Đế Quốc Đệ Nhất Phò Mã

Chương 335: Thiên Nhất Lâu gửi thư

Đây là người thông minh.
Quan Ninh mở miệng nói: "Việc đầu tiên ngươi làm là kiểm kê những thứ này ra, phải có số lượng kỹ càng."
"Ngài yên tâm."
Mạc Hải vội vàng đáp lại, lòng cũng an ổn xuống.
Mất đi một cái bắp đùi, lại có thể ôm được một cái bắp đùi khác, cái chân này rõ ràng là càng to!
Đây chính là Trấn Bắc Vương a!
"Chu Minh, ngươi sắp xếp một đội người theo sau."
"Vâng."
Quan Ninh lại tỉ mỉ xem xét một lượt, mới rời đi.
Lần này thu hoạch khá lớn, tiền thuế đầy đủ, số tiền lương này không chỉ có thể dùng cho việc kiến thiết lính mới ở đây, mà còn có thể cung cấp bổ sung cho Trấn Bắc Quân...
Kiếm bộn!
Nhưng cần phải xử lý một cách bí mật.
Tiền lụa động lòng người, cũng không thể trắng trợn tuyên dương, Quan Ninh lệnh cho Chu Minh suất lĩnh năm ngàn quân đội lưu thủ Phách Sơn tiến hành phong tỏa!
Đây đã là tài sản riêng của hắn!
Đối với đám sơn phỉ cũng tiến hành hợp nhất, có Mạc Hải ở đó, đối với những tên đầu mục chủ yếu làm việc ác tiến hành xử trí riêng, những người này sẽ bị áp giải đến Lũng Châu để thẩm phán.
Địch Long lúc trước triệu tập mấy chi sơn phỉ nhỏ khác đến hỗ trợ đóng giữ, lại vừa đúng lúc bị một mẻ hốt gọn.
Việc chỉnh biên cũng đang được tiến hành rầm rộ, đồng thời lại phái binh tiến đánh mấy chi sơn phỉ khác.
Phách Sơn Minh mạnh nhất đều bị tiêu diệt, mấy chi sơn phỉ còn lại cũng chạy tán loạn...
Nửa tháng sau, Quan Ninh áp giải hơn trăm người trở về Châu Phủ Thạch Giang Thành.
Những người này đều là đầu mục chủ chốt, tội ác nặng nề, đương nhiên còn có đại đương gia Phách Sơn Minh là Địch Long, Nhị đương gia Đoạn Ứng Đầu...
Tại Thạch Giang Thành cử hành một buổi thẩm phán công khai!
Việc này gây ra chấn động cực lớn!
Phách Sơn Minh chiếm cứ tại Lũng Châu nhiều năm, thâm căn cố đế, triều đình từng nhiều lần phái binh diệt phỉ, đều không giải quyết được.
Bây giờ Quan Ninh đến, chưa đầy một tháng đã dẹp yên được bọn chúng.
Đồng thời việc phát động chống tham nhũng trừ gian cũng thu được hiệu quả trọng đại.
Các thế lực hắc ám ở các vùng đều bị đả kích mang tính hủy diệt, mà những quan viên cấu kết với sơn phỉ cũng đều bị thẩm phán.
Một nhóm lớn quan viên thanh chính liêm khiết được đưa lên thay thế, khiến cho bầu không khí quan trường Lũng Châu có sự cải thiện cực lớn!
Dân chúng trong thành đều cảm nhận được sự thay đổi rõ ràng...
Mây đen bao phủ Lũng Châu đã tan đi, trời quang mây tạnh trở lại, mà những thay đổi này đều là do Quan Ninh mang đến.
Trong quá trình này, Quan Ninh đã sắp xếp người của mình vào các vị trí, mỗi một quan viên được đưa lên thay thế, hắn đều đích thân nói chuyện.
Các quan chức đều do hắn đề bạt, dân chúng trong thành lại càng một lòng hướng về hắn...
Danh vọng của Quan Ninh đạt tới độ cao chưa từng có.
Hắn đã trở thành người chưởng khống thực tế của Lũng Châu, lời nói của hắn còn hiệu quả hơn cả triều đình.
Để sau này thêm phần thuận lợi, Quan Ninh cố ý nói chuyện Phách Sơn với Cổ Hợp.
Sau này khó tránh khỏi cần Cổ Hợp chiếu cố.
Cổ Hợp là người thông minh, cũng không hỏi nhiều, chỉ nói sẽ làm theo từng việc...
Làm xong những việc này liền rảnh rỗi, Quan Ninh bắt đầu chuẩn bị công việc tiếp xúc với Thiên Nhất Lâu.
Hắn đã dò ra được địa chỉ, chỉ là không biết nên đến đó bằng cách nào.
Đối đãi với Thiên Nhất Lâu lại khác với sơn phỉ, nên dùng phương thức nào Quan Ninh vẫn chưa nghĩ kỹ...
Ở lại Thạch Giang Thành thêm mấy ngày, Quan Ninh liền chuẩn bị trước về nơi ở tại trấn Kim Thủy.
Thời gian đã vào tháng mười hai, chờ sau đầu xuân, Trấn Bắc Quân hẳn là sẽ Bắc tiến.
Tình hình chiến sự phương bắc Quan Ninh vẫn luôn nắm rõ, An Bắc Quân tổn thất rất lớn, đã khó mà chống đỡ nổi, may mắn là đã vào những ngày đông giá rét, mới có chút tạm hoãn.
Trên kinh thành cũng không yên ổn.
Quan Ninh thế nào cũng không ngờ tới, Long Cảnh Đế vậy mà lại lập Lục Hoàng tử Tiêu Chính mới gần mười hai tuổi làm Thái tử.
Việc này vốn không có vấn đề gì.
Cần phải biết rằng trước Tiêu Chính lại có tới năm vị Hoàng tử đã trưởng thành, thế này thì xảy ra vấn đề lớn rồi.
Thật sự là đau đầu!
Nghe nói Long Cảnh Đế đã sắp xếp ổn thỏa cho những hoàng tử này, chờ năm nay qua đi, sẽ cho đến các địa phương làm phiên vương.
Một khi rời kinh làm phiên vương thì có nghĩa là con đường Thái tử hoàn toàn chấm dứt.
Năm vị Hoàng tử liên hợp lại, đây là một thế lực rất lớn.
Bọn họ bắt đầu đối kháng Long Cảnh Đế!
Những hoàng tử này sao lại cam tâm? Nếu thua mấy vị khác thì cũng đành nhận, nhưng lại bại trong tay một đứa em mới mười hai tuổi, bọn họ không phục.
Nghe nói chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi sau khi chiếu mệnh được ban ra, Thái tử Tiêu Chính đã gặp phải hai lần ám sát và một lần hạ độc.
Nhất là lần bị hạ độc, được ngự y cứu chữa suốt một ngày một đêm mới giữ được mạng.
Cuộc tranh đoạt ngôi Thái tử đã đến hồi gay cấn, cũng tạo thành sự bất ổn cho quốc gia.
Bên ngoài có cường địch, bên trong có đấu đá, thời thịnh thế lung lay.
Phương bắc đối mặt chiến sự nghiêm trọng, quốc khố trống rỗng không tiền không lương, thế mà vào lúc này hắn lại muốn xây dựng rầm rộ.
Hàn Sơn Tự bị đập bỏ để xây dựng lại Đạo Quán.
Vì thế đã huy động số lượng lớn nhân công, những nơi cần dùng tiền quá nhiều, mà triều đình lại không có tiền.
Vậy thì có thể xử lý thế nào đây??
Chỉ có thể tăng thêm thuế má!
Sau khi trải qua cuộc tiến công của hai nước Ngụy Lương, phía nam các châu như Hoài Châu, Nguyên Châu bị phá hoại không ra hình dạng.
Việc tái thiết sau chiến tranh vẫn chưa hoàn thành, nạn dân đầy rẫy, thuế má của bách tính lại tăng thêm, đây thật đúng là tuyết thượng gia sương.
Không chỉ Thượng Kinh rung chuyển, các địa phương cũng cực kỳ bất ổn...
Bây giờ Quan Ninh có thể xác định phỏng đoán trước đó của mình, Long Cảnh Đế đúng là đang tu đạo, trước đó còn che giấu, bây giờ dường như cũng không còn kiêng dè gì nữa.
Quốc vận Đại Khang dường như bắt đầu suy yếu...
Những vấn đề này, ở Lũng Châu Quan Ninh cảm nhận cũng không quá sâu sắc.
Hôm nay, hắn vừa trở lại nơi ở của Trấn Bắc Quân, Bàng Thanh Vân bẩm báo mấy hôm trước có khách không mời mà đến, còn mang theo một phong thư.
Trân trọng mời Trấn Bắc Vương Quan Ninh đến Vô Danh Phong làm khách.
Ký tên, Thiên Nhất Lâu.
Quan Ninh không ngờ mình còn chưa đi tìm thì bọn họ đã chủ động tìm tới.
Chắc là động tĩnh của Quan Ninh ở đây quá lớn.
Hắn thẳng tay tiêu diệt toàn bộ sơn phỉ, có lẽ đã khiến Thiên Nhất Lâu cảm thấy bất an...
"Vô Danh Phong là ngọn núi cao nhất trong dãy núi lớn ở Lũng Tây, núi cao mà hiểm trở, không ngờ Thiên Nhất Lâu lại ở nơi đó."
Bàng Thanh Vân mở miệng nói: "Thiên Nhất Lâu là địch không phải bạn, theo chỗ ta biết bọn họ ngầm khống chế nhiều chi sơn phỉ, nhận sự cung phụng từ những sơn phỉ này, chúng ta đã tiêu diệt sạch sẽ toàn bộ sơn phỉ, bọn họ đây là đang lo lắng!"
"Không sai, chúng ta có thể đến, nhưng phải dẫn theo đại quân đến."
"Theo ta thấy cứ trực tiếp phái binh tiêu diệt toàn bộ là xong!"
Nhiều tướng lĩnh lên tiếng phát biểu ý kiến.
Bọn họ đều cảm thấy rất khó chịu.
Cái Thiên Nhất Lâu này cũng kiêu ngạo quá, dựa vào cái gì ngươi mời là bọn ta phải đến.
"Các ngươi sai rồi."
Quan Ninh mở miệng nói: "Thiên Nhất Lâu tuy không thể gọi là bạn, nhưng tuyệt đối không phải là địch nhân."
Công pháp thần bí hắn tu luyện chính là lấy được từ Thiên Nhất Lâu, mới khiến hắn có được sức mạnh kinh người như vậy, đây chính là mối duyên lớn.
Công pháp thần bí này là hắn nhặt được trong hoàng cung, cũng vừa đúng lúc phá giải được chân nghĩa, nhìn thấy được phương pháp tu luyện chân thực.
Lúc đó trên bí tịch cũng có nói rõ, công pháp thần bí này vốn không phải do Thiên Nhất Lâu sở hữu, mà là ngẫu nhiên có được, bèn đặt tên là Thiên Nhất Quyết...
Có tầng quan hệ này, cuối cùng cũng không đến nỗi trở thành địch nhân.
Suy nghĩ lướt qua.
Quan Ninh mở miệng nói: "Ta chuẩn bị đi một chuyến."
"Ngài muốn dẫn theo bao nhiêu người?"
Bàng Thanh Vân mở miệng nói: "Hay là mang theo mười ngàn người đi?"
"Không cần thiết."
Quan Ninh lắc đầu nói: "Ta và Cận Nguyệt đi là được rồi, cũng không phải đi đánh trận."
"Ta cũng muốn đi."
Ngay lúc này, Vĩnh Ninh đột nhiên lên tiếng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận