Đế Quốc Đệ Nhất Phò Mã

Chương 509: Vô cùng tàn nhẫn nhất trả thù

**Chương 509: Cách trả thù tàn nhẫn nhất**
Cao Liêm thậm chí còn không gọi "bệ hạ", mà gọi thẳng tên.
Hắn đã phát động Chính Biến bức thoái vị, vả lại đều đến nước này rồi, còn có gì phải cố kỵ nữa?
Không quan trọng!
Chỉ có tính mạng của chính mình mới là quan trọng nhất.
Suy nghĩ kỹ một chút, mâu thuẫn giữa hắn và Quan Ninh kỳ thực không lớn, đơn giản chỉ là vấn đề chính kiến không hợp mà thôi.
Tiết Hoài Nhân còn có thể liên hợp với Quan Ninh, tại sao hắn lại không thể?
Mâu thuẫn lớn nhất nằm ở việc hãm hại Quan Trọng Sơn, nhưng đây đúng là quyết định của Long Cảnh Đế, đương nhiên hắn cũng đã từng thổi gió bên tai.
Nhưng chủ mưu là Long Cảnh Đế.
Nghĩ như vậy, Cao Liêm dường như nhìn thấy hy vọng, hắn lại tiếp tục nói: "Ngươi hẳn phải biết Tiêu Thành Đạo là hạng người gì, năm đó khi hắn tạo phản, đã bảo phụ thân ngươi trợ giúp hắn, kết quả phụ thân ngươi chẳng thèm để ý đến hắn, mà mang theo Trấn Bắc Quân tiến vào Man Hoang, sau đó Tiêu Thành Đạo liền ghi hận phụ thân ngươi, luôn xem như mối uy hiếp, phải trừ cho mau về sau..."
Tóm lại là đâm sau lưng thôi.
Lúc này chẳng còn để ý gì nữa.
Cao Liêm dựa trên tình hình thực tế, lại thêm mắm thêm muối miêu tả, có thể nói là vô cùng hình tượng.
"Ngươi..."
"Ngươi..."
Vốn thân thể đã không khỏe, Long Cảnh Đế sắc mặt tái nhợt, run rẩy không ngừng, ngay cả lời cũng nói không nên.
Quan Ninh còn thật sự lo lắng, vị Hoàng Đế này một hơi không lên nổi, sẽ bị tức chết mất.
Khả năng này thật sự có.
Trạng thái hiện tại của Long Cảnh Đế quá tệ.
Hắn thở hổn hển, cuối cùng cũng chậm lại một chút.
"Quan Ninh, đây không phải sự thật, hắn nói không phải sự thật, trẫm chính là bị bọn họ mê hoặc."
Vốn là Hoàng Đế, hắn lại phải giải thích cặn kẽ với Quan Ninh.
Bản thân việc này đã là một chuyện rất mất mặt, uy nghiêm Hoàng Đế của hắn cũng bị bào mòn từng chút một!
"Bởi vì phụ thân ngươi xưa nay không thông đồng làm bậy với bọn họ, ngược lại thường xuyên đối đầu, cho nên bọn họ oán hận trong lòng, liền mê hoặc trẫm diệt trừ phụ thân ngươi..."
Long Cảnh Đế cũng nói ra lý do của bản thân.
Các quần thần cũng đều kinh hãi không thôi.
Bọn họ biết rõ lời của hai người gộp lại, chính là chân tướng.
Những lời họ nói đều là sự thật.
Long Cảnh Đế muốn trừ khử Quan Trọng Sơn cần các thế gia quý tộc, bởi vì bản thân Trấn Bắc Vương Phủ chính là thế gia quý tộc lớn nhất, làm vậy sẽ không gây ra hỗn loạn.
Hai bên đều có ý nguyện như vậy, rồi Quan Trọng Sơn mới bị hãm hại...
Quan Ninh đã sớm biết chân tướng, giờ phút này chẳng qua cũng chỉ là đang diễn trò.
Hắn sẽ không bỏ qua bất kỳ ai.
Quá trình cũng phải chú trọng phương thức phương pháp.
"Là thế này phải không?"
Quan Ninh quay sang Cao Liêm.
"Không phải, không phải như vậy, đó là Tiêu Thành Đạo đang nói bậy bạ."
Dưới tình thế cấp bách, Cao Liêm ngay cả sự tôn trọng cơ bản nhất cũng không có.
Quan Ninh quay sang Lễ Bộ Hữu thị lang Trương Văn Lễ, người vừa răn dạy hắn.
"Trương đại nhân hẳn đã biết rõ ai là loạn thần tặc tử rồi chứ? Lời lẽ ngỗ nghịch như vậy mà cũng nói ra được, còn bổn vương từ khi tiến điện đến nay, có thể nói là luôn luôn tôn kính."
Sắc mặt Trương Văn Lễ khó coi, căn bản nói không nên lời.
Đây đúng là lời phản bác tốt nhất.
Các quần thần khác thì âm thầm kinh hãi, làm sao bọn họ lại không nhìn ra được.
Đây chính là cách trả thù của Quan Ninh.
Hắn bề ngoài tỏ ra không để tâm, lời lẽ cung kính, nhưng lại dùng thủ đoạn mềm dẻo, ép buộc hai phe phải cầu xin hắn và thỏa hiệp, để họ cắn xé lẫn nhau.
Ngược lại còn để cho các triều thần đều biết được chân tướng.
Cách trả thù này mới là tàn độc nhất.
Long Cảnh Đế và Cao Liêm đều cực kỳ rõ ràng điều này, nhưng bọn họ không có cách nào khác, chỉ có thể phối hợp.
Một người là vì bảo vệ hoàng vị, một người là vì giữ lại tính mạng.
Thật sự là một vở kịch hay!
Điểm yếu của nhân tính vào lúc này hiện ra vô cùng rõ nét!
"Ngươi nói bệ hạ nói bậy bạ?" Giọng Quan Ninh lạnh lùng: "Ngươi cấu kết với Thái tử, ngay cả chuyện Chính Biến bức thoái vị cũng làm ra được, người như ngươi còn có uy tín gì để nói?"
Cùng lúc nói chuyện, Quan Ninh cũng nhìn về phía Tiêu Chính đang đứng trên đài cách Long Cảnh Đế không xa.
Đối với vị thái tử điện hạ này, Quan Ninh đã từng tìm hiểu qua.
Bây giờ, chỉ có thể dùng bốn chữ để đánh giá.
Là kẻ tàn nhẫn.
Giết huynh giết cha, chuyện như vậy người bình thường không làm được.
Chỉ là hắn tuổi còn trẻ, nhìn qua có vẻ thông minh nhưng cũng chỉ là tiểu thông minh.
Ngươi nghĩ chuyện tạo phản quá đơn giản rồi, ngươi cho rằng cha ngươi là ai chứ?
Nhưng Quan Ninh lại rất muốn nói với hắn một câu.
Hắn có khả năng sẽ thay thế Tiết Hoài Nhân trở thành trợ thủ đắc lực nhất.
Giết hoàng huynh của hắn, lại chọc tức chết cha hắn, cả Hoàng gia không còn ai, Quan Ninh liền có thể thuận lý thành chương trở thành Hoàng Đế.
Ta đến cứu giá, nhưng ngươi bị con trai chọc tức chết, thì có liên quan gì đến ta?
Làm Phò Mã, ta đảm đương nhiếp chính theo lẽ 'việc nhân đức không nhường ai', rồi sau đó làm Hoàng Đế.
Kịch bản này quả thực hoàn mỹ.
Cứ làm tới đi, tranh thủ chọc tức chết cha ngươi.
Sau khi Long Cảnh Đế buông tay, Tiêu Chính liền rơi vào trạng thái ngây người.
Vốn dĩ hắn sắp thành công, kết quả hiện thực cho hắn một cái tát đau điếng, tiếp theo Quan Ninh lại suất lĩnh đại quân tấn công vào hoàng cung, lại cho hắn thêm một cái tát nữa.
Việc này khiến hắn cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
Bây giờ không phải là chuyện hắn có thể làm Hoàng Đế hay không, mà cha hắn có còn làm được Hoàng Đế hay không cũng không chắc.
Hiện tại Quan Ninh nhắc đến tên hắn, cũng khiến hắn trong nháy mắt hoàn hồn.
Rất rõ ràng, Quan Ninh muốn đối phó Cao Liêm, mà hắn lại cấu kết với Cao Liêm...
"Không! Không được!"
Tiêu Chính phản ứng rất nhanh, vội vàng nói: "Ninh Vương gia, mọi chuyện ta làm đều là do bị Cao Liêm mê hoặc. Hắn là lão sư của ta, ta còn nhỏ tuổi, không có sức phán đoán nên mới bị hắn mê hoặc. Hắn bảo ta tiến hành Chính Biến bức thoái vị, lúc đó hắn sẽ là thiên tử sư, thấy ta nhỏ tuổi thì có thể khống chế ta, như vậy hắn sẽ nắm được quyền lực..."
Điều khiến tất cả mọi người không ngờ tới là Tiêu Chính cũng đổi giọng!
Vào thời khắc này, hắn đã từ bỏ người lão sư của mình.
Cao Liêm nghe vậy trợn to mắt, hắn khó tin nhìn Tiêu Chính, vạn lần không ngờ Tiêu Chính lại có thể nói ra lời như vậy.
Ta mê hoặc ngươi?
Rõ ràng là ngươi mê hoặc ta có được không?
Tuổi còn nhỏ mà sao có thể không biết xấu hổ như thế.
Cao Liêm nhớ rất rõ ràng, đó là sau khi có quyết định để ba vị Hoàng tử đến Tân La Thành tham gia triều nghị, Tiêu Chính đã tìm tới hắn, đưa ra việc dời đô về phía nam, còn chỉ thị hắn phải bố trí thế này thế kia, bây giờ lại quay ra cắn ngược một phát!
Còn nói ngươi nhỏ tuổi bị mê hoặc?
Lúc ngươi giết hoàng huynh của ngươi, vẻ mặt kiên quyết như vậy, cũng là ta mê hoặc sao?
Cao Liêm tức đến sắc mặt trắng bệch, hắn hít sâu một hơi, cuối cùng đã hiểu ra, đồng minh có kiên cố đến đâu cũng không thể trông cậy được.
Lúc Long Cảnh Đế tạo phản, hắn đã từng giúp sức.
Không có thế gia quý tộc, làm sao Long Cảnh Đế có thể ngồi vững hoàng vị, ấy vậy mà sau đó hắn lại bị vứt bỏ.
Hắn lại theo Thái tử Tiêu Chính, kết quả lại bị nói xấu ngược lại.
Tình người ấm lạnh, thế thái viêm lương.
Có thể nói là đã cảm nhận rõ ràng.
"Các ngươi bất nhân, thì đừng trách ta bất nghĩa!"
Sắc mặt Cao Liêm lạnh băng, hắn nghiến răng nói: "Người khác nói gì thì thôi, nhưng ngươi, kẻ giết huynh giết cha, còn dám nói lời như vậy sao?"
"Ngươi nhìn thì tuổi còn nhỏ, nhưng lòng dạ lại độc ác hơn bất cứ ai. Ngươi giết Sở Vương, lại giết Tần Vương, mắt cũng không chớp lấy một cái. Vừa rồi ngươi nói thế nào? Vì hoàng vị ngươi có thể làm bất cứ điều gì, đây cũng là ta mê hoặc ngươi sao?"
Cao Liêm hóa thân thành tay phun hàng đầu Đại Khang, vừa phun xong Long Cảnh Đế, lại phun tiếp con của hắn, đồng thời cũng không ngừng tung ra tin tức động trời.
"Các ngươi có biết vì sao trận chiến này lại thất bại không? Các ngươi có biết vì sao thuyền vận lương ở phương Nam lại không đến được kinh thành không?"
P.S: Làm phiền các vị độc giả đại đại chấm điểm giúp, số người chấm điểm cho mình hơi ít, xin cho Năm Sao khen ngợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận