Ăn Uống Đại Lão
Chương 223: Vừa sinh du, sao còn sinh Lượng!
**Chương 223: Trời đã sinh Du, sao còn sinh Lượng!**
Quê hương sửa đường, Liễu Hạ Huy lên tiếng kêu gọi, người theo như mây.
Liễu Hạ Huy cũng là một người cẩn trọng, mặc kệ các phụ lão hương thân này xuất phát từ mục đích gì, ngược lại đều tích cực hưởng ứng hiệu triệu của hắn, vậy hắn phải có hồi báo mới được.
Xã hội, từ trước đến nay là thực tế, một người ngươi cho dù có tiền đến đâu, dù là ngươi là nhà giàu nhất thế giới, nếu như các hương thân không thể từ trên người ngươi đạt được chút lợi ích nào, vậy ngươi trở về nói nhà nào nhà nấy đều coi ngươi là đánh rắm.
Ngược lại, nếu như các hương thân bởi vì ngươi mà cải thiện được cuộc sống, nhờ ngươi mà làm giàu, vậy ngươi trở về thả cái rắm, đều có khối người tranh cướp giành giật qua tới nghe, hơn nữa còn rối rít khen rắm này thơm.
Liễu Hạ Huy là người từng trải, đã sớm nhìn rõ những điều này, bất quá đây cũng là chuyện thường tình của con người, dù là Liễu Hạ Huy chính mình cũng có tâm tính giống vậy, tự nhiên không trách các hương thân.
Hơn nữa, hồi báo phụ lão hương thân đồng thời, Liễu Hạ Huy còn có một mục đích, đó chính là lại tạo chút ít thành tích cho Tam thúc, dù sao chỉ chủ trì sửa một con đường thì có thấm vào đâu?
Muốn tiếp tục đi lên, còn phải có thêm thành tích làm bàn đạp.
Ý nghĩ đầu tiên của Liễu Hạ Huy, là tiếp tục làm về mảng chăn nuôi, nhưng trâu cung cấp tạm thời đã đủ, phương diện làm ăn về cừu thì Liễu Hạ Huy còn chưa quá để ý, mới chỉ mở một nhà tiệm lẩu dê mà thôi.
Đương nhiên, theo đà phát triển chuỗi cửa hàng đồ nướng của tỷ tỷ và Lan tỷ, sau này nhu cầu về dê cũng sẽ từ từ tăng lên, nhưng trong thời gian ngắn chăn nuôi cừu chắc chắn là chưa cần thiết.
Về lợn, trại nuôi lợn cỡ lớn ở trấn Hà Sa kia cơ bản là có thể cung ứng được.
Chó thì không cần nói nhiều, Liễu Hạ Huy chỉ mở một nhà lẩu thịt cầy ở huyện thành.
Còn lại gà, vịt, ngỗng, trước mắt một vùng ở thôn Thanh Hà cùng với trại chăn nuôi của Liễu Hạ Huy, không sai biệt lắm cũng cung cấp đủ.
Chỉ có một lỗ hổng to lớn, chính là nuôi tôm hùm nhỏ, món này ở các nơi trên cả nước có vượt quá tám ngàn nhà cửa hàng chuỗi, mỗi ngày nhu cầu đều là một con số khổng lồ, dù là toàn bộ người dân trong trấn cùng nhau làm cái này cũng không có vấn đề gì.
Bất quá, tôm hùm nhỏ nổi tiếng là "Quá Giang Long", mãnh liệt cực kỳ, một khi đem tôm hùm nhỏ đưa vào, đối với việc phá hoại loài bản địa là vô cùng nghiêm trọng, cho nên Liễu Hạ Huy cẩn thận suy nghĩ một chút, vẫn là loại bỏ nuôi tôm hùm nhỏ.
Cứ như vậy, phương án chăn nuôi rõ ràng là không thể thỏa mãn yêu cầu của Liễu Hạ Huy.
Vậy thì, trồng trọt, một cách tự nhiên được Liễu Hạ Huy đưa ra.
Hiện tại ngón tay vàng đã bao trùm toàn bộ các loại hình trồng trọt, có thể lựa chọn trồng trọt đủ loại trái cây, cũng có thể trồng trọt đủ loại rau cải, những thứ này đều là những thứ có thể trồng trọt trên quy mô lớn.
Việc duy nhất Liễu Hạ Huy phải làm, chính là giải quyết vấn đề đầu ra.
Đầu tiên là trái cây, Liễu Hạ Huy có hai lựa chọn, hoặc là chọn làm nhà phân phối, thông qua thị trường bán sỉ đem trái cây mà toàn bộ người dân trong trấn trồng trọt được bán ra ngoài. Hoặc là tự mình đầu tư mở chuỗi siêu thị trái cây cao cấp, trực tiếp đem trái cây bán tới tay khách hàng.
Sau đó là rau cải, thứ này thật ra cũng không khác trái cây là mấy, hoặc là làm nhà phân phối, hoặc là tự mình mở chuỗi cửa hàng trực tiếp bán.
Mà trong sự lựa chọn giữa trái cây và rau cải, Liễu Hạ Huy không chút do dự liền chọn trái cây.
Nguyên nhân rất đơn giản, Bạch Ngưu trấn là khu vực đồi núi, những ngọn núi nhỏ này là một tòa tiếp nối một tòa, loại địa phương này thích hợp trồng trọt trái cây diện tích lớn, lại không thích hợp trồng trọt rau cải diện tích lớn.
Lựa chọn trái cây trồng trọt, vậy thì phải xác định chủng loại trái cây trước, điều này chắc chắn là ưu tiên trái cây bản xứ.
Nói đến trái cây bản xứ của Bạch Ngưu trấn, thường thấy nhất có vải, nhãn, mít, khế, đu đủ, cam, xoài, dưa hấu, bưởi, chuối, mía, nho, ổi.
Về phần những loại khác như quýt, đào, mận, dương mai, ô mai các loại trái cây cũng có, nhưng tương đối ít được trồng.
Mà ở trong rất nhiều trái cây này, trồng trọt cho thấy hiệu quả nhanh nhất không thể nghi ngờ chính là dưa hấu, chu kỳ trưởng thành cũng chỉ mất khoảng ba, bốn tháng. Tiếp theo chính là mía rồi, chu kỳ trưởng thành khoảng bốn tháng hơn.
Những trái cây khác từ lúc trồng trọt đến khi kết quả, ít nhất cũng phải hai năm trở lên.
Có chu kỳ trưởng thành dài như vậy, Liễu Hạ Huy có thể để cho các hương thân ở Bạch Ngưu trấn trồng cây ăn quả trước, sau đó lại thong thả mở từng nhà chuỗi siêu thị trái cây.
Đây là dự định lâu dài, còn dự định ngắn hạn, Liễu Hạ Huy kế hoạch trở về quê hương Bạch Ngưu trấn đầu tư xây dựng một nhà máy đường, sau đó để toàn bộ các hương thân trong trấn cùng nhau trồng mía, sang năm liền có thu hoạch.
Về phần dưa hấu mặc dù chu kỳ trưởng thành ngắn nhất, nhưng Liễu Hạ Huy lại đưa nó vào cùng một lứa trái cây khác, chờ chuỗi siêu thị trái cây mở ra, lại để các hương thân trồng trọt cũng không muộn.
Bây giờ không cần thiết vì một loại trái cây mà phải thêm phiền phức.
Sau khi lập kế hoạch xong, Liễu Hạ Huy liền gọi điện thoại bàn bạc với Tam thúc, nếu đã dự định tạo thành tích cho Tam thúc, vậy chuyện này khẳng định phải nhường Tam thúc chủ trì, hắn chỉ cần phối hợp tốt là được rồi.
...
Liễu Nguyên Thanh nhận được điện thoại của cháu trai, trong lòng vui mừng, khoảng thời gian này sau khi giải quyết xong chuyện sửa đường, hắn đang lo lắng không biết nên bắt đầu từ phương diện nào để dẫn dắt toàn bộ người dân trong trấn làm giàu đây, nhưng không ngờ cháu trai đã làm xong hết kế hoạch.
Sau khi cúp điện thoại, Liễu Nguyên Thanh thật là muôn vàn cảm thán, hắn là thật sự tuyệt đối không thể ngờ tới, hắn làm chính trị mười mấy năm, cuối cùng lại nhờ phúc của cháu mình, mới không ngừng được tổ chức phá lệ đề bạt.
Bây giờ cháu trai lại một lần nữa mang thành tích đến trước mặt hắn, chỉ cần làm từng bước một cách chu đáo, chờ sang năm lúc thôn dân thu hoạch có lẽ chính là ngày Liễu Nguyên Thanh hắn thăng cấp.
Nghĩ tới đây, Liễu Nguyên Thanh cũng không để ý bây giờ đang là kỳ nghỉ quốc khánh, lập tức liền hành động...
...
Đảo mắt đã đến ngày 5 tháng 10, bảng xếp hạng vé tháng của trang web Khởi Điểm đã đến hồi gay cấn.
Mặc dù từ lúc mới bắt đầu, Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự với 《 Phiêu Phiêu Dục Tiên 》 đã chiếm cứ vị trí đầu bảng, nhưng xếp hạng nhì Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh cũng không phải hạng xoàng, 《 Nhất Đại Tông Sư Đô Thị Trọng Sinh 》 của hắn một mực đuổi sát phía sau, vững vàng bám đuổi không buông.
Số phiếu của hai bên, vẫn chưa có cách biệt quá lớn, đều vẻn vẹn chỉ là mấy trăm phiếu chênh lệch, nếu như đang trong thời gian x2 phiếu bầu, số phiếu chênh lệch kia lại càng nhỏ hơn.
Năm ngày này, Liễu Hạ Huy trừ việc ngày ngày bùng nổ chương để cầu phiếu ra, thì không có thêm hành động nào khác, nhưng có theo dõi vượt mười ngàn thành tích, số nguyệt phiếu mỗi ngày đều tăng trưởng với tốc độ ổn định.
Nhưng Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự mấy ngày nay lại tương đối chật vật, sách mới chỉ lên kệ (vào VIP) được hai ngày, hắn bỏ ra mười tám ngàn tệ mua 3000 nguyệt phiếu đã dùng hết sạch.
Thế nhưng, điều khiến hắn buồn bực chính là, bỏ ra số lượng lớn nguyệt phiếu như vậy, vẫn không thể kéo dãn được khoảng cách, xếp hạng nhì 《 Nhất Đại Tông Sư Đô Thị Trọng Sinh 》 vẫn đuổi theo quá sát, chỉ cần hơi không cẩn thận liền bị vượt qua.
Không có cách nào, Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự chỉ có thể cắn răng bỏ ra thêm mười tám ngàn tệ, lại mua thêm 3000 nguyệt phiếu.
Hôm nay là ngày mùng 5, 3000 nguyệt phiếu mua lần thứ hai cũng đã dùng hết.
Bây giờ 《 Phiêu Phiêu Dục Tiên 》 của hắn có 14818 phiếu, còn xếp hạng thứ hai 《 Nhất Đại Tông Sư Đô Thị Trọng Sinh 》 có 14066 phiếu, chênh lệch giữa hai bên chỉ có hơn bảy trăm phiếu, nếu tính x2 thì chênh lệch chỉ còn không tới bốn trăm phiếu.
Chút chênh lệch này đối phương tùy thời đều có thể đuổi kịp, mà điều khiến Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự cuống cuồng phát hỏa chính là, trong tay hắn đã không còn bao nhiêu tiền, quyển sách trước hắn quả thật kiếm được mấy chục ngàn tệ, nhưng sau khi trừ đi tiêu xài, cũng chỉ còn lại hơn bốn vạn tệ.
Bây giờ, tổng cộng hai lần, hắn đã tốn khoảng ba mươi sáu ngàn tệ để mua nguyệt phiếu, trong tay cũng chỉ còn lại mấy ngàn tệ.
Cùng lắm, cũng chỉ đủ mua thêm 1000 nguyệt phiếu, nếu như 1000 nguyệt phiếu này ném xuống, vẫn không có biện pháp kéo dài khoảng cách, vậy thì vị trí đệ nhất này của hắn e rằng còn chưa kịp ấm chỗ.
Lúc này, Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự đã mơ hồ có chút hối hận, trời ạ, sớm biết 《 Nhất Đại Tông Sư Đô Thị Trọng Sinh 》 kia đặt mua sẽ bốc lửa như thế, hắn đã không nghĩ viển vông muốn đồ thần chứng đạo trên bảng nguyệt phiếu.
Giờ thì hay rồi, ném vào nhiều tiền như vậy, nhưng lại không thể đạt được kết quả mình mong muốn.
Điều c·h·ết người nhất chính là, bây giờ thu tay lại đã không kịp rồi, hắn chỉ có thể kiên trì đến cùng tiếp tục đầu nhập, dù là cuối cùng thua đối phương, tối thiểu cũng phải kiên trì đến ngày cuối cùng x2 nguyệt phiếu.
Vì vậy, Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự liền cắn răng lấy ra những đồng tiền tích lũy cuối cùng, mua thêm 1000 nguyệt phiếu.
Sau đó, hắn như nguyện gắng gượng qua được ngày thứ sáu, cho đến ngày cuối cùng x2 nguyệt phiếu, bởi vì hắn không có tiền để đầu tư thêm, nguyệt phiếu gần như đình trệ không tăng, liền bị 《 Nhất Đại Tông Sư Đô Thị Trọng Sinh 》 với đà tăng trưởng nguyệt phiếu ổn định như "lão cẩu" từ từ vượt qua.
Cùng thời khắc nguyệt phiếu bị vượt qua, Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự không khỏi bùi ngùi thở dài, có loại cảm khái "Trời đã sinh Du, sao còn sinh Lượng".
...
Ngày 9 tháng 10, lại đến sinh nhật của Đường Tiểu Mẫn.
Năm nay Đường phụ, Đường mẫu cùng với Nhị thúc, cô cô, tiểu thúc của Đường Tiểu Mẫn cũng giống như năm ngoái, cùng nhau lái xe đến Quảng Tây để tổ chức sinh nhật cho Đường Tiểu Mẫn.
Sinh nhật lần này, Liễu Hạ Huy cùng Đường phụ Đường mẫu nói hai chuyện, cái thứ nhất chính là hỏi bọn họ cùng với thúc thúc cô cô có hứng thú nuôi tôm hùm nhỏ hay không, ngược lại nuôi bao nhiêu đều không cần lo lắng vấn đề đầu ra.
Đường phụ, Đường mẫu cùng với thúc thúc, cô cô nghe vậy tự nhiên cảm thấy hứng thú, công việc làm ăn của bọn họ hiện tại bởi vì cạnh tranh tương đối lớn, cũng ngày càng khó làm, nếu như không cần lo lắng vấn đề tiêu thụ, nuôi tôm hùm nhỏ khẳng định tốt hơn hiện tại gấp trăm lần.
Hơn nữa, tỉnh Ngạc vốn là tỉnh lớn về nuôi tôm hùm nhỏ, cả nước nuôi tôm hùm nhỏ, tỉnh Ngạc chiếm một nửa giang sơn, vậy có thể thấy quy mô nuôi tôm hùm nhỏ của tỉnh Ngạc lớn đến mức nào rồi.
Ngay cả ở trấn Tần Hồ quê Đường phụ, hiện tại cũng có không ít người đang nuôi tôm hùm nhỏ.
Sau khi xác định nuôi tôm hùm nhỏ, Liễu Hạ Huy lại nói với Đường phụ Đường mẫu chuyện thứ hai, đó chính là đại sự hắn tính sang năm cùng Đường Tiểu Mẫn đăng ký kết hôn.
Sang năm qua hết sinh nhật, hắn liền đủ tuổi kết hôn theo pháp luật.
Vì vậy, hắn dự định sang năm quốc khánh, sẽ cùng Đường Tiểu Mẫn tổ chức hôn lễ.
Nghe được tin vui lớn này, Đường phụ Đường mẫu k·í·ch động đến đỏ bừng cả khuôn mặt.
Mặc dù bọn họ cũng đều biết khuê nữ cùng Liễu Hạ Huy tình cảm một mực ổn định, chỉ chờ Liễu Hạ Huy đến tuổi kết hôn theo pháp luật, hai người sẽ đăng ký kết hôn. Nhưng trước khi việc này chính thức diễn ra, trong lòng hai người tự nhiên vẫn là có chút thấp thỏm, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất nha!
Dù sao một người con rể ưu tú như Liễu Hạ Huy, không chỉ là vạn người chưa chắc có được một, mà là một khi bỏ lỡ liền không bao giờ có lại được nữa.
Giờ thì tốt rồi, Liễu Hạ Huy chủ động tìm bọn họ với tư cách là cha mẹ để thương lượng chuyện kết hôn, vậy chuyện này cơ bản chính là ván đã đóng thuyền, sẽ không có bất kỳ bất ngờ nào xảy ra nữa.
Nhị thúc, cô cô, tiểu thúc của Đường Tiểu Mẫn cũng mừng lây, với năng lực k·i·ế·m tiền đáng sợ của Liễu Hạ Huy, một khi trở thành cháu rể của bọn họ, chỗ tốt kia còn cần phải nói sao?
Liền giống như bây giờ, ngay lúc chuẩn bị kết hôn, chẳng phải đã để bọn họ nuôi tôm hùm nhỏ, cho bọn hắn một con đường k·i·ế·m tiền đó sao!
...
Liễu Hạ Huy sở dĩ trước thời hạn một năm cùng cha mẹ vợ tương lai thương lượng chuyện hôn sự với Đường Tiểu Mẫn, dĩ nhiên là muốn tổ chức một cách long trọng, cho dù là hôn lễ đơn giản của người khác, cũng phải lên kế hoạch trước mấy tháng, mà hắn tính làm một trận hôn lễ cực kỳ xa xỉ, thì đương nhiên phải chuẩn bị trước một năm mới được.
Không nói đến những thứ khác, chỉ riêng các loại trang phục xa xỉ đặt làm riêng cho tân nương, thì đã phải dành ra đầy đủ thời gian.
Nói thật, Liễu Hạ Huy vốn không phải là người thích phô trương, sở dĩ muốn tổ chức rình rang đám cưới này, chủ yếu vẫn là vì lúc kiếp trước kết hôn với vợ, bởi vì cha mẹ vợ phản đối kịch liệt, hai người ngay cả hôn lễ cũng không có, đây cũng là chuyện khiến hai vợ chồng vô cùng tiếc nuối ở kiếp trước.
Hôn nhân không có hôn lễ, vĩnh viễn là không trọn vẹn.
Kiếp này đã có cơ hội làm lại, Liễu Hạ Huy chẳng những muốn làm hôn lễ, còn muốn làm một trận chấn động cả nước, để cho vợ cả đời không quên, mỗi khi nhắc tới liền cảm thấy ngọt ngào và hạnh phúc.
Cùng cha mẹ vợ tương lai thương lượng chuyện hôn sự, chủ yếu là bàn bạc nên tổ chức hôn lễ ở đâu, mời bao nhiêu khách, còn chi tiết cụ thể của hôn lễ, Liễu Hạ Huy không hề nhắc đến.
Ban đầu, Liễu Hạ Huy là muốn tổ chức đám cưới ở thôn Thanh Hà, nhưng xét đến điều kiện ở Thanh Hà không được tốt, liền quyết định đặt tiệc cưới ở khách sạn Lục Phúc tại huyện thành.
Khách sạn Lục Phúc xem như khách sạn cao cấp nhất huyện thành, mặc dù so với khách sạn 5 sao có chênh lệch, nhưng cũng có thể miễn cưỡng đáp ứng kế hoạch hôn lễ của hắn.
...
Bạch Ngưu trấn.
Liễu Nguyên Thanh sau khi cùng bí thư trấn họp bàn, hai người đạt được nhận thức chung, tiếp theo do Liễu Nguyên Thanh động viên toàn bộ người dân trong trấn trồng mía, còn có các loại trái cây thường gặp ở địa phương.
Được bí thư ủng hộ, Liễu Nguyên Thanh có thể nói là nắm hết quyền hành, trong chính phủ không hề có một tiếng nói phản đối nào.
Sau khi thống nhất tư tưởng, tiếp theo chính là vận động quần chúng trồng mía.
Việc này nếu là những hương trấn khác làm, thì hơn phân nửa là sẽ gặp rất nhiều khó khăn, khó mà lấy được sự tín nhiệm của quần chúng. Nhưng do Liễu Nguyên Thanh làm thì lại khác, chỉ dựa vào việc hắn là Tam thúc của Liễu Hạ Huy, đã đủ để toàn bộ quần chúng trong trấn tin tưởng hắn rồi.
Vì vậy, lần này vận động quần chúng trồng trọt so với lần trước vận động quần chúng sửa đường còn thuận lợi hơn gấp mười lần.
Lần trước dù sao cũng cần các hương thân bỏ tiền, bỏ sức, còn lần này chính là mang đến lợi ích cho các hương thân, hai việc dĩ nhiên là hoàn toàn khác biệt.
Hiện tại đã qua mùa trồng mía, cho nên các hương thân chỉ có thể đợi sang năm cuối tháng 1 đến trung tuần tháng 3 trồng tiếp, còn những loại cây ăn quả có chu kỳ sinh trưởng tương đối dài thì ngược lại có thể trồng trước, thời điểm này chính là thời gian trồng trọt tốt nhất.
Liễu Hạ Huy sau khi nhận được điện thoại của Tam thúc, liền để cho lão ba đang nhàn rỗi ở nhà ngày ngày tìm người u·ố·n·g r·ư·ợ·u, khoác lác, phụ trách thành lập "Nhà máy Đường Lão Liễu" tại Bạch Ngưu trấn, và cử người về hỗ trợ ông.
Xử lý xong chuyện này, Liễu Hạ Huy liền dẫn bảo tiêu lên máy bay bay đi Tr·u·ng Hải, hắn phải đến thành phố lớn siêu nhất tuyến này để đặt làm riêng các loại hàng xa xỉ cần dùng trong đám cưới.
Quê hương sửa đường, Liễu Hạ Huy lên tiếng kêu gọi, người theo như mây.
Liễu Hạ Huy cũng là một người cẩn trọng, mặc kệ các phụ lão hương thân này xuất phát từ mục đích gì, ngược lại đều tích cực hưởng ứng hiệu triệu của hắn, vậy hắn phải có hồi báo mới được.
Xã hội, từ trước đến nay là thực tế, một người ngươi cho dù có tiền đến đâu, dù là ngươi là nhà giàu nhất thế giới, nếu như các hương thân không thể từ trên người ngươi đạt được chút lợi ích nào, vậy ngươi trở về nói nhà nào nhà nấy đều coi ngươi là đánh rắm.
Ngược lại, nếu như các hương thân bởi vì ngươi mà cải thiện được cuộc sống, nhờ ngươi mà làm giàu, vậy ngươi trở về thả cái rắm, đều có khối người tranh cướp giành giật qua tới nghe, hơn nữa còn rối rít khen rắm này thơm.
Liễu Hạ Huy là người từng trải, đã sớm nhìn rõ những điều này, bất quá đây cũng là chuyện thường tình của con người, dù là Liễu Hạ Huy chính mình cũng có tâm tính giống vậy, tự nhiên không trách các hương thân.
Hơn nữa, hồi báo phụ lão hương thân đồng thời, Liễu Hạ Huy còn có một mục đích, đó chính là lại tạo chút ít thành tích cho Tam thúc, dù sao chỉ chủ trì sửa một con đường thì có thấm vào đâu?
Muốn tiếp tục đi lên, còn phải có thêm thành tích làm bàn đạp.
Ý nghĩ đầu tiên của Liễu Hạ Huy, là tiếp tục làm về mảng chăn nuôi, nhưng trâu cung cấp tạm thời đã đủ, phương diện làm ăn về cừu thì Liễu Hạ Huy còn chưa quá để ý, mới chỉ mở một nhà tiệm lẩu dê mà thôi.
Đương nhiên, theo đà phát triển chuỗi cửa hàng đồ nướng của tỷ tỷ và Lan tỷ, sau này nhu cầu về dê cũng sẽ từ từ tăng lên, nhưng trong thời gian ngắn chăn nuôi cừu chắc chắn là chưa cần thiết.
Về lợn, trại nuôi lợn cỡ lớn ở trấn Hà Sa kia cơ bản là có thể cung ứng được.
Chó thì không cần nói nhiều, Liễu Hạ Huy chỉ mở một nhà lẩu thịt cầy ở huyện thành.
Còn lại gà, vịt, ngỗng, trước mắt một vùng ở thôn Thanh Hà cùng với trại chăn nuôi của Liễu Hạ Huy, không sai biệt lắm cũng cung cấp đủ.
Chỉ có một lỗ hổng to lớn, chính là nuôi tôm hùm nhỏ, món này ở các nơi trên cả nước có vượt quá tám ngàn nhà cửa hàng chuỗi, mỗi ngày nhu cầu đều là một con số khổng lồ, dù là toàn bộ người dân trong trấn cùng nhau làm cái này cũng không có vấn đề gì.
Bất quá, tôm hùm nhỏ nổi tiếng là "Quá Giang Long", mãnh liệt cực kỳ, một khi đem tôm hùm nhỏ đưa vào, đối với việc phá hoại loài bản địa là vô cùng nghiêm trọng, cho nên Liễu Hạ Huy cẩn thận suy nghĩ một chút, vẫn là loại bỏ nuôi tôm hùm nhỏ.
Cứ như vậy, phương án chăn nuôi rõ ràng là không thể thỏa mãn yêu cầu của Liễu Hạ Huy.
Vậy thì, trồng trọt, một cách tự nhiên được Liễu Hạ Huy đưa ra.
Hiện tại ngón tay vàng đã bao trùm toàn bộ các loại hình trồng trọt, có thể lựa chọn trồng trọt đủ loại trái cây, cũng có thể trồng trọt đủ loại rau cải, những thứ này đều là những thứ có thể trồng trọt trên quy mô lớn.
Việc duy nhất Liễu Hạ Huy phải làm, chính là giải quyết vấn đề đầu ra.
Đầu tiên là trái cây, Liễu Hạ Huy có hai lựa chọn, hoặc là chọn làm nhà phân phối, thông qua thị trường bán sỉ đem trái cây mà toàn bộ người dân trong trấn trồng trọt được bán ra ngoài. Hoặc là tự mình đầu tư mở chuỗi siêu thị trái cây cao cấp, trực tiếp đem trái cây bán tới tay khách hàng.
Sau đó là rau cải, thứ này thật ra cũng không khác trái cây là mấy, hoặc là làm nhà phân phối, hoặc là tự mình mở chuỗi cửa hàng trực tiếp bán.
Mà trong sự lựa chọn giữa trái cây và rau cải, Liễu Hạ Huy không chút do dự liền chọn trái cây.
Nguyên nhân rất đơn giản, Bạch Ngưu trấn là khu vực đồi núi, những ngọn núi nhỏ này là một tòa tiếp nối một tòa, loại địa phương này thích hợp trồng trọt trái cây diện tích lớn, lại không thích hợp trồng trọt rau cải diện tích lớn.
Lựa chọn trái cây trồng trọt, vậy thì phải xác định chủng loại trái cây trước, điều này chắc chắn là ưu tiên trái cây bản xứ.
Nói đến trái cây bản xứ của Bạch Ngưu trấn, thường thấy nhất có vải, nhãn, mít, khế, đu đủ, cam, xoài, dưa hấu, bưởi, chuối, mía, nho, ổi.
Về phần những loại khác như quýt, đào, mận, dương mai, ô mai các loại trái cây cũng có, nhưng tương đối ít được trồng.
Mà ở trong rất nhiều trái cây này, trồng trọt cho thấy hiệu quả nhanh nhất không thể nghi ngờ chính là dưa hấu, chu kỳ trưởng thành cũng chỉ mất khoảng ba, bốn tháng. Tiếp theo chính là mía rồi, chu kỳ trưởng thành khoảng bốn tháng hơn.
Những trái cây khác từ lúc trồng trọt đến khi kết quả, ít nhất cũng phải hai năm trở lên.
Có chu kỳ trưởng thành dài như vậy, Liễu Hạ Huy có thể để cho các hương thân ở Bạch Ngưu trấn trồng cây ăn quả trước, sau đó lại thong thả mở từng nhà chuỗi siêu thị trái cây.
Đây là dự định lâu dài, còn dự định ngắn hạn, Liễu Hạ Huy kế hoạch trở về quê hương Bạch Ngưu trấn đầu tư xây dựng một nhà máy đường, sau đó để toàn bộ các hương thân trong trấn cùng nhau trồng mía, sang năm liền có thu hoạch.
Về phần dưa hấu mặc dù chu kỳ trưởng thành ngắn nhất, nhưng Liễu Hạ Huy lại đưa nó vào cùng một lứa trái cây khác, chờ chuỗi siêu thị trái cây mở ra, lại để các hương thân trồng trọt cũng không muộn.
Bây giờ không cần thiết vì một loại trái cây mà phải thêm phiền phức.
Sau khi lập kế hoạch xong, Liễu Hạ Huy liền gọi điện thoại bàn bạc với Tam thúc, nếu đã dự định tạo thành tích cho Tam thúc, vậy chuyện này khẳng định phải nhường Tam thúc chủ trì, hắn chỉ cần phối hợp tốt là được rồi.
...
Liễu Nguyên Thanh nhận được điện thoại của cháu trai, trong lòng vui mừng, khoảng thời gian này sau khi giải quyết xong chuyện sửa đường, hắn đang lo lắng không biết nên bắt đầu từ phương diện nào để dẫn dắt toàn bộ người dân trong trấn làm giàu đây, nhưng không ngờ cháu trai đã làm xong hết kế hoạch.
Sau khi cúp điện thoại, Liễu Nguyên Thanh thật là muôn vàn cảm thán, hắn là thật sự tuyệt đối không thể ngờ tới, hắn làm chính trị mười mấy năm, cuối cùng lại nhờ phúc của cháu mình, mới không ngừng được tổ chức phá lệ đề bạt.
Bây giờ cháu trai lại một lần nữa mang thành tích đến trước mặt hắn, chỉ cần làm từng bước một cách chu đáo, chờ sang năm lúc thôn dân thu hoạch có lẽ chính là ngày Liễu Nguyên Thanh hắn thăng cấp.
Nghĩ tới đây, Liễu Nguyên Thanh cũng không để ý bây giờ đang là kỳ nghỉ quốc khánh, lập tức liền hành động...
...
Đảo mắt đã đến ngày 5 tháng 10, bảng xếp hạng vé tháng của trang web Khởi Điểm đã đến hồi gay cấn.
Mặc dù từ lúc mới bắt đầu, Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự với 《 Phiêu Phiêu Dục Tiên 》 đã chiếm cứ vị trí đầu bảng, nhưng xếp hạng nhì Lan Lăng Tiếu Tiếu Sinh cũng không phải hạng xoàng, 《 Nhất Đại Tông Sư Đô Thị Trọng Sinh 》 của hắn một mực đuổi sát phía sau, vững vàng bám đuổi không buông.
Số phiếu của hai bên, vẫn chưa có cách biệt quá lớn, đều vẻn vẹn chỉ là mấy trăm phiếu chênh lệch, nếu như đang trong thời gian x2 phiếu bầu, số phiếu chênh lệch kia lại càng nhỏ hơn.
Năm ngày này, Liễu Hạ Huy trừ việc ngày ngày bùng nổ chương để cầu phiếu ra, thì không có thêm hành động nào khác, nhưng có theo dõi vượt mười ngàn thành tích, số nguyệt phiếu mỗi ngày đều tăng trưởng với tốc độ ổn định.
Nhưng Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự mấy ngày nay lại tương đối chật vật, sách mới chỉ lên kệ (vào VIP) được hai ngày, hắn bỏ ra mười tám ngàn tệ mua 3000 nguyệt phiếu đã dùng hết sạch.
Thế nhưng, điều khiến hắn buồn bực chính là, bỏ ra số lượng lớn nguyệt phiếu như vậy, vẫn không thể kéo dãn được khoảng cách, xếp hạng nhì 《 Nhất Đại Tông Sư Đô Thị Trọng Sinh 》 vẫn đuổi theo quá sát, chỉ cần hơi không cẩn thận liền bị vượt qua.
Không có cách nào, Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự chỉ có thể cắn răng bỏ ra thêm mười tám ngàn tệ, lại mua thêm 3000 nguyệt phiếu.
Hôm nay là ngày mùng 5, 3000 nguyệt phiếu mua lần thứ hai cũng đã dùng hết.
Bây giờ 《 Phiêu Phiêu Dục Tiên 》 của hắn có 14818 phiếu, còn xếp hạng thứ hai 《 Nhất Đại Tông Sư Đô Thị Trọng Sinh 》 có 14066 phiếu, chênh lệch giữa hai bên chỉ có hơn bảy trăm phiếu, nếu tính x2 thì chênh lệch chỉ còn không tới bốn trăm phiếu.
Chút chênh lệch này đối phương tùy thời đều có thể đuổi kịp, mà điều khiến Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự cuống cuồng phát hỏa chính là, trong tay hắn đã không còn bao nhiêu tiền, quyển sách trước hắn quả thật kiếm được mấy chục ngàn tệ, nhưng sau khi trừ đi tiêu xài, cũng chỉ còn lại hơn bốn vạn tệ.
Bây giờ, tổng cộng hai lần, hắn đã tốn khoảng ba mươi sáu ngàn tệ để mua nguyệt phiếu, trong tay cũng chỉ còn lại mấy ngàn tệ.
Cùng lắm, cũng chỉ đủ mua thêm 1000 nguyệt phiếu, nếu như 1000 nguyệt phiếu này ném xuống, vẫn không có biện pháp kéo dài khoảng cách, vậy thì vị trí đệ nhất này của hắn e rằng còn chưa kịp ấm chỗ.
Lúc này, Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự đã mơ hồ có chút hối hận, trời ạ, sớm biết 《 Nhất Đại Tông Sư Đô Thị Trọng Sinh 》 kia đặt mua sẽ bốc lửa như thế, hắn đã không nghĩ viển vông muốn đồ thần chứng đạo trên bảng nguyệt phiếu.
Giờ thì hay rồi, ném vào nhiều tiền như vậy, nhưng lại không thể đạt được kết quả mình mong muốn.
Điều c·h·ết người nhất chính là, bây giờ thu tay lại đã không kịp rồi, hắn chỉ có thể kiên trì đến cùng tiếp tục đầu nhập, dù là cuối cùng thua đối phương, tối thiểu cũng phải kiên trì đến ngày cuối cùng x2 nguyệt phiếu.
Vì vậy, Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự liền cắn răng lấy ra những đồng tiền tích lũy cuối cùng, mua thêm 1000 nguyệt phiếu.
Sau đó, hắn như nguyện gắng gượng qua được ngày thứ sáu, cho đến ngày cuối cùng x2 nguyệt phiếu, bởi vì hắn không có tiền để đầu tư thêm, nguyệt phiếu gần như đình trệ không tăng, liền bị 《 Nhất Đại Tông Sư Đô Thị Trọng Sinh 》 với đà tăng trưởng nguyệt phiếu ổn định như "lão cẩu" từ từ vượt qua.
Cùng thời khắc nguyệt phiếu bị vượt qua, Tiểu Nhân Vật Cũng Muốn Làm Đại Sự không khỏi bùi ngùi thở dài, có loại cảm khái "Trời đã sinh Du, sao còn sinh Lượng".
...
Ngày 9 tháng 10, lại đến sinh nhật của Đường Tiểu Mẫn.
Năm nay Đường phụ, Đường mẫu cùng với Nhị thúc, cô cô, tiểu thúc của Đường Tiểu Mẫn cũng giống như năm ngoái, cùng nhau lái xe đến Quảng Tây để tổ chức sinh nhật cho Đường Tiểu Mẫn.
Sinh nhật lần này, Liễu Hạ Huy cùng Đường phụ Đường mẫu nói hai chuyện, cái thứ nhất chính là hỏi bọn họ cùng với thúc thúc cô cô có hứng thú nuôi tôm hùm nhỏ hay không, ngược lại nuôi bao nhiêu đều không cần lo lắng vấn đề đầu ra.
Đường phụ, Đường mẫu cùng với thúc thúc, cô cô nghe vậy tự nhiên cảm thấy hứng thú, công việc làm ăn của bọn họ hiện tại bởi vì cạnh tranh tương đối lớn, cũng ngày càng khó làm, nếu như không cần lo lắng vấn đề tiêu thụ, nuôi tôm hùm nhỏ khẳng định tốt hơn hiện tại gấp trăm lần.
Hơn nữa, tỉnh Ngạc vốn là tỉnh lớn về nuôi tôm hùm nhỏ, cả nước nuôi tôm hùm nhỏ, tỉnh Ngạc chiếm một nửa giang sơn, vậy có thể thấy quy mô nuôi tôm hùm nhỏ của tỉnh Ngạc lớn đến mức nào rồi.
Ngay cả ở trấn Tần Hồ quê Đường phụ, hiện tại cũng có không ít người đang nuôi tôm hùm nhỏ.
Sau khi xác định nuôi tôm hùm nhỏ, Liễu Hạ Huy lại nói với Đường phụ Đường mẫu chuyện thứ hai, đó chính là đại sự hắn tính sang năm cùng Đường Tiểu Mẫn đăng ký kết hôn.
Sang năm qua hết sinh nhật, hắn liền đủ tuổi kết hôn theo pháp luật.
Vì vậy, hắn dự định sang năm quốc khánh, sẽ cùng Đường Tiểu Mẫn tổ chức hôn lễ.
Nghe được tin vui lớn này, Đường phụ Đường mẫu k·í·ch động đến đỏ bừng cả khuôn mặt.
Mặc dù bọn họ cũng đều biết khuê nữ cùng Liễu Hạ Huy tình cảm một mực ổn định, chỉ chờ Liễu Hạ Huy đến tuổi kết hôn theo pháp luật, hai người sẽ đăng ký kết hôn. Nhưng trước khi việc này chính thức diễn ra, trong lòng hai người tự nhiên vẫn là có chút thấp thỏm, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất nha!
Dù sao một người con rể ưu tú như Liễu Hạ Huy, không chỉ là vạn người chưa chắc có được một, mà là một khi bỏ lỡ liền không bao giờ có lại được nữa.
Giờ thì tốt rồi, Liễu Hạ Huy chủ động tìm bọn họ với tư cách là cha mẹ để thương lượng chuyện kết hôn, vậy chuyện này cơ bản chính là ván đã đóng thuyền, sẽ không có bất kỳ bất ngờ nào xảy ra nữa.
Nhị thúc, cô cô, tiểu thúc của Đường Tiểu Mẫn cũng mừng lây, với năng lực k·i·ế·m tiền đáng sợ của Liễu Hạ Huy, một khi trở thành cháu rể của bọn họ, chỗ tốt kia còn cần phải nói sao?
Liền giống như bây giờ, ngay lúc chuẩn bị kết hôn, chẳng phải đã để bọn họ nuôi tôm hùm nhỏ, cho bọn hắn một con đường k·i·ế·m tiền đó sao!
...
Liễu Hạ Huy sở dĩ trước thời hạn một năm cùng cha mẹ vợ tương lai thương lượng chuyện hôn sự với Đường Tiểu Mẫn, dĩ nhiên là muốn tổ chức một cách long trọng, cho dù là hôn lễ đơn giản của người khác, cũng phải lên kế hoạch trước mấy tháng, mà hắn tính làm một trận hôn lễ cực kỳ xa xỉ, thì đương nhiên phải chuẩn bị trước một năm mới được.
Không nói đến những thứ khác, chỉ riêng các loại trang phục xa xỉ đặt làm riêng cho tân nương, thì đã phải dành ra đầy đủ thời gian.
Nói thật, Liễu Hạ Huy vốn không phải là người thích phô trương, sở dĩ muốn tổ chức rình rang đám cưới này, chủ yếu vẫn là vì lúc kiếp trước kết hôn với vợ, bởi vì cha mẹ vợ phản đối kịch liệt, hai người ngay cả hôn lễ cũng không có, đây cũng là chuyện khiến hai vợ chồng vô cùng tiếc nuối ở kiếp trước.
Hôn nhân không có hôn lễ, vĩnh viễn là không trọn vẹn.
Kiếp này đã có cơ hội làm lại, Liễu Hạ Huy chẳng những muốn làm hôn lễ, còn muốn làm một trận chấn động cả nước, để cho vợ cả đời không quên, mỗi khi nhắc tới liền cảm thấy ngọt ngào và hạnh phúc.
Cùng cha mẹ vợ tương lai thương lượng chuyện hôn sự, chủ yếu là bàn bạc nên tổ chức hôn lễ ở đâu, mời bao nhiêu khách, còn chi tiết cụ thể của hôn lễ, Liễu Hạ Huy không hề nhắc đến.
Ban đầu, Liễu Hạ Huy là muốn tổ chức đám cưới ở thôn Thanh Hà, nhưng xét đến điều kiện ở Thanh Hà không được tốt, liền quyết định đặt tiệc cưới ở khách sạn Lục Phúc tại huyện thành.
Khách sạn Lục Phúc xem như khách sạn cao cấp nhất huyện thành, mặc dù so với khách sạn 5 sao có chênh lệch, nhưng cũng có thể miễn cưỡng đáp ứng kế hoạch hôn lễ của hắn.
...
Bạch Ngưu trấn.
Liễu Nguyên Thanh sau khi cùng bí thư trấn họp bàn, hai người đạt được nhận thức chung, tiếp theo do Liễu Nguyên Thanh động viên toàn bộ người dân trong trấn trồng mía, còn có các loại trái cây thường gặp ở địa phương.
Được bí thư ủng hộ, Liễu Nguyên Thanh có thể nói là nắm hết quyền hành, trong chính phủ không hề có một tiếng nói phản đối nào.
Sau khi thống nhất tư tưởng, tiếp theo chính là vận động quần chúng trồng mía.
Việc này nếu là những hương trấn khác làm, thì hơn phân nửa là sẽ gặp rất nhiều khó khăn, khó mà lấy được sự tín nhiệm của quần chúng. Nhưng do Liễu Nguyên Thanh làm thì lại khác, chỉ dựa vào việc hắn là Tam thúc của Liễu Hạ Huy, đã đủ để toàn bộ quần chúng trong trấn tin tưởng hắn rồi.
Vì vậy, lần này vận động quần chúng trồng trọt so với lần trước vận động quần chúng sửa đường còn thuận lợi hơn gấp mười lần.
Lần trước dù sao cũng cần các hương thân bỏ tiền, bỏ sức, còn lần này chính là mang đến lợi ích cho các hương thân, hai việc dĩ nhiên là hoàn toàn khác biệt.
Hiện tại đã qua mùa trồng mía, cho nên các hương thân chỉ có thể đợi sang năm cuối tháng 1 đến trung tuần tháng 3 trồng tiếp, còn những loại cây ăn quả có chu kỳ sinh trưởng tương đối dài thì ngược lại có thể trồng trước, thời điểm này chính là thời gian trồng trọt tốt nhất.
Liễu Hạ Huy sau khi nhận được điện thoại của Tam thúc, liền để cho lão ba đang nhàn rỗi ở nhà ngày ngày tìm người u·ố·n·g r·ư·ợ·u, khoác lác, phụ trách thành lập "Nhà máy Đường Lão Liễu" tại Bạch Ngưu trấn, và cử người về hỗ trợ ông.
Xử lý xong chuyện này, Liễu Hạ Huy liền dẫn bảo tiêu lên máy bay bay đi Tr·u·ng Hải, hắn phải đến thành phố lớn siêu nhất tuyến này để đặt làm riêng các loại hàng xa xỉ cần dùng trong đám cưới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận