Ta Tại Tu Tiên Giới Có Tài Nhưng Thành Đạt Muộn

Chương 267: Hoàng Tuyền U Thú, thôi động Bổ Thiên Bát

Chương 267: Hoàng Tuyền U Thú, thúc đẩy Bổ Thiên Bát Sau khi lấy được Định Quang Châu cùng trận kỳ, Vệ Đồ trở về mật thất, bắt đầu nhờ sự giúp đỡ của Bạch Chỉ, khắc trận văn lên mười hai trận kỳ.
Bạch Chỉ đã mất nhục thân, không có pháp lực để khắc họa hoàn chỉnh một bộ trận kỳ.
Trận kỳ trong giới tu tiên thường chia làm hai loại, một loại là trận kỳ chuyên dụng cho trận pháp, là mắt trận, loại khác là trận kỳ kết nối đại trận thông thường.
Loại sau, trong tay những trận pháp sư cao minh vẫn có thể bố trí một số đại trận không quá phức tạp.
Huyền U Tế Linh Trận cần tổng cộng chín cây trận kỳ, ba cây còn lại vốn là dự bị. Nhưng bây giờ, Vệ Đồ và Bạch Chỉ dự định luyện chế ba cây này thành trận kỳ hạt nhân của "Vạn Mộc Dưỡng Lôi Trận".
"Vạn Mộc Dưỡng Lôi Trận" là trận pháp do Bạch Chỉ nghĩ ra để cứu sống cành khô của Lôi Linh Thụ.
Tuy Vệ Đồ không quá tinh thông trận pháp, nhưng hắn có kinh nghiệm luyện chế phù lục, nên khi chạm khắc lên trận kỳ, tuy vẫn còn chút non tay, nhưng mỗi nhát dao đều đi xuống đúng vị trí, không sai lệch.
Chậm mà chắc.
Một năm sau.
Hắn khắc họa xong trận kỳ hoàn chỉnh của "Huyền U Tế Linh Trận".
Lại mất thêm hai tháng nữa.
Hắn khắc họa xong trận kỳ hạt nhân của "Vạn Mộc Dưỡng Lôi Trận".
Hai bộ trận pháp đã chuẩn bị hoàn tất.
Vệ Đồ trước tiên sử dụng "Huyền U Tế Linh Trận" để thúc đẩy Bổ Thiên Bát, chiết xuất "Tiên Linh" trên tay hắn.
"Tật!" Vệ Đồ vừa bấm pháp quyết, chín cây thước dài trận kỳ màu đỏ trên tay ngay lập tức nối đuôi nhau cắm xuống theo trận đồ tại từng vị trí trong mật thất.
Tiếp theo, Vệ Đồ vỗ vào túi linh thú, lấy ra mấy yêu thú đang hôn mê, ném vào trong trận.
Cùng lúc đó, hắn đặt chiếc bát nhỏ màu đen "Bổ Thiên Bát" lên tế đàn ở giữa trận kỳ.
Trong chớp mắt, Huyền U Tế Linh Trận khởi động, sinh ra một làn sương mù u ám, bao phủ lên đầu yêu thú, hút hồn phách của chúng ra.
Hồn phách yêu thú tan vào trong màn sương mù, chậm rãi vỡ vụn, những mảnh vỡ hồn phách ngưng tụ thành một con thú nhỏ kỳ quái màu đen.
Con thú nhỏ màu đen này lớn cỡ nắm tay, giống hươu lại giống mạch, sau lưng có một khuôn mặt ác quỷ xanh lè mọc đầy răng nanh, trông vừa đáng yêu vừa đáng sợ.
"Đây là U Thú sao?" Vệ Đồ nhìn con thú nhỏ màu đen, trên mặt lộ vẻ thích thú.
Huyền U Tế Linh Trận không trực tiếp thúc đẩy Bổ Thiên Bát, mà thông qua việc ngưng tụ ra "U Thú" có thể hóa thành khí linh của Bổ Thiên Bát, gián tiếp thúc đẩy Bổ Thiên Bát.
Dĩ nhiên, không giống khí linh thực sự của Bổ Thiên Bát, "U Thú" này chỉ có thể thúc đẩy Bổ Thiên Bát một số lần nhất định, nhiều nhất hai ba lần là sẽ tiêu tan.
"Tương truyền U Thú bắt nguồn từ Cửu U, là Quỷ thú trong Hoàng Tuyền. Quỷ thú này có thể nhập vào người khác, khống chế người đó mà không cần đoạt xá."
"Vì vậy, các tiền bối Ma đạo đã nghiên cứu thứ này, sáng chế ra "Huyền U Tế Linh Trận" để ngưng tụ ra nó, dùng làm thủ đoạn khống chế tu sĩ."
"Bất quá, dùng vào việc này, vật này cũng tạm thay được khí linh." Bạch Chỉ chậm rãi nói.
"Cửu U?" Vệ Đồ khẽ động lòng, nhìn Bạch Chỉ hỏi: "Thế gian có Hoàng Tuyền không?"
Dù hắn sống lại một đời, nhưng cũng là tu sĩ, từng nhìn thấy rất nhiều hồn phách. Mà những hồn phách này đều tự giải tiêu vong, chứ không hề đi vào Hoàng Tuyền hay Âm Tào Địa Phủ trong truyền thuyết.
"Có lẽ có, có lẽ không, ai mà nói trước được chuyện này. Ngay như tu tiên giới Đại Thương của chúng ta còn chưa bước chân ra được." Bạch Chỉ lắc đầu, cười khổ nói.
Đại tu đỉnh tiêm của tu tiên giới Đại Thương là Hóa Thần tôn giả, nhưng ở tu tiên giới khác, Hóa Thần lại không phải điểm cuối cùng của con đường tu đạo.
Nói cách khác, tu tiên giới Đại Thương giống như một thế giới vùng sâu vùng xa vậy.
Nghe vậy, Vệ Đồ cũng không hỏi nữa.
Dù Bạch Chỉ có cảnh giới cao hơn hắn, nhưng cũng có hạn. Về kiến thức, nàng cũng như hắn, không chạm đến được những bí ẩn thế gian này.
Hai ba ngày sau.
U Thú hoàn toàn ngưng tụ. Vệ Đồ bấm pháp quyết, khống chế U Thú, đánh vào trong Bổ Thiên Bát.
U Thú vừa vào Bổ Thiên Bát, chiếc bát đen ngòm nhỏ bé lập tức vang lên tiếng ù ù, linh quang lập lòe.
Trên thành bát, những ánh sáng vàng loang lổ hiện ra, cùng với đó là những phù văn và đồ án huyền ảo, mỗi thứ đều bí ẩn dị thường.
Thấy vậy, Vệ Đồ không chút do dự tiến lên, rót pháp lực vào Bổ Thiên Bát.
Thực lực U Thú có hạn, khó lòng thúc đẩy Bổ Thiên Bát triệt để, tác dụng của nó chỉ là để khi Vệ Đồ thúc đẩy Bổ Thiên Bát bớt lực cản và dễ dàng hơn.
Lần này, pháp lực mà Vệ Đồ rót vào Bổ Thiên Bát không còn như đá chìm đáy biển nữa, mà có thể cảm nhận rõ ràng Bổ Thiên Bát có chút hô ứng lại với hắn.
Nửa ngày sau.
Bổ Thiên Bát hoàn toàn lột xác, từ một chiếc bát đen nhỏ như đồ phàm trở thành linh bảo vàng rực rỡ.
Bên trong bát, "Tiên Linh Lộ" mà Vệ Đồ đã đổ vào cũng bắt đầu biến đổi.
Linh lộ trong suốt trước kia, giờ dưới tác dụng "thần thông Bổ thiên" của Bổ Thiên Bát đã ánh lên màu xanh lục, ẩn chứa sức sống dồi dào.
Màu sắc của nó có chút tương đồng với "Vạn Linh Yêu Anh" tỏa ra từ Tiên Linh Lộ.
Năm ngày sau.
Linh quang của Bổ Thiên Bát thu lại, nó lại rơi xuống đất, biến thành một chiếc bát nhỏ đen ngòm như trước.
Tuy vậy, Vệ Đồ đang thúc đẩy Bổ Thiên Bát không có thời gian rảnh để xem "Tiên Linh Lộ" trong Bổ Thiên Bát, hắn khoanh chân ngồi xuống, lấy ra hai viên linh thạch, cầm ngược trong tay, bắt đầu khôi phục pháp lực.
Linh bảo là thứ dành cho Hóa Thần tôn giả.
Với cảnh giới của hắn, việc thúc đẩy linh bảo vẫn còn quá miễn cưỡng.
Dù có sự hỗ trợ của U Thú, lần này thúc đẩy cũng khiến pháp lực của Vệ Đồ hao tổn gần tám thành.
Suýt nữa hút cạn pháp lực của hắn.
Phải biết rằng, dù đại chiến với những cường giả Kim Đan như Lưu Mạc Quần, hắn cũng không hao tổn nhiều pháp lực đến vậy.
Từng viên linh thạch bị Vệ Đồ nhanh chóng hút cạn, biến thành bột mịn, chất đống bên cạnh.
Sau hơn hai tháng tĩnh tọa.
Pháp lực của Vệ Đồ mới gần như khôi phục hoàn toàn.
"Tiên Linh Lộ tam giai, hẳn đủ để Liệt Không Điêu đột phá tam giai." Vệ Đồ đứng dậy, ngắm nghía một bình Tiên Linh Lộ bên trong Bổ Thiên Bát.
Lần này chiết xuất Tiên Linh Lộ trông dễ dàng, nhưng thực tế lại vô cùng khó khăn.
Không tính đến Bổ Thiên Bát và trận kỳ tam giai, riêng số linh thạch mà hắn đã dùng để thúc đẩy trận pháp và khôi phục pháp lực đã lên đến 7000 linh thạch.
"Nhưng nếu có thể giúp Liệt Không Điêu tấn cấp, tất cả chi phí này đều đáng giá." Vệ Đồ thầm nghĩ.
Yêu thú cấp ba, luận thực lực không mạnh bằng tu sĩ cùng giai. Nhưng khi nó phối hợp cùng tu sĩ, sẽ phát huy ra sức mạnh phi thường.
Sẽ tạo ra hiệu ứng một cộng một lớn hơn hai.
Ngoài ra, có Liệt Không Điêu, hắn sẽ không cần đích thân làm mọi việc.
Ví dụ như lần này vận chuyển pháp khí.
Nếu Liệt Không Điêu là tam giai, hắn có thể nhờ Liệt Không Điêu giúp vận chuyển, không cần phải nhờ đến ân tình của Xa công Vĩ.
--------------------------
Sau khi thu hồi Huyền U Tế Linh Trận,
Vệ Đồ lại bày "Vạn Mộc Dưỡng Lôi Trận", nuôi dưỡng cành khô Lôi Linh Thụ mà hắn lấy được từ Nguyên Hiền đại pháp sư.
Sau khi hoàn thành xong những việc này.
Vệ Đồ bắt đầu suy tư nên chọn địa điểm nào để Liệt Không Điêu đột phá.
Viêm Phần Sơn là linh địa tam giai, nhưng linh địa tam giai này nhỏ bé, kém xa Hồng Hà Sơn, Kim Lũng Cốc về độ lớn.
Nó chỉ đủ cho tu sĩ Kim Đan tu luyện hàng ngày.
Dĩ nhiên, không phải là không thể đột phá ở Viêm Phần Sơn.
Trong hang đá ở "Huyết Đồ Hải", linh khí chỉ tương đương với linh mạch cấp hai, Vệ Đồ vẫn đột phá luyện thể tam giai như thường. - Cấp bậc linh địa không thể hạn chế việc đột phá của tu sĩ hoặc yêu thú.
Chỉ là cách này quá lãng phí linh thạch.
Từ khi ra khỏi Huyết Đồ Hải, linh thạch tích lũy của Vệ Đồ gần như cạn sạch.
Cấp bậc linh địa không thể hạn chế tu sĩ, yêu thú đột phá, nhưng nó sẽ có ảnh hưởng nhất định tới quá trình này.
Linh địa tam giai có thể giúp tu sĩ, yêu thú tăng khả năng đột phá lên "Kim Đan cảnh".
Sở dĩ Vệ Đồ không chọn Viêm Phần Sơn.
Ngoài việc Viêm Phần Sơn chật hẹp, thiếu linh khí ra, Viêm Phần Sơn còn là linh địa thuộc tính Hỏa, không quá thích hợp với Liệt Không Điêu có thuộc tính Phong.
Sau một hồi suy tư, Vệ Đồ lại nhờ Mục Phong đại tế ti, nhờ ông tìm giúp một linh địa phù hợp ở "Hô Yết Tiên Thành" thuộc Ứng Đỉnh bộ.
Mục Phong đại tế ti cũng giống Liệt Không Điêu, linh lực chính của họ đều thuộc tính Phong.
Phần Sơn bộ thuộc về Tả Hiền Vương.
Mà đại tế ti của Phần Sơn bộ lại thuộc mạch của Đô Long thần sư Đô Long.
Khi Nguyên Hiền gây khó dễ, Mục Phong đại tế ti từng nói mình có quan hệ thân thiết với đệ tử thứ tư của Đô Long thần sư, đại pháp sư "Khứ Ti".
Khứ Ti chính là người mà Mục Phong đại tế ti định giới thiệu cho Vệ Đồ làm quen khi tới Hô Yết Tiên Thành lần trước.
Phần Sơn bộ ở Vương Đình từ trước đến nay vẫn luôn dựa vào đại pháp sư Khứ Ti này.
Chỉ là lần trước không trùng hợp, Khứ Ti bế quan, Nguyên Hiền thay mặt tiếp hai người bọn họ.
Vì vậy lần này nghe được Vệ Đồ nhờ vả, Mục Phong đại tế ti lại có ý định giới thiệu Vệ Đồ với đại pháp sư Khứ Ti.
"Trong Vương Đình có những động phủ linh địa chuyên cung cấp cho các tế ti đột phá, chỉ cần nộp một ít linh thạch là có thể sử dụng."
"Nhưng nếu được đại pháp sư phê chuẩn, thì có thể dùng miễn phí." Mục Phong đại tế ti nói.
"Chỉ là, tế ti Vệ đã đột phá Kim Đan cảnh, hiện giờ..." Mục Phong đại tế ti có chút không hiểu.
"Là linh sủng của Vệ mỗ, nó sắp đột phá tam giai." Vệ Đồ vỗ vào túi linh thú, thả ra Liệt Không Điêu đang là đỉnh phong nhị giai.
"Kim Điêu này, huyết mạch bất phàm." Mục Phong đại tế ti nhìn Liệt Không Điêu, mắt hơi sáng, lộ vẻ tán thưởng.
Người Khang Cư là dân tộc du mục, từ trước đến nay đều thích nuôi chim ưng, nhưng chim ưng có phẩm chất tốt như Liệt Không Điêu ở các tộc Khang Cư thì rất hiếm.
Mục Phong đại tế ti đưa tay ra muốn sờ đầu Liệt Không Điêu, nhưng nó lại có chút kháng cự, trực tiếp tránh đi.
Thấy vậy, Mục Phong đại tế ti cũng không giận, chim ưng từ xưa vốn cao ngạo, sẽ không dễ dàng thuần phục tu sĩ, như vậy mới là bình thường.
Nói chuyện đơn giản xong.
Vệ Đồ và Mục Phong đại tế ti lại một lần nữa lên đường, đến Hô Yết Tiên Thành.
Lần này, đại pháp sư Khứ Ti không bế quan.
Nghe biết ý định của Mục Phong, ông ngay lập tức phê chuẩn Vệ Đồ miễn phí sử dụng một linh địa tam giai thuộc tính Phong ở Ứng Đỉnh bộ.
Linh địa này ở trong "Phong Lãng Tự" thuộc Vương Đình, trên sông "Thương Thủy Giang" thánh hà của Ứng Đỉnh bộ.
Sông Thương Thủy Giang, người Thương Nam còn gọi là "Xích Thủy Hà". Nơi chia cắt Trịnh Quốc và Khang Quốc cũng tên Xích Thủy, đặt tên theo dòng sông này.
Hai ngày sau.
Vệ Đồ đưa Liệt Không Điêu tới "Phong Lãng Tự".
Chỉ là, không may, tu sĩ đang đột phá ở Phong Lãng Tự vẫn chưa bế quan.
"Mấy năm trước dị tượng Kết Đan đã xuất hiện rồi, tính thời gian cũng sắp rồi."
"Tế ti Vệ đừng sốt ruột." Một tế ti trẻ tuổi trông coi Phong Lãng Tự cúi người hành lễ với Vệ Đồ, rồi nói.
Vệ Đồ khẽ gật đầu, kiên nhẫn chờ đợi.
Phong Lãng Tự là của Ứng Đỉnh bộ, hắn có thể mượn dùng đã là may mắn, sao có thể sinh lòng bất mãn chỉ vì phải chờ thêm một chút.
May mắn là, thời gian chờ đợi không quá lâu. Nửa tháng sau.
Một ông lão mặc áo khoác da xám tím phá quan ra, tinh thần phấn chấn bay lên trên sông lớn, hét lớn một tiếng, bộ dạng hết sức vui mừng.
"Cuối cùng cũng thành tựu đại tế ti." Ông lão da xám cười lớn vài tiếng.
Ông phi độn về Phong Lãng Tự, nhìn Vệ Đồ và vị tế ti trẻ tuổi, tiện tay lấy mấy viên thượng phẩm linh thạch bên hông, ném cho hai người.
"Coi như là lão phu thưởng cho các ngươi." Ông lão da xám kiêu ngạo nói.
Vệ Đồ đứng bên cạnh nhận linh thạch, trong đáy mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng cũng không nghĩ nhiều, lật tay cất linh thạch vào trong tay áo.
"Du tiền bối, vị này... tế ti Vệ cũng là đại tế ti của tộc ta." Tế ti trẻ tuổi thấy tình cảnh có chút kỳ lạ này thì nhỏ giọng nhắc nhở.
"Cái gì, cũng là đại tế ti?" Ông lão da xám nghe vậy, sắc mặt hơi đổi chút.
Thấy Vệ Đồ còn trẻ như vậy, ông tưởng rằng Vệ Đồ cũng giống như tế ti trẻ tuổi này đều là "Trúc Cơ cảnh".
Nhưng không ngờ, hắn lại giống mình, đều là đại tế ti của Ứng Đỉnh bộ.
"Vậy không biết tế ti Vệ đến Phong Lãng Tự, có chuyện gì quan trọng?"
"Chẳng lẽ..."
Lão giả họ Du nghĩ tới một khả năng, ánh mắt nhìn về phía Vệ Đồ nóng rực lên.
Ông ta đoán, Vệ Đồ rất có khả năng là thay mặt Vương Đình hoặc thế lực lớn đến mời chào ông, dù sao thì dị tượng Kết Đan của ông mấy năm trước đã lộ ra rồi.
"Tế ti Vệ đến giúp linh sủng của mình Kết Đan." Tế ti trẻ tuổi không nhịn được, lại một lần nữa nhỏ giọng nhắc nhở.
Vừa nghe vậy.
Sắc mặt ông lão họ Du cứng đờ lại.
Tu luyện đến giờ, ông ta vất vả lắm mới Kết Đan ở tuổi 370. Nào ngờ, vị đại tế ti trẻ tuổi Vệ Đồ lại đến để giúp linh sủng Kết Đan.
"Cảm ơn ý tốt của tế ti Du." Vệ Đồ ho khẽ vài tiếng, cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người, hắn chắp tay thi lễ nói: "Không biết tế ti Du có còn dùng động phủ không, nếu không phiền, thì Vệ mỗ sẽ vào động phủ bế quan sau."
"Không phiền, không phiền." Ông lão họ Du vội khoát tay.
Ông hạ thấp tư thế, khiêm tốn hỏi: "Không biết tế ti Vệ xuất thân bộ tộc nào, là của Vương Đình, hay là bộ tộc khác? Nếu có thể, có thể hay không... cân nhắc để Du mỗ gia nhập?"
Nghe vậy, trên mặt Vệ Đồ lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh, hắn đã hiểu nguyên nhân ông lão họ Du nói vậy.
Tuổi này mà Kết Đan, tiềm lực coi như đã hết. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì lão ta không thể tiến bộ được nữa. Là một trong những đại tế ti yếu nhất.
Đây cũng là lý do mà các thế lực lớn của Ứng Đỉnh bộ đều không phái người đến mời chào ông ta.
Mà lão Du này, thấy hắn còn trẻ đã Kết Đan, nay lại còn chuẩn bị cho linh sủng Kết Đan... Nên mới hiểu lầm hắn là người của thế lực lớn, lúc này mới muốn đầu quân cho hắn.
"Vệ mỗ xuất thân Phần Sơn bộ, không phải đại tộc, linh địa trong tộc khó dung nạp được tế ti Du." Vệ Đồ lắc đầu, từ chối khéo.
Một linh địa cấp ba như Viêm Phần Sơn, chỉ có thể chứa một đại tế ti. Nếu như lão ta vào Phần Sơn bộ thì Mục Phong đại tế ti sẽ phải rời khỏi Phù Đồ Tháp tầng bảy ngay.
Liệt Không Điêu sắp đột phá rồi.
Chờ Liệt Không Điêu đột phá xong thì Viêm Phần Sơn càng thêm chật chội, còn đâu khả năng mà nhận thêm lão Du này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận