Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 262: Tin tức tốt

Trong lúc nhất thời, Tạ Vũ Hàm không phân biệt được phương hướng, mất một lúc lâu mới đỡ đau hơn.
"Gia gia, người..."
Tạ Vũ Hàm cảm thấy mình như bị trêu đùa, rất không vui. Nàng vừa hé miệng định bày tỏ sự bất mãn của mình, thì Chu Đào ở bên cạnh vội vàng nói:
"Tạ Vũ Hàm, còn không mau cảm ơn gia gia!"
"Uy lực chiêu này của ngươi không nhỏ, nếu không phải gia gia dùng cách xoay tròn để giảm bớt lực, thì ngươi chắc chắn bị trọng thương!"
Đại sư huynh đã lên tiếng, Tạ Vũ Hàm lập tức ngậm miệng, vội vàng cúi người chào cảm tạ:
"Cảm ơn gia gia."
Chu Đào hiểu rất rõ tính tình của lớp 5, dễ nói chuyện mà không suy nghĩ.
Người nói vô tình, người nghe hữu ý.
Nhất là khi đối mặt với người giữ cửa, thì càng phải cẩn trọng hơn trong lời nói.
Lưu lão đã có nhận biết đại khái về thực lực của Tạ Vũ Hàm.
Dưới lớp cương khí bao phủ, hạ thể có lực phòng ngự cực kỳ kinh người, hơn nữa đã lĩnh ngộ chiêu thức như ngút trời đỉnh, có thể coi là công thủ toàn diện.
Khác với võ kỹ thông thường, uy lực của ngút trời đỉnh quyết định bởi độ mạnh của nhục thể.
Nhục thể càng mạnh, uy lực chiêu thức này càng cao.
Với cường độ nhục thể hiện tại của Tạ Vũ Hàm, chỉ sợ dưới thất phẩm không có người có thể cứng rắn chịu được ngút trời đỉnh của nàng.
Điểm bất lợi duy nhất là thời gian tụ lực quá dài, rất dễ bị người khác đánh gãy.
Bất quá, theo như Chu Đào nói, Tô Dương đã chế định kế hoạch luyện khí chuyên môn cho Tạ Vũ Hàm, mà thời gian run rẩy của Tạ Vũ Hàm đã rút ngắn từ nửa phút xuống mức hiện tại, Lưu lão liền không nói nhiều.
Tương lai đều có thể.
"Ngược lại là đối thủ của ngươi, trong Lang Nha Bổng tình chân ý thiết."
Lưu lão liếc nhìn Lang Nha Bổng trong tay Tạ Vũ Hàm, gần như không rời người.
Tạ Vũ Hàm khi thích phóng ngút trời đỉnh đều sẽ đặt Lang Nha Bổng ở sau thân, sau lưng tựa hồ là có thiết bị tương tự như từ hút thiết, không cần Lang Nha Bổng thì có thể trực tiếp đem Lang Nha Bổng dán ở sau người, cần thì chỉ cần đập động cơ quan của Lang Nha Bổng là có thể giải trừ hình thức từ hút.
Còn phải cảm tạ nhị sư huynh Lý Nhất Minh đã hỗ trợ hết mình, chuyên môn làm theo yêu cầu từ hút khoa học kỹ thuật, có thể tùy thời đem Lang Nha Bổng dán ở sau người, mà lại dán đến vô cùng ổn định, cứng rắn tách ra đều rất khó, rất là thuận tiện.
"Gia gia, đây có thể là bằng hữu của ta!"
Tạ Vũ Hàm khẽ vươn tay nắm lấy đuôi Lang Nha Bổng, giải trừ hình thức từ hút liền vung lên phía trước, nhìn qua giống như gậy bóng chày, nhưng cuối cùng uốn éo, trong nháy mắt có vô số gai nhọn toát ra:
"Nó tên là mềm mại, từ nhỏ cùng lớn lên với ta!"
Chu Đào ở bên cạnh cười bổ sung:
"Người thứ mười một của lớp 5."
Lưu lão mỉm cười gật đầu:
"Phải tu hành cho tốt, Tiểu Thiết Cốt cùng Tiểu Chày Gỗ."
"Vâng!"
Lưu lão khoát tay:
"Đi thôi, lão phu muốn ngồi."
Chu Đào và Tạ Vũ Hàm vội vàng hành lễ cáo từ.
Đưa mắt nhìn hai người rời đi, Lưu lão không khỏi có chút động dung.
Khuê nữ của Tạ Vô Địch và Lục Phương Phỉ này, quả thật không tệ.
Vừa nhìn liền biết là con ruột của Lục Phương Phỉ, khoẻ mạnh kháu khỉnh.
"Cũng thật đáng tiếc cho Tạ Vô Địch."
"Thiên kiêu trẻ tuổi biết đánh nhau nhất của Đông Hải năm đó, bây giờ lại phải thủ sơn trông mười bốn năm."
Liên quan đến đoạn gút mắc của Tạ gia và Lục gia, khi đó huyên náo có thể nói là xôn xao dư luận.
Tạ Vô Địch và Lục Phương Phỉ, đôi vợ chồng trẻ này lại là thật lòng yêu nhau, cuối cùng tộc trưởng của hai đại gia tộc phải đích thân ra mặt mới khiến cho đôi vợ chồng trẻ này không thể không chia lìa.
Hai người vì bảo toàn đối phương, đều đã hứa hẹn với tộc trưởng của mình, vĩnh viễn không gặp lại.
Tạ Vô Địch bị phái đến hậu sơn của Tạ gia, thủ sơn ba mươi năm, không có tình huống đặc biệt không được rời núi.
Lục Phương Phỉ cũng như vậy, bất quá, đoạn thời gian trước, thừa dịp tộc trưởng Lục gia bế quan, không những trộm chạy ra ngoài mà còn xông vào tam trung, thậm chí còn xông vào Tạ gia, đả thương không ít người.
Lưu lão cũng bất đắc dĩ.
Lục Phương Phỉ này xá thực quá nóng nảy, muốn gặp khuê nữ thì có nhiều biện pháp khác, 'ám độ trần thương' là được, làm gì phải dùng phương thức này?
Bất quá đôi vợ chồng trẻ này thuần túy là võ si, không thể suy nghĩ theo lẽ thường.
Thậm chí, ngay cả việc yêu nhau cũng là do cùng nhau đi trấn áp Hung thú ở thủ quan, mỗi ngày không hợp nhau, đánh nhau rồi nảy sinh tình cảm, cùng chung chí hướng cuối cùng nhận định lẫn nhau.
Cũng khổ cho khuê nữ của mình, tuổi còn nhỏ đã phải gánh vác trọng trách nặng nề, ở Tạ gia chỉ sợ là chịu không ít khi dễ.
Có điều, lúc này xem ra, Tạ Vô Địch dạy dỗ không tệ.
Thực ra, Lưu lão liếc mắt đã nhận ra cây Lang Nha Bổng kia.
Khi ở thủ quan, một trận đại chiến xảy ra, Ngân Sát Thương của Tạ Vô Địch bị gãy mất, tiện tay quơ lấy Lang Nha Bổng cùng Hung thú tử đấu cứu Lục Phương Phỉ.
Ngược lại là không ngờ lại cho khuê nữ của mình dùng để phòng thân.
Bây giờ Tiểu Thiết Cốt này vào môn hạ của Tô Dương, ngày sau trưởng thành, có lẽ có thể chấm dứt đoạn ân oán này.
Lưu lão cười một tiếng:
"Đến lúc đó sẽ có chuyện hay để xem."
Hai ngày nay, ngoài việc lên lớp và tu hành, Tô Dương còn đang bận rộn soạn thảo tài liệu tham khảo cho kỳ thi viết của đội đặc vụ Côn Lôn.
Hôm qua, Tần Phàm đột nhiên gọi điện thoại thông báo cho Tô Dương một tin tốt.
Xét thấy Tô Dương có cống hiến nổi bật cho sự nghiệp bình an của Đông Hải, điểm trúng tuyển kỳ thi viết của đội đặc vụ được hạ xuống còn 70 điểm.
Chỉ cần Tô Dương có đề cử nhân tuyển thì đều có thể dựa theo số điểm này để trực tiếp tiến hành đặc cách.
Đúng là tin tốt.
Liệu tất cả mọi người trong lớp chúng ta cùng nhau đạt được 70 điểm không?
Tô Dương cảm thấy sự khác biệt giữa 80 điểm và 70 điểm đối với đám người lớp 5 không có gì khác biệt, dù sao đều khó có khả năng thi được số điểm này.
Nhất là khi Tô Dương lấy được tài liệu tham khảo cần thiết cho kỳ thi viết từ chỗ Tần Phàm thì càng thêm khẳng định điều này.
Đừng nói là 70 điểm, bảy điểm đối với bọn họ cũng là quá khó!
Bởi vì kỳ thi viết hoàn toàn không có trắc nghiệm, tất cả đều là tự luận!
Muốn đoán mò cũng không có cơ hội.
Mỗi một đề tự luận đại khái là thiết kế một hoàn cảnh đặc thù, không chỉ phải đối mặt với Hung thú, đồng thời còn phải bảo vệ quần chúng, vân vân, ngươi cần phải làm thế nào để bảo vệ tốt quần chúng đồng thời tiêu diệt Hung thú ở mức độ lớn nhất.
Trong này liên quan đến kiến thức cực kỳ phức tạp, phải dựa vào cơ sở thiết kế của đề mục để đưa ra mạch suy nghĩ giải đáp, còn phải hiểu rõ tập tính của Hung thú, dựa vào tập tính của Hung thú để ứng phó.
Tóm lại, Tô Dương làm cũng có chút đau đầu, muốn đạt điểm tối đa cũng không dễ dàng.
Càng đừng đề cập đến học sinh lớp 5.
Chắc chắn sau khi xem đề, đáp án của lớp 5 sẽ giống nhau.
Đáp: Đánh!
Chắc chắn trực tiếp không điểm.
Có thể nói, đây quả thật là một cơ hội hiếm có!
Kém mười điểm tương đương với có thể bỏ qua một câu hỏi tự luận!
Thực tập một năm liền có thể cử đi Hoa Hạ Côn Lôn đại học!
Chỉ đứng sau Võ Đạo Quốc Phòng đại học!
Quang tông diệu tổ a! Tiền đồ vô lượng a!
Cho nên hiện tại Tô Dương cần phải xem có thể soạn thảo tài liệu tham khảo đồng thời kết hợp với đề thi viết trước kia để chọn ra những câu hỏi trọng tâm hay không.
Thời gian đặc cách là vào cuối tháng sau, hắn còn gần hai tháng để ôn luyện trọng tâm.
Có thể tập trung giảng dạy kiến thức liên quan, thực sự không được thì để bọn họ học thuộc lòng.
Phàm là có thể đưa một người vào Hoa Hạ Côn Lôn đại học, Tô Dương đã cảm thấy tất cả vất vả đều đáng giá.
Lui một vạn bước mà nói, chỉ cần không thi không điểm Tô Dương đều cảm thấy có tiến bộ!
Ta chỉ cần không ôm ấp bất kỳ hy vọng nào thì sẽ không có thất vọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận