Loạn Thế Thư

Chương 900: Là người hay quỷ đều đang tính kế Dạ Vô Danh

**Chương 900: Là người hay quỷ đều đang tính kế Dạ Vô Danh**
Nhạc Hồng Linh vốn dĩ cùng Dạ Cửu U, Phiêu Miểu cùng nhau thăm dò bố trí vu pháp, không ngờ rằng cái gọi là gian tế không biết sống c·hết xông vào cấm địa lại là đồ đệ nhà mình, một lần gặp mặt cũng khiến người dở k·h·ó·c dở cười.
Đây chính là đỉnh tiêm nơi chốn liên quan trực tiếp đến T·h·i·ê·n Đạo, bố trí phòng hộ trên cùng của toàn bộ thế giới, Cửu U Phiêu Miểu đích thân đ·ộ·n·g t·h·ủ, lại còn tăng thêm cả hệ thống vu pháp Miêu Cương chưa từng thấy, một tiểu nha đầu mới ra đời như ngươi cũng dám mù quáng xông vào......
Vốn còn muốn trừng phạt con bé xú nha đầu không biết sống c·hết này, bây giờ thì biết sợ chưa? Nhưng thấy tiểu cô nương khóe mắt ửng đỏ như vừa k·h·ó·c, những lời p·h·ê bình cũng không mắng ra được, n·g·ư·ợ·c lại thấy dáng vẻ núp trong n·g·ự·c nàng cầu an ủi, mềm mại nhỏ bé đặc biệt khiến lòng người xao xuyến.
Lăng Nhược Vũ hiếm khi có vẻ yếu đuối như vậy, luôn kiên cường hiên ngang, ai cũng bảo nàng là Nhạc Hồng Linh thứ hai. Nhưng ngay cả chính Nhạc Hồng Linh cũng có lúc yếu lòng, muốn có một người dắt tay cùng vượt qua.
Cho đến giờ, Lăng Nhược Vũ chỉ biểu hiện sự yếu đuối và ỷ lại như vậy trước mặt Nhạc Hồng Linh. Không phải Triệu Trường Hà, cũng không phải Dạ Vô Danh.
Cảm giác này thật lạ...... Vừa vui mừng, lại có chút tội lỗi như đang cướp đoạt đồ của người khác......
Quan tâm nàng ấy à, con bé là ta một tay nuôi lớn, liên quan gì đến Dạ Vô Danh!
Nhạc Hồng Linh thu lại tâm tư, thân t·h·iết ôm đồ đệ: "Vũ nhi đừng k·h·ó·c, sư phụ dẫn con đi tham quan một chút, về vu pháp ấy mà, thấy nhiều rồi cũng quen, sau này sẽ không sợ. Con cũng kể cho sư phụ nghe những ngày qua đi theo sư c·ô·ng học được những gì đi?"
"Hôm nay con muốn ngủ với sư phụ."
"Được được được......"
"Thật ra con muốn hỏi, cái chỗ kia muốn lớn lên thì nhất định sẽ căng đau sao ạ?"
"Trước kia ta không có cảm giác gì mà, người luyện võ ấy mà."
"Nhưng con cũng là người luyện võ nha."
"A, ta hiểu rồi, dù sao chúng ta cũng từ từ lớn lên, còn con chỉ trong chốc lát đã lớn thêm bao nhiêu tuổi......"
"Vậy nơi đó không đủ lớn thì có phải là không tốt cho việc nuôi Bảo Bảo không?"
"Ừ, chắc là vậy. Dù sao trước kia bóp con ra đã là một đứa năm, sáu tuổi rồi, có nuôi nấng gì đâu......"
"Vậy khi nào sư phụ sinh một đứa với sư c·ô·ng đi, con muốn có một tiểu sư muội."
"Tiểu nha đầu, bây giờ dám trêu sư phụ rồi hả......"
Hai sư đồ khoác vai nhau rời đi, cười toe toét, hai cái đuôi ngựa cao lắc lư rất đồng bộ, Dạ Vô Danh dõi mắt theo suốt, cảm giác như răng mình sắp nát vụn.
Ngươi đang hỏi ai về sinh lý học đấy, ai mới là mẹ ngươi!
Nhưng các nàng thật dễ có bầu nha...... Đến cả đuôi ngựa cũng buộc lại giống nhau nữa.
Xong rồi, bây giờ mỗi lần tập trung suy nghĩ vào những người này, ta lại quên mất những chuyện xảy ra ở nơi khác trên thế giới, CPU đa nhân giờ biến thành đơn nhân mất rồi. Những Tiềm Long ưu tú gần đây chẳng còn ai được chú ý nữa, ví dụ như trận chiến Nhân Bảng hôm trước cũng không được ghi lại, như vậy là T·h·i·ê·n Đạo thất trách quá đáng rồi đó......
Nói ra thì rất bình thường với Nhược Vũ, nhưng vì sao mỗi lần ta nhìn Triệu Trường Hà thì CPU lại hóa đơn nhân?
Dạ Vô Danh xoa đầu, n·g·ự·c nhói đau.
Trên tế đàn, Dạ Cửu U ngẩng đầu nhìn về phía vị trí Dạ Vô Danh đang ẩn mình, khẽ mỉm cười.
Phiêu Miểu đang truyền niệm: "Nếu Dạ Vô Danh còn thiếu sót gì về p·h·á·p tắc của thế giới này, có lẽ là vu cổ?"
Đề cập đến Dạ Vô Danh, truyền niệm mới là phương thức giao lưu chính x·á·c, không như cái đồ ngốc Lăng Nhược Vũ kia.
Dạ Cửu U đáp lại bằng truyền niệm: "Nhược điểm của nàng đúng là vu cổ...... Trong một thời gian rất dài, nàng sợ kinh động T·h·i·ê·n Đạo nên luôn né tránh chuyện về Linh Tộc ở đây. Với nội tình của Nhược Vũ mà cũng trúng chiêu, chứng tỏ trong hệ th·ố·n·g của Dạ Vô Danh hoàn toàn không có liên quan đến mảng này, ngay cả Tinh Hà cũng không."
"Nếu đúng như vậy, nhiều thứ của ta nàng cũng không có."
"Đúng, dù nàng tinh thông khí mạch, nhưng tác dụng lại khác. Ít nhất nàng không thể khiến người mang thai sinh con như ngươi...... Ngươi cũng đ·ộ·c lập so với hệ th·ố·n·g của ta và Dạ Đế."
Phiêu Miểu cảm thấy Dạ Cửu U cố ý lấy chuyện mang thai ra làm ví dụ, giấu một chút nghiến răng mà nàng ta nghe ra được, đành nghiêm túc thảo luận: "Vậy kết hợp vu pháp với một số đặc tính của ta, thật sự có thể gài bẫy Dạ Vô Danh......"
"Không tệ." Dạ Cửu U nói, mắt nhìn sợi tóc đặt trong một mảnh thanh đồng khí m·ã·n·h rất tà ma trên tế đài, bên trong dường như chứa đựng một sức mạnh kinh khủng.
Vài ngày trước, nàng từng gọi Phiêu Miểu đến và nói "Cho ngươi xem một thứ tốt," thứ tốt chính là thứ này.
Đây là tóc của Dạ Vô Danh.
Trên lý thuyết, Dạ Vô Danh lấy T·h·i·ê·n Thư làm thân thể, nhưng thực tế lại giống như con gái nàng ta là Lăng Nhược Vũ, bên ngoài có thân thể đ·ộ·c lập. T·h·i·ê·n Thư với Dạ Vô Danh cũng như Tinh Hà với hai mẹ con Lăng Nhược Vũ vậy, đó là lý do trước đây Dạ Cửu U và Phiêu Miểu đề nghị biến Tinh Hà thành nơi dẫn dắt Lăng Nhược Vũ.
Trong trận chiến ba mươi năm trước, Dạ Cửu U đã lặng lẽ lấy được tóc của Dạ Vô Danh, giấu trong Cửu U Thâm Uyên của mình, dùng nhiều loại p·h·á·p tắc d·â·m tà, ác đ·ộ·c để bồi dưỡng, dù sao mấy cái p·h·á·p tắc của nhân vật phản diện kia là nghề cũ của nàng mà.
Mà vu pháp có thể tác động lên bản thể thông qua môi giới là thân thể đối phương...... Vu pháp tầm thường không làm được, nhưng Tư Tư đã lo liệu ba mươi năm, bày trận trong vòng hơn mười dặm, lại nhằm vào T·h·i·ê·n Đạo cấp bậc, đương nhiên có thể hữu hiệu với Dạ Vô Danh. Trong vu pháp đương nhiên cũng có loại t·ìn·h d·â·m tà n·ổi tiếng, chỉ là chọn loại nào thôi.
Nếu vẫn lo lắng Dạ Vô Danh cấp bậc quá cao, thì lấy việc Dạ Cửu U tế luyện thêm và vu pháp thúc giục bảo hiểm kép cũng có thể bị p·h·á giải...... Vậy thì thêm đặc tính của Phiêu Miểu, lấy "Chuyện này có lợi cho sơn hà khí mạch" làm cơ sở, loại hiệu quả cấp độ Nhân Quả này chắc chắn là lớp bảo vệ thứ ba......
Dạ Cửu U và Phiêu Miểu nhìn nhau, đều cảm thấy tỷ lệ thành công cực kỳ cao.
Đương nhiên, việc này vẫn có một điểm xoắn xuýt —— Nên tìm thời cơ như thế nào. Nhất là nên làm trước khi quyết chiến với T·h·i·ê·n Đạo, hay là đ·á·n·h xong T·h·i·ê·n Đạo rồi tính tiếp.
Nếu làm trước, ngoại đ·ị·c·h chưa diệt mà nội bộ đã lục đục thì không phải là chuyện tốt...... Chơi đẹp thì không sao, lỡ có sơ suất gì, chọc đến việc trở mặt c·hiế·n t·ranh với Dạ Vô Danh thì ai chịu trách nhiệm nổi?
Nếu để sau thì trước khi quyết chiến với T·h·i·ê·n Đạo mà không thu phục Dạ Vô Danh, mọi người không cùng một thuyền, vậy quyết chiến chỉ dựa vào ăn ý hợp tác thì có được không?
Chuyện này không tiện nói cho Triệu Trường Hà...... Tính tình của hắn, nếu biết mọi người định dùng thủ đoạn này để lật đổ Dạ Vô Danh, thì chín phần là hắn sẽ phản đối.
Việc đại sự, sao có thể để hắn chuyện x·ấ·u......
"Ta sẽ bàn lại với Vãn Trang." Phiêu Miểu có chút do dự nói: "Tính cách của ngươi, từ gốc rễ vẫn còn chút u ám, chưa chắc đã hợp lý. Vãn Trang lo liệu T·h·i·ê·n hạ nhiều năm như vậy, suy nghĩ của nàng khách quan nhất."
Đang thảo luận thì Triệu Trường Hà và Tư Tư tay trong tay đi tới: "Các ngươi đang nghiên cứu gì vậy?"
Dạ Cửu U cực nhanh che dụng cụ đựng tóc lại, vân đạm phong khinh: "Đương nhiên là đang xem có còn sót chỗ nào không —— Các ngươi về nhanh vậy? Ta còn tưởng là phải làm thêm hiệp nữa chứ......"
Tư Tư cười như hoa, không hề để ý chút nào mấy lời huân ngôn huân ngữ này: "Chúng ta muốn đi bái tế cố nhân. Dù việc làm ở mộ phần trước mặt mọi người cũng là sở t·h·í·c·h đặc biệt của một số người, nhưng Trường Hà không t·h·í·c·h."
Triệu Trường Hà ho khan: "Mọi người đang nghĩ gì vậy? Vu pháp bố trí thế nào rồi?"
Phiêu Miểu nói: "Những ngày qua ta đều thăm dò ở đây, thấy chuẩn bị cơ bản đã đủ, tùy thời có thể khởi động. Ngươi thấy khi nào thì phù hợp bắt đầu?"
Bắt đầu ở đây, dĩ nhiên không phải để đối phó Dạ Vô Danh, mà là việc tìm hiểu T·h·i·ê·n Đạo.
Triệu Trường Hà hơi do dự...... Trên lý thuyết thì càng nhanh càng tốt, T·h·i·ê·n Đạo ba mươi năm trước hiển nhiên bị t·h·ư·ơ·n·g, bây giờ có khả năng vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, đang dưỡng thương. Nếu có thể thừa cơ này đ·á·n·h đến tận cửa, vĩnh viễn trừ hậu h·o·ạ·n thì tốt nhất.
Dù T·h·i·ê·n Đạo đã khỏi b·ệ·n·h thì cũng cần nhanh c·h·ó·n·g tìm ra vị trí của đối phương mới có thể chủ động. Chỉ có ngàn ngày làm t·r·ộ·m, chứ không ai ngàn ngày phòng t·r·ộ·m, cứ bị động chờ đối phương đến gây sự thì sớm muộn cũng gặp chuyện.
Nhưng việc tìm hiểu n·g·ượ·c dòng này tuyệt đối không thể nào đạt được việc mình tìm thấy đối phương mà đối phương không hề hay biết gì. T·h·i·ê·n Đạo chắc chắn sẽ có cảm ứng, nói không chừng việc tìm hiểu ngược dòng này chính là mồi châm cho đại chiến. Bây giờ mình vừa mới bắt đầu sờ đến Bỉ Ngạn, quan hệ với Dạ Vô Danh cũng chưa chắc chắn, tùy t·i·ệ·n khai chiến lúc này có vẻ không phải thời điểm.
Do dự rất lâu, Triệu Trường Hà vẫn nói: "Tạm thời không vội, ta đang ngắm Bỉ Ngạn, có chút tâm đắc, xem mấy ngày này có tiến triển gì không."
Dạ Cửu U và Phiêu Miểu nhìn nhau, đều cười nói: "Ừ, vậy chúng ta tiếp tục chuẩn bị, khi nào cần thì tùy thời bắt đầu."
Nói xong liền ngồi im tại chỗ.
Triệu Trường Hà nghi ngờ nhìn hai người một cái, chuẩn bị cái thứ này cần hai vị đại lão siêu cấp ngồi ăn Quả Quả ở đây sao? Không biết còn tưởng hai người là Lăng Nhược Vũ và Long Tước......
"Kia cái gì biểu lộ?" Dạ Cửu U cười quyến rũ: "Chẳng lẽ không phải đang chừa không gian cho ngươi và Tư Tư sao...... Bao nhiêu năm không gặp, sẽ đi thăm mộ phần đó hả?"
Triệu Trường Hà cảm thấy hai người này có việc, nghĩ đi nghĩ lại cũng không biết có vấn đề gì, cẩn t·h·ậ·n từng bước mà thẳng tiến bước đi. Dù sao về mảng vu pháp thì hắn cũng chỉ thuộc loại nghiệp dư thôi, ở đây cũng nhìn không ra manh mối gì, cứ giao cho người thạo việc là được.
............
Đêm xuống, tại hoàng cung Đại Lý, Lăng Nhược Vũ ngủ cùng sư phụ, nói chuyện thầm kín, Dạ Cửu U và Phiêu Miểu cùng Đường Vãn Trang tụ tập m·ưu t·í·n·h bí m·ậ·t. Triệu Trường Hà và Tư Tư xa cách đã lâu, gặp lại thân m·ậ·t là chuyện hiếm có, ân ái là chuyện đương nhiên.
Tư Tư vốn luôn khiến Triệu Trường Hà yêu t·h·í·c·h không buông tay. Phải biết cho đến nay, người buông thả nhất trên g·i·ư·ờ·n·g, cho nam nhân thể nghiệm tuyệt vời nhất vẫn chỉ có Tư Tư, mãi là thần.
Chỉ có Dạ Cửu U nổi danh là dâm đãng mới miễn cưỡng có thể sánh kịp về mặt này, nhưng do cấp bậc của nàng quá cao, vẫn giữ thể diện nên không thể buông thả như Tư Tư được. Cho nên Dạ Cửu U cảm thấy Tư Tư nên làm người kế thừa của mình, cần tìm Tư Tư học hỏi cái gì mới gọi là phóng đãng.
Trước đây, Triệu Trường Hà thậm chí còn sợ mình chìm đắm vào sự xinh đẹp và phụng dưỡng của Tư Tư, sẽ trở thành mộ anh hùng, p·h·ế đi ý chí tinh tiến võ đạo. Nhưng giờ thì không còn lo lắng về chuyện đó nữa, n·g·ượ·c lại càng có thể lĩnh hội cái tia sáng Bỉ Ngạn mơ hồ mà hôm nay cảm nhận được trong lúc song tu điên c·uồ·n·g.
Thời không và nghi quỹ của Dạ Vô Danh, hỗn độn và sáng sinh của Dạ Cửu U, cực hạn p·h·á diệt của K·iế·m Hoàng...... Có lẽ bao gồm sự kết hợp của nhiều yếu tố như Nhân Quả, hư thực, nhưng đều t·h·iế·u âm dương.
Dạ Vô Danh và Dạ Cửu U nhất thiết phải kết hợp mới có thể trọn vẹn hơn, còn K·iế·m Hoàng thì quá Cô Dương. Nếu muốn tìm điểm khác biệt lớn nhất giữa mình và tam giáp Ma Thần trước đây thì vẫn là ở âm dương hòa hợp, cũng như "chung vì sở dụng".
Nhất là hạng mục "Chung vì sở dụng" này, kỳ thực mới là vòng tròn mấu chốt của "Ngự T·h·i·ê·n Thư".
Dạ Vô Danh không làm được, nên chỉ có thể "Hợp T·h·i·ê·n Thư", cuối cùng t·h·iế·u hụt một tia.
Trong khoảnh khắc, Triệu Trường Hà mơ hồ suy nghĩ, liệu có cần tỷ muội các nàng dung hợp hay không, mượn sự tr·u·ng chuyển âm dương của mình thì có thể được không?
Ý nghĩ này có chút tự luyến, Triệu Trường Hà không dám x·á·c nh·ậ·n, thầm nghĩ khi nào kéo Cửu U và Phiêu Miểu cùng nhau kiểm tra kỹ rồi tính sau...... Hy vọng không bị các nàng cho là mình phía dưới.
Tiếng nỉ non của Tư Tư vang lên bên tai: "Lão gia...... Nô không chịu nổi......"
Triệu Trường Hà dừng lại chinh phạt, cúi đầu khẽ hôn.
Tư Tư rất hưởng thụ sự vuốt ve an ủi của hắn, cười xinh đẹp nói: "Bây giờ rất nhiều tỷ muội đang ở phụ cận, lão gia muốn không......"
"Không cần, các nàng biết hôm nay ngươi và ta xa cách lâu ngày gặp lại nên cố ý để riêng cho chúng ta. Ta cũng không nhất thiết phải làm vậy, cùng Tư Tư nhà ta ngủ một giấc thật ngon không tốt sao......"
Tư Tư cười nói: "Ngươi x·á·c định? Xem bây giờ là giờ gì rồi......"
Triệu Trường Hà: "......"
Thần thức phóng ra ngoài quan s·á·t, p·h·á·t hiện trời đã tảng sáng.
Làm cả đêm......
Triệu Trường Hà lười biếng suy nghĩ nhiều, cười rồi lại che phủ lên: "Vậy thì lại tập luyện buổi sáng thôi."
"Ai nha, ngươi chậm một chút......"
Trời tờ mờ sáng, Lăng Nhược Vũ từ n·g·ự·c ấm áp của sư phụ ngồi dậy, vội vàng rửa mặt, chất đầy nguyên khí rồi mang theo Long Tước giấu trong lòng Tinh Hà, nhanh như chớp lẻn về tẩm điện Nữ Vương.
Nàng biết Nữ Vương đại nhân cũng là di nương, tối qua sư c·ô·ng chắc chắn ngủ lại ở đó. Muốn đưa thư tình cho sư c·ô·ng thì qua bên kia là được rồi, Đường di nương có lệnh bài, được tự do qua lại trong hoàng cung, không sợ đụng phải vu pháp.
Vừa mới đưa lệnh bài tiến vào phạm vi tẩm cung, tẩm cung còn ở đằng trước rất xa, những âm thanh ân ân a a bên trong đã ẩn ẩn truyền ra trong không trung tờ mờ sáng.
Lăng Nhược Vũ: "......"
Nhìn những cung nữ đang phục dịch xung quanh tẩm cung, từng người đều đỏ mặt tía tai mà tránh xa. Rõ ràng mọi người phục dịch Nữ Vương nhiều năm như vậy, đến bây giờ cũng không ngờ Nữ Vương lại đốt như vậy, thanh âm buông thả đến...... Đã cả đêm rồi, vừa mới nghỉ ngơi một chút đã bắt đầu lại, thanh âm này sao vẫn chưa câm vậy? Ngự Cảnh là muốn để làm gì?
"Năm đó lúc ta là Tinh Hà thì thời gian trôi qua thế nào?" Lăng Nhược Vũ chống cằm lên bàn đá ngoài cung, lặng lẽ hỏi Long Tước.
Long Tước cũng vò đầu: "Ta cũng không biết trước đây ta thời gian trôi qua như thế nào...... Ta ở lâu hơn ngươi đó."
Thực ra hai t·hiế·u nữ đều biết, khi còn là đ·a·o k·iế·m thì căn bản không quan tâm, thậm chí không hiểu những chuyện này. Bây giờ mới cảm thấy làm người thật lúng túng. Quả nhiên loài người không đáng tin, vẫn là làm một cây đ·a·o k·iế·m tốt hơn......
"Vậy làm sao bây giờ?" Long Tước ghé vào lưng Lăng Nhược Vũ thăm dò: "Ngươi cứ đợi ở đây à?"
"Có thể làm sao?" Lăng Nhược Vũ nói: "Hay là chúng ta đ·á·n·h nhau đi, giết thời gian. Đằng nào trời cũng sáng rồi, bọn họ chắc sắp xong thôi......"
Long Tước k·í·c·h đ·ộ·n·g: "Đây cũng là một ý hay...... Bất quá chúng ta đ·á·n·h nhau ở đây sẽ ầm ĩ đến bên trong, những thứ kia không chịu nổi năng lượng của chúng ta t·à·n p·h·á đâu."
"Chuyện này dễ thôi." Lăng Nhược Vũ đặt Tinh Hà lên bàn: "Trước kia ngươi chẳng phải thường x·u·y·ê·n xông vào trong k·iế·m của ta để đ·á·n·h nhau sao? Bây giờ trong k·iế·m của ta còn là một không gian riêng, chúng ta vào trong đó mà đ·á·n·h, thích sao thì đ·á·n·h."
Hai đ·a·o k·iế·m muội t·ử nói là làm, hai người cùng chui vào Tinh Hà.
Bọn thị nữ chỉ có thể thấy một đ·a·o một k·iế·m đặt trên bàn, trong đó cây hắc k·iế·m thỉnh thoảng ong ong r·u·n r·u·n, giống như chăn ổ trong tẩm điện vậy......
Bên trong cũng nhanh chóng dừng lại, chủ yếu là Tư Tư không chịu nổi cuộc thảo phạt, vội vàng kiếm cớ: "Tốt...... Lão gia, ngoài cửa có hai nha đầu đang đ·á·n·h nhau kìa......"
Triệu Trường Hà bật cười: "Không biết các nàng làm gì nữa. Nhược Vũ lại không nói gì, Long Tước có chuyện gì hoàn toàn có thể gọi ta mà, còn ngại thấy chưa đủ sao?"
"Bây giờ các nàng không dám thấy ngươi ta làm chuyện như vậy......"
"Long Tước vẫn còn là đ·a·o mà."
"Hì hì...... Dạ Vô Danh vẫn còn là sách đấy, ngươi nói nàng xem chúng ta cả đêm, lúc này có ướt nhẹp không......"
Đang xem con gái và đ·a·o đ·á·n·h nhau: "???"
Triệu Trường Hà: "......"
Tư Tư lười biếng đẩy hắn: "Vẫn là đi xem một chút đi, thiếp muốn đi ngủ, sắp bị ngươi p·h·á hủy mất rồi......"
Triệu Trường Hà liền cũng không kiên trì, mặc quần áo chỉnh tề ra cửa. Hắn cũng tò mò xem hai nha đầu này sáng sớm chạy tới làm gì, đồ đệ thỉnh an cũng không cần tích cực đến vậy chứ.
Ra ngoài xem xét thì cũng thật thú vị, nhìn Tinh Hà bên trong là một không gian tự do, giống như một vũ trụ tinh không vậy, hai t·hiế·u nữ dẫm chân lên tinh thần đang đ·á·n·h nhau, vung tay cũng khiến tinh thần rơi xuống, cái thế giới nhỏ bé như vậy mà tuỳ t·i·ệ·n t·à·n p·h·á thật là thoải mái.
Hai t·hiế·u nữ đ·á·n·h đến nghiện, thấy hắn xuất hiện cũng không để ý đến. Triệu Trường Hà bất đắc dĩ gõ gõ Tinh Hà k·iế·m: "Này......"
Tiếng Lăng Nhược Vũ từ bên trong vọng ra: "Sư c·ô·ng chờ chút, con sắp đ·á·n·h Long Tước nằm sấp rồi."
Long Tước đang túm lấy nàng lăn lộn: "Ta không còn là Long Tước của mấy ngày trước nữa!"
Hai t·hiế·u nữ nắm t·ó·c lẫn nhau dây dưa trong hư không, Triệu Trường Hà không biết nói gì, đột nhiên thân hình lóe lên, cũng chui vào trong k·iế·m, mỗi tay một cái x·á·ch hai t·hiế·u nữ lên: "Đ·á·n·h xong chưa?"
Long Tước k·i·n·h h·ã·i: "Sao ngươi có thể tùy t·i·ệ·n vào Tinh Hà......"
Lăng Nhược Vũ cũng nói: "Ít nhất cũng phải nói một câu Tinh Hà ơi ta vào đây......"
Triệu Trường Hà: "Các ngươi không nói hai câu này thì không sao, nói ra rồi thì lại có chuyện...... Nói đi, sáng sớm tìm ta có việc gì?"
Lăng Nhược Vũ lúc này mới nhớ đến chính sự, vội vàng lấy ra một tờ giấy từ trong n·g·ự·c: "Đây là nương lặng lẽ bảo con đưa cho sư c·ô·ng, vừa hay t·r·ố·n ở đây xem, người khác không nhìn thấy."
Dạ Vô Danh thấy Triệu Trường Hà vào trong k·iế·m thì ban đầu còn chưa nghĩ gì. Vài giây sau đó nàng đột nhiên tỉnh ngộ, hỏng rồi, vốn đang định khi Nhược Vũ đưa thư tình cho hắn thì hóa thành tro luôn cho xong việc, giờ hắn lại không hiểu sao chui vào trong k·iế·m, chẳng lẽ có thể trực tiếp đọc?
Rốt cuộc cái thư tình kia viết cái gì vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận