Ta Tại Tu Tiên Giới Có Tài Nhưng Thành Đạt Muộn

Chương 112: Chế tạo pháp khí, Vệ Đồ mang tới cảm giác an toàn (cầu đặt mua)

Chương 112: Chế tạo pháp khí, Vệ Đồ mang tới cảm giác an toàn (cầu đặt mua)
Hai người so sánh với nhau, thu thập linh tài. Sau khi tính toán. So hai phần linh tài có hơi dư ra một chút. Tiếp đó, Vệ Đồ và hai người xem xét giá trị linh tài còn thiếu của mọi người. Khấu Hồng Anh bù cho Vệ Đồ bốn linh thạch.
Thấy linh tài đã đủ, Vệ Đồ cũng không chậm trễ, liền gọi Vệ Tu Văn đang ở một bên, bảo nó dẫn hắn cùng Khấu Hồng Anh đi gặp Mai Trân.
Mai Viễn Phong là một Luyện Khí sư nhất phẩm, địa vị trong Luyện Khí kỳ vô cùng xuất chúng, chỉ đứng sau Trúc Cơ chân nhân. Muốn liên lạc thì thông qua mối quan hệ của Mai Trân thì sẽ tốt hơn một chút.
...Sau nửa canh giờ.
Mai Trân đồng ý ủy thác của Vệ Đồ. Nàng không hề do dự. Lần trước gặp gỡ công tử Vệ Đồ này, Vệ Đồ đã ra tay rất hào phóng, để lại cho nàng một ấn tượng rất lớn. Điểm này rất quan trọng. Nó chứng minh Vệ Đồ không phải loại người nghĩ chiếm tiện nghi của "Bách Binh Các" bọn họ.
"Cha ta là Luyện Khí sư nhất phẩm, có rất nhiều tu sĩ tìm cha ta luyện chế pháp khí, nếu mà chen ngang… có thể sẽ phải dùng thêm một ít linh thạch..."
Mai Trân báo trước cho Vệ Đồ cùng Khấu Hồng Anh để phòng, nói rõ giá cả luyện chế pháp khí của Mai Viễn Phong, và giá phải trả nếu chen ngang.
"Số linh thạch này, để ta lo." Khấu Hồng Anh mắt đẹp liếc nhìn Vệ Đồ một cái, lên tiếng nói.
Nàng còn khoảng mười năm nữa là đến Luyện Khí viên mãn, cần chen ngang luyện chế "Nhất Khí Nang" để uẩn dưỡng linh lực. Còn Vệ Đồ thì lại không cần. Vệ Đồ phải ít nhất hai mươi năm nữa mới đạt Luyện Khí viên mãn. Không cần thiết vì luyện Nhất Khí Nang trước mà lãng phí tiền tài. Do đó, linh thạch phát sinh ngoài ý muốn do việc chen ngang này, nên do nàng chi trả chứ không phải để Vệ Đồ dàn trải ra.
Vệ Đồ gật đầu đồng ý, không hề ra vẻ là Phú ca, nhất định phải chia linh thạch ra.
Lần này, Khấu Hồng Anh chính xác là mượn đường thông gia của hai nhà "Mai-Vệ" để có thể tìm "Mai Viễn Phong" chen ngang luyện chế pháp khí Nhất Khí Nang. Trong quá trình đó. Tiêu hao chính là tình cảm của Vệ gia. Sau này, Vệ Đồ hắn có thể sẽ phải trả lại cái tình này. Do đó, cho dù hắn cũng giống Khấu Hồng Anh, gấp rút cần luyện chế pháp khí, nhưng khoản linh thạch ngoài định mức này, cũng nên do Khấu Hồng Anh chịu phần lớn.
...Ngày hôm sau.
Vệ Đồ và Khấu Hồng Anh liền đi theo Mai Trân, đến luyện khí phường ở phía sau Bách Binh Các, gặp Mai Viễn Phong.
"Nhất Khí Nang?" Mai Viễn Phong nghe Vệ Đồ hai người muốn luyện chế loại pháp khí này thì hơi ngạc nhiên. Rõ ràng, Mai Viễn Phong trước kia đã nghe qua loại pháp khí này trong ngọc giản công pháp của Vu tiên sư.
"Thân gia, có thể đổi khế ước linh không, không bảo mật chế pháp vật này được không."
"Ta muốn... Thu phương pháp chế pháp này vào truyền thừa của Mai gia ta."
Mai Viễn Phong trầm ngâm một lúc, nhìn Vệ Đồ đang là chủ sự, dò hỏi.
Thông thường mà nói. Luyện Khí sư khi luyện chế pháp khí độc môn theo ủy thác của khách, đều sẽ ký khế ước linh bảo mật cùng với khách hàng. Ước định không được tiết lộ phương pháp chế tạo pháp khí, cũng không được luyện loại pháp khí này cho người khác. Hình thức linh khế rất đa dạng. Căn cứ vào lựa chọn của khách hàng mà định ra. Có những linh khế bắt Luyện Khí sư phải giữ kín như bưng phương pháp chế tạo pháp khí, cũng có những linh khế ước định rằng Luyện Khí sư sau một khoảng thời gian nhất định mới được luyện loại pháp khí độc môn này...
Lần này, Vệ Đồ và Khấu Hồng Anh chọn loại linh khế bảo mật nghiêm ngặt nhất - sau khi luyện chế xong Nhất Khí Nang, Mai Viễn Phong về sau không được luyện chế loại này nữa, đồng thời không được để lộ bí mật cho người khác.
Ý trong lời nói của Mai Viễn Phong lúc này, chính là muốn giảm bớt cấp bậc bảo mật của linh khế này. Muốn thu phương pháp chế tạo "Nhất Khí Nang" vào hàng ngũ truyền thừa của Mai gia.
"Mai đạo hữu biết lai lịch của "Nhất Khí Nang" này sao?" Vệ Đồ không trả lời ngay mà đổi sang một chủ đề khác.
""Nhất Khí Nang" là pháp khí độc môn của một tông môn tên là "Hoành Nhật Tông" ở biên giới Trịnh quốc từ vạn năm trước."
"Từ khi Hoành Nhật Tông bị hủy diệt thì pháp khí độc môn này cũng thất truyền."
"Bất quá cũng chưa chắc, có lẽ tam đại tông vẫn còn cất giấu phương pháp chế tạo pháp khí này."
Mai Viễn Phong vuốt râu giải thích.
"Hoành Nhật Tông?"
Vệ Đồ ngầm gật đầu, ghi lại tên tông môn này. Hắn suy đoán, Vu tiên sư có khả năng có quan hệ không nhỏ với Hoành Nhật Tông này.
"Phương pháp chế pháp pháp khí này của ta có được là do một vị đạo hữu quen biết, nếu như Mai đạo hữu nguyện ý trả một chút giá, thì có thể mua lại chế pháp này từ chỗ vị đạo hữu kia... Vệ mỗ không có gì không thể."
Vệ Đồ đáp lời. Linh khế chỉ là một loại chứng nhận trong thương nghiệp, không có lực ước thúc tuyệt đối. Nếu như Mai Viễn Phong thật sự muốn thu nó vào trong truyền thừa của Mai gia, thì bọn họ cho dù biết cũng không có nhiều phương pháp chế tài. Hiện tại, Mai Viễn Phong có thể báo trước cho hắn biết điểm này, cũng nguyện ý ký lại linh khế với hắn, đã được xem là một hành động có tiếng tăm trong giới buôn bán rồi.
Đương nhiên. Vệ Đồ cũng không biết rõ. Quyết định này của Mai Viễn Phong có phải có liên quan đến việc hắn là thân gia hay không. Điều mà bây giờ hắn có thể làm là, cố gắng kiếm lời cho Vi Phi.
"200 linh thạch."
Mai Viễn Phong rất thẳng thắn đưa ra một con số linh thạch.
"Đồng thời lão phu cam đoan, phương pháp chế tạo pháp khí này sẽ chỉ lưu truyền trong Mai gia ta, và pháp khí chế tạo ra cũng chỉ cho hậu bối của Mai gia."
"Sẽ không đem đi bán." Ông nói thêm vào.
Giá 200 linh thạch đã không thấp. Hơn nữa Mai Viễn Phong lại có cam đoan. Vệ Đồ suy nghĩ một lát, thay mặt Vi Phi đáp ứng.
"Nhất Khí Nang là thượng phẩm pháp khí, lại còn là pháp khí loại huyết nhục, không dễ chế luyện."
"Mỗi một cái, thu của hai người các ngươi 50 linh thạch." Sau khi ký kết linh khế, Mai Viễn Phong xem sơ qua phương pháp chế tạo Nhất Khí Nang, nói ra chi phí luyện chế pháp khí.
Vệ Đồ và hai người giao nộp linh thạch. Hai bên ước định cẩn thận, ba tháng sau đến Bách Binh Các lấy hàng.
"Đây là 200 linh thạch." Nói xong, Mai Viễn Phong lấy ra hai viên linh thạch trung phẩm từ trong túi trữ vật, đưa cho Vệ Đồ.
Một viên linh thạch trung phẩm, ít nhất có thể đổi một trăm viên linh thạch hạ phẩm. Nhìn thấy hai viên linh thạch trung phẩm này, Vệ Đồ cũng không khỏi thầm khen Mai Viễn Phong làm người phúc hậu.
Sau khi giao linh tài, Vệ Đồ cùng Khấu Hồng Anh không ở lại luyện khí phường lâu, cáo từ rời đi.
...Chớp mắt.
Sau ba tháng.
Vệ Đồ và Khấu Hồng Anh gặp mặt, cùng đi Bách Binh Các nhận Nhất Khí Nang mà Mai Viễn Phong đã luyện cho hai người.
Vệ Đồ phát hiện, Nhất Khí Nang của hắn phẩm bậc tốt hơn của Khấu Hồng Anh một chút. Hắn hơi nghĩ ngợi một chút liền hiểu ra. Việc luyện chế pháp khí có sự khác biệt trước sau. Mai Viễn Phong có quan hệ với hắn, cho nên khi luyện chế pháp khí, ông đã nể tình, luyện chế Nhất Khí Nang của Khấu Hồng Anh trước, dùng để thử tay nghề.
Bất quá, khi nhìn thấy Khấu Hồng Anh cũng không để ý đến việc này, Vệ Đồ cũng dẹp điểm tạp niệm đó sang một bên, không nghĩ nhiều nữa.
...Rời khỏi Bách Binh Các.
Vệ Đồ và Khấu Hồng Anh tiện đường đi chung, vừa đi vừa trò chuyện. Từ khi Khấu Lương qua đời. Vệ Đồ phát hiện, Khấu Hồng Anh nói chuyện với hắn, so với trước đây nhiều hơn không ít. Trước kia, Khấu Hồng Anh phải hai ba năm mới gửi cho hắn một lá thư. Nhưng về sau, Khấu Hồng Anh cứ cách mấy tháng lại gửi cho hắn một lá thư, kể về những gì mình gặp phải ở Kính Thủy Các.
"Vệ thúc, cống hiến tông môn của ta cũng sắp đủ rồi, mười năm nữa, chắc có thể bắt đầu Trúc Cơ."
"Đến lúc đó, những buổi tụ họp sau, ta e là không rút ra được thời gian."
Hai người hàn huyên đến chuyện Trúc Cơ, Khấu Hồng Anh dừng bước, nói ra nỗi lo lắng của mình.
Nàng lo rằng, lần sau nàng không tham gia tụ họp nghĩa xã nữa thì Vệ Đồ và những người khác sẽ có ý kiến, cho rằng sau khi nàng có tu vi cao hơn sẽ không coi ai ra gì nữa, không còn quan tâm đến đám trưởng bối nghèo này.
"Hồng Anh không cần phải lo lắng chuyện này."
"Chuyện này, ta sẽ giải thích với nhị ca và tứ đệ."
Vệ Đồ an ủi một câu.
Đường tiên lộ càng đi càng cô độc. Khi Khấu Lương còn sống, Khấu Hồng Anh không cần phải lo lắng điểm này, vì là một người cha, Khấu Lương sẽ sắp xếp mọi thứ cho Khấu Hồng Anh thật tốt. Nhưng đáng tiếc là bây giờ Khấu Lương đã mất. Khấu Hồng Anh không thể không một mình đối mặt với những chuyện "lặt vặt" này.
"Cảm ơn Vệ thúc."
Khấu Hồng Anh nghe vậy, vẻ thương cảm trên mặt đã hoàn toàn biến mất, nàng khẽ cúi đầu với Vệ Đồ, trên mặt lộ ra một nụ cười tươi.
Hai người liền như thế cáo biệt nhau. Vệ Đồ rời khỏi phường thị Bạch Thạch Hồ, biến mất trong sương mù dày đặc.
"Chẳng hiểu tại sao, khi nhìn thấy Vệ thúc, nói chuyện với Vệ thúc, lúc nào ta cũng cảm thấy một chút an tâm..."
"Có lẽ đây chính là nguyên nhân khiến Vệ thúc trở thành trụ cột tinh thần của bốn người nghĩa xã." Khấu Hồng Anh nhìn thoáng qua bóng lưng rộng lớn của Vệ Đồ, ngẫm nghĩ nói.
Nàng cũng không biết rõ, từ khi nào, nàng ngày càng thích nghe ý kiến của Vệ Đồ, gửi thư cho Vệ Đồ xin lời khuyên. Mọi thứ dường như đang diễn ra thay đổi trong vô thức...
...Sau bảy ngày.
Vệ Đồ trở lại Đan Khâu Sơn.
Sau khi trở lại động phủ, việc đầu tiên Vệ Đồ làm, là bắt đầu luyện hóa Nhất Khí Nang.
Nhất Khí Nang trong lòng bàn tay hắn, chỉ to bằng hạt đào, phát ra ánh sáng màu xanh lục đậm. Sau khi chuyển tu « Tiểu Xuân Thu công » ngưng tụ "Địa Từ Linh Thể", thuộc tính linh lực của Vệ Đồ ngày càng thiên về Mộc thuộc tính, chứ không phải Thổ thuộc tính. Vì vậy, lần này luyện chế "Nhất Khí Nang" Vệ Đồ đã chọn túi dạ dày của yêu thú thuộc tính Mộc làm chủ tài của "Nhất Khí Nang".
Sau khi luyện hóa sơ bộ Nhất Khí Nang. Vệ Đồ cũng không do dự, há miệng nuốt cái pháp khí "Nhất Khí Nang" vào trong cổ.
Nhất Khí Nang nhanh chóng nhờ sự thôi hóa linh lực của Vệ Đồ mà cắm rễ gần đan điền, bắt đầu chậm rãi hấp thụ linh lực trong đan điền. Nhất Khí Nang khô quắt to bằng hạt đào, sau khi được linh lực trong đan điền bồi dưỡng thì dần dần căng phồng lên.
"Ba thành rưỡi."
"Nhất Khí Nang nhiều nhất có thể gánh chịu ba thành rưỡi linh lực của ta."
Nửa tháng trôi qua, cuối cùng Vệ Đồ cũng rót đầy linh lực cho Nhất Khí Nang trên người. Hắn tính toán lượng linh lực mà Nhất Khí Nang vận chuyển, đại khái tương đương với ba thành rưỡi linh lực của hắn ở Luyện Khí tầng bảy.
"Đến Luyện Khí tầng chín."
"Linh lực mà Nhất Khí Nang vận chuyển, chắc cũng chỉ bằng hai thành linh lực của ta."
"Nhưng cho dù là hai thành thì việc tăng phúc linh lực này cũng không hề nhỏ."
"Đủ để tăng lên tiềm năng Trúc Cơ của ta." Vệ Đồ lộ vẻ vui mừng.
Sau khi luyện hóa Nhất Khí Nang, mỗi ngày Vệ Đồ ngoài việc tĩnh tọa tu luyện, còn bắt đầu vẽ phù lục nhất giai trung phẩm - Huyễn Mộc Phù. Phù lục này là cái nhiệm vụ cuối cùng trong hai nhiệm vụ mà Khấu Hồng Anh giao cho hắn.
Thời gian ba, bốn năm.
Chớp mắt đã trôi qua.
Nhiệm vụ Huyễn Mộc Phù, trong khoảng thời gian này, đã bị Vệ Đồ dễ dàng hoàn thành.
"Hồng Anh đột phá Luyện Khí tầng chín rồi."
"Muốn Trúc Cơ rồi sao?"
Sau khi gửi phù về, Vệ Đồ vào đầu tháng sau đã nhận được thư mà Khấu Hồng Anh gửi đến.
Trong thư, Khấu Hồng Anh nói cho Vệ Đồ, nàng đã đột phá Luyện Khí tầng chín, lại rèn luyện linh lực thêm hai năm nữa, là có thể bắt đầu đột phá Trúc Cơ kỳ. Vệ Đồ hồi âm, gửi lời chúc mừng trước cho Khấu Hồng Anh đột phá Trúc Cơ kỳ, trở thành Trúc Cơ chân nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận