Đế Quốc Đệ Nhất Phò Mã

Chương 361: Hắn, như thế Dục Huyết Ma Thần

Giữa sân đấu đang hồi gay cấn, đây không phải là cuộc so đấu điểm đến là dừng, mà là trận chiến ngươi c·hết ta s·ố·n·g.
Đối với người Man tộc mà nói, đây là cơ hội trả thù ngàn năm có một, không chỉ muốn dốc hết toàn lực, mà còn phải bất chấp cái giá phải trả!
Cùng lúc đối mặt với sự công kích của nhiều người như vậy, muốn tránh cũng không được, chỉ có thể liều mạng.
Quan Ninh nhanh chóng vung vẩy đại đao, giống như dùng cách này để tạo thành một vòng bảo vệ.
Tiếng kim loại va chạm ‘đinh đinh đang đang’ không ngừng vang lên, nhưng những người Man tộc đối đầu với hắn đều lập tức biến sắc.
Bọn họ cảm nhận được lực phản chấn mãnh liệt, đủ để khiến cánh tay run lên, thậm chí có người còn bị đánh bay cả mã đao trong tay!
Khí lực quá lớn!
Hơn nữa, đại đao Quan Ninh sử dụng là do Công Bộ đặc biệt chế tạo cho hắn, trọng lượng cực lớn, chất liệu thượng hạng, căn bản không thể hư hại, ngược lại mã đao của người Man tộc thì đều đã bị sứt mẻ lưỡi đao.
Đương nhiên đây không phải nguyên nhân chủ yếu. Dù sao bọn họ vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối về số người!
Quan Ninh vẫn ở trong vòng nguy hiểm bủa vây, trận đối chiến này khiến hắn phải dùng ra toàn bộ thực lực, tinh thần tập trung cao độ không dám lơi lỏng dù chỉ một chút.
"Keng!"
Lại một lần đối đầu, một người Man tộc vì không chịu nổi chấn lực mà bị đánh văng mã đao khỏi tay.
Quan Ninh nắm lấy cơ hội, vung đao chém giết, đây đã là người thứ mười hắn giết chết.
Thực ra, chiến đấu đến lúc này đã thể hiện rõ bản lĩnh của Quan Ninh, đổi lại là người khác thì căn bản không thể kiên trì đến bây giờ...
"Uy vũ!"
"Uy vũ!"
Mỗi khi có một người bị giết, các tướng sĩ xung quanh liền kích động hô to, điều này cũng làm tăng thêm uy danh của hắn.
Chiến đấu vẫn còn tiếp tục.
Quan Ninh lợi dụng thân pháp linh hoạt, không ngừng cẩn thận đối đầu.
Địch đông không thể liều mạng, trong tình huống tác chiến cường độ cao thế này, thể lực và tinh lực căn bản không thể duy trì trạng thái tốt nhất, hơi không cẩn thận là sẽ bị thương.
Tìm kiếm thời cơ để tiêu diệt từng kẻ địch một.
Quan Ninh phát hiện chiến sĩ Man tộc tuy lực lượng cường đại, nhưng không linh hoạt, công kích của bọn họ cũng không chú trọng kỹ xảo, ngược lại đa số đều là những đòn thẳng thắn và trực diện.
Đây chính là điểm có thể lợi dụng.
Quan Ninh thay đổi sách lược.
Hắn liên tiếp lùi lại kéo giãn khoảng cách, lợi dụng sự linh hoạt để tránh phải cùng lúc ứng phó với quá nhiều địch nhân.
Ưu thế lập tức hiện rõ. Có người Man tộc không thể đuổi theo kịp, như vậy cũng chỉ còn vài người công kích hắn.
Quan Ninh không hề sợ hãi, nghênh đón ba người đang đánh tới.
Đại đao nâng lên chặn đòn tấn công, đồng thời giơ chân đá vào bụng dưới một người, lực lượng của hắn vốn cực lớn, một cước liền đạp bay người này ra xa, hai người kia cũng bị ảnh hưởng, Quan Ninh đảo ngược thân đao chém ngang qua, trực tiếp giết chết hai người này.
Ba người tử vong!
Tiếp theo lại có bốn người lao tới, Quan Ninh không lùi mà tiến lên, đối đầu chính diện một cách cường ngạnh, sức mạnh và đại đao của hắn vô cùng mãnh liệt, trong lúc va chạm đã đánh bay mã đao của cả bốn người này.
Sau khi đao bị đánh văng khỏi tay, lòng bàn tay bọn họ nứt toác, cánh tay run rẩy không ngừng, sắc mặt cũng cực kỳ vặn vẹo.
Thừa dịp này, Quan Ninh áp sát tới trước vung đao chém thẳng xuống...
Trong khoảng thời gian ngắn, lại giết gần mười người.
Áo giáp vốn đã được lau sạch sẽ của Quan Ninh lại văng đầy vết máu, khiến bộ dạng hắn lúc này trông vô cùng dữ tợn!
Số người giảm bớt, áp lực của Quan Ninh dần yếu đi, hắn không còn lùi tránh, thậm chí chủ động nghênh chiến.
Chiến đấu có thể kích phát lệ khí của con người, ánh mắt Quan Ninh càng ngày càng lạnh, sát ý trên người cũng càng ngày càng nặng!
Chiến đấu đến lúc này, hắn thậm chí không còn chủ động né tránh công kích của địch nhân nữa, mà chỉ thẳng thắn trực diện giết địch!
Một người Man tộc tập kích tới, Quan Ninh theo bản năng có thể né tránh, nhưng hắn không làm vậy, cùng lúc đó đại đao của hắn cũng trực tiếp bổ xuống.
Mã đao của địch nhân sượt qua sau lưng hắn, nhưng đại đao của Quan Ninh lại chém trúng cánh tay của người kia!
"A!"
Người Man tộc này phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cả cánh tay hắn đều bị chém đứt, để lại một mặt cắt đẫm máu!
Nhưng Quan Ninh không hề buông tha hắn, trở tay lại một đao chém bay đầu hắn.
Máu tươi văng tung tóe, nhuộm đỏ cả người hắn.
Giờ phút này Quan Ninh giống như Dục Huyết Ma Thần, khiến người ta sợ hãi.
Dưới cuộc sát lục này, rất nhiều tộc nhân Man tộc đều sợ hãi!
Phải!
Bọn họ rõ ràng vẫn còn gần hai mươi người, vẫn chiếm ưu thế về số lượng, thế nhưng lại không dám chủ động tiến công.
Đến lúc này, toàn trường ngược lại trở nên yên lặng.
Tất cả mọi người đều đang nghĩ, nếu giờ phút này phải đối mặt với Quan Ninh thì bọn họ sẽ ra sao??
Đáp án này, chỉ có những người Man tộc giữa sân mới biết.
Khí thế tùy tiện tàn nhẫn lúc đầu của bọn họ đã hoàn toàn biến mất, giờ phút này chuyển thành sự cảnh giác cao độ.
Nếu nhìn kỹ có thể phát hiện, mã đao trong tay bọn họ đều đang run rẩy, đây không phải vì sợ hãi, mà là cánh tay đã bị chấn đến tê dại sau những lần va chạm liên tiếp.
Ngay cả vũ khí cũng nắm không nổi, còn chiến đấu thế nào nữa?
Đại đao của Quan Ninh kéo lê trên mặt đất phát ra tiếng "Xoẹt... Xoẹt...", giống như một khúc Nh·iếp Hồn khúc, tra tấn tâm thần của mỗi người.
Có mấy người Man tộc cuối cùng không chịu nổi áp lực này.
"A!"
Bọn họ hét lớn một tiếng rồi lao tới.
"Vút!"
"Vút!"
Cũng vào lúc này, Quan Ninh giơ đại đao lên, bóng đao tung bay, chém giết toàn bộ bọn họ!
Khí thế có tính tương đối, khi ngươi khí thế đang thịnh, thì địch nhân tất nhiên khí thế sẽ yếu đi. Thử tiêu bỉ trường!
Bọn họ đã bị giết đến vỡ mật, sinh ra cảm giác bất lực, chiến ý bắt đầu tan biến.
Cùng lúc đó, Quan Ninh tăng tốc bước chân, lại chủ động tiến công!
Hắn nhảy lên thật cao, một đao chém xuống phía bọn họ, cảnh tượng này giống hệt lúc bắt đầu, chỉ khác là công thủ đã đổi chiều.
Các chiến sĩ Man tộc vô thức giơ đao ngăn cản, chỉ tiếc là bọn họ không có sức mạnh như Quan Ninh, chống đỡ chưa đến một cái chớp mắt liền trực tiếp sụp đổ.
Đao trong tay tất cả mọi người đều tuột ra, cùng lúc đó Quan Ninh tay phải vung đao quét ngang, một vệt máu tươi văng ra, những người Man tộc kia hai mắt trợn tròn, trong đó tràn ngập sợ hãi, bọn họ ôm lấy cổ, máu tươi từ kẽ tay chảy ra, muốn nói chuyện nhưng căn bản không nói nên lời, rồi mới không cam lòng ngã xuống đất...
Một đao kia đã giết chết mấy người cuối cùng!
Không!
Vẫn còn một người sống sót, hắn là người duy nhất còn lại, lúc Quan Ninh vung đao chém ngang, hắn phản ứng rất nhanh, lùi về sau né được một chút.
Quan Ninh quay đầu lại, lạnh lùng nhìn hắn.
Người này là kẻ có vóc dáng khôi ngô nhất trong số những người Man tộc tham chiến, hắn có mái tóc xoăn màu nâu và làn da ngăm đen.
Đây là một người Man tộc điển hình.
Chỉ có điều giờ phút này trong mắt hắn tràn đầy hoảng sợ.
Rõ ràng hắn cao lớn hơn Quan Ninh, nhưng hắn lại cảm thấy mình thật nhỏ bé, ánh mắt kia dường như là sự áp bức mạnh nhất.
Hắn biết rõ, cả đời này hắn đều sẽ sống dưới bóng ma này, Quan Ninh quá mạnh.
Nghĩ vậy, hai chân hắn dường như không bị kiểm soát mà khuỵu xuống, rồi hắn dần dần cúi rạp người xuống đất.
Chưa dừng lại ở đó.
Hắn bò đến chân Quan Ninh, phủ phục đến mức ngực chạm đất, đầu cũng hạ thấp xuống tận chân Quan Ninh!
Hắn thần phục!
Trong tộc Man, hành động này đại biểu cho sự thần phục trung thành nhất, cho dù bị ra lệnh phải chết, hắn cũng sẽ không chút do dự mà đi chết...
Quan Ninh cầm đao đứng đó, xung quanh thi thể ngổn ngang, dưới chân là người sống sót duy nhất đang phủ phục sát đất.
Cảnh tượng này khiến người ta rung động, tạo thành sự đả kích thị giác cực lớn cho mỗi người!
Đối với những tù binh Man tộc kia cũng vậy, bọn họ không dám tiếp tục gào thét, cũng không dám nói lời nào nữa...
"Các ngươi có phục không?"
Cũng vào lúc này, Quan Ninh nhấc đao lên chỉ thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận