Xuyên Qua Sau Ta Bằng Đọc Sách Cứu Vớt Thế Giới

Xuyên Qua Sau Ta Bằng Đọc Sách Cứu Vớt Thế Giới - Chương 755: Vô đề (length: 8325)

Nghe những lời này, Tần phi thực sự có chút kinh ngạc, kiểu ngôn luận này quá mức kinh thế hãi tục.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, mình rốt cuộc không phải thân nương.
Chuyện như vậy, nàng rốt cuộc không thể nhúng tay.
"Vẫn là thương lượng xong rồi hãy nói, đừng đến lúc đó hắn có ý tưởng, rốt cuộc Chu Minh Tuyên đã không còn nhỏ."
Lời này của Tần phi rất thấu tình đạt lý, nàng nghĩ là ý của Chu Minh Tuyên.
Ninh Mạt gật gật đầu, nàng cũng biết điểm này, Chu Minh Tuyên không nhỏ, vậy hẳn là càng thành thục một chút mới phải.
"Ta biết ngươi ở lại trong cung muốn bồi ta, bất quá xem tình hình này, vẫn là cho ngươi ra ngoài tự tại hơn."
Hôm nay công chúa gây chuyện, ngày mai phi tần làm loạn, thật sự là chướng mắt.
Nàng ngày thường có thể không ra khỏi cửa, nhưng Ninh Mạt được mời, nàng liền phải tiếp khách, nếu không làm sao có thể yên tâm.
Bây giờ như vậy, chi bằng ra ngoài tự tại.
Mình không thể đi ra ngoài, sao phải để nàng phải cùng mình phiền não.
"Mẫu thân, ta lại bồi ngài mấy ngày."
Ninh Mạt vốn định ở đây gặp mặt rồi đi, nhưng thấy Tần phi thay đổi ý định.
Tần phi đối với mình là thật lòng yêu thương, giống như đối với Lâm di nương, nàng không phải nguyên chủ, nhưng cũng coi như mẹ ruột mà kính yêu.
Có nhiều Tần phi như vậy, cũng đều thế cả, vốn dĩ không có cơ hội bồi, đương nhiên là muốn ở lại bên cạnh mấy ngày.
Tình cảm của nàng đối với Tần phi, càng giống đối một trưởng bối, tỉ như Ninh gia lão phu nhân vậy.
Hơn nữa nàng cũng nhận ra, Tần phi thật sự rất cô độc, cho nên Ninh Mạt trong lòng không nỡ.
"Được, vậy mấy ngày này ai mời chúng ta cũng không đi ra ngoài."
Tần phi nói vậy, Ninh Mạt cười, trong lòng Tần phi vẫn là thoải mái tự tại, đây là do cái hoàng cung này khiến nàng thân bất do kỷ mà.
Ninh Mạt thậm chí nghĩ, nếu như lúc trước Tần phi không vào cung, có lẽ nàng sẽ trở thành người tự do và biết hưởng thụ cuộc sống nhất.
Ai, đây đều là do hoàng thượng sai cả.
Bất quá Ninh Mạt thấy hoàng thượng có ý muốn lấy lòng, chỉ là lời đó làm sao mà nói ra được đây?
Thâm tình đến muộn thì có ích gì chứ?
Tần phi lòng đã như nước tĩnh, hắn có liếc mắt đưa tình cũng vô dụng thôi.
Đáng tiếc, đáng tiếc.
Ninh Mạt bồi Tần phi không ra khỏi cửa, các công chúa trong cung, các phu nhân bên ngoài cung dù muốn gặp một lần cũng không thể.
Mà hoàng thượng cũng nghe chuyện hôm đó, trừ đại công chúa, đám người kia đều có ý kiến với Ninh Mạt?
Dù là con ruột, nhưng với hoàng tử còn không dung thứ, thì hoàng thượng với đám công chúa có thể tốt đẹp đến đâu chứ?
Nghĩ đi nghĩ lại, vị trí các công chúa trong lòng hắn, thật sự không quan trọng bằng Ninh Mạt.
Bởi vậy, hoàng thượng làm một chuyện khiến cả hậu cung đều an tĩnh, hắn giao bài tập cho các công chúa.
Chính tay giao, mỗi người một phần, không làm xong đều không được.
Việc thư pháp, mỗi ngày vẽ một bức, hơn nữa hoàng thượng muốn tự mình kiểm tra.
Còn mấy người khác, trước đây đưa cái gì, bây giờ cứ theo đó mà làm.
Thêu thùa giỏi à? Ngươi mỗi ngày làm quần áo đi, mỗi ngày một bộ.
Hoàng thượng là cửu ngũ chí tôn, hơn nữa lại là nam nhi, làm sao biết thêu thùa là chuyện gì.
Vậy mỗi ngày một bộ, sợ là thức đêm cũng làm không nổi.
Vì thế, vị tiểu công chúa này thê thảm nhất, thật sự là khó chịu không được.
Nhưng lần này không dám không nghe, cũng không dám nhờ người làm thay, chỉ có thể tự mình ra tay.
Nhưng tranh chữ đưa lên, bị hoàng thượng phê bình đến mức muốn phun máu.
Không có chút ý mới nào, không chút ý cảnh nào, không chút kỹ xảo nào.
Ngay cả kỹ xảo cũng không có, thật sự là độc miệng.
Mà quần áo đưa đến, hoàng thượng lại càng thấy kỳ lạ.
Đây là mấy vị công chúa đa tài đa nghệ của mình sao? Quần áo đến một hoa văn cũng không có, đây là đang lừa gạt hắn đấy à!
Cho nên hoàng thượng nổi giận, trực tiếp mắng mẫu phi của công chúa đó một trận không nhẹ, ngươi dạy con gái kiểu gì vậy, ngoài việc hay ghen tị, ganh ghét đố kị ra, chúng có phải cái gì cũng không học được không hả?
Vì thế, mấy phi tần kia cũng bị liên lụy, ai nấy đều xanh mặt.
Hết cách, hoàng thượng nói con gái không được giáo dục tốt đều là do lỗi của các nàng, cho nên con gái làm không tốt, phi tần cùng bị phạt.
Thế là xong, cả hậu cung đều im thin thít.
Không vẽ tranh thì thêu thùa, một mảnh tường hòa.
Mấy ngày này ngay cả đưa đồ ăn cho hoàng thượng cũng không có, hoàng thượng có được một khoảng thời gian hiếm hoi thanh tịnh.
Hắn còn nghi ngờ, ý tưởng hay như vậy, trước đây sao mình không nghĩ ra nhỉ!
Nhìn xem, cho chúng chút việc mà làm, cả hậu cung yên tĩnh, như vậy hắn sẽ có nhiều thời gian chú tâm chính sự hơn.
Bộ dạng hoàng thượng như thế, làm thái giám tổng quản rất khó xử, nếu như nói về hoàng thượng của họ, đó thật sự là một minh quân, không hề luyến tiếc chốn hậu cung.
Cho nên, đến tận giờ, công chúa không nhiều, hoàng tử cũng chỉ có mấy người, đó đều là công lao tự kiềm chế cả.
Bất quá như thế này kéo dài, mấy phi tần trong hậu cung sẽ khóc mất, phỏng đoán đến lúc đó sẽ có phản ứng ngược lại.
Thôi, đến lúc đó hãy tính tiếp.
Hoàng thượng không có ý đó, các nàng có thể làm gì được chứ? Tâm hoàng thượng không ở trên người các nàng, bản thân các nàng không cảm nhận được sao?
Nếu đã vậy, còn không yên phận im lặng, không có việc gì mà đi gây rối, không phải là tự tìm đánh hay sao?
Cho nên hiện tại giải trí duy nhất của hoàng thượng là ăn cơm, mỗi ngày không kể sớm tối, bữa trưa nhất định phải đến cung Tần phi.
Hết cách, đồ ăn do vị Cảnh Phúc công chúa kia làm a, thật sự là ngon quá trời, vị công chúa này chỉ có một tay này, đủ để so sánh với toàn bộ công chúa.
Mà mỗi lần đến thời điểm này, hoàng thượng cũng đang bị người ghét bỏ. Từ Tần phi đến lục hoàng tử, không ai coi hoàng thượng ra gì, ánh mắt như đang nói, hôm nay ngài rảnh sao?
Nếu bận rộn, sao lại có thời gian đến dùng bữa?
Rốt cuộc đồ ăn chỉ có bấy nhiêu, thêm một người, những người khác sẽ không đủ ăn.
Lúc này, thái giám tổng quản là bái phục, hắn coi như đã hiểu rõ, Tần gia, Tần phi, lục hoàng tử, đối với ngôi vị hoàng đế thật sự không có ý tứ.
Không phải thì sao có thể đối với hoàng thượng như vậy, chẳng phải là quá rõ ràng là không muốn để cho hắn ăn sao? Nhưng hoàng thượng cũng chẳng quan tâm, ngược lại cảm thấy đó là niềm vui gia đình.
Hoàng thượng sợ là đã có hiểu lầm về từ niềm vui gia đình đấy a, đây rõ ràng là đang ghét bỏ, triệt để ghét bỏ ngài đấy ạ.
Nhưng cũng phải thừa nhận, vào lúc này hoàng thượng là hạnh phúc nhất. Hơn nữa mỗi lần rời đi đều mỉm cười vui vẻ.
Chỉ là không thể đi ké bữa tối thật là đáng tiếc, rốt cuộc Ninh Mạt không phải con ruột, buổi tối đêm khuya xuất hiện ở cung Tần phi, thì lại không hợp lẽ.
Cho nên, hoàng thượng sai người mang Tần phi đến, điều này càng khiến Tần phi thêm bực bội, nhưng lại không thể không đi.
Thật không ngờ, một mình có tuổi, lại độc hưởng ân sủng của thánh thượng.
Việc này khiến cho các phi tần trong hậu cung một lần nữa cảm thán, Tần phi thật lợi hại. Mấy mỹ nhân trẻ tuổi hoàng thượng không thèm, lại sủng ái mình nàng, thích mình nàng, còn vì nàng mà đối xử như vậy với người khác.
Toàn bộ hậu cung lần đầu tiên ý thức được, Tần phi thật sự có thể trở thành hoàng hậu, bọn họ đích thực là không đấu lại.
Còn Tần phi thì sao? Nàng chỉ muốn ha hả.
Dù sao nàng không muốn vinh quang này, nhưng lại không thể không đồng ý.
Cho đến khi Ninh Mạt rời đi, những ngày tháng tốt đẹp của Tần phi cũng chấm dứt, nàng rất nhớ con gái, lại không có tâm trạng, đến nỗi buổi tối hoàng thượng đến cung của nàng, Tần phi cũng chỉ lạnh mặt.
Hoàng thượng vừa thấy, đương nhiên hiểu chuyện gì xảy ra, trong lòng có chút khó chịu.
Mới có mấy ngày, đã tốt với người ta như vậy, mà chẳng thấy đối tốt với mình a.
Nhịn không được còn có chút ghen tuông. Nhưng hoàng thượng cũng sẽ không nói ra, rốt cuộc hắn là hoàng thượng mà.
"Nếu ngươi thích con gái như vậy, hay là chúng ta hai người có một đứa con gái đi?"
( hết chương này ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận