ly ba người tụ lại, đứng tựa lưng vào nhau.
Chu Chu đúng lúc đó chạy đi giúp Tiểu Thất đối phó B Zombie, để ba người các nàng đứng chung một chỗ trông nổi bật hơn.
Trong đám người xôn xao: “Đám túm tụm lại kia chính là Zombie tổ ba người phải không? Thế con Zombie kia là ai?” “Đừng nói bậy, người mà Tống Lãnh Trúc đang đối phó mới là kẻ cầm đầu Zombie tổ ba người, ta ở cấm khu lâu như vậy, ta từng gặp nàng ta rồi!” Vừa nói, nhóm người này thấy Tống Lãnh Trúc đang đối phó một người phụ nữ nhỏ bé, liền dẫn đầu xông ra tham gia vào trận chiến.
“Không đúng, ta nghe nói Zombie tổ ba người và họ Tống là cùng một phe, sao lại đánh nhau? Chắc chắn ba cái nhược kê bên này mới là Zombie tổ ba người.” “Hắn cữu mỗ gia cái chân, kệ đi, vào giúp trước đã!” Những người chơi này đều không phải kẻ tầm thường, tuy miệng vẫn đang tranh cãi, nhưng đã hành động, lao vào chém giết Huyết Tang thi xung quanh.
Mặc kệ bên nào mới là Zombie tổ ba người thật, giết Huyết Tang thi trước thì không bao giờ sai.
Đường Dư vừa đánh vừa lui, đã có nhiều kẻ thích thể hiện anh hùng như vậy, nàng vui vẻ thấy chuyện thành công, âm thầm dẫn A Tang thi về phía đám đông người chơi.
Nàng không thể để mình tỏ ra quá mạnh, kẻ địch quá mạnh sẽ khiến người khác đề phòng, chỉ có tỏ ra yếu thế mới có thể khiến kẻ địch buông lỏng cảnh giác.
Kim Diệp phối hợp với Đường Dư, giả làm nhược kê, cùng Tiểu Ly chỉ liên tục phòng ngự.
Đúng lúc này Tiểu Ly lại tinh ranh, thấy người chơi đã đánh nhau với A Tang thi, liền đúng thời cơ hét lớn một câu: “Tống Tả, ngươi cẩn thận chút! Lũ Zombie tổ ba người này không dễ đối phó đâu!” Giọng nàng kéo dài ra, nghe mà Đường Dư cũng phải nổi da gà.
Thân hình Tống Lãnh Trúc khựng lại, Tống Tả... Sao nghe khó chịu thế nhỉ, cứ như đang gọi vị nào cán bộ kỳ cựu vậy.
Tống Lãnh Trúc không rảnh bận tâm chuyện của Đường Dư, hơn nữa việc đáp lại Tiểu Ly chẳng khác nào củng cố lời đồn, nên nàng không trả lời.
Nhưng cũng không lên tiếng phản bác.
Sự im lặng này để lại đủ không gian cho người chơi suy đoán.
“Mẹ ơi, im lặng là ngầm thừa nhận rồi đúng không? Thế chẳng phải đã khẳng định đội này nhược kê mới là thật Zombie tổ ba người sao?” Có người chơi trong đám kịp phản ứng.
Một khi có người lên tiếng, những người khác liền có thói quen suy nghĩ theo hướng của người đó.
“Nghĩ lại cũng phải, ta đã bảo sao tổ ba người trong truyền thuyết võ lực lại đột nhiên tăng mạnh như vậy, lần trước thấy tin tức về bọn họ trong thiếp mời, vẫn còn là một đội nhược kê mà. Ồn ào nãy giờ, hóa ra không phải cùng một nhóm.” Nhân lúc tiếng bàn tán nổi lên bốn phía, Đường Dư vội kéo lấy Tiểu Ly và Kim Diệp, thừa dịp hỗn loạn trốn ra sau chiếc thùng nhôm.
Bất luận thân phận các nàng là gì, các nàng đều sẽ bị tấn công hội đồng.
Quả nhiên, rất nhanh đã có người lớn tiếng bàn luận, cũng chẳng cần biết Đường Dư có ở đó hay không: “Kệ nó thật hay giả, giết hết cả lũ không tốt sao? Các ngươi có thù với tổ ba người giả thì đi báo thù đi, đợi chúng ta hợp lực giết xong kẻ mạnh, rồi lại đến giết kẻ yếu.”
“Cũng phải, đội Zombie ba người nhược kê này cũng biết dùng vũ khí, nói không chừng cũng là Zombie vương.” Vương cái đầu ngươi ấy!
Đường Dư thầm mắng một tiếng, chuẩn bị chạy trốn. Các nàng sẽ không ngốc đến mức làm bia đỡ đạn cho người chơi, trước hết phải tránh đi đầu sóng ngọn gió này đã.
Nhưng mà, các nàng vẫn chưa biết rõ nguồn gốc thật sự của chủ lĩnh người cùng A, B Zombie. Đường Dư chuẩn bị đợi sau khi trận hỗn chiến kết thúc sẽ quay lại phòng thí nghiệm tìm manh mối.
Mọi chuyện đều diễn ra theo kế hoạch ban đầu của các nàng: rũ sạch nghi ngờ, rồi tìm hiểu chân tướng.
Chỉ là...
Đường Dư trong lòng có chút băn khoăn, nàng ló đầu ra từ sau thùng nhôm, nhìn xuyên qua đám người về phía Tống Lãnh Trúc.
Tống Lãnh Trúc đã giúp nàng, thậm chí còn cứu nàng một lần ở lầu hai, chẳng lẽ mình cứ thế trốn đi sao?
Trong tầm mắt, Tống Lãnh Trúc càng đánh càng vất vả. Những người chơi mới tham gia trận chiến thì ngư long hỗn tạp, có người chơi sở hữu chút bản lĩnh cũng có thể giúp Tống Lãnh Trúc kìm chân chủ lĩnh người, nhưng những kẻ chỉ muốn 'kiếm một chén canh' thì đơn giản là phá đám.
Hoặc là cản trở động tác né tránh của Tống Lãnh Trúc, hoặc là lãng phí mất thời cơ tấn công.
Bạn cần đăng nhập để bình luận