Bày Quán Ăn Nhỏ Công Lược Phú Bà

Chương 84

“Bởi vì vịt hàng là bán kèm theo suất, ta không làm quá nhiều, nếu ngươi mua hết thì người khác sẽ không có lấy một cơ hội nhỏ nào.” Hip-hop muội thở dài: “Vậy ngươi linh động một chút đi, chỗ này vắng tanh như vậy, cũng chẳng có ai mua đâu, bán cho hai người bọn ta hai phần, được không?” Tôn Miểu ở một vài phương diện lại đặc biệt bướng bỉnh, nàng trả lời thẳng: “Không được.” Hip-hop muội tức đến mức suýt không thở nổi, nàng lẩm bẩm một hồi lâu, cuối cùng vẫn là câu nói đó: “Đồ keo kiệt chết tiệt.”
Bên cạnh, người bảo an vừa nghe thấy nàng bán một phần vịt hàng ít ỏi như vậy với giá 50 tệ thì đã kinh ngạc vô cùng, lại nghe thấy cô gái lái xe thể thao kia muốn mua hết toàn bộ, liền biết chuyện này không đơn giản.
Người có tiền không phải kẻ ngốc, không những không ngốc mà còn rất khôn khéo, muốn móc tiền từ trong túi bọn họ ra cũng không đơn giản.
Hai vị phú nhị đại này không những muốn mua mà còn ra tay hào phóng, mở miệng là muốn bao hết toàn bộ. Có thể thấy...... đồ của nhà nàng, chắc hẳn là thật sự rất ngon.
—— Nhưng dù có ngon cũng không thể bày quán ở ngay trước cửa chính của bọn họ được! Lát nữa quản lý sẽ trừ tiền thưởng của mình mất!
Ánh mắt bảo an càng thêm kiên định, càng đứng thẳng tắp ở bên cạnh, chờ cảnh sát đến.
Thương lượng không thành công, hai người Hip-hop muội và Á Bỉ muội cũng chỉ có thể mua mỗi người một phần vịt hàng, ngồi sang bên cạnh chờ Tôn Miểu làm 'vịt' bột máu tia canh (bún canh máu vịt).
Bún canh máu vịt làm nhanh hơn bún thập cẩm cay, cũng không giống bún thập cẩm cay cần mấy cái giỏ để trụng các nguyên liệu khác nhau, tất cả đều có thể đặt chung vào một cái giỏ.
Tôn Miểu trụng nóng sợi bún xong liền đổ vào hộp cơm dùng một lần, sau đó cho gia vị vào, dựa theo khẩu vị của hai người họ mà thêm tê thêm cay, còn cho vào một muôi chất lỏng màu vàng óng.
Hip-hop muội ló đầu hỏi: “Đây là cái gì vậy?” “Là mỡ vịt.” Tôn Miểu giải thích đơn giản một chút, cuối cùng lại múc nước dùng màu vàng nhạt từ nồi lớn bên cạnh, lần lượt chan lên hai phần bún canh máu vịt, sau đó mới hỏi: “Các ngươi ăn ở đây đúng không?” “Đúng.” Tôn Miểu giúp bưng đến chiếc bàn nhỏ đặt bên cạnh. Chiếc bàn nhỏ đã mai danh ẩn tích trong bảy ngày bán bánh thịt trâu kia, nay lại tái xuất giang hồ!
Hai người Hip-hop muội và Á Bỉ muội ngồi thẳng vào đó, cầm đũa dùng một lần chuẩn bị ăn, còn Tôn Miểu thì giúp họ đóng gói vịt hàng.
Tôn Miểu vẫn hỏi một câu: “Có vị cay và ngũ vị hương, muốn vị nào?” “Cay.” Hai người này nhìn qua chính là kiểu không cay không vui, Tôn Miểu gật đầu, liền đóng gói hai phần cho họ.
Mà bên kia, hai người này đã chuẩn bị bắt đầu ăn.
Á Bỉ Muội hôm nay để tóc pha trộn màu trắng và lam, nàng cẩn thận vén tóc lên mới bắt đầu ăn; trong lúc nàng chuẩn bị, Hip-hop muội đã không thể chờ đợi được mà động đũa.
Bún canh máu vịt của Tôn Miểu rất thơm, nhưng không phải kiểu mùi thơm nồng nặc, ngược lại là hương vị tươi ngon thoang thoảng. Giữa mùi thơm này, còn có hương ớt từng sợi từng sợi chui vào mũi. Khi ngửi thấy mùi hương, Hip-hop muội đã bắt đầu ứa nước miếng.
Ớt của tiểu Tôn lão bản đặc biệt thơm, đó là tương ớt tự làm, Hip-hop muội cũng không biết nàng làm thế nào, nhưng chính là ngon. Từ món bún thập cẩm cay ban đầu đến bánh thịt trâu, rồi đến bún canh máu vịt hiện tại, ớt nhà nàng chưa bao giờ khiến Hip-hop muội không thích ăn.
Cầm lấy thìa dùng một lần, Hip-hop muội đầu tiên là húp một ngụm canh. Ăn bún thì húp canh trước, vừa rồi nhìn mỡ vịt vàng óng và nước canh vịt hầm màu vàng nhạt là đã thấy ngon rồi, vừa hay nàng còn chưa ăn sáng, coi như uống canh dưỡng dạ dày trước. Thìa dùng một lần chứa được không nhiều canh, nàng thổi nhẹ vài cái liền trực tiếp đưa vào bụng.
Dù sao cũng là mới ra lò, thổi mấy hơi đó căn bản không ăn thua, ngậm vào miệng rồi Hip-hop muội vẫn cảm thấy rất nóng. Nhưng mà canh này ngon quá đi mất, quả thực muốn làm lông mày nàng tươi đến rụng rời, cho nên Hip-hop muội căn bản không muốn há miệng, chỉ sợ hương vị tươi ngon từ trong miệng mình vụng trộm chuồn mất.
Ngay khoảnh khắc đầu tiên vào miệng, Hip-hop muội đã cảm thấy một chữ: tươi. Cái vị tươi đó rất khó miêu tả, nhưng sẽ khiến người ta từ nội tâm mà giãn lông mày ra. Vẻ tươi đẹp này giống như cả một con vịt đều bị cô đọng lại, một ngụm là có thể nếm được tinh túy cả đời con vịt. Lại giống như nước canh đang nhảy múa trong miệng, khiến đầu lưỡi Hip-hop muội như được hồi sinh.
Sáng sớm tinh mơ, Hip-hop muội còn chưa ăn sáng, cảm thấy trong miệng vẫn còn hương vị kem đánh răng buổi sáng. Nhưng ngụm canh này vào miệng, liền bị nước canh vịt lấp đầy. Sau cú sốc vị giác của vị tươi, chính là hương vị đã qua nêm nếm. Bởi vì nàng yêu cầu thêm tê thêm cay, nên hương vị nồng đậm đó cũng ập tới.
Vị cay kích thích đầu lưỡi, ban đầu cũng không cay lắm, nước canh vịt đã trung hòa rất tốt điểm này. Nhưng sau đó, vị ớt lại bắt đầu kích thích, nàng nuốt vào bụng rồi, chỉ cảm thấy miệng vẫn còn hơi tê tê run run. Nhưng cũng chỉ có một chút xíu, dù sao nàng chỉ húp một ngụm nhỏ.
Ngoài hương vị ra, cảm giác vẫn là cực kỳ tuyệt vời, đậm đà nhưng lại rất thanh, muôi mỡ vịt kia cho vào cũng không cảm thấy béo ngậy, ngược lại khiến hương vị canh vịt càng thêm thơm ngọt.
Lại húp thêm hai ba ngụm canh nữa, sau đó, Hip-hop muội mới bắt đầu ăn bún. Sợi bún này mang theo chút màu vàng nhạt, nhưng bên trong không có một chút lõi trắng nào, rõ ràng đã được nấu chín kỹ. Dùng đũa gắp lên, phát hiện sợi bún này có thể được gắp lên toàn bộ mà không có một sợi nào bị đứt gãy. Sợi bún óng ánh trong suốt, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, xung quanh phảng phất như được phủ một lớp hào quang.
Nước canh bám trên sợi bún, còn phản chiếu ánh sáng.
Hip-hop muội cũng không ngờ tới, có một ngày mình lại bị nhan sắc của sợi bún khuất phục.
Nhịn không nổi, căn bản không thể nhịn được nữa, Hip-hop muội trực tiếp há miệng ăn sợi bún vào miệng, sồn sột một tiếng, liền đem toàn bộ sợi bún hút vào trong miệng. Sợi bún quyện lấy nước dùng, khiến Hip-hop muội ăn đầy cả hai má. Nàng nhai mấy lần, lại phát hiện sợi bún không hề dai, nhưng cũng không mềm nhũn, cảm giác kỳ diệu khiến Hip-hop muội căn bản không nói nên lời, chỉ biết dùng răng nhai lấy sợi bún, sau đó nuốt xuống.
Ăn mấy ngụm bún, Hip-hop muội lại dời mắt sang các món phụ khác. Bún canh máu vịt mà, quan trọng nhất chính là máu vịt. Tôn Miểu cho không ít, đếm sơ qua cũng phải gần mười miếng. Mỗi miếng đều có kích thước giống hệt nhau, to bằng nắp chai nước ngọt lớn, chỉ là không phải hình tròn, mà là hình vuông vức.
A khoát, các tiểu đồng bọn nếu như cảm thấy 52 thư khố không sai, nhớ kỹ cất giữ địa chỉ Internet https://www.52shuku.vip/ hoặc đề cử cho bằng hữu a ~ xin nhờ rồi (>.<) Cổng dịch chuyển: bảng xếp hạng đơn | sách hay đề cử | mỹ thực văn hệ thống Gió Nghe Lan
Bạn cần đăng nhập để bình luận