Đi Biển Bắt Hải Sản: Ta Dựa Vào Vô Địch Vận Khí, Nhận Thầu Toàn Bộ Biển Cả

Chương 504: Chụp ảnh

**Chương 504: Chụp ảnh**
Tiếng điện giảo vòng (tời điện) kêu lên từng hồi.
Lão Phù Đầu không nhịn được nhìn sang, hỏi: "A An, được không?"
Ngô An không kịp trả lời.
Lão Phù Đầu lại gần xem, chỉ cho hắn cách kéo cá.
Ngô An trước đó hoàn toàn dựa vào sức trâu, nghe lão nói, mới buộc chặt trung bình tấn, đem đầu cần câu chống đỡ.
Lão Phù Đầu gật đầu, nói: "Đúng, chìm xuống, ngả về sau."
Lão giúp điều chỉnh điểm tựa.
Điện giảo vòng phát lực, chầm chậm thu dây.
Ngô An có thể cảm giác được lực xung kích lớn không ngừng truyền từ cần câu đến tay và cơ thể, may có điện giảo vòng, không thì muốn kéo lên món hàng lớn như vậy e rằng phải tốn không ít sức lực.
Theo dây câu thu về, đến gần, lão Phù Đầu điều chỉnh ánh đèn, dưới ánh đèn chiếu rọi, trên mặt biển một vệt cá màu lam lục ẩn hiện giữa sóng biển.
Còn cách rất xa, nhưng nhìn ra được là một con cá không nhỏ.
Cá vẫn không từ bỏ, còn đang giãy giụa.
Lão Phù Đầu nói: "A An, cẩn thận, con cá này đang rũ mang."
Ngô An sửng sốt: "Vậy làm thế nào?"
"..." Lão Phù Đầu liếc nhìn điện giảo vòng, cũng không nói gì, Ngô An lúc này mà thao tác hơi quá, thực sự có chút làm khó hắn.
Lão nói: "Cứ vậy đi."
Phó mặc cho trời vậy.
Dưới ánh đèn, con cá lớn màu vàng óng lăn lộn bay nhảy trên mặt biển, còn dùng sức nhảy ra khỏi mặt nước, vọt lên một chút, cao nhất có thể cách mặt biển hơn hai thước, có thể nói là sức sống mười phần.
Ngô An hỏi: "Lão Phù, đây là cái gì?"
Lão Phù Đầu nhìn xem, nói: "Cá đao quỷ đầu." (Tên khác của cá Mahi-mahi)
"Con này thật là không nhỏ a."
Sau đó, lão nhỏ giọng lẩm bẩm: "A, như vậy mà không đứt dây câu, cũng thật kỳ lạ."
Ngô An tán thán nói: "Đây chính là cá đao quỷ đầu a, thật là xinh đẹp."
Cá đao quỷ đầu, tên khoa học là cá kỳ thu, ở chỗ bọn hắn phân bố coi như rộng khắp, rất dễ bị câu lên, có thể nói là loài cá khiến dân câu vừa yêu vừa ghét.
Hắn nhìn qua giới thiệu, đây là lần đầu tiên câu được.
Quả nhiên.
Cảm giác khi câu cá, quả nhiên rất tuyệt.
Đáng tiếc lão Mạch không có ở đây.
Ngô An thầm nghĩ trong lòng, nếu lão Mạch ở đây, câu được cá đao quỷ đầu, có thể cao hứng ăn thêm hai bát cơm.
Một bên khác.
Lão Mạch đang câu cá đêm, hắt hơi một cái, bên cạnh có một người câu cá khác gọi: "Lão Mạch, gió tối nay không nhỏ nha, ngươi cả buổi không hoạt động, cẩn thận cảm lạnh."
Lão Mạch mặc kệ hắn, "đại ca cười nhị ca", có ý tứ sao?
Lão Phù Đầu giúp đem cá đao quỷ đầu lên boong thuyền, cầm lấy gậy gõ mấy cái, cá đao quỷ đầu rất nhanh liền yên tĩnh.
Ngô An hỏi: "Con cá này xinh đẹp như vậy, hẳn là rất đáng tiền a?"
Lão Phù Đầu lắc đầu: "Vừa vặn ngược lại."
"Xinh đẹp thì có xinh đẹp, nhưng không đáng giá lắm, ngươi câu lên con này phải hơn bốn mươi cân, hẳn là có thể bán được tám chín trăm."
"Cũng coi là không tệ."
Ngô An tính toán, vậy chẳng phải là hơn hai mươi đồng một cân.
Uổng công cái vẻ bề ngoài này.
Lão Phù Đầu giải thích: "Con cá này không thể ăn, ở chỗ chúng ta bình thường đều phơi thành cá khô làm cá ướp muối."
Nói chuyện, lão ôm cá đao quỷ đầu: "A An, giúp ta chụp kiểu ảnh."
A Thanh và Mai Vũ ngứa ngáy khó nhịn, đến xem con cá đao quỷ đầu lớn như vậy, cũng rất thèm thuồng.
Lão Phù Đầu hỏi: "Thả xong chưa?"
Mai Vũ lắc đầu: "Còn một ngàn mét chưa thả."
Lão Phù Đầu nhìn về phía Ngô An.
Ngô An nói: "Muốn câu hai cần?"
Mai Vũ và A Thanh gật đầu lia lịa.
Ngô An nói: "Vậy mau đi cầm cần đi."
Lão Phù Đầu cười nói: "Cá đao quỷ đầu đều bơi theo đàn, bây giờ thả cần không chừng cũng có thể kéo lên cá đao quỷ đầu."
Nói chuyện.
Lão cũng cầm cái cần.
Ai có thể chịu được một đám cá đao quỷ đầu vàng óng ánh bơi lội ở tầng nước mặt chứ?
Lão Phù Đầu rất có kinh nghiệm, điều chỉnh ánh đèn, sau đó A Thanh liền hô lên: "Ta thấy rồi, ta thấy rồi, 'ngọa tào', nhiều quá."
Cá đao quỷ đầu tựa như bầy sói tuần tra trên mặt biển.
Vậy còn chờ gì nữa?
Ném cần.
Thả mồi.
Mấy người đứng tách ra.
Nhờ giá trị vận khí gia trì, mọi người rất nhanh liên tiếp câu được cá.
Vừa mới câu được cá, lão Phù Đầu liền hô: "Cảm giác này, cá đao quỷ đầu không thể nghi ngờ."
A Thanh cũng cao hứng kêu lên.
Mai Vũ càng không cần phải nói.
Không thể không nói, lão Phù Đầu bỏ ra nhiều tiền mua trang bị, quả thật rất không tệ, giá trị của câu "tiền nào của nấy" vẫn còn đó.
Dùng mười mấy phút, trên thuyền lại có thêm bốn con cá đao quỷ đầu.
"Cái này không chụp một tấm."
Lắp xong điện thoại, bốn người ôm riêng con cá đao quỷ đầu câu được, chụp một tấm ảnh chung.
Tiếp tục.
Lại tranh thủ thời gian ném ra một cần.
A Thanh kéo lên một con cá điêu đen.
Mai Vũ và lão Phù Đầu kéo lên hai con cá sạo biển.
Duy chỉ có Ngô An lại kéo lên một con cá đao quỷ đầu tầm mười cân.
Lão Phù Đầu nói: "Xem ra bầy cá đã đi qua."
"Được, đã nghiện."
"Các ngươi cũng đừng câu nữa, mau đem dây câu thả hết xuống đi."
A Thanh và Mai Vũ vẫn chưa thỏa mãn gật đầu.
Ngô An cũng thu cần: "Ta cũng không câu nữa. Đi thôi đi thôi, dây câu phía sau còn chưa treo mồi, cùng nhau treo mồi, còn có thể sớm giải quyết."
Hắn rót nửa bình nước, tùy ý dùng khăn mặt lau mồ hôi.
Không phải hắn không muốn câu.
Thật sự là mệt mỏi.
Mấy con cá đao quỷ đầu này rất khỏe, rất dai sức, dùng mồi lớn, cá đao quỷ đầu câu được cũng lớn, kéo lên ba con, làm hắn mệt muốn không chịu nổi.
Đợi trở về phải bảo Lý thúc đem giá đỡ cần lên thuyền.
Không quan tâm sau này có dùng đến hay không, phải có món đồ này.
Đúng.
Lưới kéo trên thuyền cũng lắp luôn, sau này đi biển sâu câu cá lớn sẽ dễ dàng.
...
Trời vừa rạng sáng.
Ba ngàn mét dây câu đều đã thả xuống biển, Ngô An nấu nồi canh cá, đem đồ ăn hôm qua hâm nóng, có đồ ăn, có cơm, có canh, ăn uống no nê xong, Ngô An nói ngủ một hồi, kết quả A Thanh và Mai Vũ đều không chịu.
Ban ngày đã ngủ, tối nay ai cũng không ngủ được.
Ngô An hỏi: "Còn muốn câu cá?"
Hai người gật đầu: "Ca, quyết chiến đến hừng đông đi."
Lão Phù Đầu hút thuốc, cũng ngẩng đầu nhìn qua.
Ngô An cười cười: "Chơi."
Hôm qua giá trị vận khí dùng chưa hết, gia trì hết lên đồ câu, rạng sáng giá trị vận khí được làm mới, hôm nay còn có hơn ba trăm giá trị vận khí có thể dùng.
Cầm lấy đồ câu.
Ném cần thả mồi.
Vừa thả ra mấy chục mét, chợt câu được cá.
A Thanh kích động hô lên: "Ca, trúng cá."
Ngô An không lên tiếng.
Rất nhanh đỡ lên một con cá xương vàng, kích thước rất lớn, cân lên, hiển thị 4.1 cân, lão Phù Đầu cũng câu được một con cá xương vàng: "Thoạt nhìn là bầy cá chim vàng đến."
"Không lớn bằng con của ngươi, ba cân rưỡi, cũng không tệ."
"Kích thước lớn như vậy, cá xương vàng, phỏng đoán cẩn thận cũng có thể có hai ba mươi đồng một cân."
A Thanh và Mai Vũ cũng khoe con cá xương vàng câu được, loại cá này kéo lên không mệt, mấy phút là có thể kéo lên, từ khi câu được cá đến khi ném cá vào hầm lạnh, sẽ không vượt quá mười phút.
Bốn người câu được một mớ cá xương vàng, có thể bán được bốn năm trăm.
Nếu cứ câu như vậy một giờ, cũng có thể kiếm được mấy ngàn đồng.
Chủ yếu là chơi.
Hơn nữa còn có thể kiếm tiền, còn gì bằng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận