Đi Biển Bắt Hải Sản: Ta Dựa Vào Vô Địch Vận Khí, Nhận Thầu Toàn Bộ Biển Cả

Chương 419: Nhàn nhạt giả bộ một chút

Chương 419: Nhàn nhạt giả bộ một chút
Xuống xe.
Ô tô thành rất lớn.
Có rất nhiều nhãn hiệu, giăng khắp nơi, các đại nhãn hiệu 4S cửa hàng cơ bản đều có.
Người không nhiều, nhưng xe rất nhiều.
Cố An Nhiên xuống xe, có chút choáng váng: "Chúng ta đi dạo thế nào?"
Ngô An hỏi: "Có thích nhãn hiệu nào không?"
Cố An Nhiên lắc đầu.
Nàng vẫn luôn cảm thấy chuyện mua xe, đối với nàng mà nói vô cùng xa vời.
Xưa nay không nằm trong phạm vi lo nghĩ của nàng.
Hiện tại trong thôn người mua xe cũng không nhiều.
Những người mua xe trong thôn đều là vì kết hôn, nhà gái yêu cầu trong nhà phải có xe.
Nghe mấy bà bác hàng xóm nói chuyện phiếm, nhà những người mua xe đó đều đem xe để trong nhà ngắm.
Xe bám đầy bụi cũng không động đến.
Bình thường không cần đến, có thể không dùng thì không dùng, chỉ có ngày lễ ngày tết mới đem ra chạy.
Nàng cùng Ngô An đính hôn.
Dưới ảnh hưởng của tập tục này, nàng cũng không yêu cầu nhà Ngô An mua xe.
Ngô An kéo nàng, đi vào trong ô tô thành.
Đi một vòng.
Thông dụng, Toyota, đại chúng, Toyota, hiện đại, Nissan, Ford...
Cơ bản đều là nhãn hiệu liên doanh.
Nhãn hiệu nội địa chỉ có mấy cái ít ỏi, Ngô An bảo là cố lên cố gắng làm, nhưng tạm thời không cân nhắc.
Xe nội địa muốn thực hiện cú vượt trên đường vòng.
Hắn nhớ không nhầm, sang năm, tức 13 năm, quốc gia mới phát triển mạnh mẽ nguồn năng lượng mới, có phúc lợi trợ cấp rất cao cho xe nguồn năng lượng mới.
Đầu đường cuối ngõ, không ít người bàn tán về xe nguồn năng lượng mới, có người xem trọng, cũng có người không tin.
Đại đa số vẫn là thái độ chờ xem.
Ngô An biết, xe nguồn năng lượng mới sẽ thịnh hành trong tương lai.
"Đáng tiếc ta hiện tại không có nhiều tiền, nếu có nhiều, ta cũng có thể nhảy vào đầu tư một đợt."
Ngô An vừa đi dạo, vừa suy nghĩ miên man.
Biết nhiều chưa hẳn đã là chuyện tốt, ba trăm sáu mươi nghề đều có thể thành Trạng Nguyên.
Với Ngô An mà nói, trước mắt hắn có rất nhiều con đường dẫn đến tự do tài chính.
Nhưng hắn cần phải chọn lựa.
Tiền trên đời này rất nhiều, một mình hắn không k·iế·m hết được.
Bên tai truyền đến giọng của Cố An Nhiên: "Đến cuối rồi."
Ngô An ngẩng đầu nhìn.
Đến rồi.
Đã đến đây rồi thì vào dạo một vòng.
Đến gần.
Cửa kính tự động mở ra.
Nhân viên thấy rõ Ngô An và Cố An Nhiên là đôi vợ chồng trẻ, nhiệt tình đón tiếp.
Ngô An đi theo cô bán hàng đi vào bên trong.
Trong cửa hàng 4S có rất nhiều loại xe, cơ bản không khác biệt lớn so với tương lai.
Anh Lãng, Uy Lãng, Quân Uy, Quân Việt, GL8, Ngang Khoa Lôi...
Hai loại đầu đều là kiểu dáng nhỏ gọn, giá cả hợp lý, nhưng Ngô An không chọn.
Bây giờ mua xe cũng như xây nhà, phong trào ganh đua thịnh hành.
Nhà trong thôn xây càng đẹp, càng cao, càng xa hoa, ngoài miệng không nói, nhưng đều ngấm ngầm so sánh.
Xe này mà lái về, tránh không khỏi việc bị người trong thôn bàn tán.
Hai loại sau giá trên ba mươi vạn, thì không sai, nhưng vượt quá dự tính, không cân nhắc.
Trong xe Quân Uy và Quân Việt, Ngô An thích Quân Việt hơn.
Giá cả vừa phải.
Người hướng dẫn mua trạc ngoài ba mươi, là lão làng, để ý thấy Ngô An nhìn Quân Việt, nhiệt tình giới thiệu: "Tiên sinh thật tinh mắt."
"Mời ngài xem."
"Không gian rộng lớn..."
"Đèn lớn..."
"Cảm giác này..."
"Và những thứ sang trọng bên trong..."
Hướng dẫn mua có trình độ, không chỉ thuộc thông tin sản phẩm, còn có những lời lẽ riêng.
Cái gì to, tuyệt, hay... Cầm vô lăng Quân Việt, từ đây nhân sinh không còn khó, dùng cả bộ cả tràng.
Ngô An hỏi: "Bao nhiêu tiền?"
Hướng dẫn mua vội trả lời: "Từ 18.88 vạn đến 24.88 vạn."
"Tùy vào anh chọn cấu hình nào."
"Hay là chúng ta ngồi đây, em sẽ giới thiệu kỹ hơn cho anh."
Ngô An uống chén trà, nói: "Giới thiệu bản cao cấp nhất đi."
Cô bán hàng ngồi xích lại gần Ngô An, nói: "Ghế nhớ vị trí có sưởi, vô lăng đa chức năng, cửa sổ trời toàn cảnh, và âm thanh trong xe đặc biệt tốt."
Ngô An gật đầu.
Cô bán hàng pha trà, bảo anh chờ một lát, đứng dậy đi, nói là đi xin ưu đãi lớn nhất cho anh.
Hướng dẫn mua vừa đi, Cố An Nhiên kéo ghế ngồi cạnh Ngô An.
Ngô An cười cười.
Nhìn quanh.
Cảnh tượng yên bình.
Không phát hiện dấu hiệu trang b·ứ·c đ·á·n·h mặt hay ai đó muốn ra vẻ, càng không có chuyện cô nàng vụng trộm cho hắn phương thức liên lạc.
Cũng bình thường.
Mua cái xe thôi mà, làm gì có nhiều chuyện lộn xộn vậy.
"Thật sự muốn mua?" Cố An Nhiên hỏi: "Em nghĩ lát nữa chị ấy xin được ưu đãi gì cho chúng ta?"
Ngô An nói: "Xin được ưu đãi gì thì anh không biết, nhưng anh chắc chắn lát nữa người chị ấy sẽ có mùi khói."
Cố An Nhiên ngẩn người: "Vì sao?"
"Em thấy trong túi chị ấy có bao t·h·u·ố·c không?"
"Không đúng, dù trong túi chị ấy có bao t·h·u·ố·c, nhưng lát nữa người ta đâu chắc sẽ h·út t·huốc."
"Vì sao anh khẳng định vậy?"
Ngô An cười không nói: "Chờ xem."
Cố An Nhiên nghi hoặc, chống tay lên bàn, nâng cằm, ngóng trông hướng người hướng dẫn mua vừa đi ra ngoài.
Đại khái mấy phút sau.
Hướng dẫn mua trở về, ra vẻ tận tình kể đã cố gắng xin lãnh đạo ưu đãi thế nào.
Dù có nước hoa che đậy, nhưng mùi t·h·u·ố·c lá vẫn bay tới mũi Cố An Nhiên.
Cố An Nhiên không khỏi mở to mắt.
Lúc nhìn hướng dẫn mua, lúc nhìn Ngô An.
Thật thần kỳ.
Sao Ngô An đoán được?
Ngô An nhìn vẻ mặt chấn kinh mờ mịt đáng yêu của Cố An Nhiên, mỉm cười, trong lòng sảng khoái.
Hướng dẫn mua nói đi xin ưu đãi, thực tế là tr·ố·n đi h·út một điếu t·h·u·ốc.
Đời như kịch, tất cả nhờ diễn xuất và mánh khóe.
Hắn thấy hướng dẫn mua là lão làng, mấy chiêu này chắc nắm rõ trong lòng bàn tay.
Trong mấy bài viết nhạt nhẽo trên mạng xã hội tương lai, mánh khóe này bị người ta chỉ ra cả tám trăm lần rồi.
Hắn nhìn thấu rồi, kỳ thật rất vô vị, nếu nóng tính một chút, giờ đã nên trở mặt rồi.
Điều đáng ngưỡng mộ nhất là, nhìn thấu bản chất cuộc sống, nhưng vẫn yêu quý những gì đáng yêu.
Em xem này.
Vốn dĩ rất vô vị, cùng An Nhiên nhàn nhạt giả bộ một chút, không phải có ý nghĩa sao.
Nhìn thấu không nói toạc.
Ngô An cũng rõ, hắn không có người quen trong cửa hàng, cũng không sao, những ưu đãi công khai, hắn đều có thể hưởng thụ.
Bí mật.
Dù làm khó hướng dẫn mua thế nào cũng vô dụng.
Hắn không muốn phí công.
Ngô An nói: "Tặng kèm hai năm bảo dưỡng, miếng dán, tôi trả tiền ngay bây giờ."
Hướng dẫn mua do dự một chút, nói: "Để em đi xin..."
Ngô An cười: "Chị, chị không nghiện t·h·u·ốc đến mức ấy chứ."
"Tôi không khoe khoang, xe này tôi chỉ dùng để đi lại thôi, tôi và bạn gái sang năm kết hôn, đến lúc đó còn muốn mua xe xịn hơn."
"Nếu chị thấy được thì thêm phương thức liên lạc."
Hướng dẫn mua cười: "Anh đẹp trai, anh đã nói đến nước này rồi, nếu chị không đồng ý thì quá vô tâm."
"Nào, thêm Wechat."
Wechat bây giờ là để hẹn, Ngô An lắc đầu: "Tôi không có."
"Em thêm bạn gái của anh đi."
Hướng dẫn mua cười, giơ ngón cái lên với Cố An Nhiên.
Cố An Nhiên hếch cằm, có vẻ đắc ý.
Kết bạn xong, hướng dẫn mua đứng dậy nói: "Đi theo em, em dẫn hai anh chị đi làm thủ tục."
Bạn cần đăng nhập để bình luận