Ta Tại Tu Tiên Giới Có Tài Nhưng Thành Đạt Muộn

Chương 493: Chặt đứt nhu tình, tu hành lô đỉnh (cầu đặt mua)

Chương 493: dứt tình, tu hành lò đỉnh (cầu mua) Rốt cuộc, muốn nói hắn đối với Phù Linh Lung phiền chán, thì cũng chỉ là bởi vì nàng này có thù tất báo, vào trăm năm trước theo đuổi không tha truy sát hắn, cùng với thủ đoạn hại Kỷ Chương, quá mức cực đoan một chút.
Bỏ qua những điều đó, nàng này chỉ là không giống những nữ tử khác, sau khi cùng hắn ân ái liền như vậy phụng nghênh hắn.
Còn về Nhiếp Sinh Cửu Bí… Chỉ cần nàng này không tiết lộ nguyên văn công pháp, thì cho dù người khác biết cũng không có việc gì lớn.
Trong thiên hạ, tu sĩ chính đạo tu hành bí thuật Ma đạo ở đâu mà chẳng có.
Huống hồ, hiện tại hắn đã nắm giữ tính mệnh của Phù Linh Lung, cũng biết nàng có xương sườn mềm, nàng này lại là gan lớn, chắc không dám tùy ý làm bậy trong chuyện tính mạng của mình.
Nghĩ từ một góc độ khác – Phù Linh Lung hiện tại đã dám ở ngay trước mặt hắn nói ra tệ nạn hắn mượn dùng phật tâm tu hành, vậy trong lòng nàng ta hơn phân nửa cũng không có ý định tiết lộ « Nhiếp Sinh Cửu Bí ».
Nàng chỉ là muốn mượn chuyện này, để trong lúc ở chung với hắn chiếm được thế thượng phong, nắm giữ quyền chủ động mà thôi.
Bất quá, cho dù nghĩ rõ ràng những điều này, Vệ Đồ cũng không vì thế mà nhượng bộ Phù Linh Lung. Hắn không chút lưu tình dứt khoát, gạt bỏ cái tia lưu luyến vừa nảy sinh trong lòng sau khi vừa vuốt ve an ủi nàng.
“Chỉ cần coi nàng ta là lò đỉnh để đối đãi là được.” Vệ Đồ mắt lộ ra ánh sáng lạnh lẽo, một tay vừa bấm pháp quyết, trực tiếp điều khiển “Huyết Linh Ti” đang tiềm phục trong cơ thể Phù Linh Lung để trừng phạt nàng.
Hắn dễ dàng nhận ra, tính nết của Phù Linh Lung hiện tại tăng lên nhiều, toan tính nghĩ leo lên trên đầu hắn, chẳng qua là vì nhìn ra hắn là "quân tử" nên mới nghĩ lấn áp.
Nhưng mà, Phù Linh Lung không biết.
Loại tán tu thanh bần được tôi luyện từ núi thây biển máu như hắn, khi làm việc cũng không hề mềm tay so với ma tu.
Đối mặt tu sĩ chính đạo, hắn sẽ giữ quy củ của chính đạo. Nhưng đối mặt với ma tu, hắn sẽ càng ma hơn cả ma tu.
Chỉ thấy, ngay khoảnh khắc tiếp theo.
Hai vệt máu nhỏ xuất hiện ở cổ trắng ngọc của Phù Linh Lung, giống như rắn độc, bắt đầu tùy ý di chuyển trong da thịt trắng nõn của nàng.
Thấy cảnh này, Phù Linh Lung đầu tiên là giật mình, sau đó liền tứ chi run rẩy, kêu la thảm thiết.
Nàng vặn vẹo trên mặt đất, trên mặt lộ vẻ thống khổ, hoàn toàn khác với lúc trước sai khiến Vệ Đồ một cách nhàn nhã.
“Huyết Linh Ti?” Phù Linh Lung phát giác ra cơn đau nhức khó chịu, lập tức tỉnh ngộ, đây là do Vệ Đồ dẫn động, cấm chế Ma đạo đã gieo vào cơ thể nàng mấy ngày trước.
Bất quá, chưa kịp ngừng suy nghĩ, nàng lại cảm thấy toàn thân, kỳ kinh bát mạch, giống như bị người dùng dao thép lăng trì xử trảm, từng tấc từng tấc bị điên cuồng cắt xẻo.
“Ngươi đúng là tên đàn ông phụ lòng.” Phù Linh Lung vừa kêu thảm, vừa lăn lộn trên đất, vừa mắng Vệ Đồ, không màng đến niềm vui lúc trước.
Nàng Phù Linh Lung, thế nhưng là vừa rồi, đã nghiêm túc cân nhắc đến chuyện nhận Vệ Đồ làm vị hôn phu của nàng.
“Mau dừng lại! Dừng lại!” “Linh Lung biết sai rồi.” Mắng vài câu, Phù Linh Lung thật sự không chịu nổi sự tra tấn của Huyết Linh Ti, bắt đầu đáng thương cầu xin Vệ Đồ tha thứ.
“Vệ lang quân, Vệ đạo huynh, quan nhân, phu quân, xin dừng lại đi, Linh Lung sau này nhất định nghe lời ngươi. Tuyệt không dám làm loạn. « Nhiếp Sinh Cửu Bí » thiếp thân đã nát trong bụng rồi, tuyệt không ra bên ngoài nửa lời." Đôi mắt đẹp của Phù Linh Lung ửng đỏ, nàng nói cực nhanh.
“Lời này là thật?” Vệ Đồ nghe vậy, sắc mặt khẽ biến rồi dừng lại, hắn hất tay áo, ngừng điều khiển Huyết Linh Ti.
“Thật! Linh Lung thích phu quân nhất, sao có thể tiết lộ tuyệt học của phu quân được. Nếu không phải nhờ có bí thuật Ma đạo này, phu quân cũng không có khả năng cứu Linh Lung từ trong bể khổ.""Linh Lung vẫn luôn biết chừng mực mà.” Nhận thấy cơn đau trong cơ thể đã tan biến, Phù Linh Lung thở dốc vài tiếng, nàng nghiến răng, liếc mắt trừng Vệ Đồ, sau đó nhoẻn miệng cười, nói từng chữ.
Nhìn thấy cảnh này, Vệ Đồ cũng không rõ Phù Linh Lung đang nói nhảm, hay là đang nói dối, nhưng nghĩ đến việc hắn đã gieo cấm chế Ma đạo vào cơ thể nàng, có thể tùy thời giám sát vị trí của nàng ta, hắn cũng tạm thời bỏ xuống lo lắng trong lòng.
Bên cạnh đó, cho dù người khác có biết hắn nắm giữ bí thuật này, cũng chỉ là biết một trong các thủ đoạn của hắn mà thôi, hoàn toàn không đủ gây uy hiếp quá lớn đến tính mạng của hắn.
Tình báo tuy là mấu chốt trong giao chiến, nhưng đối với cấp bậc Nguyên Anh này, hoàn toàn không đủ để đoạt mạng.
"« Nhiếp Sinh Cửu Bí » là tuyệt học Ma đạo, nếu ngươi đã thấy rồi thì ta cũng cho phép ngươi tự tu luyện. Bất quá thuật này, ngươi không được tiết lộ cho người ngoài nửa chữ..."
“Bằng không, cho dù là tận bích lạc, xuống hoàng tuyền, ta cũng muốn giết ngươi. Không màng đến tình cảm hôm nay.” Vệ Đồ mặt lạnh tanh, liếc nhìn Phù Linh Lung một cái rồi chân thành nói.
"Bổn tiểu thư... Linh Lung biết rồi." Phù Linh Lung bị vẻ mặt của Vệ Đồ làm cho giật mình, vội vàng giơ tay thề, cam đoan với Vệ Đồ.
Nhưng sau khi thề, Phù Linh Lung lại phát hiện Vệ Đồ hình như vẫn chưa bỏ qua cho nàng, từng bước một tiến gần về phía nàng, nàng không khỏi thu mình lại, lùi về sau vài bước.
“Vệ Đồ, ngươi làm gì?” Mặt Phù Linh Lung lộ vẻ hoảng sợ, nàng không muốn lại trải nghiệm một lần cảnh bị Huyết Linh Ti tra tấn thảm thương.
"Cho ngươi mượn phật tâm song tu."
Bên tai nàng, lập tức truyền đến giọng nói nhàn nhạt của Vệ Đồ.
Nghe thấy lời này, Phù Linh Lung như trút được gánh nặng, trong lòng hơi thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không dùng cấm chế Ma đạo, đối với nàng thực hiện cực hình là được.
"Coi như hắn là... thuốc giải Thanh Diện Giao độc trong người ta." Phù Linh Lung quyết tâm trong lòng, tự thuyết phục bản thân, chủ động tiến lên ôm lấy Vệ Đồ, đè lên.
Vừa rồi, nàng yêu cầu Vệ Đồ song tu cùng mình, tuy rằng có ý muốn trải nghiệm mùi vị nam nữ, nhưng mục đích chính của nàng vẫn là mượn âm dương giao dung, phá bỏ sự giam cầm pháp lực do Thanh Diện Giao độc.
Nói cách khác, tuy không nhiều nhưng song tu cùng Vệ Đồ nàng cũng có không ít lợi ích...
Thời gian trôi qua.
Chớp mắt, mấy tháng đã qua.
"Sắp thành công rồi." Trong lúc giao hoan, ý thức của Vệ Đồ đắm chìm trong não bộ, quan sát dòng chữ mới xuất hiện trên mệnh cách vàng tím.
"Nhiếp Sinh Cửu Bí (17/100): Năm ngày luyện một lần, bốn trăm năm thì thành."
Nhiếp Sinh Cửu Bí này, hắn mới lấy được từ Xích Long lão tổ chưa đầy một năm, đã tiến bộ nhanh như vậy, đó là điều mà trước đây hắn có nằm mơ cũng không tin được.
Nhưng bây giờ, có phật tâm của Phù Linh Lung tương trợ, hắn không thể không tin.
Tu tiên giới rộng lớn, có vô vàn cơ duyên.
Phù Linh Lung chính là đại cơ duyên mà hắn gặp được trong bốn trăm năm tu tiên.
"Xong rồi!"
Nửa ngày sau, khi Vệ Đồ nhìn thấy, trong đan điền của hắn, hiện ra một ngọc ấn ánh máu lơ lửng thì trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Lúc này, ngoài viên huyết ấn này, trong đan điền hắn còn có hai viên huyết ấn khác, cũng tương tự, gần như giống hệt nhau, vẫn lơ lửng quanh Nguyên Anh của hắn.
Rõ ràng, môn tuyệt học Ma đạo « Nhiếp Sinh Cửu Bí » này đã được hắn tu thành ba đại bí ấn trong thời gian ngắn ngủi mấy tháng này, đạt được chút thành tựu.
"Nếu như có ba đại bí ấn này vào mấy tháng trước, cho dù thân phận bị lộ, ta cũng có tự tin có thể cứu Phù Linh Lung khỏi tay Kỷ Dật Phong."
Vệ Đồ thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận