Bày Quán Ăn Nhỏ Công Lược Phú Bà

Chương 243

Nàng thật sự mang lại cảm giác của một tiểu thư nhà giàu thanh thuần, không biết đến nỗi khổ nhân gian.
Nghe nàng nói, Tôn Miểu lại cười một chút: “Đâu có đâu, Tô Tô Tả chỉ là không hợp làm việc nhà thôi, nhưng về mặt công việc lại là giỏi nhất. Với lại ai nói Tô Tô Tả không biết làm việc nhà, bây giờ đã ngày càng khá hơn rồi, chỉ là vừa rồi đang nghĩ chuyện khác, bị ta làm giật mình, nên mới không cẩn thận làm vỡ đĩa.”
Tôn Miểu dùng lời lẽ nhẹ nhàng an ủi Tô Thụy Hi như vậy, mới khiến cho trái tim vừa rồi có chút hoảng sợ của nàng được xoa dịu lại.
Nhưng ngay sau đó, Tôn Miểu lại hỏi một câu hỏi khiến cả người nàng căng thẳng: “Tô Tô Tả vừa rồi đang nghĩ gì vậy?”
Cơ thể Tô Thụy Hi cứng đờ, bản tính nàng vốn đã hơi cứng nhắc, huống chi là chủ đề riêng tư và mập mờ như vậy, thế là Tô Thụy Hi liền không nói gì.
Tôn Miểu cũng không nhất thiết phải biết, nàng vỗ vỗ lưng Tô Thụy Hi: “Tô Tô Tả, ngươi ngồi đây một lát, bình tĩnh lại chút đi, ta đi dọn dẹp phòng bếp một chút.”
Tô Thụy Hi ngồi trên ghế sô pha, nhìn Tôn Miểu đi về phía phòng bếp. Cửa phòng bếp không đóng, chỉ vì vấn đề góc nhìn nên Tô Thụy Hi không thấy được bóng dáng Tôn Miểu bận rộn bên trong, nhưng có thể nghe được tiếng nàng dọn dẹp.
Nàng tìm được cây chổi, kèm theo tiếng “loạt xoạt”, mảnh vỡ bị gom vào thùng rác. Ngay sau đó lại là tiếng sột soạt, chưa đầy một lát, túi rác đã được rút ra, rồi thay vào túi rác mới.
Không lâu sau, Tôn Miểu từ trong bếp đi ra, trên tay nàng cầm túi rác đặt ở cạnh cửa ra vào, ngay sau đó nàng lại tìm kiếm thứ gì đó trong ngăn kéo tủ ở huyền quan. Tô Thụy Hi có chút tò mò, bèn đi tới.
“Tôn Miểu, ngươi đang làm gì vậy?” “Tìm giấy bút.” Tôn Miểu vừa trả lời Tô Thụy Hi vừa tìm thấy: “A, có rồi.”
Tôn Miểu lấy giấy bút và băng keo trong suốt từ ngăn kéo ra, sau đó dưới ánh mắt tò mò của Tô Thụy Hi, viết mấy chữ thật to: “Nguy hiểm! Đây là mảnh thủy tinh!”
Sau đó nàng lại tìm ra mấy cái túi dày, bỏ túi rác chứa mảnh vỡ đĩa sứ vào trong, cuối cùng dán tờ giấy vừa viết lên, đồng thời dán cực kỳ chặt chẽ, khiến tờ giấy và cái túi hợp thành một thể, chắc chắn sẽ không bị bẩn hay rơi ra, lúc này mới thở phào một hơi.
“Tại sao phải làm như vậy?” Tô Thụy Hi thật sự không hiểu, thực tế, số lần nàng tự mình đi đổ rác còn ít đến đáng thương. Ở gia tộc thì đương nhiên có người hầu giúp đỡ, ở đây cũng là do dì giúp việc phụ trách đổ rác. Thỉnh thoảng lúc không có dì giúp việc, nàng cũng sẽ tự mình phân loại rác theo hướng dẫn trong ứng dụng phân loại rác.
Mảnh thủy tinh loại này thuộc về rác thải nguy hại, đến lúc đó trực tiếp vứt vào thùng rác tương ứng là được, hành động này của Tôn Miểu, trong mắt Tô Thụy Hi có chút vẽ vời thêm chuyện.
Tôn Miểu mới cười giải thích: “Từ túi rác đến thùng rác, rồi đến bãi rác, cuối cùng được chở đến trung tâm xử lý rác thải, trên quãng đường này có một khoảng thời gian rất dài, nói không chừng sẽ có người nhặt ve chai bới túi rác, bọn họ rất có thể sẽ trực tiếp xé túi rác ra xem...... Dán tờ giấy này, ít nhất có thể bảo vệ bọn họ một chút.”
“Bọc kín như vậy cũng muốn xé ra xem sao?” “Ừm, dù sao có thể lật một cái là một cái, vạn nhất bên trong có chai nước khoáng thì sao.” Tôn Miểu thấy Tô Thụy Hi về phương diện thường thức này thật sự có thiếu sót, dứt khoát phổ cập thêm cho nàng một chút kiến thức nhỏ: “Còn có một số loại rác cũng phải bọc thật kín nha, ví dụ như miếng dính chuột. Bởi vì mèo cũng sẽ đi bới thùng rác đó, nếu như không gói kỹ, dính vào người mèo thì căn bản không gỡ ra được. Có không ít mèo, đều chết vì nguyên nhân này.”
Tô Thụy Hi nhẹ gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu.
Vẻ mặt nàng rất nghiêm túc, còn có chút chăm chú, dường như thật sự đã ghi nhớ những điều này vào lòng. Có điều cái thường thức nhỏ này, Tô Thụy Hi khả năng không dùng tới mấy, bởi vì nàng thật sự không mấy khi tự mình đi đổ rác.
Nhưng vẻ mặt nghiêm túc kia của nàng, khiến Tôn Miểu cảm thấy thật sự quá đáng yêu, không nhịn được, liền湊 tới hôn một cái lên má Tô Thụy Hi: “Ta đi vứt cái túi rác này trước đã.”
Nơi này hầu như nhà nào cũng có nhân viên làm theo giờ hoặc dì giúp việc ở lại, cho nên bãi rác là tập trung, Tôn Miểu phải đi một đoạn mới có thể vứt rác. Nhìn người kia đi ra khỏi cửa, Tô Thụy Hi bất giác sờ sờ gò má.
Cứu mạng, nàng lại nghĩ tới lời cô em hip-hop nói lúc trước, còn có cái giọng điệu là lạ của cô ta nữa.
Tô Thụy Hi ngồi trên ghế sa lon một lúc, vẫn không nhịn được, lên mạng tìm kiếm một chút về “nữ với nữ làm thế nào để sinh hoạt tình dục”.
Những thứ tìm ra đều tương đối mơ hồ, đều nói cho nàng biết “người đồng tính luyến ái nữ chủ yếu thông qua tiếp xúc thân thể, kích thích bằng tay, kích thích bằng miệng hoặc có thể là đồ chơi nhỏ để tiến hành sinh hoạt tình dục”. Nhưng trình tự cụ thể thì một chữ cũng không nói.
Tô Thụy Hi có chút khó xử buông điện thoại xuống, những thứ này không cần tìm kiếm nàng cũng biết, nếu không thì còn có thể dùng cái gì để sinh hoạt tình dục chứ? Cái nàng muốn biết chính là nội dung cụ thể, trình tự cụ thể!
Suy nghĩ một hồi, Tô Thụy Hi có chút bối rối: chẳng lẽ phải hỏi cô em hip-hop, mượn từ chỗ cô ta một ít phim không lành mạnh để quan sát sao? Nhưng làm như vậy, chẳng phải là đem chuyện mình không có kinh nghiệm tình dục bán rẻ hết sao?!
Tô Thụy Hi thề: tuyệt đối không được làm thế!
Nhưng Tô Thụy Hi thật sự không có cách nào để có được phim ảnh cả.
Trong lúc Tô Thụy Hi lặp đi lặp lại sự rối rắm, Tôn Miểu đã trở về. Nàng nhìn ra sự rối rắm và lơ đãng của Tô Thụy Hi, nhưng lúc trước hỏi thì Tô Thụy Hi không nói, Tôn Miểu cũng không định truy vấn vấn đề. Chỉ là tình huống như vậy kéo dài rất lâu, cả một buổi chiều Tô Thụy Hi đều ở trong trạng thái đó.
Lúc ăn cơm tối cũng vậy, lúc xem ti vi cũng vậy, thậm chí tắm rửa xong đến lúc nằm trên cùng một chiếc giường cũng vậy.
Thời gian là chín giờ rưỡi, hai nàng nên ngủ chung. Mặc dù ngày mai Tô Thụy Hi được nghỉ, nhưng Tôn Miểu còn phải dậy sớm để tiếp tục công việc. Tô Thụy Hi lại ở bên cạnh trằn trọc, động tĩnh rất lớn, khiến Tôn Miểu cũng ngủ không yên.
Tôn Miểu thực sự không nhịn được nữa, lần này thật sự muốn truy hỏi đến cùng.
Cánh tay nàng chống trên giường để nâng nửa người trên lên, Tôn Miểu đến gần một chút hỏi: “Tô Tô Tả, ngươi sao thế? Từ lúc Tử An các nàng về sau ngươi hình như cứ lơ đãng mãi, sao vậy?”
A khoát, các tiểu đồng bọn nếu như cảm thấy 52 thư khố không tệ, nhớ kỹ cất giữ địa chỉ Internet https://www.52shuku.vip/ hoặc đề cử cho bạn bè nha ~ xin nhờ rồi (>.<) cổng truyền tống: bảng xếp hạng | sách hay đề cử | mỹ thực văn hệ thống gió nghe lan
Bạn cần đăng nhập để bình luận