Đế Quốc Đệ Nhất Phò Mã

Chương 290: Chúng ta lấy hắn đi cầu ta

Chương 290: Chúng ta khiến hắn phải cầu xin ta
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, hiển nhiên không ngờ Quan Ninh lại không khách sáo như vậy, không hề nể nang Cao Liêm chút nào.
Lập tức, đám người theo Quan Ninh đi vào.
"Quốc công đại nhân, Trấn Bắc Vương dù sao cũng tuổi trẻ khinh cuồng, lại lập đại công, nói chuyện khó tránh khỏi không dễ nghe."
Có người tiến lên an ủi.
"Lập công là có thể kiêu ngạo sao? Hắn nói lời kia là ý gì?"
Cao Liêm cực kỳ khó chịu, xưa nay nào có ai dám nói chuyện với hắn như thế.
"Người trẻ tuổi có ngạo khí là rất bình thường, đổi lại là ai cũng vậy thôi. Cao Đại Nhân là trưởng bối, đừng nên so đo với hắn."
Dương Kỳ Chính lại đứng ra an ủi.
"Mặt khác, nơi này có người không chào đón ta, ta nên rời đi trước thì hơn."
"Vậy là muốn đi à?"
Cao Liêm mở miệng nói: "Câu nói Quan Ninh vừa rồi có thể không cần để ý."
"Sẽ không."
Dương Kỳ Chính cười nói: "Có cơ hội gặp lại."
Hắn dẫn người rời đi.
Là bởi vì hắn đã gặp được Quan Ninh.
Đồng thời còn biết được một số chuyện không tầm thường, hóa ra việc Quan Ninh đến tiền tuyến còn có ẩn tình, đây có lẽ là một điểm có thể lợi dụng...
"Quan Ninh, ngươi có biết không, chỉ vì một câu của ngươi mà Dương Kỳ Chính trực tiếp rời đi? Ngươi có biết bệ hạ đang phái sứ thần tiếp xúc với Lương Quốc không? Nếu xảy ra sai lầm, ngươi có thể phụ trách nổi sao?"
Đám người đang ngồi quây quần, bàn tán sôi nổi.
Cao Liêm vừa tiến vào liền trực tiếp quở trách, khiến cho không khí lạnh hẳn xuống.
Đây là vạch mặt nhau rồi.
Mọi người đều rất không hiểu, tại sao Thân Quốc công lại muốn làm như vậy?
Chỉ vì lời nói không hợp tai, e rằng không phải.
Vậy thì nguyên nhân đã rất rõ ràng. Bọn họ biết đại khái thái độ của triều đình đối với Quan Ninh thế nào, hiện nay hắn lập đại công, nếu trở lại Thượng Kinh, chỉ sợ sẽ không cách nào áp chế được nữa.
Bây giờ Cao Liêm chính là đang tìm cớ để làm suy yếu công tích của Quan Ninh...
Nguyên nhân cũng rất đơn giản.
Công tích đều thuộc về Quan Ninh cả, đây chẳng phải là làm lộ ra sự vô năng của người khác sao?
Thời điểm chiến tranh không ai nói gì, nhưng sau chiến tranh đều có những tính toán riêng...
Quan Ninh cũng biết ý đồ của hắn, lập tức thản nhiên nói: "Nếu chỉ vì một câu nói kia của ta mà phá hỏng liên minh, vậy thì liên minh này cũng quá yếu ớt rồi, hoàn toàn không cần thiết phải bàn bạc."
"Ngươi!"
Cao Liêm cảm thấy Quan Ninh luôn có thể nắm trúng trọng điểm để phản bác, khiến hắn không cãi lại được.
Hai người đối chọi gay gắt.
Khiến người xung quanh rất khó xử.
Dương Tố mở miệng nói: "Có một việc ta lại thật sự quên mất, ý chỉ của bệ hạ đã đến từ sớm, nhưng vì ngươi một mực ở sau lưng địch, nên chưa truyền đạt được. Triều đình đã phong ngươi làm Vệ tướng quân, cho phép tự mình xử lý chiến sự."
"Chuyện đó không quan trọng, điều ta quan tâm hơn là việc ta bị hãm hại lúc mới vào Hoài Châu."
Quan Ninh lạnh lùng nói: "Việc này ta nhất định sẽ đòi lại công đạo!"
Hắn muốn lập uy, đây là cái cớ tốt nhất, thật sự còn tưởng hắn là Quan Ninh của lúc trước sao?
Tất cả mọi người đều rùng mình.
Lời này rõ ràng là nói cho bọn hắn nghe.
Thái độ như vậy của Quan Ninh khiến cho bầu không khí vui vẻ ban đầu bị thổi bay.
Mọi người đều biết đây là do Cao Liêm khơi mào, ngươi bới móc lỗi của ta, vậy ta cũng tìm lỗi của ngươi...
Sau đó, Dương Tố dẫn hắn đi gặp Ngạc Thành. Vị đại tướng từng trải qua tra tấn nghiêm hình này, bộ dạng trông rất thê thảm.
Quan Ninh tự mình thẩm vấn, hắn từ đầu đến cuối không hề đổi lời khai, một mực nhận là do hắn làm, không liên quan đến người khác.
"Lúc đó ta đã quá xúc động khi giết Từ Lâm, có lẽ hắn biết chút nội tình."
Dương Tố nói ở bên cạnh.
"Thật sự là xúc động sao?"
Quan Ninh thản nhiên nói: "Theo ta biết, lúc đó Từ Lâm trước khi chết từng nói ‘phái Quốc công thế nào...’ Còn chưa nói xong, liền bị ngài hạ lệnh giết chết!"
Sắc mặt Dương Tố không có biến hóa chút nào, hắn cũng không ngạc nhiên khi Quan Ninh biết chuyện này.
"Nói thật, lúc đó ta cũng không nghĩ nhiều như vậy."
"Ta không có ý gì khác."
Quan Ninh biết rõ Dương Tố có thể phối hợp đến mức độ này, hẳn là không có vấn đề gì.
"Ngươi hoài nghi phái Quốc công?"
"Vâng."
Quan Ninh thẳng thắn nói: "Từ Lâm hẳn là không biết nội tình, nhưng trước khi chúng ta xuất phát, hắn đã nhận được chỉ thị ngầm, nếu gặp địch tập kích, không cần lo cho ta, cứ tự mình trốn đi."
"Thứ lỗi cho ta nói thẳng, không có chứng cứ thì không thể nói lung tung như vậy được."
"Về kinh rồi nói sau vậy."
Quan Ninh không nói nhiều thêm.
Ở Ba Thành chỉnh đốn mấy ngày, cả đoàn liền chuẩn bị khải hoàn hồi triều.
Cái gọi là khải hoàn, kỳ thực về kinh cũng chỉ có hai nhánh quân đội.
Thứ nhất là 10 vạn quân trung ương do triều đình phái ra lúc đó, tổn thất nặng nề chỉ còn hơn năm vạn, đây là trong tình huống ít khi phải ra trận.
Trong tất cả các quân đội của cả nước, đãi ngộ của quân trung ương không nghi ngờ gì là tốt nhất.
Có trang bị tốt nhất, quân hưởng phong phú nhất, hiển nhiên chiến lực và đãi ngộ của bọn họ hoàn toàn không tương xứng.
Lớn lên trong thời bình không có thực chiến, tốn nhiều tiền nuôi một đám lính già quen hưởng thụ.
10 vạn quân trung ương này là do Nhị Hoàng tử Tiêu Mông suất lĩnh, hắn đã xuất phát từ Nguyên Châu mấy ngày trước.
Mặt khác, quân đội có thể trở về Thượng Kinh, cũng chỉ có Quan gia quân của Quan Ninh.
Quân đội địa phương không thể tùy ý vào kinh thành, trừ phi có tình huống đặc biệt như cần phải cần vương...
Chỉ là điều khiến Quan Ninh thật bất ngờ là, cho đến nay, không một ai đề cập đến tính không chính quy của nhánh quân đội này của hắn.
Ngay cả Cao Liêm cũng vậy.
Đồng thời bệ hạ còn hạ ý chỉ, trọng đãi đội quân chiến thắng này khi hồi triều.
Điều này rất là khác thường.
Quan Ninh cũng không nghĩ ngợi viển vông, dù sao hắn có lý do đầy đủ.
Cái điều lệ kia có khả năng Long Cảnh Đế cũng không để ý tới, dù sao thời gian đã qua quá lâu, với lại cũng chưa từng chính thức được sử dụng.
Như vậy tính ra, người có thể về kinh đô cũng không nhiều.
Quản Văn Thông và các tướng sĩ quân đồn trú biên phòng cần phải chỉnh biên lại và đóng giữ, căn bản không thể rời đi.
"Ninh Vương gia, nhận được một tin tức ngầm, cũng không biết là thật hay giả."
Trước khi đi.
Quản Văn Thông kéo hắn qua một bên, nói nhỏ: "Lần này quân của triều đình tổn thất hơn một nửa, đồng thời sức chiến đấu cũng không như ý muốn, bệ hạ biết được rất bất mãn."
"Rồi sao nữa?"
"Quan gia quân của ngài đã bị để mắt tới, rất có thể sẽ bị biên chế vào quân trung ương."
Sắc mặt Quan Ninh lộ vẻ ngạc nhiên.
"Là ai đề nghị vậy, đầu óc có vấn đề à?"
Quan Ninh mở miệng nói: "Quan gia quân này là do ta một tay thành lập, chỉ trung thành với ta, còn đòi biên chế vào quân trung ương sao?"
"Là Thân Quốc công Cao Liêm đề nghị. Cũng không nhất định là vào quân trung ương, đó chỉ là một cái cớ. Bọn họ sẽ không để ngài nắm giữ tư quân. Còn về vấn đề trung thành, chỉ cần xáo trộn, tổ chức lại, chỉnh biên một lần nữa, thì lòng trung thành căn bản không phải là vấn đề."
Quản Văn Thông nói lời thật lòng.
Quan Ninh lạnh lùng nói: "Ta đây còn chưa hồi kinh, đã có người muốn nhắm vào ta rồi."
"Chủ yếu là do ngài quá chói mắt. Nghe nói trên kinh thành vì chuyện của ngài mà bàn tán nhao nhao, tranh luận chủ yếu vẫn nằm ở Trấn Bắc Quân. Có lẽ bọn họ muốn mượn cớ này để nắm giữ Trấn Bắc Quân."
Quản Văn Thông mở miệng nói: "Có Trấn Bắc Quân trong tay mới thật sự là Trấn Bắc Vương chứ!"
"Ta sẽ không chủ động yêu cầu."
Quan Ninh nói thẳng: "Chúng ta sẽ làm cho bệ hạ phải tự mình yêu cầu ta thống lĩnh Trấn Bắc Quân."
"Ngài... Lời này có thể quá lớn mật rồi, bệ hạ làm sao lại có thể yêu cầu ngài được?"
Quản Văn Thông có chút kinh hãi.
"Ngụy, Lương hai nước tấn công quy mô lớn như vậy, ta không tin Man tộc phương bắc sẽ chịu ngồi yên, tất nhiên bọn chúng sẽ quấy nhiễu."
Quan Ninh mở miệng nói: "Cứ ma sát với nhau như vậy, chiến sự sẽ không còn xa. Ta tin tưởng trong những năm gần đây, phương bắc chắc chắn sẽ nổi chiến loạn. Không phải ta xem thường An Bắc Quân, mà là bọn họ thật sự không ổn. Đến lúc đó, chẳng phải Trấn Bắc Quân phải ra mặt sao?"
"Hắn không cầu xin ta cũng không được, trừ phi hắn muốn nhìn quốc gia của mình hủy diệt."
Phân tích này quả là sắc bén.
Quản Văn Thông trầm giọng nói: "Nhắc đến đây ta còn biết thêm tin tức ngầm, phương bắc hình như thật sự không yên ổn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận