Bày Quán Ăn Nhỏ Công Lược Phú Bà

Chương 49

Nghe Tôn Miểu nói như vậy, Tô Thụy Hi nhận ra Tôn Miểu sắp đến sinh nhật. Nhưng với mối quan hệ xa cách của hai người, đến lúc đó nói một câu “Sinh nhật khoái hoạt” cũng đã là nhiều lắm rồi. Sau khi xác nhận tuổi của Tôn Miểu, Tô Thụy Hi càng tỏ ra chững chạc hơn.
“Ta lớn hơn ngươi một chút, ta 27 tuổi. Ngươi gọi ta Tô Tả đi.” Đây không phải cách xưng hô của mấy cô em hip-hop sao.
Sau khi nghe Tô Thụy Hi nói vậy, Tôn Miểu thoáng chốc cảm thấy cách xưng hô của mình với Tô Thụy Hi lại càng ngày càng thụt lùi, chẳng khác nào gọi “Tô tiểu thư” mà bỏ đi chữ “tiểu”. Nhưng nghe Tô Thụy Hi lớn hơn mình hai tuổi, Tôn Miểu vẫn rất vui vẻ.
Con gái thích các chị gái hơn mình, là một chuyện rất bình thường.
Hơn nữa, thực tế cũng chỉ chênh lệch hai tuổi, hai nàng vẫn là người cùng lứa mà.
“Được, Tô Tả.” Lúc này hai người thật sự định chào tạm biệt, Tô Thụy Hi cầm bánh thịt trâu trên tay, liền đi về, chuẩn bị xuống hầm lấy xe đi. Tôn Miểu thì ở nguyên chỗ dọn dẹp xe ăn của mình một chút, mới chuẩn bị về nhà.
Lúc này, lại có một khách hàng đang đợi xe đi tới, bà ấy bắt đầu chất vấn Tôn Miểu: “Cô chủ, không phải cô nói bán hết rồi sao? Tại sao lại biến ra hai cái?” Ngay lúc này, Tôn Miểu có chút chột dạ. Nàng vô thức giải thích: “Cái kia, nàng là bạn ta, cái đó vốn là ta chuẩn bị giữ lại ăn tối, nàng muốn, ta liền bán cho nàng.”
Ánh mắt khách hàng càng thêm trách móc, bà ấy bất giác mở miệng: “Ta cũng có thể làm bằng hữu của ngươi, lần sau bán cho ta.”
“......” Đó căn bản không phải vấn đề bạn bè hay không bạn bè, đây là vấn đề người ta là crush của nàng. Đổi thành người khác, Tôn Miểu nhiều lắm là tốt bụng khuyên một câu “Nhớ ăn cơm đầy đủ nhé”, nhưng đổi thành Tô Thụy Hi thì nàng lại lo lắng lỡ như không có bánh thịt trâu, liệu nàng có bỏ bữa tối không.
Đối mặt yêu cầu của khách, Tôn Miểu dứt khoát từ chối: “Không được.”
“...... Ngươi thiên vị như vậy thật sự được không?”
“Không nói chuyện nữa, ta tan làm về nhà đây, khách nhân ngươi cũng về sớm đi nha ~” Tôn Miểu đẩy xe điện đến lề đường, sau đó trực tiếp ngồi lên xe, vặn tay ga rồi phóng đi.
Hôm nay Tôn Miểu vẫn rất vui, vì mình đã lấy được nick Wechat của Tô Thụy Hi.
Trên đường về nhà, nàng cứ lẩm nhẩm hát khe khẽ. Bình thường Tôn Miểu cũng hay ngân nga, nhưng hôm nay ngân nga có vẻ vui vẻ phấn chấn hơn một chút. Tôn Miểu luôn lạc quan yêu đời, dù vận mệnh chưa từng hậu đãi nàng, nhưng chỉ cần nếm được chút ngọt ngào, nàng sẽ vui mừng cả ngày.
Lúc Tôn Miểu đang đợi đèn đỏ, liếc nhìn điện thoại, trong đoạn chat với Tô Thụy Hi, sau lời chào mặc định của hệ thống khi kết bạn, cuối cùng cũng có tin nhắn đầu tiên.
Thoạt nhìn là thông báo chuyển khoản lạnh băng, lại có 50 tệ. Mặc dù biết 50 tệ này đối với Tô Thụy Hi mà nói chẳng đáng là bao, nhưng Tôn Miểu vẫn cười tươi trả lời: 【 Tô Tả, chuyển nhiều rồi. 】
Một lát sau Tôn Miểu thấy đối phương đang nhập tin nhắn, nhưng Tôn Miểu không rảnh nhìn nữa, đèn đỏ phía trước chuyển xanh, Tôn Miểu lái xe điện đi về phía trước, cảm nhận được điện thoại di động trong túi rung lên, nàng đợi đến chỗ không có người mới dừng lại ven đường.
Tôn Miểu lấy điện thoại ra, liền thấy Tô Thụy Hi trả lời: 【 Đền bù bữa tối bị ta cướp mất của ngươi. 】
—— He he.
Chương 30: Đi chợ mua thịt trâu
Nụ cười trên mặt Tôn Miểu căn bản không giấu được, nàng vừa mỉm cười vừa trả lời bằng một sticker chó Shiba Inu ngoan ngoãn nói “Cảm ơn”.
Sau khi Tôn Miểu lên đường lần nữa, hệ thống lải nhải trong đầu nàng: 【 Thích thì đi mà theo đuổi, nhìn tin nhắn chỉ biết cười ngây ngô thì làm được gì. 】
Lần này Tôn Miểu thừa nhận, hệ thống quả là có chút độc miệng, chỉ cần một giây là khiến nàng phải đeo lên mặt nạ đau khổ: “Ngươi không hiểu, nếu là thật đơn giản như vậy thì tốt biết mấy.” Nếu như nàng là nhân vật giấy trong thế giới nhị thứ nguyên, nàng chẳng cần cân nhắc gì cả, chỉ cần yêu đương một cách oanh oanh liệt liệt là tốt rồi.
Nhưng mọi người đều sống trong thế giới hiện thực, có quá nhiều điều bất đắc dĩ.
Kể cả... bỏ qua điều kiện vật chất là lằn ranh không thể vượt qua giữa nàng và Tô Thụy Hi, thì việc Tô Thụy Hi là gái thẳng cũng đủ khiến Tôn Miểu phải chôn chân tại chỗ rồi. Nàng là gái thẳng ấy, lại còn là gái thẳng có cha mẹ khỏe mạnh nữa chứ, nếu thật sự đến với Tô Thụy Hi, nàng sẽ phải gánh chịu ánh mắt thất vọng, sự khinh bỉ thóa mạ của cha mẹ, gia đình vốn đang hạnh phúc mỹ mãn, thậm chí cũng có thể trực tiếp tan vỡ.
Nếu thật sự thích nàng, sao nỡ lòng nhìn thấy những điều này chứ.
Đối mặt sự e dè của Tôn Miểu, hệ thống nói ra câu thứ hai khiến mặt nạ đau khổ của Tôn Miểu càng thêm sâu sắc: 【 Vậy nàng cũng là cô nhi thì tốt rồi. 】
“Ta, tiện thể thay mặt Tô Thụy Hi, thật sự là cám ơn ngươi.” Ai lại nói như vậy chứ, cho nên nói hệ thống vẫn chỉ là hệ thống, mãi mãi không hiểu được lòng người.
Nhưng mà hệ thống nói cũng không phải không có lý, Tôn Miểu có thể thản nhiên đối mặt với thân phận đồng tính luyến ái của mình, cũng là bởi vì nàng là một cô nhi không cha không mẹ. Nàng không cần phải chịu trách nhiệm với bất kỳ người nào, cũng không cần báo đáp ân tình cha mẹ, càng không cần đối mặt với gia đình, cho nên là đồng tính luyến thì đã sao, dù sao nàng cũng không có ảnh hưởng đến người khác.
Nhưng mà nàng vẫn có chút tư tâm, đổi ghi chú cho người ta thành “Tô Tô Tả”.
Tô Tả quá trang trọng, không thích hợp với Tô Thụy Hi. Gọi là Tô Tô Tả, lỡ bị nhìn thấy cũng có thể giải thích được.
He he, Tô Tô Tả.
Tôn Miểu về đến nhà, dọn dẹp lại xe ăn nhỏ của mình. Về phòng nghịch điện thoại một lúc xong, nàng liền đi ngủ. Nàng ngủ rất sớm, chưa đến 9 rưỡi đã chìm vào Mộng Hương. Đó là bởi vì, sáng hôm sau nàng dậy đặc biệt sớm.
Người thì 9 rưỡi ngủ, sáng sớm thì 4 rưỡi đã tỉnh. Sau khi Tôn Miểu rời giường, chỉ rửa mặt qua loa, nàng không cần làm các bước dưỡng da gì cả. Dù buổi sáng có nghiêm túc bỏ ra nửa tiếng dưỡng da, thì mồ hôi khi làm việc cũng sẽ khiến công sức của nàng đổ sông đổ bể.
Làn da Tôn Miểu hơi thô ráp, nhưng vì còn trẻ nên trông vẫn hồng hào khỏe mạnh, cộng thêm việc ngủ sớm dậy sớm sinh hoạt điều độ, nên thực tế nhìn cũng ổn.
Mất ba phút đánh răng rửa mặt, tiện tay vuốt ve Hương Hương một cái, Tôn Miểu xem như đã vệ sinh cá nhân xong. Nàng còn tự luyến trước gương một chút: “Rất tốt, khuôn mặt nhỏ nhắn này của ta mà ăn diện một chút, vào Les Bar cũng là mẹ T mê đảo vạn thiếu nữ đấy.”
A ha, các bạn nhỏ nếu thấy 52 thư khố không tệ, nhớ lưu địa chỉ web https://www.52shuku.vip/ hoặc giới thiệu cho bạn bè nha ~ Xin nhờ đó (>.<) Cổng dịch chuyển: Bảng xếp hạng | Sách hay đề cử | Hệ thống mỹ thực văn - Gió Nghe Lan
Bạn cần đăng nhập để bình luận