Đế Quốc Đệ Nhất Phò Mã

Chương 62: Tạ cơ, nhân cợ hội

Chương 62: Tạ ơn, nhân cơ hội
"Tế tửu Đại Nhân đã nói như vậy, ta đương nhiên không có ý kiến gì."
Quan Ninh lập tức đáp lời.
Mục đích đã đạt được, nếu tiếp tục dây dưa nữa thì ngược lại sẽ bị coi thường.
Co giãn đúng mực mới là thích hợp nhất.
Kỳ thực hắn cũng chỉ là mượn cớ để nói thôi, nếu Tế tửu không lộ diện, chỉ sợ lời uy hiếp của hắn không có bất kỳ tác dụng nào.
Quốc Tử Giám là nơi cầu học, hiện nay vì Đảng Tranh trong triều đình mà khiến có người phá vỡ trật tự, hắn tin tưởng Tế tửu cũng không muốn nhìn thấy.
Hắn vừa là mượn cớ, cũng là nhân cơ hội.
Đây là nắm chắc thời cơ!
Ít nhất Chư Giải đã bị hạ bệ, tuy không công bố quá trình khảo hạch, xem như chừa cho hắn thể diện, nhưng hắn bị giáng chức Trợ Giáo là sự thật không thể tranh cãi.
Từ chưởng học tiến sĩ đứng đầu Lục học biến thành Trợ Giáo, sự đả kích này không thể bảo là không lớn!
Chân Tể Khai từ Trợ Giáo bị biếm xuống làm việc vặt, cũng là rớt xuống ngàn trượng, thanh danh mất hết...
Trận khảo hạch này hắn đã là người thắng lớn nhất, nhưng vẫn chưa đủ, hắn thắng còn chưa đủ triệt để!
Bởi vì còn một môn Minh pháp chưa thi, đây là môn cuối cùng nhất, nhưng theo Quan Ninh thấy, chắc chắn sẽ không đơn giản...
"Tiếp theo sẽ khảo hạch môn Minh pháp, theo quy củ đã định trước đó, hạng mục khảo hạch này sẽ do Bản Chưởng Viện đơn độc khảo hạch, các vị tạm thời lui ra, lát nữa sẽ biết kết quả."
Lúc này, một lão nhân gần lục tuần ngồi ở ghế trên mở miệng, tóc hắn đã hoa râm, dáng người hơi gầy, khoác chưởng học bào cũng trông rộng thùng thình.
Điều khiến người chú ý là gương mặt hắn, không có bất kỳ biểu cảm nhỏ nào, ngay ngắn nghiêm túc, tổng thể khiến người ta có cảm giác cẩn thận tỉ mỉ.
Hắn chính là chưởng viện tiến sĩ Luật học, đồng thời còn là Hình Bộ Tả Thị Lang của triều đình, Trương Chính.
Hắn là người duy nhất trong số các Chưởng viện của Lục học kiêm nhiệm hai chức vụ.
"Chúng ta nên đi thôi."
Lô Chiếu Linh đứng dậy, nhìn sâu Quan Ninh một cái.
Những người khác cũng lần lượt đứng dậy rời đi, đi ra khỏi học xá, chờ ở bên ngoài.
Chư Giải sắc mặt âm trầm, ánh mắt oán độc, những đả kích lớn liên tiếp đã khiến vị chưởng học tiến sĩ từng một thời này đánh mất cả hàm dưỡng.
Hắn không ngờ Quan Ninh vậy mà có thể đi tới bước này, chỉ còn cách vượt qua kỳ khảo hạch đúng một môn nữa.
Hắn nhất định không thể vượt qua được.
Lúc thiết lập kỳ khảo hạch, Chư Giải đã tốn không ít công sức để mời vị chưởng học tiến sĩ Luật học này. Lúc đó Trương Chính đã đưa ra một yêu cầu, đó là hắn sẽ đơn độc khảo hạch, những người khác không được đứng xem.
Chư Giải không chút do dự đồng ý, chỉ cần Trương Chính đến là được.
Ai trong triều đình cũng biết Trương Chính là người công chính nghiêm minh nhất, hơn nữa cách khảo hạch của hắn lại không phải kiểu thông thường, hắn không tin Quan Ninh có thể vượt qua.
Nhất định không thể!
Hắn đã luân lạc tới tình trạng này, nếu Quan Ninh lại vượt qua được kỳ khảo hạch... Vậy hắn...
Rất nhanh mọi người đều đã đi ra ngoài, trong học xá chỉ còn lại Trương Chính.
Phía sau tấm bình phong bên phải cũng không có động tĩnh gì, không biết đã đi hay chưa.
Quan Ninh ngồi nghiêm chỉnh, khôi phục lại dáng vẻ chính thức như trong lúc khảo hạch, thái độ cần có vẫn phải có.
"Ngươi đã vượt qua bảy môn, bây giờ chỉ còn lại môn Minh pháp cuối cùng."
Trương Chính mở miệng nói: "Lần khảo hạch này do Bản Chưởng Học đích thân khảo hạch, phương thức khảo hạch cũng khác biệt, ngươi hãy nghe đây."
Quan Ninh gật đầu, không nói gì.
Tiếp đó, Trương Chính kể một án lệ.
"Tại một nơi gọi là huyện An Hoàng, có một người dân tên là Trương Lăng Giang, cùng thê tử là Ngô Thị chửi mắng mẫu thân mình là Hoàng thị, còn độc ác bảo bà đi chết. Hoàng thị vô cùng bi phẫn, liền treo cổ tự vẫn, đồng thời lúc đó lại vừa đúng lúc gặp đại xá."
Trương Chính hỏi: "Nếu ngươi là huyện lệnh An Hoàng, vụ án này do ngươi thẩm án, cân nhắc hình phạt và định tội, ngươi sẽ xử lý như thế nào?"
Quan Ninh sắc mặt ngưng lại.
Cuối cùng hắn đã hiểu tại sao Trương Chính nói kỳ khảo hạch của ông ta khác với mấy môn còn lại, bởi vì đây là một án lệ cụ thể nhất.
Hơn nữa còn là một án lệ tương đối đặc thù.
Giống như vụ án ông ta vừa nêu, trong đó bao gồm cả mẫu thân, nhi tử, con dâu, liên quan đến luân lý đạo đức gia đình.
Việc cân nhắc hình phạt và định tội không phải ngươi muốn thế nào thì làm thế đó, mà phải căn cứ vào luật pháp, cho nên nhất định phải hiểu rõ nội dung luật pháp. Đây chính là khảo hạch tổng hợp, hơn nữa còn đặt trong tình huống có đại xá, điều này lại khác với luật pháp thông thường.
Bài khảo hạch này rất khó.
Quan Ninh có chút may mắn, hắn từng đọc qua luật pháp.
Xuyên việt đến đây, nhất định phải hiểu biết về thế giới này, thời đại này, cho nên Quan Ninh đã xem không ít sách vở liên quan.
Luật pháp cũng nằm trong số đó.
Tại sao phải đọc luật pháp?
Rất đơn giản, ngươi không hiểu luật pháp, lỡ như phạm tội thì chết thế nào cũng không biết, chẳng phải rất oan uổng sao?
Suy nghĩ thoáng qua, Quan Ninh mở miệng nói: "Đại Khang luật pháp quy định, phàm là nhi tử giết hoặc đả thương phụ mẫu, đều phải bị chém đầu. Nhục mạ phụ mẫu thì tùy theo tình tiết nghiêm trọng mà có thể bị xử phạt tù hoặc tử hình. Thê tử mưu sát cha mẹ chồng cũng bị xử tử hình. Luật pháp đồng thời còn quy định, nếu gặp đại xá thì có thể miễn hình phạt ban đầu mà cân nhắc lại mức hình phạt."
Đầu tiên Quan Ninh nêu ra các điều luật liên quan đến vụ án, đây là cơ sở.
Trương Chính gật gật đầu.
Điều này cho thấy, vị Quan Thế tử này không phải là người thiếu hiểu biết về pháp luật, hắn am hiểu luật pháp, đồng thời còn có thể nêu ra cụ thể các điều khoản, điểm này rất đáng quý.
Tiếp đó, chính là căn cứ vào luật hình, cân nhắc hình phạt và định tội, đây mới là điểm khó nhất.
Bởi vì trong vụ án đặc biệt này, lại không có điều luật nào liên quan trực tiếp.
Khi lập luật pháp, tự nhiên không thể nào bao quát hết mọi trường hợp, tình huống khác nhau sẽ có cách áp dụng khác nhau.
Trương Lăng Giang cùng thê tử nhục mạ mẫu thân mình, khiến mẫu thân vì thế mà tự sát, loại hành vi này đáng bị phạt nặng hơn tội đả thương phụ mẫu. Nếu xử theo điều luật giết người thì cảm thấy hơi nặng, còn nếu dùng điều luật đả thương hoặc lăng mạ để xử lý thì lại hơi nhẹ.
Mà trong luật pháp, lại chỉ có điều luật quy định đánh đập phụ mẫu dù gặp đại xá vẫn phải bị chém đầu, chứ không có điều luật nào quy định việc chửi rủa độc địa khiến phụ mẫu phải chết mà lại gặp đại xá, đây là một khoảng trống pháp luật.
Tương tự như điển tích 'Ta tuy không giết Bá Nhân, Bá Nhân lại vì ta mà chết', đồng thời người chết ở đây lại là mẫu thân ngươi.
Suy nghĩ thoáng qua.
Quan Ninh mở miệng nói: "Đầu tiên cần làm rõ một điểm, kẻ đánh đập, nhục mạ phụ mẫu, bất luận theo pháp luật hay tình người đều không thể tha thứ. Nhục mạ mẫu thân đến mức khiến bà tự sát lại càng không thể tha thứ. Luật pháp tuy không có điều khoản tương ứng, nhưng hành vi của hắn đã vi phạm nghiêm trọng lễ pháp. Cho dù gặp đại xá, vẫn phải xử chém đầu!"
"Về phần thê tử của hắn là Ngô Thị, nàng là phận gái gả chồng theo chồng, đồng thời người mà vị mẫu thân kia oán hận cũng là con trai của bà ấy. Nàng không phải chủ mưu, chỉ là tòng phạm, nên phán xử hình phạt giam cầm."
"Tiếp theo là án lệ đặc biệt thứ hai."
Sau khi Quan Ninh nói xong, Trương Chính không bình luận gì mà nói tiếp: "Tại một thư viện nọ có một nhóm học sinh, đều chưa đến tuổi nhược quán, chưa trưởng thành. Trong đó có học sinh tên Thạch Lỗi, ỷ vào gia thế mà xưng vương xưng bá trong thư viện, tụ tập người quanh mình, thời gian dài ức hiếp một học sinh khác của thư viện tên là Điền Hạo. Đồng thời thủ đoạn của hắn cực kỳ ác liệt, để lại đầy vết sẹo trên người Điền Hạo, gần như là làm nhục đến cực điểm. Tình trạng này kéo dài suốt ba năm!"
"Điền Hạo xuất thân bần hàn, cha hắn nhiều lần tìm đến thư viện hỏi thăm nhưng chỉ nhận được câu trả lời rằng đó chỉ là chuyện đùa giỡn giữa bọn trẻ con, không có gì đáng kể, chỉ phạt Thạch Lỗi kia chép kinh sách rồi thôi. Sau đó không giải quyết được gì nữa. Đến tìm quan phủ thì Đại Khang luật pháp lại có quy định rõ ràng, người chưa đủ hai mươi tuổi thì xử lý nhẹ, coi như là bảo hộ..."
Trương Chính hỏi: "Đối với chuyện này ngươi nhìn nhận thế nào, có suy nghĩ gì, và nên xử trí ra sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận