Sinh Tồn Trong Trò Chơi Tang Thi

Chương 456

Nhưng trên thực tế, Tống Lãnh Trúc đối với nhiệm vụ cũng không cuồng nhiệt đến mức nào, việc góp nhặt điểm tích lũy chỉ là vì kết quả mà thôi. Điểm tích lũy có thể mang đến sự cường đại, có thể dùng để tự vệ, có thể khiến người khác kiêng kị, điều này so với quy tắc của thế giới hiện thực thì đơn giản hơn nhiều. Xét từ một phương diện nào đó mà nói, nàng phi thường khao khát loại sức mạnh này. Lúc trước có người bảo với nàng rằng trò chơi này rất thích hợp để nàng tiêu khiển, đã nói một câu như thế này: “Ngươi nhất định sẽ chơi rất tốt.”
Nàng xác thực chơi rất tốt, nhưng mà, làm nhiệm vụ kỳ thực rất nhàm chán, Tống Lãnh Trúc cũng không phải toàn tâm toàn ý say mê trong game. Nếu như không có con zombie nhỏ đáng ngờ kia xuất hiện, nàng chắc chắn sẽ có một ngày chán ghét thứ sức mạnh hư giả này, trở lại cuộc sống 'gió quyệt mây quỷ' kia của nàng, tiếp tục làm một Tống Lãnh Trúc không cam lòng.
Hiện tại, nàng không cảm thấy sức mạnh này là hư giả, nàng và Đường Dư phối hợp không chê vào đâu được. Cũng không còn tách biệt khỏi trò chơi nữa, có một đồng bạn kiêm đối thủ ngang tài ngang sức là một chuyện phi thường kích thích lòng người.
Đối thủ. Tống Lãnh Trúc thầm niệm từ này trong lòng, trong đầu hồi tưởng lại hơi thở ấm áp của Đường Dư lúc sáng sớm.
Ở một phương diện nào đó mà nói, các nàng đúng là đối thủ, dụ địch xâm nhập, giăng bẫy rập, đánh cược xem ai sẽ mất bình tĩnh trước.
Tống Lãnh Trúc kéo về dòng suy nghĩ ngày càng bay xa, giẫm lên đá vụn, lúc nhìn lại Đường Dư bên cạnh, trong mắt liền có thêm chút ám muội mịt mờ khó hiểu.
Nàng muốn bắt nàng thì phải làm sao mới tốt?
“Sao thế?” Đường Dư nghiêng đầu hỏi.
Tống Lãnh Trúc đương nhiên không thể để lộ tâm tư của mình đã từ đồng minh lan sang chuyện làm nhiệm vụ, rồi lại vòng về việc kiềm chế Đường Dư, nàng thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, chuyển chủ đề: “Chuyện của Lam Lâm, ta đã nói với Lê Lạc rồi.”
“Nói thế nào?” Đường Dư đột nhiên hỏi chi tiết.
“Nếu Lam Lâm thật sự đi lôi kéo người, Lê Lạc sẽ nghĩ cách giữ nàng lại trong thành Tùng Minh, chờ chúng ta xuất hiện.”
“Không còn gì nữa sao?”
“Không có, hiện tại cũng chỉ là giả thiết Lam Lâm sẽ đi tìm nàng ấy, chúng ta còn có thể bàn thêm gì nữa?” Tống Lãnh Trúc không hiểu.
Giọng điệu Đường Dư đã thả lỏng một chút: “Vậy thì tốt quá rồi, chúng ta đợi tin tức của nàng ấy.”
Ai ngờ, tin tức này chờ mãi, lại là hơn mười ngày.
Các nàng không chờ được bất kỳ thông báo nào từ Lê Lạc, ngược lại lại chờ được báo cáo của Tiểu Ly và Tiểu Thất trước.
Tiểu Ly nói, các nàng công khai chiêu mộ vậy mà tuyển được bảy mươi hai người, thông qua sàng lọc còn bốn mươi bảy người, đều đã được sắp xếp tại cứ điểm ngoại vi, không mang về thôn.
Lúc đó, Đường Dư và Tống Lãnh Trúc đang rút lui khỏi thảo nguyên Mạc Bắc, các nàng vừa thu hồi xong vật phẩm lưu trữ tại điểm neo trên thảo nguyên —— một nhánh cây bị cắt thành hai mảnh. Trước khi Đường Dư mất trí nhớ, điểm neo này đã bị phá hủy, các nàng thu hồi nó mà không tốn chút sức lực nào. Bởi vì tiện đường còn muốn đánh lén người khác, lần này cũng không mang theo Giản Triệt.
Còn tin tức của Tiểu Thất là liên quan đến việc theo dõi, Tống Lãnh Trúc đọc tin tức cho Đường Dư nghe: “Tiểu Thất tìm được tung tích của năm người kia, nhưng bọn hắn có dị năng không gian truyền tống, việc theo dõi có chút tốn sức. Những người này lòng vòng đi rất nhiều nơi để lôi kéo người chơi, đều là một số doanh địa lớn, nhưng thứ hạng của người chơi trong các doanh địa đó cũng không tính là cao.”
Đường Dư ‘Di’ một tiếng: “Lam Lâm không lộ mặt lần nào sao?”
“Không có, cũng không chắc chắn năm người này có liên quan đến Lam Lâm hay không, cũng có thể là một đội khác muốn tập hợp người chơi.”
Đường Dư gật đầu, cũng phải, Bảng xếp hạng công bố đã hơn mười ngày, những người muốn giết nàng đã ý thức được tầm quan trọng của việc liên hợp, cũng không cần Lam Lâm đi du thuyết làm gì.
Tống Lãnh Trúc nói: “Ta bảo Tiểu Thất tiếp tục theo dõi, những doanh địa này Tiểu Thất đều đã đánh dấu, chờ chúng ta rảnh tay sẽ động thủ.”
“Được.”
Số lượng người chơi rất đông, Đường Dư không thể nào giết sạch tất cả mọi người, chỉ những kẻ thực sự uy hiếp đến tính mạng nàng mới là mục tiêu thanh trừng của nàng.
Mười ngày qua, các nàng bôn ba khắp nơi, gây ra động tĩnh rất lớn ở nhiều nơi.
Những người chơi đáng ngờ trong thành Tùng Minh đã bị các nàng âm thầm trừ khử, những người chơi rải rác muốn dò la tình báo ở thành A và huyện Bạch Thủy cũng bị tóm gọn. Trên đường đi Mạc Bắc, các nàng còn đánh lén không ít doanh địa.
Các nàng ước chừng, trong danh sách Top 100 ban đầu, đã bị loại bốn phần.
Trong diễn đàn đều là những cuộc thảo luận về Đường Dư, nỗi sợ hãi của một số kẻ nhát gan ngày càng sâu sắc. Lại bởi vì mỗi lần nàng xuất hiện đều 'thần không biết quỷ không hay', gần như không để lại người sống sót, những lời đồn đoán của mọi người càng thêm đủ loại, trên người vị Zombie Vương mới nổi này dần dần được bao phủ bởi một tầng màu sắc thần bí.
“Zombie Vương đang lẩn trốn gây án” đã trở thành nhận thức chung, không ai biết người tên Đường Dư này, giây tiếp theo sẽ xuất hiện ở đâu.
Trên bảng xếp hạng, điểm tiêu diệt của Đường Dư từ hơn sáu ngàn tăng vọt lên 120.000. Nàng cố gắng chú ý quy luật tăng điểm hiện tại, mỗi khi nàng giết một người chơi, điểm tiêu diệt của nàng sẽ tăng 200, công phá doanh địa còn có điểm cộng thêm.
Trong lúc nàng và người chơi đánh đến mức khó phân thắng bại, chỉ ở những lúc thế này, Đường Dư mới có thể cảm nhận rõ ràng Tạp Nga Tư vẫn đang giở trò sau lưng.
Đối với phần thưởng kếch xù như vậy, một số người sợ hãi tránh không kịp, một số người lại hưng phấn kích động. Lựa chọn và lập trường giữa những người chơi cũng dần trở nên rõ ràng, toàn bộ trò chơi bất chợt biến thành một bàn cờ vô hình.
Bàn cờ là do Tạp Nga Tư bày ra, người chơi và Đường Dư mỗi bên một phe. Khác biệt duy nhất là, phe Đường Dư là một thể thống nhất, còn quân cờ phe đối phương lại chia rẽ thành vô số trận doanh.
Nhưng, điều khiến Đường Dư âm thầm bất an là, trong thế cục như vậy, Lam Lâm từ đầu đến cuối không hề lộ diện. Nàng càng không xuất hiện, Đường Dư càng thêm lo lắng. Lam Lâm không phải kiểu người sẽ lâm trận bỏ chạy, trên bảng xếp hạng vẫn còn tên của nàng, điều này cho thấy nàng chưa chết, nàng đã ẩn núp.
Đường Dư cảm thấy hơi buồn cười, Lam Lâm vốn luôn cao điệu giờ lại bắt đầu ẩn núp, còn nàng, một con zombie vốn cẩu thả đến giờ, ngược lại lại bắt đầu 'đại sát tứ phương'.
Cục diện bây giờ biến thành nàng ở ngoài sáng, Lam Lâm ở trong tối. Lấy kinh nghiệm của Đường Dư, kẻ ở trong tối thường sẽ có hành động gì đó.
Linh cảm của nàng không sai, trên đường về doanh địa Người Một Nhà, Đường Dư nhận được cảnh báo của Kim Diệp.
“Tống Lãnh Trúc.” Đường Dư đột nhiên ngồi bật dậy. Hiện tại là đêm khuya, các nàng đang trú trong một căn phòng bỏ hoang, cách doanh địa Người Một Nhà còn rất xa.
Tống Lãnh Trúc thấy sắc mặt Đường Dư rất không ổn, lòng cũng trùng xuống theo: “Sao thế?”
Lời nhắn nhỏ: Nếu cảm thấy 52 thư khố không tệ, nhớ kỹ lưu lại địa chỉ Internet https://www.52shuku.vip/ hoặc đề cử cho bạn bè nha ~ Xin nhờ rồi (>.<) Cổng dịch chuyển: Bảng xếp hạng | Sách hay đề cử | Sảng văn | Tận thế văn | Cường cường
Bạn cần đăng nhập để bình luận