Ta Tại Tu Tiên Giới Có Tài Nhưng Thành Đạt Muộn

Chương 166: Huyết Thần Tử, Liệt Không Điêu bí ẩn (cầu nguyệt phiếu)

Chương 166: Huyết Thần Tử, Liệt Không Điêu bí ẩn (cầu nguyệt phiếu) Từ trên ngọc giản ghi lại nội dung mà xem, Huyền Hầu Thích gia lấy được "Vạn Linh Yêu Anh" thời gian đã vượt quá 600 năm rồi.
Trong 600 năm, Thích gia tu sĩ Trúc Cơ luyện hóa "Tiên Linh Lộ" để thúc đẩy sinh trưởng ra một Kim Đan chân quân, hẳn không phải là việc khó.
—— đột phá Kim Đan, nếu không có "Bích Diễm Đan" hoặc "Thuế Phàm Đan" tương trợ, thì xác suất thành công chỉ thấp, chứ không đến mức khó có thể thành công.
"Cái này Tiên Linh Lộ, có lẽ tồn tại một loại thiếu hụt nào đó, dẫn đến việc tu vi của tu sĩ Trúc Cơ Thích gia tăng trưởng tuy nhanh, nhưng... khi đột phá Kim Đan lại gặp lực cản." Vệ Đồ nghĩ ngợi nói.
Tiên Linh Lộ, xét về công hiệu thì đủ khả năng chứng đạo Kim Đan, ngoài lý do này, khó có thể giải thích tại sao đến giờ Thích gia vẫn chưa sinh ra một vị Kim Đan chân quân.
Đương nhiên, không loại trừ khả năng tư chất tu sĩ Trúc Cơ Thích gia thấp, dù có Tiên Linh Lộ trợ lực, cũng khó đột phá.
Chỉ là xác suất này không cao lắm.
"Tạm thu lại đã, rõ ràng hiệu dụng đợi ngày sau nghiên cứu."
Vệ Đồ nghĩ đến Khấu Hồng Anh và Thích Phượng còn ở ngoài chờ, nên hắn không chần chừ nữa, pháp lực cuốn một cái, nhét "Vạn Linh Yêu Anh" vào túi trữ vật rồi đi ra ngoài.
Vừa ra khỏi cánh cửa đá.
Vệ Đồ nhìn thoáng qua Thích Phượng bị pháp lực của Khấu Hồng Anh định trụ, lập tức lên tiếng đảm bảo: "Bảo vật của Thích gia có tác dụng với Vệ mỗ không nhỏ, việc hứa với Thích cô nương về Ngưng Cơ Đan, Vệ mỗ sẽ giữ chữ tín, trong vòng ba năm sẽ đưa cho Thích cô nương."
Tại buổi đấu giá dưới đất lúc trước.
Hắn đã ước định với Thích Phượng: Nếu bảo vật Thích gia có dùng với hắn, hắn sẽ giữ đúng lời hứa, cho Thích Phượng thân phận thiếp thất và một viên "Ngưng Cơ Đan".
Bây giờ nói ra lời này, chính là để Thích Phượng biết, hắn sẽ tuân thủ ước định.
Hiện tại, "Vạn Linh Yêu Anh" tuy là vô dụng với hắn, nhưng Vệ Đồ tin rằng giá trị của nó chắc chắn vượt quá giá chuộc Thích Phượng "700 linh thạch" cùng một viên "Ngưng Cơ Đan".
"Cảm ơn Vệ tiền bối."
Nghe Vệ Đồ nói vậy, trái tim treo ngược của Thích Phượng cuối cùng cũng hạ xuống.
Trong giới tu tiên, sau khi có được bảo vật, trở mặt không quen biết vốn không ít.
Tu sĩ như Vệ Đồ đây, chịu giữ lời hứa, lại càng hiếm hoi.
Khấu Hồng Anh ở bên cạnh, thấy vậy không hề lên tiếng, cũng không hỏi Vệ Đồ đã có được cơ duyên gì bên trong cột đá.
Lần này nàng giúp Vệ Đồ chỉ là tiện đường, chứ không phải vì mưu đoạt bảo vật của Thích gia cùng Vệ Đồ.
Đã không tham lam bảo vật của Thích gia, thì nàng cũng không cần thiết hỏi xem bảo vật của Thích gia là thứ gì vào lúc này, tránh nảy sinh hiềm khích với Vệ Đồ.
Tu sĩ ai cũng có bí mật, hỏi han quá nhiều, dù là đạo lữ, cũng sẽ sinh ra nguy cơ mất tín nhiệm.
Hơn nữa, Khấu Hồng Anh cũng không cho rằng bảo vật của một gia tộc nhỏ như Thích gia lại có gì đáng trân quý.
"Bây giờ Thích Trường Đao đã chết, Thích cô nương định ở lại Thích gia, hay là cùng Vệ mỗ rời đi?"
Vệ Đồ nhìn Thích Phượng, hỏi.
Thích Phượng là con gái của tộc trưởng trước của Thích gia, với thân phận của nàng, thêm tên tuổi hắn bảo bọc, sinh sống ở Thích gia, sẽ tốt hơn so với việc cùng hắn trở lại Hà Nhai Mai gia, ăn nhờ ở đậu.
Hơn nữa, với thực lực của hắn, nâng đỡ Thích Phượng kế nhiệm vị trí tộc trưởng Thích gia Huyền Hầu cũng không khó.
"Thiếp thân nguyện đi theo Vệ tiền bối."
Sau khi nghe Vệ Đồ nói, Thích Phượng do dự rồi ánh mắt kiên định đáp. Tại tộc địa Thích gia, có lẽ nàng tự do hơn, không cần nhìn mặt người mà sống.
Nhưng nàng hiểu, dù có phồn hoa hơn nữa, cũng không sánh bằng việc nâng cao thực lực.
Ở bên cạnh Vệ Đồ, dù hắn không coi trọng nàng, nhưng tài nguyên lọt qua kẽ tay hắn thôi cũng đủ nàng tu luyện. Vệ Đồ là cường giả trong mắt nàng, sau này sẽ là một cường giả có thành tựu lớn.
"Cũng tốt."
Vệ Đồ gật đầu, đồng ý với Thích Phượng.
"Thích Trường Đao đã chết, mà Thích cô nương lại không muốn ở lại Thích gia... không biết Thích cô nương đã cân nhắc nhân tuyển tộc trưởng Thích gia chưa?" Vệ Đồ hỏi.
Lần này hắn diệt nội loạn Thích gia, g·iết Thích Trường Đao kẻ soán vị, với tư cách là "con rể Thích gia".
Bởi vậy, sau khi có được "Vạn Linh Yêu Anh" rồi, hắn không thể đi luôn như vậy, mà phải sắp xếp ổn thỏa chuyện hậu quả, giúp tu sĩ Thích gia bầu ra tộc trưởng kế vị, tức là người thay cha Thích Phượng.
"Ngũ thúc của ta là Thích Trường Cốc...tính tình từ trước đến giờ trung hậu, hai năm trước, khi ta bị Thích Trường Đao bán cho thương hội Cửu Vân, Ngũ thúc đã lén đưa cho ta một túi linh thạch." Thích Phượng không nghĩ nhiều, trực tiếp đề cử Thích Trường Cốc với Vệ Đồ.
"Tốt, vậy định hắn là tộc trưởng." Vệ Đồ thuận miệng nói.
-------------------- Nửa ngày sau.
Dưới sự cho phép của Vệ Đồ, các tu sĩ Thích gia không do dự nhiều liền đề cử trưởng lão Thích Trường Cốc đảm nhận vị trí tộc trưởng.
Sau đó, ngay trước mặt các tu sĩ Thích gia, Vệ Đồ đã cùng tộc trưởng mới là Thích Trường Cốc thương lượng việc mua "Hàn Tinh Hoa".
Cuối cùng.
Vệ Đồ đã thu mua "Hàn Tinh Hoa" linh vật nhất nhị giai với giá thấp hơn giá thị trường bình thường.
"Thích cô nương, bây giờ là thiếp thất của Vệ mỗ, Thích gia Huyền Hầu là nhà mẹ đẻ của Thích cô nương... Tấm phù lục nhị giai thượng phẩm này, Vệ mỗ xin tặng cho Thích gia Huyền Hầu."
Khi các tu sĩ Thích gia đang cho rằng mọi việc đã xong, muốn tan cuộc.
Thì Vệ Đồ đang ngồi ở vị trí chủ vị bỗng lấy ra một tấm bùa từ trong tay áo đưa cho Thích Trường Cốc.
Các tu sĩ Thích gia ngay lập tức sững người khi thấy Vệ Đồ, lộ vẻ khó tin.
Trước đó, mặc dù cho rằng Vệ Đồ xem như là phu quân của Thích Phượng, chém g·iết cừu đ·ị·c·h Thích Trường Đao là hợp lý, nhưng tận đáy lòng, họ vẫn cảm thấy không vui vì Vệ Đồ can thiệp vào việc nội bộ của Thích gia.
Chỉ là vì kiêng dè thực lực Vệ Đồ, nên lúc này mới không nói rõ ra mà giữ im lặng.
Nhưng bây giờ—— Khi thấy Vệ Đồ tặng ra tấm phù lục nhị giai thượng phẩm này, bất mãn trong lòng họ nhiều bao nhiêu cũng hóa thành vô hình. Thậm chí, lúc này tu sĩ Thích gia đang nghĩ: Tại sao Vệ Đồ không đến sớm một chút, không sớm chút bình định lập lại trật tự.
Một tấm phù lục nhị giai thượng phẩm, vào lúc Thích gia còn hưng thịnh thì không đáng gì.
Cùng lắm tính là một vật trân quý.
Nhưng hiện nay đã không còn như xưa, Thích gia Huyền Hầu lúc này không còn khả năng dư thừa đi mua phù lục nhị giai thượng phẩm để trấn nhiếp ngoại địch.
Ngoài ra.
Việc Vệ Đồ công khai tặng phù lục nhị giai thượng phẩm, ý nghĩa của nó đối với Thích gia Huyền Hầu là vô cùng to lớn, như thể ân tái tạo.
Việc tặng phù này—— Một là, thể hiện đạo nghệ phù của Vệ Đồ đã đạt đến cấp bậc phù sư nhị giai thượng phẩm, về tu vi không bao lâu nữa sẽ đột phá Trúc Cơ hậu kỳ, rốt cuộc phù lục nhị giai thượng phẩm, chỉ có pháp lực tinh thuần sánh ngang đại tu Trúc Cơ mới vẽ ra được.
Hai là, thể hiện Vệ Đồ coi trọng thị thiếp là Thích Phượng, tuy không nói rõ che chở Thích gia Huyền Hầu, nhưng hành động này, trong mắt người ngoài lại mang ý che chở Thích gia Huyền Hầu.
Có được sự che chở của một phù sư nhị giai thượng phẩm, ân tình đó lớn cỡ nào, các tu sĩ Thích gia đều hiểu rõ.
"Cảm tạ Vệ tiền bối đã tặng phù."
Thích Trường Cốc thấy cảnh này thì vô cùng k·í·c·h đ·ộ·n·g trong lòng, hai tay nhận phù lục, mặt lộ vẻ cảm kích.
"Vệ tiền bối hào phóng, nhưng Thích gia ta cũng không thể để Vệ tiền bối thiệt thòi, đây là 500 linh thạch, mong rằng Vệ tiền bối nhận lấy."
Thích Trường Cốc hiểu chuyện, nghiến răng lấy ra một nửa số linh thạch Vệ Đồ đã dùng để mua "Hàn Tinh Hoa" lúc nãy đưa lại cho Vệ Đồ.
Linh thạch đáp lễ.
Vệ Đồ không nhận hết, mà chỉ nhận một nửa rồi đưa túi linh thạch cho Thích Trường Cốc.
——Nếu nhận hết, thì việc hắn tặng phù ngược lại sẽ bị hiểu là ép buộc Thích gia mua phù của mình.
Chỉ lấy một nửa chi phí.
Vừa vặn.
Lần này, hắn tặng phù là để vãn hồi "danh tiếng" của mình tại ngoại giới, coi chuyện "g·iết Thích Trường Đao" là viện trợ Thích Phượng báo thù, bình định lại trật tự. Chứ không phải vì "g·i·ế·t người đoạt bảo".
Đương nhiên, các tu sĩ ngoại giới không hề biết trong c·ấ·m địa của Thích gia còn cất giấu "Vạn Linh Yêu Anh" bảo vật này.
Rốt cuộc căn cơ lập tộc này của Thích gia, chỉ có tộc trưởng trước kể cho Thích Phượng con gái nhỏ của mình, người ngoài không hề hay biết.
Vả lại hắn cũng không phải là đoạt bảo, mà là tộc trưởng nữ nhi Thích Phượng tự nguyện hiến bảo.
—— xét về mặt phụ thuộc, Vạn Linh Yêu Anh tuy là bảo vật Thích gia, nhưng sau khi lão tổ và tộc trưởng Thích gia qua đờ·i, vật này đã thuộc về Thích Phượng.
Dòng thứ, đối với gia tộc mà nói chỉ là người ngoài, so ra không bằng Thích Phượng, con chính dòng thật sự.
-------------------- Sau khi xử lý xong công việc Thích gia.
Vệ Đồ không tiếp tục ở lại tộc địa Thích gia, hắn chỉ cáo biệt Thích Trường Cốc cùng một đám tu sĩ Thích gia rồi rời khỏi Thiên Sương Lĩnh.
Tuy vậy, Vệ Đồ và Khấu Hồng Anh không hề tách ra tại Thiên Sương Lĩnh, mà tiếp tục cùng nhau kết bạn đi về phía phường thị Hồng Nhạn Sơn. Tục ngữ nói có qua có lại.
Phường thị Hồng Nhạn Sơn nằm trên tuyến đầu chính ma giao chiến, đường đi rất nguy hiểm.
Vệ Đồ không tiện chỉ nhận ân huệ Khấu Hồng Anh đã đi cùng mà không tiếp tục kết bạn cùng Khấu Hồng Anh hộ tống cô một đoạn đường.
Giúp đỡ lẫn nhau chính là lẽ thường.
Nhưng mà—— Ngay lúc hai người đi được nửa đường, Liệt Không Điêu đang cảnh giới ở phía trước bay tới kêu lên vài tiếng.
"Ý của Liệt Không Điêu là phía trước có liên quân ma tu, bảo chúng ta nhanh đi!"
Vệ Đồ thân là chủ nhân của Liệt Không Điêu, tâm thần tương thông, lập tức hiểu được ý Liệt Không Điêu đang muốn diễn đạt.
"Cái gì? Phía trước có liên quân ma tu?"
Khấu Hồng Anh nghe xong, quá sợ hãi.
Phường thị Hồng Nhạn Sơn là nơi nàng trấn thủ, một khi phường thị bị thất thủ, nàng không thể trốn khỏi trách nhiệm.
Tuy vậy, Khấu Hồng Anh cũng biết chuyện gì quan trọng, nàng không dại dột ở lại hay chạy tới trước thăm dò tình hình, mà cùng Vệ Đồ một đường dùng "Độn Địa Phù" nhanh chóng rút lui.
Đợi đến khi an toàn rồi.
Vệ Đồ dùng bí thuật chiếu lại ký ức của Liệt Không Điêu ra ngoài.
—— Bí thuật này tên "Phân Quang Hình Chiếu thuật" là hắn lấy được từ Tê Nguyệt Triệu gia, lần trước trong bí cảnh truy tìm Tư Tình và tu sĩ Giả gia, Viêm Sí Tước của Triệu gia đã từng dùng qua bí thuật này.
Rất nhanh, một khung cảnh hư ảo đã được Liệt Không Điêu chiếu ra.
Đầu tiên xuất hiện trước mặt Vệ Đồ và Khấu Hồng Anh là mấy chục ma tu lơ lửng giữa không trung, số ma tu này chia thành hai phe, một phe mặc huyết bào, khí tức hung hãn, phe còn lại là các nữ tu xinh đẹp lả lướt mang dáng vẻ thiên kiều bá mị.
Mấy chục ma tu này, đều tế luyện ra pháp khí riêng mình oanh kích vào một màn hào quang xanh trắng bao phủ mặt đất, mà màn hào quang trắng xanh này chính là trận pháp phòng ngự của phường thị Hồng Nhạn Sơn.
Dưới sự oanh kích của pháp khí, màn hào quang trắng xanh lung lay sắp đổ, thậm chí có chỗ còn xuất hiện những vết rách nhỏ xíu, dường như chỉ cần một lát nữa thôi màn hào quang này sẽ tan vỡ.
Thấy cảnh này, Khấu Hồng Anh vừa lo lắng sợ hãi liền thầm nghĩ "May mắn", may mà do trễ nãi thời gian nên nàng đã không vội vàng về phường thị Hồng Nhạn Sơn ngay.
Nếu chậm trễ thêm mấy ngày, nàng e rằng sẽ cùng các đồng môn đang trấn giữ tại phường thị Hồng Nhạn Sơn mang họa c·hết người.
"Huyết Thần Tử của Huyết Thần Giáo, và cả Nghê ma nữ của phái Thiên Nữ?"
Lúc này, sau khi Khấu Hồng Anh thấy rõ tu sĩ Trúc Cơ dẫn đầu của hai phe, không nhịn được mà kinh hoàng kêu lên.
Huyết Thần Tử và Nghê ma nữ chính là những thủ lĩnh nổi bật của thế hệ trẻ ma đạo trong giao chiến chính ma gần đây trong 10 năm.
Hai người này, bất luận là thực lực hay tiềm lực, đều là nhân vật dẫn đầu hai phe.
"Huyết Thần Tử? Nghê ma nữ?"
Nghe nói như vậy, trên mặt Vệ Đồ cũng hiện lên vẻ trịnh trọng.
Mấy năm qua hắn có nghe ngóng được không ít tình hình tiền tuyến của chiến trường chính ma, chắc chắn đã biết hai ma tu này lợi hại như thế nào.
"Tình hình khẩn cấp, tiểu chất xin cáo từ trước."
Sau khi xem xong, Khấu Hồng Anh sắc mặt trở nên ngưng trọng, nàng hướng Vệ Đồ chắp tay thi lễ rồi hóa thành một đạo độn quang phóng đi tới các phường thị lân cận để cầu viện.
"Hy vọng trong trận chiến này, Hồng Anh có thể may mắn thoát nạn." Nhìn bóng lưng Khấu Hồng Anh, Vệ Đồ thầm than một tiếng.
-------------------- Cùng lúc đó.
Bên ngoài phường thị Hồng Nhạn Sơn.
"Thú vị! Không ngờ tại Trịnh quốc, lại có người giống như ta, sở hữu Liệt Không Điêu nhị giai."
Huyết Thần Tử khoát tay, bầu trời xanh nhạt phút chốc xuất hiện thêm một chấm đen.
Chấm đen càng lúc càng lớn, dần dần hóa thành hình dáng một yêu thú loại ưng.
Nếu Vệ Đồ có ở đây chắc chắn có thể nhận ra, yêu thú loại ưng này có bề ngoài gần giống hệt như Liệt Không Điêu của hắn, điểm khác biệt duy nhất là—— giữa lông mày của con Liệt Không Điêu trên vai Huyết Thần Tử có một vết dọc màu m·áu.
"Ồ? Ở trong Trịnh quốc, cũng có người như Huyết đạo hữu, lại sở hữu Liệt Không Điêu?"
Lúc này, Nghê Sư Hoàng, tu sĩ phe Thiên Nữ, tức Nghê ma nữ trong miệng Khấu Hồng Anh, nghe vậy liền lộ vẻ hứng thú trên mặt, nàng tò mò nhìn Huyết Thần Tử, chờ câu trả lời.
Nghê Sư Hoàng đương nhiên biết, "Liệt Không Điêu nhị giai" của Huyết Thần Tử bắt nguồn từ hai trăm năm trước, Huyết Thần Giáo tiến hành một lần "kế hoạch đoạt thú" với Ngự Thú Tông ở Tĩnh quốc.
Lúc ấy, Huyết Thần Giáo đã thừa dịp Ngự Thú Tông không phòng bị, c·ướp đi một số lượng lớn Linh Thú của Ngự Thú Tông, trong số Linh Thú đó có tất cả 12 con Liệt Không Điêu.
Trong 12 con Liệt Không Điêu thì 7 con có huyết mạch Huyền giai, 5 con là huyết mạch Địa giai.
—— Con Liệt Không Điêu trên vai Huyết Thần Tử chính là một trong năm con huyết mạch Địa giai đó.
Nghe vậy, Huyết Thần Tử quay sang nhìn "Nghê Sư Hoàng", khi hắn nhìn vị ma nữ phái Thiên Nữ này thì trong mắt có một chút hâm mộ, chỉ là sự hâm mộ này đã bị hắn che giấu rất tốt.
Phái Thiên Nữ vốn nổi tiếng là có nhiều nữ tu xinh đẹp, nhưng Nghê Sư Hoàng trong đám đồng môn đó lại không hề lu mờ trước đám người.
Mà trái lại những đồng môn kia, tựa như cành lá một đoá hoa, làm nền để tôn lên vẻ đẹp của nàng.
Nghê Sư Hoàng lơ lửng giữa không trung, khoác một bộ cung thường màu hồng, mặt đẹp như hoa, môi đỏ như son. Nhưng khuôn mặt được trang điểm này không làm cho người ngoài cảm thấy diễm lệ, mà ngược lại nàng mang một khí chất lạnh lùng.
"Chuyện này, ta cũng không rõ, có thể Liệt Không Điêu của hắn, bắt nguồn từ Ngự Thú Tông."
Huyết Thần Tử lắc đầu đáp.
Ngoài Ngự Thú Tông ra, hắn nhớ tới một chuyện, vào trăm năm trước một kẻ chăn nuôi Liệt Không Điêu đã mưu phản Huyết Thần Giáo, mang đi một con Liệt Không Điêu huyết mạch Huyền giai.
Chỉ là hắn không nghĩ con Liệt Không Điêu vừa nhìn thấy lại bắt nguồn từ số Liệt Không Điêu đã mất mát của Huyết Thần Giáo.
Sự tình.
Không thể nào lại trùng hợp như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận