Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 130: Cuộc hội đàm

Tạ Vũ Hàm còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra thì đã bị Lý Nhất Minh đưa ra khỏi phòng.
"Được rồi, tiếp theo không có chuyện của ngươi, ngươi trở về tu hành cho tốt đi!"
"A... Rốt cuộc các ngươi đang làm gì vậy?"
"Mở cuộc hội đàm, ngươi muốn nghe à?"
Tạ Vũ Hàm vừa định nói chuyện, nghe đến hội đàm liền vội vàng lắc đầu.
"Vậy thì thôi vậy."
Tạ Vũ Hàm vội vội vàng vàng cầm lấy Lang Nha Bổng rồi trở về lầu 6 tiếp tục tu hành.
Mà trong phòng ngủ của Lý Nhất Minh, một hàng bốn người đang mở cuộc hội đàm Hỗn Nguyên Nhất Khí.
Đầu tiên là theo thông lệ, mở đầu bằng một câu "Hỗn Nguyên Nhất Khí thật hắn mụ nghịch thiên!"
Câu tiếp theo cũng là "Lão Tô càng hắn mụ nghịch thiên!"
"Hôm qua lão Tô giúp ta và Giao Nhất Minh hoàn thành hỗn hợp Hỗn Nguyên Nhất Khí xong liền mang theo chúng ta đi võ đấu quán!"
Tôn Chiêu thần thần bí bí nói:
"Hai người các ngươi đoán xem tiếp theo đã xảy ra chuyện gì!"
Chu Đào và Lý Nhất Minh tất nhiên là nghi hoặc.
Phó Vân Hải tranh thủ thời gian bổ sung một câu:
"Lão Tô hắn vậy mà lại Kim Thiềm Công cùng Thiên Cương Địa Sát Bộ!"
Thế nhưng Chu Đào và Lý Nhất Minh lại có gương mặt bình tĩnh.
"A!? Hai người các ngươi nghe không có chút nào giật mình sao?"
"Sao một điểm phản ứng đều không có vậy!?"
Phó Vân Hải thì lại kinh ngạc nói:
"Lão Tô hắn ngoại trừ Cửu Luyện Hoành Thể Quyết ra lại còn biết Kim Thiềm Công và Thiên Cương Địa Sát Bộ! Điều này có nghĩa lão Tô hắn là tam tu! Các ngươi không cảm thấy rất không hợp thói thường sao?"
Chu Đào và Lý Nhất Minh liếc nhau, hoàn toàn không cảm thấy như vậy, thậm chí còn cảm thấy rất bình thường.
Chí ít loại chuyện này đặt ở trên thân lão Tô thì thật quá bình thường.
"Các ngươi cảm thấy loại chuyện này rất không hợp thói thường sao?"
"Vô cùng không hợp thói thường!"
Tôn Chiêu hoảng hốt:
"Tam tu không phải rất không hợp thói thường à?"
"Xem ra các ngươi hiểu biết về lão Tô thật quá ít."
Lý Nhất Minh hắng giọng một cái:
"Tiếp theo ta sẽ giới thiệu lại cho các ngươi một chút về ân sư của chúng ta!"
Phó Vân Hải và Tôn Chiêu sững sờ.
"Hiện tại trong phòng học, người đang dạy cho chúng ta võ đạo thông thức khóa, cũng chính là vị ân sư dùng Tấn Lôi Châm tu hành, tay cắm ổ điện không hề hấn gì, một hơi ăn 300 viên Bách Lân Đan mà chỉ cảm thấy hơi dính - Tô Dương ân sư!"
"Ngoài ra, trên người hắn còn có đại thành hóa kình, hoành luyện nhục thể và cỗ khí thần bí có khả năng thôn phệ năng lượng đã giúp chúng ta hoàn thành hỗn hợp Hỗn Nguyên Nhất Khí!"
"Thêm vào việc các ngươi nói hắn còn biết Kim Thiềm Công cùng Thiên Cương Địa Sát Bộ, vậy thì không có gì bất ngờ khi hắn cũng biết Bổ Thiên Tú Vân Châm và Thiên Huyền Thối."
"Tổng hợp lại, xin nghe đề, lão Tô là võ giả mấy phẩm?"
Phó Vân Hải gãi đầu:
"Lão Tô không phải bát phẩm võ giả à?"
"Ngươi nhìn những điều ta vừa nói, có điểm nào giống dáng vẻ của bát phẩm võ giả không?"
"Võ Tôn?"
Chu Đào lắc đầu:
"Ngươi đánh giá Võ Tôn quá cao rồi."
"Chẳng lẽ là Võ Hoàng?"
"Cũng không đúng."
"Võ... Võ Thần!?"
"Không giống."
Phó Vân Hải cảm thấy CPU của mình sắp cháy:
"Vậy ta không biết!"
Tôn Chiêu khoanh tay trầm ngâm nói:
"Tình huống của lão Tô không thể dùng cảnh giới mà chúng ta nhận thức để phân chia."
"Ừm, điểm này lão Tô đã tự mình nói với ta."
"Lão Tô không phải là người trọng sinh hay gì đó chứ? Kiểu như Võ Thần trọng sinh, bị bạn gái phản bội! Bị cắm sừng! Cha mẹ bị giết, sau đó một đường báo thù rửa hận?"
"Không cần nghĩ những thứ này."
Chu Đào nghiêm túc nói:
"Mở cuộc hội đàm này mục đích thực sự không phải là để nghiên cứu trên người lão Tô rốt cuộc có bí mật gì, cũng không muốn hiếu kỳ lão Tô có bí mật gì, đây là chuyện riêng tư của lão Tô, khi nào hắn muốn nói với chúng ta thì tự nhiên sẽ nói, nếu hắn không muốn nói thì chúng ta cứ xem như không biết gì cả."
"Đây là quy củ và chừng mực của chúng ta khi làm học sinh."
Mọi người vội vàng gật đầu, tất nhiên là tán đồng.
"Mở cuộc hội đàm này mục đích thực sự chỉ có một."
Chu Đào nghiêm mặt nói:
"Kinh nghiệm của chúng ta đều không chênh lệch nhiều, điều này sẽ dẫn đến việc một khi có được thực lực, tâm tình của chúng ta nhất định sẽ thay đổi. Là đại sư huynh nhập môn đầu tiên, ta rất lo lắng các vị ngồi ở đây sẽ lầm đường lạc lối, mất phương hướng."
"Không không không! Đào ca, ngươi nghĩ nhiều quá!"
"Ta chắc chắn sẽ không lầm đường lạc lối, bởi vì ta vốn đã đi lạc rồi."
"Nghiêm túc một chút! Đào ca đang nói chính sự! Muốn ăn đòn đúng không?"
Phó Vân Hải vội vàng ngậm miệng lại.
"Chơi thì chơi, tóm lại, là đại sư huynh, ta có trách nhiệm và nghĩa vụ giám sát các ngươi."
Chu Đào chậm rãi nói:
"Cho nên mục đích thực sự của cuộc hội đàm này là để mọi người làm rõ chúng ta muốn trở thành người như thế nào trong tương lai, để chúng ta luôn có thể giữ được sự tỉnh táo và lý trí."
"Lão Tô đã bỏ ra tâm huyết lớn như vậy để bồi dưỡng chúng ta, lẽ nào là vì để chúng ta trở thành tộc trưởng sao?"
Ba người trầm mặc.
Chu Đào trầm giọng nói:
"Đúng vậy."
Hả!?
Không phải!
Đào ca, cuộc họp nghiêm túc như vậy, ngươi đột nhiên nói một câu như thế làm chúng ta không kịp phản ứng!
"Trở thành tộc trưởng chỉ là một cửa ải mà chúng ta phải vượt qua trên con đường trưởng thành. Khi chúng ta trở thành cường giả, tộc trưởng đối với chúng ta mà nói cũng chỉ là vật trong tay. Cho dù chúng ta không muốn làm tộc trưởng, tất cả mọi người trong gia tộc cũng sẽ cho rằng chúng ta đã là tộc trưởng."
"Trở thành tộc trưởng không xung đột với phương hướng của chúng ta, chỉ là một phần của con đường mà thôi. Điều cần làm rõ chính là, khi chúng ta có đủ năng lực trở thành tộc trưởng, mục tiêu tiếp theo của chúng ta sẽ đặt ở đâu!"
"Bởi vì khi ngươi đạt đến trình độ đó, gia tộc thực ra sẽ trở thành gánh nặng của ngươi, sẽ cản trở con đường trở thành cường giả chân chính của ngươi. Quyền lực sẽ che mờ mắt ngươi, dục vọng cũng sẽ khiến ngươi lạc lối, ngươi càng có nhiều, tham niệm sẽ càng ngày càng nhiều!"
"Các ngươi có chịu nổi những cám dỗ này không?"
Ba người, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
"Vậy... không thể hưởng thụ một chút trước sao?"
"Có thể hưởng thụ!"
Chu Đào buông tay:
"Ta cũng không có cấm các ngươi hưởng thụ! Chính ta còn chưa được hưởng thụ, ta khẳng định cũng muốn hưởng thụ một chút! Ta chỉ hỏi các ngươi có thể chống lại được những cám dỗ này không, sau khi trải qua những điều này, các ngươi có còn giữ vững được phương hướng không!"
"Chúng ta nói những điều này bây giờ có phải hơi sớm không?"
Tôn Chiêu ngượng ngùng sờ mũi:
"Còn chưa tới bước đó! Ta cũng không biết khi nào mình có thể trở thành tộc trưởng."
Lý Nhất Minh ở bên cạnh chém đinh chặt sắt nói:
"Nhất định có thể thành, nhất định phải thành, phải tin tưởng vào năng lực của chính mình! Ngươi không tin mình thì cũng phải tin lão Tô!"
"Chúng ta ngay cả tộc trưởng còn làm không được, vậy thì còn tư cách gì nói đến việc trở thành cường giả?"
Phó Vân Hải nghi hoặc:
"Đào ca, nói nhiều như vậy, rốt cuộc phương hướng của chúng ta là gì? Ngươi cũng không có nói rõ cho chúng ta!"
Tôn Chiêu bị Phó Vân Hải làm cho cạn lời, vỗ vỗ lên quy tắc trên bàn rồi nói:
"Ngươi không phải vừa ký tên sao? Điều thứ năm này ngươi không nhìn rõ à?"
"À, cái này..."
Chu Đào bất đắc dĩ thở dài.
Làm đại sư huynh, thật mệt mỏi trong lòng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận