Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 91: Xứng danh

Theo tiếng gào thét của Chu Đào, Bàn Long Thần Quyền, đã ngưng tụ khí thế, đột nhiên đánh ra!
Chỉ trong thoáng chốc, một cỗ khí thế mãnh liệt lan ra bốn phương tám hướng, khiến tất cả mọi người dưới võ đấu đài không khỏi rùng mình.
Bành!
Một tiếng nổ lớn trầm đục vang lên, thân thể của người máy đấu võ như đạn pháo trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài.
Quyền phong rung động, tất cả mọi người nhìn người máy đấu võ với thông số đỉnh phong thất phẩm Võ Huyền cảnh bị đánh thẳng xuống đài, ánh mắt ngây dại.
"Hô..."
Chu Đào nặng nề thở ra, chậm rãi thu quyền, chỉ cảm thấy trong lòng chưa bao giờ nhẹ nhõm, thoải mái đến vậy.
"Tốt, ta xong rồi, người tiếp theo."
Đi thẳng tới bàn điều khiển, Chu Đào nói với học sinh trực ban một tiếng rồi chắp tay rời đi.
Rất nhiều học sinh năm ba đến xem náo nhiệt vội vàng tránh ra một đường, trong lúc nhất thời ánh mắt vẫn có chút khó tin.
Người máy đấu võ nhị đại thông số đỉnh phong thất phẩm Võ Huyền cảnh tuy có hơi vụng về, nhưng không phải tùy tiện có thể đối phó.
Cứ như vậy bị Chu Đào một quyền đánh văng khỏi võ đấu đài, cảm giác chấn động hình ảnh thật sự là quá mãnh liệt.
Mà trong góc xem trò vui, Tạ Chấn cùng Tôn Tuyết Phi càng kinh ngạc không thôi.
"Cái này... Sao có thể!?"
Tạ Chấn bỗng nhiên đứng dậy, mặt đầy vẻ không dám tin:
"Ngưng khí chi tượng! Gia hỏa này đã ngưng tụ khí chi tượng ở cánh tay! Giống như Chu Uyên!"
Tôn Tuyết Phi cũng ngây ngẩn cả đầu.
Cái này... Đây là tình huống gì! ?
Tạ Chấn nói gia hỏa này giấu đồ, ta còn tưởng chỉ giấu một chút.
Hắn mụ, kết quả là che giấu một chút thôi á!
"Gia hỏa này là thất phẩm Võ Huyền cảnh!?"
Tôn Tuyết Phi lấy lại tinh thần, trong lời nói tràn đầy hoảng hốt:
"Không, không đúng! Ta nhớ rõ ràng hắn chỉ là bát phẩm Võ Linh trung giai!"
Bất quá trong lúc ngây người, Tạ Chấn đã nâng thương, cực nhanh lao về phía Chu Đào.
"Chu Đào, đứng lại cho ta!"
Sắc mặt Chu Đào trầm xuống, vừa nghiêng đầu chỉ thấy Tạ Chấn đã đi tới bên cạnh, trong ánh mắt tràn đầy phấn khởi cùng kích động.
Bất quá Chu Đào không hề sợ hãi, lạnh lùng nói:
"Làm gì! ?"
"Luận bàn với ta!"
Tạ Chấn đã nâng thương:
"Toàn lực thi triển Bàn Long Thần Quyền của ngươi!"
Chu Đào chậm rãi nói:
"Ba ngày sau, võ đấu quán gặp."
"Tốt, ta chờ ngươi!"
Chu Đào quay người, chắp tay rời đi.
Trong mắt Tạ Chấn khó nén vẻ hưng phấn.
Vạn vạn không ngờ Chu Đào lại mang đến cho hắn niềm vui bất ngờ lớn như vậy!
Gia hỏa này lại giống như Chu Uyên đã ngưng tụ khí chi tượng, uy lực càng không hề kém cạnh.
Thật đúng là một đối thủ luyện tập hoàn mỹ!
Chờ rời võ đấu quán không xa, Chu Đào thấy xung quanh không người vội vã chui vào rừng cây nhỏ.
"Má ơi! Đau chết mất!"
"Cái người máy đấu võ này sao lại cứng như vậy!"
Chu Đào ngồi xổm trên mặt đất, không ngừng lay lay bàn tay phải đã hơi sưng đỏ.
Dùng sức quá mạnh, trực tiếp đánh vào giá thép đặc hoá bên trong.
"Tê..."
Chu Đào đau đến mức hít sâu một hơi.
May mắn Tạ phong cẩu không nắm lấy hắn, nếu không lại phải chạy đi tìm lão Tô cầu cứu.
Lần này đến lần khác còn không biết lão Tô đang ở đâu!
Nhưng bất kể thế nào, cũng thật thoải mái!
Một quyền này không uổng công, cũng coi là vì chính mình làm rạng danh!
Đồng thời từ nay về về sau, tuyệt đối không còn con cháu đại tộc nào dám ở trước mặt ta lên mặt!
Bất quá bây giờ sướng thì cũng đã sướng rồi, Chu Đào đang suy nghĩ xem có thể nào gây phiền toái cho lão sư hay không.
Suy nghĩ kỹ một chút, hẳn là không có chuyện gì lớn.
Hắn không có triển lộ châm pháp, chỉ là dùng Bàn Long Thần Quyền trước mặt mọi người, không đến mức bại lộ.
Huống chi, nếu thật sự bại lộ thì thế nào! ?
Bàn Long Thần Quyền của ta đã có ngưng khí chi tượng, còn có Hỗn Độn chi khí gia trì, một quyền có thể đem đỉnh phong thất phẩm Võ Huyền cảnh vượt cấp đánh ngã!
Thậm chí ta còn chưa sử dụng sát chiêu chân chính đạn châm thức!
Tam Trung thư viện.
Tô Dương đang bận tìm kiếm tâm pháp phù hợp cho Tôn Chiêu.
Bởi vì có vết xe đổ của Lý Nhất Minh, lượng công việc của Tô Dương không thể không tăng lên gấp bội!
Không chỉ phải sàng lọc tất cả tâm pháp hoàn chỉnh một lần, mà nếu như không có độ phù hợp cao thì còn phải tiến hành sửa đổi.
Đương nhiên, tâm pháp tàn khuyết khẳng định không nằm trong diện cân nhắc.
Tâm pháp hoàn chỉnh có ưu điểm là cơ chế tu hành lành tính trọn vẹn, xác suất xảy ra vấn đề khi tiến hành tu hành cực nhỏ.
Bản sửa đổi của tâm pháp chỉ cắt giảm quá trình tiến giai, bộ phận cốt lõi không thể sửa đổi.
Mà tâm pháp tàn khuyết không hoàn chỉnh, học rất dễ xảy ra vấn đề, mà độ phù hợp vẫn là ẩn số, Tô Dương cũng sẽ không để học sinh lớp 5 tu hành.
Bất quá quen tay hay việc, có kinh nghiệm tích lũy trước đó, lần sàng lọc này nhanh hơn rất nhiều.
Bởi vì hệ thống không có chức năng kiểm tra trên diện rộng, Tô Dương thậm chí còn học được cách sử dụng chuột máy tính liên tục, sau khi thiết lập thao tác xong liền trực tiếp tự động vận hành, tự động tìm kiếm tâm pháp tiếp theo.
Đỡ tốn thời gian, công sức.
Chỉ cần tư tưởng không chùn bước, biện pháp luôn nhiều hơn khó khăn.
Con người phải phát huy đầy đủ tính năng động chủ quan của mình.
Lần sàng lọc này, tình huống còn phức tạp hơn so với Lý Nhất Minh.
Độ phù hợp đều cực thấp, cao nhất cũng chỉ ba bốn mươi.
Tô Dương vừa nhìn liền biết tám chín phần mười là mình lại phải cắt giảm rồi.
Trước mắt, độ phù hợp cao nhất là hình ý loại tâm pháp.
Cơ bản cũng là mô phỏng các loại động vật, hổ báo hạc xà các loại hình thái diễn sinh ra các loại tâm pháp.
Loại tâm pháp này vì biến chủng quá nhiều, cho nên trong mỗi loại lớn còn phải phân ra một loại hình ý riêng.
Tô Dương không thể không cảm ơn các tiền bối học giả đã nỗ lực vì sự nghiệp thu thập, chỉnh lý tâm pháp!
Nếu không hôm nay có vắt óc suy nghĩ cũng không chắc phát hiện được loại hình ý tâm pháp.
Mà hình ý loại tâm pháp cũng có tới bốn năm ngàn bản.
Tô Dương nghĩ đến mà đau đầu, dứt khoát sao chép lại để sau này từ từ sàng lọc.
Sao chép xong, Tô Dương về văn phòng, thuận tiện ghé qua phòng học nhìn lướt qua, nhìn thấy Chu Đào đang tĩnh tọa tu hành trong phòng, Tô Dương không thể không cảm thán, Chu Đào thật sự là một đứa trẻ trầm ổn.
Thấy Tô Dương rời đi, Chu Đào mới vụng trộm liếc nhìn theo hướng Tô Dương.
Lão Tô không biết ta đi võ đấu quán phô trương sự việc.
Mà Chu Đào giờ phút này cũng không thể không tập trung tu hành.
Hắn đã nhận lời khiêu chiến của Tạ Chấn, ba ngày sau không đến, Tạ Chấn khẳng định sẽ quấn lấy hắn không buông.
Gia hỏa này đối với Chu Uyên và Bàn Long Thần Quyền có phản ứng gay gắt.
Điểm này, trong lòng Chu Đào hiểu rất rõ.
Bất quá, Chu Đào đối với việc này không những không e ngại, ngược lại còn có chút mong chờ.
Hắn hiện tại cũng đang thiếu một đối thủ thực sự để củng cố bản thân.
Người máy đấu võ dù sao cũng chỉ là vật chết, chiến đấu thực tế thay đổi trong nháy mắt hơn nhiều so với trên võ đấu đài.
Càng khảo nghiệm võ giả ở khả năng lý giải võ đạo và năng lực tùy cơ ứng biến.
Vừa mới bước vào thất phẩm Võ Linh, Chu Đào cần thực chiến thực sự như vậy để rèn giũa bản thân!
Tạ Chấn coi mình là người luyện tập cùng, Chu Đào cũng coi Tạ Chấn là đối tượng để mình luyện tập.
Đôi bên cùng có lợi!
Tuy nhiên, Chu Đào không dám khinh thường Tạ Chấn.
Thực lực Tạ Chấn rất mạnh, nội tình vững chắc hơn mình rất nhiều!
Một khi chiến đấu, nhất định phải dốc toàn lực ứng phó!
Tạ Chấn cũng là bàn đạp của hắn, vượt qua được cửa ải Tạ Chấn này, hắn mới có tư cách ở Chu gia ngẩng cao đầu mà làm người!
Bạn cần đăng nhập để bình luận