Đế Quốc Đệ Nhất Phò Mã

Chương 203: Tu hú chiếm tổ chim khách

Chương 203: Tu hú chiếm tổ chim khách
"Bệ hạ."
Cũng vào lúc này, từ sau tấm màn có một hòa thượng mặc tăng bào màu đen đi tới, hắn chính là Huyền Tâm.
Tại Đại Khang, người được Long Cảnh Đế tín nhiệm nhất không phải Thủ Phụ, cũng không phải Thứ phụ, càng không phải đại thần nào trong Nội Các, mà chính là vị này.
Bởi vì có rất nhiều chuyện bí ẩn, người khác có thể không biết, nhưng Huyền Tâm đều biết cả.
"Quan Ninh, hắn lại một lần nữa khiến trẫm bất ngờ, lại một lần nữa vượt ngoài dự liệu của trẫm."
Long Cảnh Đế hít sâu một hơi, khôi phục lại bình tĩnh, ngồi xuống ở Long Án.
"Xác thực khiến người ta bất ngờ."
Huyền Tâm thở dài nói: "Kẻ này đúng là yêu nghiệt!"
"Đúng vậy, trong điều kiện gian nan như thế, hắn vẫn làm được. Hiện tại hắn đã có thành tựu, danh vọng bên ngoài như mặt trời giữa trưa, chỉ đành để hắn kế thừa vương vị thôi."
Trong giọng nói của Long Cảnh Đế mang theo sự không cam lòng.
Hắn muốn duy trì uy nghiêm đế vương của mình.
Quân vô hí ngôn.
Nhất là đối với chuyện thế này, càng không thể tùy tiện thay đổi.
"Bất quá cũng may, quan viên sáu châu phương bắc đã bị thay đổi, bắt đầu được chỉnh đốn, loại bỏ ảnh hưởng của Trấn Bắc Vương Phủ."
Huyền Tâm mở miệng nói: "Quan Tử An cũng đã được nâng đỡ lên, có thể thay thế."
"Vậy Quan Ninh nên xử lý thế nào?"
"Bỏ đi không dùng, ném hắn đi thật xa."
Huyền Tâm mở miệng nói: "Còn về việc đi đâu thì bàn bạc sau."
"Cũng chỉ có thể như vậy."
Long Cảnh Đế mở miệng nói: "Nếu cứ để hắn ở lại kinh thành, không biết hắn sẽ còn gây ra chuyện gì nữa."
"Vĩnh Ninh vẫn luôn ở trong cung chứ?"
"Vẫn ở đó, vừa rồi ta còn nhìn thấy."
"Chờ Quan Tử An đến, liền Tứ Hôn Vĩnh Ninh cho hắn."
Long Cảnh Đế nói rồi lại hỏi: "Chuyện kia, không có vấn đề gì chứ?"
"Sẽ không đâu, ta đã gặp sư phụ ta rồi. Vả lại gần đây vì chuyện Vô Già Đại Hội nên việc đó cũng bị ém xuống, không ai chú ý đến."
"Vậy thì tốt rồi."
Long Cảnh Đế lạnh giọng nói: "Bảo sư phụ ngươi, lần sau cẩn thận một chút, xử lý cho gọn gàng sạch sẽ hơn, trẫm không hy vọng chuyện như vậy lại xảy ra nữa."
"Vâng."
Huyền Tâm đáp lời.
Mà vào giờ khắc này.
Quan Ninh đã về đến phủ, lại bất ngờ phát hiện Tuyên Ninh vậy mà không có ở đây.
"Nàng đi đâu rồi? Không phải nói sẽ ở trong phủ chờ tin tức sao?"
Quan Ninh hỏi Tiểu Hương.
"Không biết, chúng ta không để ý."
Tiểu Hương nói: "Trong phủ rất nhiều người đều theo ngài đến Hàn Sơn Tự rồi, mấy người chúng ta bận rộn ở hậu viện."
"Có lẽ là về cung rồi, trước kia công chúa cũng thường xuyên như vậy."
"Được rồi."
Quan Ninh lắc đầu.
Con người này thật là.
Lại không nói tiếng nào đã rời đi.
Không phải đã nói sẽ ở trong phủ chờ sao?
Hắn còn đang hứng chí bừng bừng trở về đây.
"Giới thiệu với các ngươi một chút, vị này là Ngộ Không, là đồ đệ của ta, sau này sẽ ở lại trong phủ chúng ta."
Quan Ninh giới thiệu với người trong phủ.
Đặt cho hắn pháp danh như vậy hoàn toàn là ác thú của Quan Ninh, thật là thú vị.
"Đại Thừa Phật pháp coi trọng chính là nhập thế tu hành, ngươi đừng nên bài xích, hãy tùy kỳ tự nhiên, tôi luyện tâm tính."
"Vâng, sư phụ."
Ngộ Không chân thành nói.
Hiện tại hắn răm rắp nghe theo lời của Quan Ninh.
Nhưng hắn lại không hề biết, Quan Ninh chỉ đang nói bừa mà thôi.
"Thế tử, buổi tối có muốn ăn mừng không, tổ chức ngay tại trong phủ ạ?"
Ngô quản gia đến hỏi.
"Ừm, chỉ cần người nhà chúng ta ăn mừng là được rồi."
Trong lòng hắn vẫn còn chút oán trách, thời điểm quan trọng như vậy mà Tuyên Ninh lại về cung?
Bất quá rất nhanh hắn liền gạt chuyện này sang một bên.
Bởi vì có người đến chúc mừng.
Pháp biện với Lục Bộ đã kết thúc, hắn sắp được kế thừa Vương vị Trấn Bắc, từ nay về sau thân phận sẽ hoàn toàn khác biệt.
Chuyện này mới là quan trọng.
Hơn nữa với uy vọng hiện giờ của hắn, sau này ở Đại Khang tất nhiên sẽ có chỗ đứng vững chắc, hoàn toàn khác biệt so với trước kia.
Không chỉ quan viên triều đình, mà rất nhiều dân chúng cũng tự mang quà tặng đến đây, thật sự là đông như trẩy hội.
Nghe nói pháp biện vừa kết thúc, Sứ thần nước Ngụy liền tiu nghỉu rời đi.
Quan Ninh đã giành lại thể diện cho Đại Khang.
Điều này khiến hắn bùi ngùi mãi thôi.
Lúc mới vừa đến Thượng Kinh, hắn ở tại tổ trạch của Trấn Bắc Vương Phủ, không một ai hỏi thăm, luôn luôn quạnh quẽ vắng vẻ.
Hiện tại hắn ở riêng trong căn nhà nhỏ này, vậy mà khách đến thăm lại nối liền không dứt.
Điều này nói lên cái gì?
Hắn đã trưởng thành!
Đến Thượng Kinh đã hơn nửa năm, cuối cùng hắn cũng đứng vững được gót chân, và giành lại được vương vị vốn thuộc về mình...
Khách đến thăm rất nhiều.
Điều khiến hắn bất ngờ nhất là, ngay cả phụ thân của Lịch Thư Lan, đại thần Nội Các Lịch Tu, cũng đích thân đến.
"Lịch đại nhân bận rộn trăm công nghìn việc vẫn có thể đến, thật sự là vạn phần vinh hạnh."
"Với ta thì không cần phải khách sáo."
Lịch Tu nói: "Ta đến là có chuyện muốn nhắc nhở ngươi, để ngươi có sự chuẩn bị."
"Mời nói."
Quan Ninh mời vào nội sảnh, ngồi xuống. Nhìn vẻ mặt nghiêm trọng của ông, hẳn không phải là chuyện nhỏ.
"Vài ngày nữa Quan Tử An sẽ đến Thượng Kinh nhận thụ phong, đến lúc đó cũng sẽ tuyên bố An Bắc Quân chính thức thành lập."
Sắc mặt Quan Ninh hơi thay đổi.
Lịch Tu hỏi: "Có lẽ hơi đường đột, nhưng ta vẫn muốn hỏi ngươi, Quan Tử An được xem là nghĩa huynh của ngươi, quan hệ giữa các ngươi thế nào?"
"Ta chỉ có thể nói với ngài bốn chữ."
Quan Ninh trầm giọng nói: "Tu hú chiếm tổ chim khách!"
"Hiểu rồi."
Lịch Tu nói: "Điều này cũng giống như ta nghĩ. Lúc trước Trấn Bắc Vương xảy ra chuyện, mà biểu hiện của ngươi lúc đó lại chỉ tầm thường, nên bệ hạ mới nâng đỡ Quan Tử An lên..."
"Ngươi hẳn là hiểu rõ, có một số việc một khi đã bắt đầu thì không thể nào dừng lại được."
Quan Ninh gật gật đầu.
Hắn hiểu ý của Lịch Tu.
Thực ra hắn còn biết rõ những chuyện sâu xa hơn.
Long Cảnh Đế chính là lợi dụng thời cơ phụ thân hắn gặp chuyện để thừa cơ làm suy yếu Trấn Bắc Vương.
Nhưng Trấn Bắc Vương Phủ đã truyền thừa rất nhiều năm, nội tình sâu dày, tùy tiện tước bỏ đất phong sợ rằng sẽ gây ra phản ứng dữ dội.
Điều này cho thấy sự lợi hại của Long Cảnh Đế.
Hắn vừa tước bỏ đất phong, vừa nâng đỡ Quan Tử An lên.
Quan Tử An vốn là một người con nuôi do cha hắn thu nhận. Nhiều năm như vậy trôi qua, trong mắt rất nhiều người, Quan Tử An cũng đại diện cho Trấn Bắc Vương Phủ.
Như vậy liền dẹp yên được rất nhiều vấn đề ở phương bắc.
Chỉ có Quan Ninh biết rõ.
Quan Tử An căn bản chính là một kẻ thay thế do Long Cảnh Đế tìm đến!
Nói là tu hú chiếm tổ chim khách cũng không hề quá đáng.
Sau khi Quan Trọng Sơn xảy ra chuyện, Quan Tử An nhanh chóng nắm quyền, bộc lộ dã tâm, trắng trợn thanh trừng. Cũng đúng lúc này, hắn lại được triệu về Thượng Kinh, điều này không nghi ngờ gì đã tạo thời cơ tuyệt hảo cho Quan Tử An.
Trớ trêu thay, đúng lúc mình sắp kế thừa Vương vị Trấn Bắc, lại triệu Quan Tử An đến Thượng Kinh thụ phong.
Đây là ý gì?
Bất quá lần này vừa hay có thể gặp mặt Quan Tử An.
Trái lại, hắn đã mong chờ ngày này rất lâu rồi. Chỉ e rằng Quan Tử An tuyệt đối không ngờ được, mình có thể trưởng thành đến ngày hôm nay...
Suy nghĩ thoáng qua.
Quan Ninh lại hỏi: "An Bắc Quân thành lập dựa theo biên chế năm trăm ngàn người, cộng thêm mười vạn quân dự bị, nhanh như vậy đã hoàn thành rồi sao?"
"Không phải năm trăm ngàn, mà là ba trăm ngàn."
"Ba trăm ngàn?"
Quan Ninh kinh ngạc hỏi: "Không phải dựa theo Định Phương án của ta mà chấp hành sao?"
Lịch Tu nói: "Những điểm còn lại đều theo phương án của ngươi, chỉ riêng số lượng biên chế là không được áp dụng."
"Tại sao?"
"Do Quốc công đề nghị, Bệ hạ đã chuẩn y."
"Hồ đồ!"
Quan Ninh nói: "Ba mươi vạn người làm sao đủ được? Đợi đến khi Man Hoang tấn công vào, căn bản không thể nào ngăn cản nổi, đến lúc đó chính là tai họa!"
"Chúng ta cũng đã cố gắng tranh luận, nhưng kết cục đã định rồi."
Lịch Tu nói: "Bệ hạ dường như rất tín nhiệm Quan Tử An, nói rằng có Quan Tử An thì tất nhiên có thể tạo ra một Trấn Bắc Quân thứ hai."
"Chỉ bằng hắn?"
Vẻ mặt Quan Ninh khinh thường tới cực điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận