Đế Quốc Đệ Nhất Phò Mã

Chương 360: Chiến đấu, kinh tâm động phách

Chương 360: Chiến đấu, kinh tâm động phách
Man tộc là chiến sĩ trời sinh, thân thể bọn họ cường tráng dũng mãnh phi thường, cho dù xuống ngựa tác chiến cũng tương đương lợi hại.
Thường có câu hổ đỡ không nổi bầy sói.
Đây chính là cách biệt cực lớn một chọi năm mươi!
Bọn họ biết rõ Quan Ninh dũng mãnh, nhưng lỡ như có bất trắc thì sao?
Đám người hết sức khuyên can, đều cảm thấy quá mạo hiểm, có thể tưởng tượng được lúc chiến đấu những người Man tộc này sẽ điên cuồng đến mức nào, bọn họ chắc chắn sẽ liều mạng giết chết Trấn Bắc Vương.
"Không sao."
Quan Ninh mở miệng nói: "Đưa vũ khí cho bọn họ."
"Còn cho vũ khí?"
Đám người lại một lần nữa chấn kinh.
Bọn họ tưởng rằng đề nghị một chọi năm mươi là trong tình huống Man tộc tay không... Lại cho vũ khí, chẳng phải càng thêm nguy hiểm sao?
Đao kiếm không có mắt, dù cho có cứu viện cũng có thể không kịp!
"Không được, tuyệt đối không được!"
Bàng Thanh Vân vội vàng nói: "Ngài tuyệt đối không thể so đấu với bọn họ, ngài là Trấn Bắc Vương tôn quý, bọn họ chẳng qua chỉ là đám tù binh, trực tiếp giết là được."
"Hôm nay bổn vương nhất định phải thu phục bọn họ!"
Quan Ninh cũng đã quyết tâm.
"Lập tức đi chuẩn bị!"
"Vương gia?"
"Mau đi, lời của bổn vương cũng không nghe sao?"
Quan Ninh thái độ kiên quyết, mọi người đều không thể làm gì khác, chỉ đành chấp hành.
"Các ngươi bên này cũng mau chọn ra năm mươi người, đừng lãng phí thời gian!"
Tù binh Man tộc quá đông, giờ phút này ai cũng tranh giành cơ hội, ngược lại có một người Man tộc địa vị dường như rất cao, hắn chỉ định các chiến sĩ tham gia so đấu, tính cả bản thân hắn tổng cộng là năm mươi người.
Bãi đấu nhanh chóng được dọn ra, xung quanh có binh lính Trấn Bắc Quân vây xem, đồng thời người từ bốn phía kéo đến càng lúc càng đông.
Trấn Bắc Vương một mình đối đầu năm mươi người, chuyện này thực sự quá kình bạo.
Xung quanh vây một vòng người lớn, đương nhiên còn có cả tù binh Man tộc!
"Các ngươi bên này chuẩn bị sẵn sàng, vạn nhất Vương gia gặp nguy hiểm, lập tức cứu viện!"
Bàng Thanh Vân dặn dò một đội cung thủ bắn nỏ.
"Ngài yên tâm!"
Toàn trường yên tĩnh, tất cả mọi người nín thở, trong mắt lộ vẻ kích động.
So đấu đối kháng trong quân đội là chuyện thường tình, nhưng cuộc so đấu với chênh lệch lớn như thế này thì chưa từng có!
Thêm vào đó là thân phận đôi bên, càng làm tăng thêm tính hấp dẫn.
Năm mươi người Man tộc được đưa vào giữa sân, nhìn thấy vũ khí vứt ngổn ngang trên mặt đất, đó là mã đao bọn họ quen dùng.
"Cầm lấy vũ khí của các ngươi đi."
"Vũ khí?"
"Còn có vũ khí?"
Các chiến sĩ Man tộc cũng hơi sững sờ, bọn họ vốn không nghĩ tới mình sẽ được dùng vũ khí.
Lập tức ai nấy đều mừng như điên, vội vàng nhặt lên, vũ khí trong tay, khí thế lại khác hẳn.
Theo bọn họ nghĩ vị Trấn Bắc Vương này tuổi còn rất trẻ, có lẽ muốn thể hiện một chút, nên mới điên cuồng đến mức này.
Đây chẳng phải là thuần túy muốn chết sao?
Bọn họ nhìn nhau, xác nhận suy nghĩ trong lòng.
Phải nắm lấy cơ hội, bất chấp mọi giá giết chết vị Trấn Bắc Vương này!
Mặc dù bọn họ cũng chắc chắn sẽ chết, nhưng đáng giá!
"Giết hắn!"
"Giết hắn!"
Tù binh Man tộc xung quanh kích động gào thét.
Cũng vào lúc này, đám người Man tộc giữa sân bắt đầu hành động, bọn họ không hề hỗn loạn xông lên cùng lúc, mà tản ra tạo thành vòng vây, ở chính giữa là Quan Ninh!
Những người Man tộc được chọn ra đều có thân hình cao lớn cường tráng, so sánh với họ, Quan Ninh trông có vẻ gầy yếu, sự chênh lệch này lộ ra rất rõ ràng...
Thực sự không thể tưởng tượng được, dưới tình huống này làm sao có thể giành chiến thắng!
"Vương gia thật là quá hồ nháo, thế này làm sao mà đánh lại?"
"So đấu tay không là được rồi, còn cho bọn họ vũ khí, thật là..."
Các tướng sĩ Trấn Bắc Quân đều có vẻ mặt khẩn trương, nhìn tình hình này, Quan Ninh ở trong sân chẳng khác nào con dê bị bầy sói vây công, căn bản không có cơ hội sống sót!
Tù binh Man tộc cũng ngừng la hét, ánh mắt mọi người đều tập trung vào giữa sân, nín thở, mắt không dám chớp, sợ bỏ lỡ điều gì...
Ánh mắt các chiến sĩ Man tộc khóa chặt Quan Ninh, như sói đói nhìn chằm chằm con mồi.
Vậy mà vẻ mặt Quan Ninh lại không có bất kỳ thay đổi nào, bước chân cũng không hề dịch chuyển, một tay cầm đại đao trong tư thế phòng ngự.
Chưa nói đến chuyện khác, chỉ riêng khí độ này cũng không phải người thường có thể có...
Bầu không khí nặng nề đến cực điểm!
"Giết!"
Ngay lúc này, có một người Man tộc hét lớn một tiếng, tất cả mọi người cùng động thủ!
Bọn họ hai tay cầm đại đao di chuyển bước chân, rất nhanh đã đến trước mặt Quan Ninh, cùng lúc mấy chục thanh đại đao từ bốn phía bổ xuống!
Cũng đúng lúc này, Quan Ninh lùi chân phải, thân người hạ xuống nửa thế ngồi, đồng thời giơ đại đao trong tay lên đỡ!
"Keng!"
Một tiếng kim loại va chạm chói tai vang vọng xung quanh, khoảnh khắc chạm vào nhau tóe lửa!
Cảnh tượng này khiến người xem kinh tâm động phách.
Trên trán Bàng Thanh Vân một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống, miệng khẽ mở, suýt chút nữa đã hạ lệnh bắn giết, thực sự quá hung hiểm.
Tất cả mọi người xung quanh đều nín thở tập trung.
Người Man tộc giữa sân cùng nhau dồn sức, hai tay ghì đao xuống!
Nhiều người như vậy cùng lúc dùng sức, lực lượng mạnh mẽ này vượt quá tưởng tượng, khiến thanh đao của Quan Ninh không ngừng bị ép xuống, chân hắn cũng không ngừng khuỵu xuống, lưng cũng bắt đầu cong lại.
Từ khi tu luyện công pháp thần bí đến nay, khí lực của hắn vẫn luôn tăng trưởng, đạt đến trình độ nào chính hắn cũng không biết, đây là lần đầu tiên đạt tới cực hạn!
"A!"
Trán hắn nổi gân xanh, gầm lên một tiếng, lực lượng tích tụ đột nhiên bùng nổ, đẩy bật tất cả vũ khí đang đè trên đại đao của hắn ra, lực kéo này khiến một số chiến sĩ Man tộc cũng bị hất văng ra như hoa nở!
Nhân cơ hội này, Quan Ninh bước sang trái, trực tiếp vung ngang đao chém tới, năm người Man tộc gần nhất còn chưa đứng vững, căn bản không kịp phản ứng, mũi đao lướt qua bụng họ, máu tươi phun trào, năm người lập tức bỏ mạng!
Nhìn thì dài dòng, nhưng thực ra chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Tất cả mọi người đều giật mí mắt, không ai ngờ rằng Quan Ninh trong tình huống đó lại có thể chống đỡ được áp lực, đồng thời thoát ra!
Người Man tộc giữa sân thoáng ngây người, nhưng Quan Ninh lại rất tỉnh táo.
Hắn nắm lấy cơ hội vung đao, lại chém giết thêm hai người!
"Trấn Bắc Vương uy vũ!"
"Trấn Bắc Vương uy vũ!"
Cục diện xoay chuyển, chỉ trong thoáng giao tranh đã có bảy chiến sĩ Man tộc bị giết, các tướng sĩ Trấn Bắc Quân đều kích động hô lớn!
Nhiệt huyết sôi trào!
Còn tù binh Man tộc thì lại im lặng không nói, đổi lại là người khác, trong tình huống vừa rồi tuyệt đối không thể chống đỡ nổi.
Vậy mà vị Trấn Bắc Vương này không những đỡ được, còn thoát ra được!
Có lẽ hắn không phải liều lĩnh, mà là tự tin vào thực lực của mình.
Vẫn còn cơ hội!
Dù đã chết bảy người, nhưng vẫn còn bốn mươi ba người, chênh lệch vẫn rất lớn!
"Giết hắn!"
"Giết hắn!"
Bên ngoài sân, tù binh Man tộc cũng gào thét, cổ vũ phe mình!
"Chết đi!"
Cuộc chiến giữa sân mới thực sự bắt đầu, một người Man tộc với ánh mắt tàn nhẫn chủ động tấn công Quan Ninh.
Hắn hai tay cầm mã đao đâm thẳng tới, Quan Ninh cổ tay khẽ lật, dựng thẳng mặt đao lên, khiến mã đao của đối phương trượt theo mặt đao của hắn.
Xoẹt!
Âm thanh chói tai vang lên, lúc này Quan Ninh dùng sức hất đao lên, chỉ trong nháy mắt một vệt máu xuất hiện giữa người hắn, nét mặt hắn vẫn giữ nguyên như vừa rồi, nhưng thân thể lại thẳng tắp ngã xuống!
Lại chết thêm một người.
Cũng vào lúc này, lại có ba thanh mã đao đồng thời từ những góc độ hiểm hóc đánh tới hắn.
Hắn vừa kết thúc một đòn, căn bản không kịp ngăn cản, Quan Ninh phản ứng cực nhanh, thân người lập tức ngã lăn xuống đất tránh né, mà lúc này những người vừa bị hắn đánh văng cũng đều xông tới, cục diện vẫn vô cùng nguy hiểm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận