Đế Quốc Đệ Nhất Phò Mã

Chương 400: Chúng ta không phải loạn thế, mà là tại cứu thế

Chương 400: Chúng ta không phải loạn thế, mà là đang cứu thế
Trận công thành chiến này thuận lợi hơn nhiều so với dự liệu, chỉ dùng hơn nửa giờ đã kết thúc chiến đấu.
Kết quả này khiến Quan Ninh cũng rất bất ngờ.
Tan tác quá nhanh.
An Bắc Quân được thành lập từ việc điều động các đội quân địa phương từ các vùng, những người được tuyển chọn đều là lính già có kinh nghiệm chiến đấu, chứ không phải tân binh.
Trên thực tế mà nói, bọn họ cũng không kém.
Bị Quan Tử An dẫn dắt thành ra thế này là một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân trọng yếu khác là, ý chí chiến đấu của bọn họ cũng không mãnh liệt, bởi vì đối mặt là Quan Ninh, bởi vì Quan Tử An không được lòng người, thực ra bản thân hắn cũng chỉ là một phần rất nhỏ.
Lúc Quan Ninh tiến vào Lương Thành, nhìn thấy binh lính đầu hàng đứng hai bên đường, ánh mắt bọn họ ngây dại và mờ mịt.
Quân tâm đã tan rã.
Một nhánh quân đội tốt đẹp lại thành ra thế này.
"Vương gia, phó tướng của An Bắc Quân là Chung Hướng Minh muốn gặp ngài."
Lúc này Bàng Thanh Vân tới.
"Ừm."
Chỉ chốc lát, Chung Hướng Minh dẫn theo mấy người tới, hắn còn áp giải Vu Tân đến.
"Ta là Chung Hướng Minh, phó tướng của đội quân này. Đây là chủ tướng Vu Tân, người này tuyệt đối trung thành với Quan Tử An, chính hắn đã dẫn dắt chúng ta chống cự, không liên quan đến chúng ta."
Chung Hướng Minh rất trực tiếp bán đứng Vu Tân.
Nhưng Vu Tân lại không thèm để ý, hắn nhìn Quan Ninh bằng ánh mắt căm hận, tức giận nói: "Ngươi tên đại phản tặc này, ngươi chết không yên lành..."
Hắn vừa nhìn thấy Quan Ninh liền chửi ầm lên.
Quan Ninh cũng không thèm để ý, hắn thản nhiên nói: "Nhìn thấy ngươi, ta lại cảm thấy Quan Tử An cũng không phải quá thất bại."
Lời chưa dứt, Vu Tân đã vừa mắng vừa chất vấn: "Đại Tướng Quân của chúng ta đâu? Ngươi phát động binh biến, độc chiếm An Bắc Quân, quả thực là tội ác tày trời!"
"Ta tội ác tày trời?"
Quan Ninh hỏi vặn lại: "Vậy Quan Tử An cấu kết với ngoại tộc mưu hại phụ thân ta, có phải là tội ác tày trời không?"
"Đó là ngươi vu khống, cố ý hãm hại."
"Vậy sao?"
Quan Ninh hỏi thẳng: "Ta đưa ra nhiều bằng chứng như vậy, lẽ nào chính ngươi không phân biệt được sao?"
"Hay là chính ngươi không muốn tin?"
Vu Tân á khẩu không trả lời được, thực ra sao hắn lại không phân biệt được, chỉ là từ đáy lòng hắn không muốn tin mà thôi...
"Tóm lại ngươi chính là ác tặc phản tặc, triều đình sẽ nhanh chóng biết chuyện, tất nhiên sẽ phái đại quân đến tiêu diệt ngươi!"
"Chấp mê bất ngộ!"
Quan Ninh cũng không muốn nhiều lời nhảm với hắn nữa, trực tiếp lạnh lùng ra lệnh: "Chém đầu hắn!"
"Vâng!"
Vu Tân bị dẫn đi.
Quan Ninh đã nói muốn dùng hắn tế cờ thì sẽ không nuốt lời.
Đây là trận chiến đầu tiên kể từ khi khởi binh, việc hắn công phá Lương Thành đồng nghĩa với việc không còn đường lui!
Hắn đã thể hiện thái độ.
Sau đó, Quan Ninh tiến hành chỉnh biên lại An Bắc Quân đã đầu hàng.
"Năng lực của Quan Tử An thế nào, chắc không cần ta nói, các ngươi cũng đều biết."
Quan Ninh trầm giọng nói với mọi người: "Lúc An Bắc Quân mới thành lập, đã được bao nhiêu người gửi gắm kỳ vọng, nhưng lại dần dần mất đi thanh danh, bị người người lên án, nguyên nhân này không phải ở các ngươi, mà là vì Quan Tử An!"
Tất cả mọi người trầm mặc.
An Bắc Quân từng tồn tại như để kế thừa Trấn Bắc Quân, từng có thời huy hoàng, được vạn người chú ý.
Kết quả lại dần dần bại hoại thanh danh, thậm chí có lúc còn trở thành trò cười.
Suy nghĩ kỹ lại, dường như đúng thật là vấn đề của Quan Tử An.
Là Đại Tướng Quân, hắn mới là hạt nhân của An Bắc Quân, nhưng có câu 'binh hùng hùng một lính, tướng hùng hùng một đoàn'.
"Sau khi bổn vương tiếp quản, cục diện này sẽ phải thay đổi, An Bắc Quân sẽ lấy lại vinh diệu vốn thuộc về mình!"
Quan Ninh lớn tiếng nói: "Và điều các ngươi cần làm là đi theo bổn vương, để cứu vãn Đại Khang, để cứu nước lúc nguy nan!"
"Đúng, chúng ta là đi cứu nước!"
Giọng hắn trầm thấp, vẻ mặt đầy nhấn mạnh.
Lời nói này có thành phần tẩy não, nhưng cũng là lời thật.
"Đằng sau cái gọi là thịnh thế Đại Khang là cảnh hoang tàn khắp nơi, bách tính đều sống trong nước sôi lửa bỏng. Chúng ta không phải loạn thế, mà là cứu thế!"
Quan Ninh lớn tiếng nói: "Theo bổn vương, chúng ta cùng nhau thay đổi lịch sử!"
Những lời này hùng hồn mạnh mẽ, cũng kích động tình cảm của mọi người.
Chúng ta không phải tạo phản, chúng ta không phải loạn thế.
Chúng ta là cứu thế, là vì để bách tính có cuộc sống tốt hơn.
Tầm vóc của việc này lập tức được nâng lên, biến thành đại nghĩa quốc gia, khiến mức độ chấp nhận của bọn họ cũng tăng cao.
Vốn còn có chút do dự, bây giờ không còn do dự nữa.
Bọn họ bắt đầu mơ tưởng về tương lai mà Quan Ninh miêu tả, bọn họ muốn lưu danh sử sách, bọn họ muốn thay đổi lịch sử...
Quân tâm của An Bắc Quân đã được vãn hồi.
Bọn họ đã hoàn toàn thoát khỏi ảnh hưởng của Quan Tử An.
An Bắc Quân đã không còn là An Bắc Quân của trước kia!
Đương nhiên cũng có một số ít người chấp mê bất ngộ giống như Vu Tân, nhưng bọn họ đều phải nhận sự trừng phạt.
Quan Ninh định tội danh cho họ là đồng bọn của Quan Tử An, nối giáo cho giặc.
Toàn bộ xử tử!
Bách tính trong thành Lương Châu ngược lại lại rất hả hê khi nghe tin này.
Trước đó Vu Tân vì đàn áp dân ý đã lạm sát không ít người vô tội, cũng không được lòng dân.
Nhưng việc làm như vậy của Quan Ninh vẫn gây ra chấn động cực mạnh.
Trực tiếp tấn công Phủ thành của một châu, bất chấp ảnh hưởng, bất chấp dư luận, đã đủ để chứng minh quyết tâm kiên định của hắn!
Những chuyện này lan truyền ra ngoài với tốc độ cực nhanh, gây nên một trận xôn xao, quả thực là 'rút dây động rừng'.
"Cuối cùng vẫn đến bước này."
Tướng lĩnh Hổ Bí quân Vũ Văn Hùng nhìn chiến báo vừa đưa tới, sắc mặt ngưng trọng thì thầm.
Ngày hai mươi lăm tháng tám, Trấn Bắc Vương Quan Ninh suất lĩnh bộ hạ ngang nhiên tấn công Lương Thành, chưa đầy một canh giờ, Lương Thành đã bị công phá, thủ tướng Vu Tân cùng nhiều người khác bị bắt, sau đó An Bắc Quân quy hàng... Bách tính thành Lương Thành vui mừng nghênh đón Trấn Bắc Vương vào thành...
Vũ Văn Hùng quá rõ.
Nói gì cũng là giả, chỉ có hành động mới là thật. Thực ra hắn đã chờ ngày này rất lâu rồi.
Chỉ là không ngờ lại là kết quả này.
Bởi vì quá bị động.
Theo kế hoạch ban đầu, hai trăm ngàn An Bắc Quân của Quan Tử An sẽ ở tiền tuyến chặn đứng chủ lực Trấn Bắc Quân, sau đó hắn sẽ suất quân tiến vào Vân Châu, chiếm đại bản doanh Trấn Bắc Vương Phủ trước...
Nhưng kế hoạch đã hoàn toàn thất bại!
Quan Tử An không hề có tác dụng gì, ngược lại An Bắc Quân còn bị Quan Ninh sáp nhập, giúp hắn khuếch trương thực lực.
Đúng là 'bồi phu nhân lại xếp binh'.
Càng kỳ quái hơn là, bài hịch văn phạt tội lan truyền khắp nơi lại bị đồn là do hắn viết.
Mấu chốt là mọi người lại đặc biệt tin vào chuyện này, chẳng phải là hắn đang dọn đường cho Quan Ninh tạo phản hay sao?
Đây là chuyện quái gì vậy?
Quả đúng là 'chỉ có tên gọi sai, chứ không có biệt danh đặt nhầm'.
'Phế vật tướng quân' quả nhiên là danh xứng với thực.
Vũ Văn Hùng khó chịu, hiện tại hắn phải một mình đối mặt đại quân của Quan Ninh.
Hoảng sợ sao?
Nói không hoảng sợ là giả!
Đó chính là Trấn Bắc Quân đó!
Vũ Văn Hùng từng phục dịch trong Trấn Bắc Quân hai năm, hắn hiểu rõ hơn ai hết, huống hồ còn có Quan Ninh, vị chiến thần Đại Khang này đích thân thống soái.
Sự kết hợp này tạo nên một đội quân vô địch, mà đây lại còn là ở phương bắc, nơi thanh danh uy vọng của hắn quá lớn.
Công tích mà hắn lập được đủ để khiến người ta dễ dàng bỏ qua sự thật hắn khởi binh tạo phản, tình nguyện tin rằng hắn chỉ đang 'Thanh Quân Trắc'...
Bệ hạ ơi, thời điểm này được chọn không tốt lắm, nghiêm trọng hơn là đã để người ta nắm được cả một mớ thóp.
Trung thần bị bức hại, từ xưa đến nay luôn là chuyện dễ gây được sự đồng cảm của người ngoài nhất.
Vũ Văn Hùng không kìm được tiếng thở dài...
Bạn cần đăng nhập để bình luận