Đế Quốc Đệ Nhất Phò Mã

Chương 376: Cảm thấy an ủi 10 vạn Trấn Bắc Quân tướng sĩ chi Anh Linh

Chương 376: An ủi anh linh của 10 vạn tướng sĩ Trấn Bắc Quân
"Trấn Bắc Vương?"
Bái Bất Hoa đột nhiên kinh hãi thốt lên, khiến đám người đang bàn tán phải dừng lại.
"Trấn Bắc Vương không phải đang chỉ huy tác chiến sao?"
"Không phải."
Bái Bất Hoa trầm giọng nói: "Căn cứ tình báo thu được, lần này Trấn Bắc Quân tấn công vào thảo nguyên là do Trấn Bắc Vương Quan Ninh suất lĩnh, nhưng hiện tại lại không thấy hắn xuất hiện, hắn rất có thể đã đến Bắc Man!"
Nghe đến đây, sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến.
Bộ lạc Chính Man có nguồn gốc từ bờ sông Cô Diễn Hà dưới chân núi Nghi Lan, bởi vì nằm ở cực bắc nên chưa từng chịu ảnh hưởng của chiến tranh.
Dọc sông Cô Diễn Hà có ba Đại Bộ Lạc, đó là sào huyệt của bọn họ, có chuồng ngựa to lớn, có dê bò thành đàn, cung cấp nhân lực vật lực bổ sung cho Chính là Man Bộ.
Tầng lớp lãnh đạo cao nhất của Chính là Man Bộ đều xuất thân từ ba Đại Bộ Lạc này, tộc trưởng của các bộ lạc chính là tam vương của Man tộc.
Cơ sở của Chính là Man Bộ là những bộ lạc kia, nhưng căn cơ chính thức chính là ba Đại Bộ Lạc này, đây là gốc rễ của bọn họ!
"Không thể nào?"
Tướng Quốc Tatar kinh ngạc nghi ngờ nói: "Đây chính là nơi sâu trong Man Bắc."
"Chính vì chúng ta không nghĩ tới, Quan Ninh mới có thể ngàn dặm thần tốc tiến đến."
Sắc mặt Bái Bất Hoa khó coi đến cực điểm.
Bọn họ đều không phải người ngu, càng nghĩ càng thấy khả năng này rất lớn, giờ phút này cũng nóng lòng không yên.
"Vậy còn chờ gì nữa? Còn không phái binh về phòng thủ?"
Ba Đại Bộ Lạc có thể nói là căn cứ chuyển vận tài nguyên của bọn họ, cho nên ở bên đó đều là nhân lực sản xuất, vì lý do vị trí nên cũng không bố trí quá nhiều lực lượng phòng ngự, một khi bị quấy nhiễu tuyệt đối sẽ là tai nạn.
"Vậy còn chờ gì nữa? Còn không mau chóng phái người trở về, cho dù không có vấn đề gì thì cũng có thể yên tâm chứ!"
Một người Man trạc năm mươi tuổi, thân thể khỏe mạnh, sắc mặt lo lắng, hắn là Tả Hiền Vương Ô Kế trong tam vương của Man tộc, đồng thời cũng là tộc trưởng của bộ lạc Ba Đồ trong ba Đại Bộ Tộc.
Nếu địch quân xâm nhập Bắc Man, thì kẻ bị xâm nhập chính là bộ lạc của hắn, hắn đương nhiên lo lắng.
"Đúng vậy, nhất định phải mau chóng trở về."
Một người khác trạc tuổi hắn vội vàng nói.
Hắn là Hữu Hiền Vương Haasan, là tộc trưởng của bộ tộc Bá Nhan trong ba Đại Bộ Tộc.
Tả Hữu Hiền Vương là những người quyền thế nhất dưới trướng Thái Dương Hãn.
"Nhưng hiện tại chúng ta vốn đang đối mặt với sự xâm nhập của Trấn Bắc Quân, nếu lại điều binh về phòng thủ, phòng ngự vương đình sẽ trở nên trống trải."
"Đúng vậy!"
Đám người mặt ủ mày chau.
Tướng Quốc Tatar mở miệng nói: "Bộ lạc Khắc Liệt bên kia còn phải phái binh bình định, vương đình bên này cũng cần binh lực để chống lại quân xâm lược, giờ sào huyệt ở Bắc Man lại có nguy cơ... Binh lực của chúng ta căn bản là không đủ."
"Việc này còn phải cân nhắc sao? Đương nhiên là bên Bắc Man quan trọng hơn, đó chính là căn cơ của Chính là Man Bộ chúng ta!"
Hữu Hiền Vương Haasan nói: "Ta muốn lập tức mang bộ hạ Bá Nhan về Bắc Man!"
"Về đi, chỉ là ta lo rằng đã muộn."
Bái Bất Hoa mở miệng nói: "Trấn Bắc Quân tiến vào Man Hoang đã hơn hai mươi ngày, nếu như Quan Ninh ngay từ đầu đã nhắm vào mục tiêu này, vậy hắn đã sớm đến Bắc Man, và đã bắt đầu tàn sát rồi..."
Quả đúng như lời hắn nói, Quan Ninh đã hành quân thần tốc một quãng đường dài, dẫn quân xâm nhập đến Bắc Man.
Việc này cũng giống như đôi bên đang đối đầu, các lực lượng khác đang cầm chân đối thủ, còn hắn lại thừa cơ hội này tập kích vào hậu phương cốt lõi của địch...
Đây là một vùng đất mỹ lệ, bầu trời xanh biếc như được gột rửa, điểm những đám mây trắng lững lờ trôi, thảo nguyên xanh mướt bao trùm mặt đất bao la, trong không khí nồng đậm mùi cỏ thơm...
Chỉ có điều vào thời khắc này, bức tranh thiên nhiên mỹ lệ này đã bị phá hủy, mùi cỏ thơm cũng bị thay thế bởi mùi máu tanh.
Từng đàn dê bò vì kinh hoàng mà tứ tán hỗn loạn, đông đảo dân du mục kêu khóc không ngớt...
Đây là bộ lạc Bá Nhan trong ba Đại Bộ Lạc, những người ở lại nơi này phần lớn là dân du mục, dưới vó ngựa thiết kỵ của Quan Ninh, họ căn bản không thể chống cự!
Cuộc tàn sát đang diễn ra!
Quan Ninh chia ba mươi ngàn thiết kỵ làm hai cánh quân, mỗi cánh một vạn năm nghìn người, lần lượt đột kích bộ lạc Bá Nhan và bộ lạc Ba Đồ, còn bộ lạc A Sử Na thì phái Tư Nặc quay về giải quyết.
Trong ba Đại Bộ Lạc này, nguyên bản bộ lạc A Sử Na là mạnh nhất, nhưng bộ lạc này vận khí thật sự không tốt, hoặc có thể nói là trung thành nhất với vương đình, khi đối mặt chiến tranh, luôn là bộ lạc A Sử Na đi đầu xung phong.
Hai năm trước trong trận mai phục Quan Trọng Sơn cùng mười vạn Trấn Bắc Quân, đại quân A Sử Na tổn thất nặng nề nhất, tộc trưởng cũng tử trận trong trận chiến đó. Trong cuộc chiến tranh đối ngoại cách đây không lâu, cũng là Tư Ma suất lĩnh đại quân A Sử Na xuất chiến, kết quả lại là toàn quân bị diệt.
Các chiến sĩ trưởng thành của gia tộc A Sử Na gần như không còn ai, Tư Nặc với tư cách là hạt nhân của gia tộc hoàn toàn có thể tiếp quản gia tộc, cũng đã quy hàng Quan Ninh...
Đây là phương pháp tốt nhất để giữ lại gia tộc.
Nhưng hiển nhiên bộ lạc Bá Nhan và bộ lạc Ba Đồ không có sự giác ngộ này, cho nên đã gặp phải đòn tấn công hủy diệt.
Nơi này đúng là căn cơ của Chính là Man Bộ Lạc, ưu thế là không bị quấy nhiễu, khiến cho nhân khẩu bộ lạc ở đây rất đông, cũng có dê bò thành đàn, và những chuồng ngựa bao la.
Bây giờ tất cả đã bị hủy trong chốc lát.
Tấn công bất ngờ khi địch không phòng bị.
Thời gian dài yên bình khiến bọn họ khi đối mặt với cuộc đột kích căn bản không cách nào ứng phó.
Quan Ninh suất lĩnh đại quân tinh nhuệ nhắm vào bộ lạc Man tộc này, tiến hành hành động tiêu diệt, tất cả người Man trưởng thành đều bị giết chết.
Sau trận chiến còn phóng hỏa đốt phá, vô số lều trại cùng rất nhiều vật tư bị thiêu rụi thành tro trong biển lửa, không biết bao nhiêu gia súc cũng bị chết cháy!
Những gì Quan Ninh không thể mang đi, cũng chỉ có thể hủy hết.
Nơi này là vùng đất khởi nguồn của Chính là Man Bộ Lạc, tộc nhân của họ đã từng từ nơi này đi ra, thành lập vương đình, thống nhất Man Hoang.
Bao nhiêu năm qua, Quan Ninh là người duy nhất suất quân đánh tới tận nơi này.
Nhìn biển lửa trước mặt, Quan Ninh không khỏi cảm khái.
Lần này Chính là Man Bộ đã phải chịu đả kích nặng nề, hy vọng có thể an ủi anh linh của mười vạn tướng sĩ Trấn Bắc Quân!
"Vương gia, cuộc đột kích bộ lạc Ba Đồ bên kia đã thành công, tình hình cũng tương tự như bên này."
Bàng Thanh Vân dẫn bộ hạ trở về.
"Chắc hẳn lúc này Bái Bất Hoa đã kịp phản ứng, có lẽ sẽ phái quân cứu viện quay về."
"Bọn họ quay về, chúng ta cũng nên rút lui."
Quan Ninh mở miệng nói: "Truyền lệnh cho Tư Nặc, ba cánh quân của chúng ta tách ra, tránh đụng độ với quân cứu viện của chúng. Lúc này binh lực của vương đình Chính là Man Bộ đã không đủ, chúng ta sẽ quay về phát động tổng tấn công."
"Giương Đông kích Tây?"
Bàng Thanh Vân cười nói: "Chính là Man Bộ đắc tội ngài thật là xui đến đổ máu."
"Ưu thế lớn nhất của kỵ binh chính là tính cơ động siêu cường, lợi dụng điểm này, ta có thể đùa chết bọn chúng!"
"Haha."
Tất cả mọi người đều cười rộ lên.
Sau khi thành công, Quan Ninh chia quân nhanh chóng rút lui, chuẩn bị quay về tấn công vương đình của Chính là Man Bộ.
Mà mấy ngày sau, Hữu Hiền Vương Haasan của Chính là Man Bộ cuối cùng cũng dẫn người trở về.
Hắn mang năm mươi ngàn đại quân, cố sức đuổi theo nhưng vẫn chậm một bước.
Bộ lạc Bá Nhan và bộ lạc Ba Đồ đã chịu đả kích hủy diệt, nơi duy nhất còn bảo tồn hoàn chỉnh là bộ lạc A Sử Na, nhưng những chiến sĩ ít ỏi còn lại trong tộc đều bị Tư Nặc mang đi, chỉ để lại một cái vỏ rỗng. Thiết Kỵ của Quan Ninh đã mở rộng đến mười ngàn người.
Chiến tranh tiến đến bước này, kết cục của Chính là Man Bộ Lạc đã có thể đoán trước được. Cùng lúc đó, trong nước cũng lan truyền tin tức Quan Ninh phản công tiến vào Man Hoang, gây nên sự phấn khích trong dân chúng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận