Ta Tại Tu Tiên Giới Có Tài Nhưng Thành Đạt Muộn

Chương 756: Đạo lữ rút đao, Vệ Đồ nguy cơ (4k2, cầu đặt mua)

Trong lòng hai người tràn đầy hối hận. Thật vất vả mới có cơ hội thành đạo, liền bị bọn hắn bỏ lỡ như vậy. Đương nhiên, ngày sau giải quyết Quỷ Ảnh Cung, luận công ban thưởng, bọn hắn vẫn có cơ hội từ Hàng Linh Tử nơi này lấy được chỗ tốt, nhưng phải biết, Vệ Đồ, Kim Tàm Tuyết Nữ hai người cơ hồ không phải bỏ ra cái giá gì, đã lấy không cơ duyên từ Hàng Linh Tử. “Kim Tàm Tuyết Nữ thì thôi đi, lúc phân hồn của Hàng Linh Tử hạ giới, nàng là người đầu tiên biết rõ. Còn Ôn Thiên Tề lại dựa vào cái gì mà cược trúng bảo vật chứ!” Lâu Sư Vương, Lan sư thái hai người trong lòng suy nghĩ, cũng không cho là việc Vệ Đồ đặt cược đúng là do ngẫu nhiên mà có. Nếu như chỉ vì vài lời nói đơn giản của Kim Tàm Tuyết Nữ, liền dễ dàng tin tưởng, thì Vệ Đồ tuyệt đối khó có thể đi đến được ngày hôm nay. Trước lúc sưu hồn giả Hàng Linh Tử, bọn họ đã thấy rõ ràng - Vệ Đồ trước đó đã chuẩn bị tốt để chặn đường Tề Dao Tiên. Vì vậy, chuyện này tuyệt không phải là chỉ đơn giản hai chữ “vận may” có thể giải thích được, phía sau chắc chắn có liên quan đến “sức quan sát” của Vệ Đồ vượt xa bọn họ. Mà sức quan sát này, phản ánh vào thực lực, chính là thần hồn mạnh mẽ, thần thức cường đại hơn bọn họ. Lại cộng thêm… hiện tại bọn họ vừa mới nhìn thấy, trên người hắn là huyết khí cường đại có thể sánh với yêu thú ngũ giai... “Kẻ này chắc chắn là tu sĩ Nhân giới tiếp theo sẽ phi thăng! Tương đương với Hàng Linh Tử 900 năm trước! Thảo nào Hàng Linh Tử lại coi trọng hắn đến vậy.” Lâu Sư Vương, Lan sư thái theo bản năng liếc nhìn nhau, trong lòng chợt nảy sinh ý niệm này.
Sau một khắc. Hàng Linh Tử mở miệng, liền chứng minh ý niệm này của bọn họ. Nó đem các chức vị lớn của Hóa Thần đang thống lĩnh, tạm thời giao cho Vệ Đồ, mà không phải là Kim Tàm Tuyết Nữ, người nhìn có vẻ thân cận hơn với nó. “Mới rồi, các ngươi cũng cảm nhận được, thấy rõ cảnh giới của Ôn tiểu tử cùng Thủy Dao không giống trước kia.” “Không sai, hiện tại thực lực của hai người họ đều ở cấp bậc Hóa Thần trung kỳ. Đây là do ta đã đem di vật trước khi phi thăng tặng cho bọn họ.” Hàng Linh Tử thản nhiên thừa nhận chuyện mình đã cho Vệ Đồ, Kim Tàm Tuyết Nữ thiên vị, cùng với sự coi trọng đối với hai người, không hề che đậy hay mượn cớ gì cả. Rốt cuộc, theo một ý nghĩa nào đó, đây cũng là nó luận công hành thưởng đối với hai người Vệ Đồ và Kim Tàm Tuyết Nữ. Đối với chiến tranh với Quỷ Ảnh Cung, từ thời khắc giả Hàng Linh Tử giáng thế kia, cũng đã bắt đầu. Mà Vệ Đồ, Kim Tàm Tuyết Nữ hai người, không còn nghi ngờ gì nữa, là những người đã lập được công lớn. “Vâng, vãn bối đã rõ.” Lâu Sư Vương, Lan sư thái hai người trong lòng khổ sở, gật đầu đáp phải. Tuy trong lòng họ có hối hận, nhưng đồng thời không oán trách. Thế giới tu tiên không phải là nơi để nói chuyện ôn nhu. Lúc đó bọn họ do dự, bác bỏ Hàng Linh Tử, liền đã mất tiên cơ, để lại ấn tượng không tốt trong lòng Hàng Linh Tử. Không những không có công, ngược lại còn có lỗi! Ngược lại, Vệ Đồ, Kim Tàm Tuyết Nữ từ lúc bắt đầu liền tin tưởng Hàng Linh Tử, tương đương với có tòng long chi công. Từ xưa đến nay, tòng long chi công đều là được trọng thưởng, chưa từng bỏ qua đạo lý này. “Chiến đấu với Quỷ Ảnh Cung, Vụ Quỷ nhất tộc, từ giờ phút này bắt đầu.” Trong động phủ, mắt Vệ Đồ lóe lên tia sáng, tầm mắt hướng về phía nam nhìn lại, nơi đó là tu giới vực Đại Viêm, nam vực. Nơi đó cũng có đối thủ cũ của hắn – Cực Nhạc Thần Hầu. Lần trước, tại nam vực, hắn phải đối mặt với Cực Nhạc Thần Hầu và Ẩn Quỷ lão nhân, hoảng hốt bỏ chạy. Nhưng bây giờ, đại thế đã đảo ngược!… Một tháng sau. Trung vực, ngày nay đã trở thành tổng đàn của Quỷ Ảnh Cung, Kiếm Hỏa Cung sơn môn. “Thiên Mi gửi thư?” Phía sau núi, sâu trong một động phủ xa hoa, Ly Quỷ Vương cảm nhận được 【 Long Phượng Như Ý Bội 】 trong ngực rung lên, đầu tiên là giữa hai lông mày chau lại, âm thầm rất kinh ngạc, sau đó nghĩ đến điều gì đó, đáy mắt lóe lên một đạo ánh sáng lạnh. 【 Long Phượng Như Ý Bội 】 là pháp khí truyền âm hắn tự mình luyện chế năm xưa, chia thành hai chiếc âm dương. Trong đó, âm bội hắn đưa cho Thiên Mi Tuyết Nữ, xem như là tín vật đính ước khi kết hôn. Còn dương bội, một mình hắn giữ trên người. Hiện tại, dương bội rung động, ngoài việc Thiên Mi Tuyết Nữ truyền tin cho hắn thì không còn khả năng nào khác. Chỉ là… theo như lời Tề Dao Tiên, lúc này Thiên Mi Tuyết Nữ sớm đã bị Vệ Đồ, Kim Tàm Tuyết Nữ khống chế, gieo xuống cấm chế, thân bất do kỷ! Nàng ta truyền âm cho hắn, không gì hơn ngoài việc Vệ Đồ, Kim Tàm Tuyết Nữ muốn mượn đây để bày mưu đặt bẫy hắn. Hắn lấy linh bội ra, liếc qua những chữ viết nổi trên đó, thầm nói một câu “Quả nhiên”. Trên linh bội chỉ có ba chữ - “Dạ Tinh Cốc”, rõ ràng đây chính là nơi Thiên Mi Tuyết Nữ hẹn hắn gặp mặt, cũng là nơi đã đặt sẵn cạm bẫy. “Bất quá... Cái cạm bẫy này đến cũng đúng lúc! Họ Bùi cùng tên Cực Nhạc kia, đang gấp gáp muốn tìm đến Hàng Linh Tử, Ôn Thiên Tề, Kim Tàm Tuyết Nữ mấy người.” Ly Quỷ Vương nhếch miệng cười lạnh. Ánh mắt của hắn chợt lóe lên, vuốt ve chiếc 【 Long Phượng Như Ý Bội 】 trong lòng bàn tay, tiếp theo vung tay áo bào, kéo cửa động phủ ra, trực tiếp phi độn đi, đến chủ điện của Cực Nhạc Thần Hầu.
“Xem ra, đây là Hàng Linh Tử muốn mượn chuyện tình cảm của Thiên Mi Tuyết Nữ và Từ Ly ngươi, cố ý dụ ngươi ra ngoài, chặt đứt một tay của thế lực ta…” Trong điện, chiếc gương đồng trong lòng bàn tay Cực Nhạc Thần Hầu bay lên, một thân ảnh mặc áo bào đen - “Bùi tiền bối” từ trong gương bước ra, khẽ gật đầu, dường như rất hài lòng về việc Ly Quỷ Vương đã báo tin. Hiện tại, dù hắn có bồi dưỡng cho Cực Nhạc Thần Hầu, Tề Dao Tiên, những người khác, thì chiến lực cao nhất vẫn là Ly Quỷ Vương, một Hóa Thần trung kỳ. Nếu Ly Quỷ Vương bị lừa, bị dụ ra ngoài... thì tổn thất không thể bảo là không lớn. “Từ Ly đã có hối hận tâm.” Ly Quỷ Vương lúc này đáp lời, làm ra vẻ muốn lấy lại sự tín nhiệm của “Bùi tiền bối”. Thấy một màn này, giữa hai lông mày của Cực Nhạc Thần Hầu khẽ nhíu lại. Vì vấn đề cảnh giới, nên vốn dĩ địa vị của hắn trước mặt “Bùi tiền bối” đã không được ổn định. Nếu như Ly Quỷ Vương một lần nữa lấy được tín nhiệm, vị trí một tay ở Quỷ Ảnh Cung nói không chừng sẽ rời khỏi hắn. “Đã có sư bá đến đây báo tin, nhất định là đã có kế sách đối phó với đám người Hàng Linh Tử rồi.” Cực Nhạc Thần Hầu mỉm cười, tiến lên thêm dầu vào lửa. Hắn cũng không cho rằng đám người Hàng Linh Tử, Vệ Đồ dễ đối phó, việc bọn họ dùng kế dụ địch, tất nhiên phải chuẩn bị đầy đủ, “chưa lo thắng đã lo bại”. Cho nên, lần này xuất kích nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì nguy cơ thất bại rất lớn. Đưa việc lên kế hoạch giao cho Ly Quỷ Vương, chính là biến tướng để Ly Quỷ Vương gánh hậu quả của thất bại lần này. “Cực Nhạc sư điệt mới là cung chủ của chúng ta bây giờ, năng lực của sư bá có hạn… vẫn cần sư điệt định sách.” Ly Quỷ Vương âm thầm cười lạnh, đá quả bóng trách nhiệm lại cho Cực Nhạc Thần Hầu, chiến dịch này vốn là do hắn xem như cơ hội để khắc phục khó khăn, sao có thể đơn giản bị Cực Nhạc Thần Hầu chen chân vào. Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt “Bùi tiền bối” tuy lộ vẻ nóng nảy, nhưng trong lòng có chút hài lòng. Hai người tranh giành nhau, hắn mới có thể càng yên tâm nắm giữ tất cả phía sau màn. Nếu Quỷ Ảnh Cung thật sự là một khối sắt, hắn liền nên ăn ngủ không yên. “Cứ tương kế tựu kế là được.” “Với thủ đoạn của Từ Ly ngươi, cộng thêm linh bảo mà bản thánh tử ban thưởng cho ngươi, cho dù có cạm bẫy, cũng có thể thong dong trốn thoát.” “Bùi tiền bối” vung tay áo bào, dùng pháp lực tách hai người đang mặt đỏ tai nóng là Ly Quỷ Vương và Cực Nhạc Thần Hầu ra, giọng điệu lạnh lùng thay hai người đưa ra quyết định. “Tuân mệnh.” “Cẩn tuân theo ý chỉ của tiền bối…” Tiếng nói vừa dứt, Ly Quỷ Vương, Cực Nhạc Thần Hầu hai người không còn tranh cãi nữa, lúc này đều lùi lại một bước, mặt lộ vẻ cung kính, cúi người hành lễ. “Đến rồi! Ba người của Quỷ Ảnh Cung, cộng thêm Tề Dao Tiên, tổng cộng bốn tôn Hóa Thần, đồng thời xuất động.” Bên ngoài Kiếm Hỏa Cung trăm dặm, trong tầng mây gần Dạ Tinh Cốc, Vệ Đồ khoanh chân ngồi, mắt khép hờ, đến gần giờ Tý, đột nhiên mở miệng nói với hai người Lâu Sư Vương, Lan sư thái bên cạnh. “Đến rồi?” Lâu Sư Vương, Lan sư thái, người nhận lệnh Vệ Đồ nghe vậy hơi ngạc nhiên, thần thức của hai người bọn họ lúc này, lại không nhìn thấy bóng dáng nửa người nào ở bên ngoài Dạ Tinh Cốc. Nhưng sau khi tiếng Vệ Đồ vừa dứt mấy hơi. Một nam tu cường tráng khoác áo choàng âm mây, đầu đội mặt nạ quỷ đột nhiên xuất hiện, đồng thời bay về hướng Dạ Tinh Cốc. Người này chính là “Ly Quỷ Vương” trong trí nhớ của bọn họ. Chỉ là, điều khiến bọn họ kinh ngạc là, cho đến lúc này, bọn họ vẫn cứ không cảm nhận được bóng dáng của các tu sĩ Hóa Thần khác ngoài Ly Quỷ Vương. Nhưng về việc này, hai người Lâu Sư Vương và Lan sư thái cũng không nghi ngờ gì Vệ Đồ, dù sao các Hóa Thần của Quỷ Ảnh Cung xưa nay đều nổi tiếng với quỷ ảnh độn pháp cực kỳ bí mật, mà hiện tại tộc Vụ Quỷ cũng được ca tụng là một trong những thích khách hàng đầu của Linh giới, việc nó che giấu được thần thức của họ là điều hợp lý. “Quả nhiên! Năng lực nhìn nhận của Ôn đạo hữu không bình thường, không ai có thể so sánh.” Lâu Sư Vương, Lan sư thái hai người thầm nghĩ, lập tức bị thực lực của Vệ Đồ khuất phục, không còn thấy biệt khuất hay bất mãn vì bị Vệ Đồ lãnh đạo như trước đây. Rốt cuộc, đây chính là việc đã liệu địch từ trước. Trong vô hình, giúp họ tăng thêm rất nhiều phần thắng.
Nửa khắc sau. Ly Quỷ Vương đến trước lối vào thung lũng, mặt lộ vẻ cảnh giác nhìn thoáng qua vào sâu trong thung lũng. “Thiên Mi, ngươi đã hẹn ngày với vi phu, vì sao đến giờ khắc này vẫn chưa xuất hiện?” Ly Quỷ Vương hừ lạnh một tiếng, tiếng nói vang vọng khắp sơn cốc, không ngừng lan ra bên ngoài. “Chỉ có một mình Thiên Mi?” Hắn có chút ngoài ý muốn. Mới nãy khi hắn cất tiếng gọi, ngoài việc để dẫn Thiên Mi Tuyết Nữ ra ngoài gặp mặt, hắn cũng âm thầm dùng bí thuật sóng âm này để dò xét tình hình xung quanh, phòng ngừa có tu sĩ mai phục ở bên cạnh. Nhưng kết quả lại ngoài dự liệu của hắn. Ngoại trừ trong thạch đình ở giữa sơn cốc có một bóng dáng mặc váy trắng, là Thiên Mi Tuyết Nữ đang gảy đàn, thì không có ai bên cạnh. “Không thể nào! Đám người Hàng Linh Tử, Ôn Thiên Tề không thể nào ngu ngốc đến nỗi để Thiên Mi Tuyết Nữ một mình đơn độc. Đám người Hàng Linh Tử, Ôn Thiên Tề chắc chắn là đang trốn ở gần Dạ Tinh Cốc, chỉ là khoảng cách quá xa nên sư bá không dò xét tới được mà thôi….” Biết được kết quả Ly Quỷ Vương dò xét, Cực Nhạc Thần Hầu cau mày, vẫn không tin. Lấy bụng ta đo lòng người, hắn cũng không cho rằng Vệ Đồ sẽ ngoan ngoãn thả Thiên Mi Tuyết Nữ đi, để cho người cũ như nàng gặp Ly Quỷ Vương, mà tiết lộ thông tin của mình. “Chia nhau ra tìm.” Cực Nhạc Thần Hầu ra lệnh. Nói xong, hắn dẫn đầu bay đi, hướng về một bên phía tây nam tìm kiếm, muốn tìm ra chỗ ẩn nấp của đám người Vệ Đồ. Thấy tình hình này, hai người đi cùng với Cực Nhạc Thần Hầu là Tề Dao Tiên, Ẩn Quỷ lão nhân, cũng theo đó hành động, chia nhau đi về hai hướng còn lại để tìm kiếm. Nhưng mà -- Cũng chính vào thời khắc này, tình thế đột ngột thay đổi. Ba đạo độn quang từ trên tầng mây cao xé ra, chia ra hướng về ba phương là Cực Nhạc Thần Hầu, Tề Dao Tiên, Ẩn Quỷ lão nhân mà đi, đuổi theo. Trong đó một đạo độn quang màu máu càng bắt mắt hơn cả, phía sau quanh quẩn hàng vạn Huyết Nha, như lửa đỏ quấn quanh, mang theo tiếng sấm cuồn cuộn, lấy tốc độ phi hành vượt xa Hóa Thần bình thường, nhanh chóng áp sát Cực Nhạc Thần Hầu. “Đó là… Ôn Thiên Tề?” Thấy vậy, sắc mặt Ly Quỷ Vương đang ở sơn cốc lập tức thay đổi, hiểu rõ vì sao hắn dò xét không ra tung tích của đám người Vệ Đồ, thì ra đúng như Cực Nhạc Thần Hầu nghĩ, là vì chỗ đám người Vệ Đồ ẩn nấp cách Dạ Tinh Cốc quá xa, vượt quá phạm vi thần thức của bọn họ. Chỉ là, ngay lúc hắn chuẩn bị thừa cơ hành động, hỗ trợ đám người Cực Nhạc Thần Hầu tác chiến, thì phía sau hắn, Kim Tàm Tuyết Nữ chợt xuất hiện, chặn đường rút lui của hắn. Rất nhanh, chiến cuộc đã mười phần rõ ràng. Ôn Thiên Tề đối phó Cực Nhạc Thần Hầu. Lâu Sư Vương đối phó Tề Dao Tiên. Lan sư thái đối phó Ẩn Quỷ lão nhân. Còn hắn, Hóa Thần trung kỳ duy nhất lại phải đối mặt với hai đại Tuyết Nữ của Đại Tuyết Sơn liên thủ. Thậm chí, không chỉ hai đại Tuyết Nữ liên thủ, mà còn cả vị tiền bối Linh giới đang ký sinh trên người Kim Tàm Tuyết Nữ - Hàng Linh Tử. “Thiên Mi, thật sự muốn đi đến bước này sao?” “Vi phu nghĩ nàng sẽ không phản bội ta.” Ly Quỷ Vương thở dài một tiếng, mặt lộ vẻ nhu tình, nhìn về phía Thiên Mi Tuyết Nữ đang ngồi gảy đàn trong thạch đình. Tiếng đàn du dương, giống như năm xưa. Coong coong… Dây đàn ứng tiếng mà đứt, cho thấy tâm trạng của Thiên Mi Tuyết Nữ lúc này cũng không được bình tĩnh, nàng ngẩng đầu lên nhìn Ly Quỷ Vương, mắt rưng rưng, nước mắt theo má lăn xuống. “Phu quân.” Thiên Mi Tuyết Nữ xúc động, khẽ gọi một tiếng, bước chân nhỏ nhẹ, bay về phía Ly Quỷ Vương. Chỉ là, ngay lúc hai người vừa tiếp cận nhau. Một ánh sáng lạnh đột ngột xuất hiện. Thì ra là sau lưng Thiên Mi Tuyết Nữ, bỗng dưng xuất hiện một cái Kim Cương Hàng Ma Xử, trên bề mặt hiện lên linh quang huyền diệu, như mũi tên, hướng thẳng vào lưng nàng đâm tới. “Tiện nhân! Dám lừa gạt lão phu, để cho lão phu c·hết!” Ly Quỷ Vương lớn tiếng gầm thét, hy vọng âm thanh này có thể truyền tới tai “Bùi tiền bối”, để có thể lấy lại sự tin tưởng của hắn. Trong mắt hắn, Thiên Mi Tuyết Nữ chẳng qua chỉ là một con tốt, khi hắn nương theo kế hoạch của Vụ Quỷ tộc để xây dựng thế lực phụ thuộc thì tình cờ khai quật ra một ả nô lệ có chút giá trị mà thôi. Làm sao có thể có tình cảm thật với con nữ nhân này được chứ. Huống hồ, ả đã lừa gạt hắn trước, lại còn dẫn hắn vào trong bẫy này, bị giết coi như đúng lẽ thường tình. Nhưng… Ngay khi Ly Quỷ Vương thúc đẩy thần thức kích hoạt Kim Cương Hàng Ma Xử, hắn chợt phát hiện trước ngực mình, không biết từ lúc nào, đã xuất hiện một vòng trăng khuyết linh bảo, đánh thẳng vào ngực hắn. Hắn vội vàng chống đỡ pháp tráo hộ thân, pháp tráo lập tức như thủy tinh vỡ vụn, như ngọn núi Thái Sơn từ trên đỉnh đè xuống, trong nháy mắt đánh vào người hắn, khiến pháp thể của hắn không khỏi run rẩy! Mà đòn đánh bất ngờ mà hắn tin là sẽ chắc chắn đánh trúng kia. Lúc này cũng đã bị cây quạt xếp màu vàng úa xuất hiện sau lưng Thiên Mi Tuyết Nữ dễ dàng chặn lại, cả hai va chạm vào nhau, phát ra một tiếng “keng” vang vọng, chặn lẫn nhau. “Ngươi lừa ta!” Ly Quỷ Vương bị Nguyệt Luân pháp bảo đánh bay ra xa mấy trăm bước, áo bào trước ngực tan nát, máu me đầm đìa, hắn trừng lớn hai mắt, không thể tin được Thiên Mi Tuyết Nữ lại mang lòng dạ như vậy, lấy tình cảm vợ chồng lừa gạt hắn mắc lừa, sau đó đánh lén hắn. Rõ ràng, với tính cách của Thiên Mi Tuyết Nữ, xưa nay luôn nhẫn nhục chịu đựng, tuyệt đối không thể nào mang trong lòng ý định phản kháng với hắn. “Ôn đạo hữu nói không sai! Họ Từ, ngươi quả nhiên không phải là người tốt lành gì. Nếu không phải Ôn đạo hữu dặn ta phòng ngừa một tay, chắc hẳn giờ ta đã sớm hồn phi phách tán…”. Nước mắt trên mặt Thiên Mi Tuyết Nữ đã không còn, nàng căm phẫn nhìn Ly Quỷ Vương, trong mắt lửa giận hận không thể bùng nổ. Nhưng Ly Quỷ Vương lúc này, rõ ràng không rảnh mà đáp lời Thiên Mi Tuyết Nữ, hắn khi nhìn thấy Kim Tàm Tuyết Nữ đã xuất hiện chặn đường lui của hắn, còn để lộ cảnh giới Hóa Thần trung kỳ, đã ý thức được điều gì đó. Vội vàng nói: “Bùi tiền bối chân thân không có trên người lão phu, mà là trên người Cực Nhạc. Đối phó lão phu, không cần nhiều người như vậy. Mau đi giúp Ôn Thiên Tề! Có Bùi tiền bối ở đó, hắn không g·iết c·hết được Cực Nhạc, ắt hẳn phải c·hết không nghi ngờ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận