Ta Tại Tu Tiên Giới Có Tài Nhưng Thành Đạt Muộn

Chương 203: 《 Thần Mộc Nguyên Công 》 ba đại bí thuật

Trong Ngự Thú Tông, nàng chính là nhân vật được chúng tinh phủng nguyệt, không thiếu nam tu liên tục lấy lòng nàng, tặng cho nàng đan dược, phù lục các loại tài nguyên tu hành để chiếm được niềm vui của nàng. Lúc này, Vệ Đồ đối với nàng lấy lòng quá mức, cùng những nam tu kia không khác gì, khiến Nam Tử theo bản năng phân loại Vệ Đồ vào nhóm người theo đuổi nàng. Nghĩ đến đây, Nam Tử có ý định một công đôi việc, nàng vuốt nhẹ mái tóc xanh trên trán, khóe miệng nở một nụ cười nhàn nhạt. "Mấy ngày trước, sư phụ ta gửi mật tín đến, nói ở Hạnh Hoa Ổ có một con 'Lôi Giác Thỏ'. Con Lôi Giác Thỏ này là một con yêu thú bị bỏ lại sau đợt thú triều ở dãy núi Yêu Lang, nó là yêu thú nhị giai trung kỳ, huyết mạch Huyền giai thượng phẩm…." "Nếu có thể hàng phục con Lôi Giác Thỏ này, sau này đường tu hành của tiểu muội sẽ rất hữu ích." "Nếu Vệ đạo hữu có thời gian, không biết có thể cùng tiểu muội đi một chuyến không?" Nam Tử vén áo thi lễ, đoan trang ưu nhã. Nàng hiện giờ đơn thân bên ngoài, có thể tìm ngoại viện, chỉ có Xa chân quân, vị chân quân quen biết với sư phụ nàng của Tán Tiên Minh. Nhưng rõ ràng, thân phận Xa chân quân như thế nào, không thể nào đi theo nàng chuyện nhỏ nhặt, đến Hạnh Hoa Ổ hàng phục yêu thú được. Nhiều nhất, cũng chỉ phái một môn hạ đệ tử đi theo nàng mà thôi. Mà Vệ Đồ, vừa vặn là đệ tử của Xa chân quân. Vì vậy, thay vì cầu Xa chân quân và mang ơn sư phụ nàng "Hồng Chi phu nhân", chi bằng trực tiếp tìm Vệ Đồ, người mà nàng xem là đang theo đuổi mình, để nhờ giúp đỡ. Vệ Đồ nghe xong, thầm nghĩ Nam Tử thật sự không khách khí, mới vừa quen hắn chưa lâu, đã muốn sai bảo hắn, bắt hắn làm chuyện tốn nhiều công sức. Yêu thú, cũng không dễ hàng phục như vậy. Hàng phục yêu thú, khó hơn gấp mấy lần so với việc gϊếŧ yêu thú cùng cảnh giới. Huống chi, Nam Tử muốn hàng phục yêu thú, lại còn là một con Lôi Giác Thỏ nhị giai trung kỳ. Con Lôi Giác Thỏ này có tu vi không hề thua kém hắn. "Đường đến Hạnh Hoa Ổ xa xôi, đi đi về về ít nhất cũng mất mấy tháng. Trước đó không lâu, Vệ mỗ nhận được tín phù của Bảo chân quân, muốn đến phủ của Bảo chân quân… học tập công pháp…" Vệ Đồ lộ vẻ khó xử, lấy tín phù của Bảo chân quân ra để từ chối. Với thực lực của hắn, giúp Nam Tử hàng phục một con "Lôi Giác Thỏ" cũng không tính là gì. Chỉ là hắn đang muốn kết giao với Nam Tử, một thiên kiêu của Ngự Thú Tông, chứ không phải chạy theo làm đầy tớ cho Nam Tử. Từ chối một cách khéo léo là rất quan trọng. Điều đó thể hiện hắn và Nam Tử là quan hệ qua lại bình đẳng. May mà, Vệ Đồ một tháng trước nhận được tín phù của Bảo Tư Yến, bây giờ có lý do trực tiếp từ chối Nam Tử. Nội dung tín phù là thật. Nam Tử cũng không tiện ép Vệ Đồ phải cùng nàng đi đến Hạnh Hoa Ổ. Nàng nhướng mày, lại nghĩ đến một đệ tử thích hợp dưới trướng Xa chân quân. "Vệ đạo hữu có quen biết Hoa Hiển Long không? Người này nhân phẩm như thế nào?" Nam Tử dò hỏi. Dưới trướng Xa chân quân, ngoài Vệ Đồ ra thì còn có Hoa Hiển Long từng ân cần với nàng. Chỉ là so với Vệ Đồ "an phận", Hoa Hiển Long trông có vẻ lỗ mãng hơn với vẻ công tử bột của mình. "Vệ mỗ bái sư không lâu, mới gặp mặt Hoa sư đệ có một lần." Vệ Đồ lắc đầu, không muốn nói xấu Hoa Hiển Long trước mặt Nam Tử. Chưa biết rõ sự tình, không nên bình luận. Việc Hoa Hiển Long ức hϊếp sư muội Mục Điệp, là thật hay giả, hắn vẫn chưa kiểm chứng qua. Trước đây, hắn chỉ mới nghe lời Mục Điệp nói một phía. "Cũng được, vậy thì Hoa Hiển Long vậy." Nam Tử nhíu đôi lông mày ngọc tinh xảo, thầm nghĩ.
--------------------------- Nam Tử cáo từ rời đi. Vân Yên Cư lại khôi phục sự yên tĩnh. Vệ Đồ cho Liệt Không Điêu bị tổn thương nguyên khí nặng nề uống "Dưỡng Chi Đan", sau đó kiên nhẫn chờ đợi hết thời hạn ba tháng, rồi đến phủ Bảo Tư Yến xin chỉ giáo 《 Thần Mộc Nguyên công 》. Sau một tháng. Liệt Không Điêu dưỡng tốt nguyên khí, xuất hiện trước mặt Vệ Đồ, dang đôi cánh dài, bay lượn trong Vân Yên Cư, tìm kiếm dấu vết của Nam Tử. Nhưng tìm mãi, Liệt Không Điêu cũng không tìm được bóng dáng của Nam Tử. "Ngươi cái nghiệt súc này, đúng là nhân họa đắc phúc." Vệ Đồ gọi Liệt Không Điêu đến, kiểm tra cơ thể nó xong, khóe miệng nở một nụ cười. Lúc ở Thiền Minh Nhai, tu vi của Liệt Không Điêu, đã sắp đột phá nhị giai hậu kỳ nhờ "Tiên Linh Lộ". Nhưng sau đó, việc bị Vệ Đồ dùng "xương ngón tay đen nhánh" của Nam Tử tra tấn suốt một tháng…., tu vi Liệt Không Điêu không tiến mà lùi, từ nhị giai trung kỳ đỉnh phong, thụt lùi xuống nhị giai trung kỳ "đại thành". Tu vi thụt lùi, trong mắt các tu sĩ bình thường, là một chuyện xấu. Tuy nhiên, trong mắt Vệ Đồ, lại không phải vậy. Với Tiên Linh Lộ, phần tu vi mà Liệt Không Điêu đánh mất sẽ nhanh chóng bù đắp lại, cho nên việc nó thiệt hại về tu vi, lại giúp nó xây chắc căn cơ hơn. Về sau đột phá sẽ có ích. "Giống như Liệt Không Điêu, việc chuyển sang tu công pháp tam giai, tuy sẽ giúp ta xây chắc căn cơ, nhưng cũng sẽ thiệt hại tu vi nhất định." "Mà ta lại không thể dùng Tiên Linh Lộ." Vệ Đồ tay cầm ngọc giản, xem nội dung 《 Thần Mộc Nguyên công 》, vẻ mặt u sầu. Hắn vốn định trước hết lấy công pháp tam giai trong Vạn Thư Các, để phòng ngừa Tán Tiên Minh xảy ra biến cố, khiến công pháp tam giai sắp có trong tay tan thành mây khói. Nhưng không ngờ, hắn vừa nhận được công pháp tam giai 《 Thần Mộc Nguyên công 》, thì Bảo Tư Yến lại gửi tín phù, bảo hắn sau ba tháng đến phủ bái phỏng, xin chỉ giáo công pháp. Cho nên, vấn đề nan giải bây giờ mà Vệ Đồ gặp phải là, có nên chuyển sang tu luyện công pháp mới hay không. "Nếu 《 Thần Mộc Nguyên công 》 không có tác dụng lớn đối với Kết Đan, việc gia tăng căn cơ cũng không nhiều… Vậy trước tiên không chuyển tu công pháp." Vệ Đồ quyết định, dự định xin chỉ giáo Bảo Tư Yến xong rồi quyết định sau. 《 Thần Mộc Nguyên công 》 trong Vạn Thư Các tuy là công pháp hoàn chỉnh, nhưng lại không phải bản hoàn thiện, bên trong chỉ có thuật thổ nạp, cắt bỏ hết các bí thuật và thần thông. Với sắp xếp này, Vệ Đồ khi nhận được 《 Thần Mộc Nguyên công 》, ban đầu còn có chút không hiểu. Nhưng sau khi trở về Vân Yên Cư suy nghĩ lại, dần dần hiểu ra. Dạy hết cho đệ tử, thầy chết đói. Phần lớn các sư phụ, trước khi chết, mới đem một tuyệt học cuối cùng truyền cho đệ tử. Công pháp của Tiên gia cũng vậy. Nếu như hắn lấy được bản hoàn thiện 《 Thần Mộc Nguyên công 》 trong Vạn Thư Các mà "không quen biết" Bảo Tư Yến thì... vị Kim Đan chân quân Bảo Tư Yến này chắc sẽ ngày đêm khó ngủ mất. Trong nháy mắt. Ba tháng thời hạn sắp đến. Vệ Đồ biết Bảo Tư Yến là người thích sạch sẽ nên trước hết tắm rửa thay quần áo, chỉnh tề y quan rồi mới rời khỏi Vân Yên Cư, phi độn đến động phủ của Bảo Tư Yến ở đỉnh núi Hồng Hà Sơn. Đến cửa phủ, có thị nữ tiến lên dẫn đường, đưa Vệ Đồ đến "Dưỡng Tâm Các", nơi Bảo Tư Yến thường ngồi tu luyện. "Không cần câu nệ lễ tiết, ngồi đi." Bảo Tư Yến ở sau rèm che, quan sát Vệ Đồ một cái. Nàng thấy Vệ Đồ tướng mạo bình thường, không hề tuấn vĩ, nhưng khí chất lại có một loại trầm ổn khó tả, không khỏi gật đầu. Nữ tu trẻ tuổi có lẽ sẽ thích những tu sĩ có dáng vẻ tuấn tú. Nhưng Bảo Tư Yến hiểu, người dáng vẻ dễ nhìn thường rất lỗ mãng, hiếm thấy người nào an phận. "Đa tạ Bảo chân quân." Vệ Đồ chắp tay thi lễ, rồi ngồi xuống. "Vệ Đồ, ngươi là người Trịnh quốc? Cơ duyên nào bái vào môn hạ Xa đạo hữu?" Bảo Tư Yến thuận miệng hỏi thăm. Liên quan đến bối cảnh và các mối quan hệ của Vệ Đồ, nàng, một Kim Đan chân quân của Tán Tiên Minh, đã sớm biết từ mấy tháng trước rồi. Bây giờ hỏi, chỉ là muốn kiểm tra năng lực phản ứng của Vệ Đồ, qua cách nói chuyện và hành động, suy đoán tính cách và phẩm tính của Vệ Đồ. Vệ Đồ không cảm thấy kỳ lạ, lần lượt trả lời trôi chảy. Đến khi Vệ Đồ trả lời xong, Bảo Tư Yến cũng đã hiểu sơ về Vệ Đồ. Nàng ngập ngừng, rồi mới nói vào vấn đề chính, "《 Thần Mộc Nguyên công 》 là công pháp căn bản của ta, ngươi chọn công pháp này trong Vạn Thư Các, cũng coi như là có duyên với ta." "Tán Tiên Minh tuy không quá coi trọng bè phái, nhưng đã luyện công pháp của ta, thì coi như là môn nhân của ta. Ngươi có rõ điều này không?" Nếu đổi thành người khác, chọn 《 Thần Mộc Nguyên công 》, nàng chỉ sẽ qua loa đối phó, tuyệt đối không để người đó bái nàng làm sư phụ. Chỉ là thiên phú phù sư của Vệ Đồ khiến nàng hơi rung động, cho nên mới có ý muốn để Vệ Đồ trở thành môn nhân của mình. Vệ Đồ nghe xong, hơi kinh ngạc. Hắn không hiểu vì sao Bảo Tư Yến lại đột ngột nói ra lời này. Không cần câu nệ môn phái, chẳng phải có nghĩa là không cần bái sư, mà trực tiếp xin chỉ giáo các Kim Đan chân quân khác của Tán Tiên Minh hay sao? "Vệ mỗ đã bái Xa chân quân làm thầy, nếu bái thêm Bảo chân quân nữa thì không hợp lý...." Vệ Đồ uyển chuyển từ chối. Hắn không rõ ý định của Bảo Tư Yến là gì, từ chối vào lúc này chính là câu trả lời tốt nhất. Hiện giờ hắn cũng không vội chuyển tu công pháp. Bỏ sư môn, đầu quân vào môn hạ người khác không phải là một chuyện tốt. "Vệ Đồ, ngươi hiểu lầm rồi." Bảo Tư Yến lắc đầu cười, "Ta nói ngươi là môn nhân của ta, chỉ có nghĩa ngươi có thể xưng hô ta là sư phụ, chứ không cần ngươi đầu quân vào môn hạ của ta." Nàng đúng là muốn để Vệ Đồ đầu nhập sư môn, có điều nếu Vệ Đồ thực sự làm như vậy, thì sẽ bị gạch tên khỏi danh sách mà nàng đang cân nhắc lựa chọn. Vệ Đồ nghe xong giật mình. Hắn chớp mắt một cái, đoán được mấy lời vừa rồi của Bảo Tư Yến, hẳn là đang dò xét hắn. "Chỉ là, vì sao lại thăm dò ta?" Vệ Đồ cau mày, trong lòng thêm chút cảnh giác với Bảo Tư Yến. "Bảo sư phụ." Vệ Đồ đè nghi ngờ trong lòng xuống, đứng dậy chắp tay thi lễ với Bảo Tư Yến. Lúc này, Vệ Đồ mới thấy rõ khuôn mặt Bảo Tư Yến ngồi sau rèm. Nhưng điều Vệ Đồ không hiểu là, vì sao Bảo Tư Yến ở trong phòng mà còn đội nón lá. "Miễn lễ." Bảo Tư Yến hơi gật đầu, ra hiệu Vệ Đồ không cần đa lễ. Sau đó, Bảo Tư Yến không còn dò xét Vệ Đồ nữa mà bắt đầu xem như sư phụ, dạy Vệ Đồ 《 Thần Mộc Nguyên công 》. "《 Thần Mộc Nguyên công 》 tương truyền là công pháp lấy được từ một thế lực Nguyên Anh ở Đại Viêm tu tiên giới, có thể tu luyện đến Hóa Thần cảnh." "Chỉ là, bản tọa chỉ có thực lực Kim Đan, không có duyên đến Đại Viêm tu tiên giới." Bảo Tư Yến thở dài, nói. "Đại Viêm tu tiên giới?" Vệ Đồ âm thầm ghi nhớ năm chữ này. Bây giờ 《 Thần Mộc Nguyên công 》 chỉ là công pháp tam giai, nếu sau này hắn không muốn chuyển tu công pháp, thì nhất định sẽ cần tìm công pháp giai sau của bộ công pháp này. Sau khi kể xong lai lịch 《 Thần Mộc Nguyên công 》, Bảo Tư Yến còn nói về ưu khuyết điểm của công pháp mà Vệ Đồ quan tâm nhất. Bảo Tư Yến chậm rãi nói tiếp: "《 Thần Mộc Nguyên công 》 có thể bồi dưỡng 'Linh chủng' trong cơ thể, bồi dưỡng đẳng cấp của linh chủng, thậm chí còn có thể vượt qua đẳng cấp cao nhất của nó…" "Ngoài điểm tốt này ra." "《 Thần Mộc Nguyên công 》 còn có ba đại bí thuật, một là Liễm Tức thuật, hóa thành 'thần mộc' để trốn tránh thần thức truy đuổi của kẻ địch, hai là thuật kéo dài tính mạng, khi gặp đại nạn có thể mượn 'linh chủng' để kéo dài tuổi thọ." "Bí thuật cuối cùng thì cần tìm một loại linh mộc tứ giai. Thuật này… không nhắc đến cũng được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận