Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 400: Luyện Tập

Trước khi rời nhà đi xa, Tô Dương kỳ thật đã sớm nói rõ với bọn hắn về những mạo hiểm trong chuyến đi này.
Hoàn cảnh ở dã ngoại vô cùng phức tạp, ngoại trừ Hung thú là mối uy hiếp lớn nhất thì còn có các loại phần tử pháp luật cuồng loạn.
Tà giáo và Ma Giáo vẫn chỉ là một phần trong số những nguy hiểm đó, mà trên thực tế cũng rất khó đụng độ.
Thứ thực sự cần lo lắng chính là những tên tội phạm truy nã đang ẩn náu ngoài dã ngoại.
Thực lực cảnh giới của phần lớn bọn chúng sẽ không quá cao, phiền phức thực sự là trên tay những người này có rất nhiều trang bị lậu, có thể làm tăng sức chiến đấu một cách đáng kể, xương vỏ ngoài là một trong những trang bị thường thấy nhất.
Trong số đó, xương vỏ ngoài ngoại quốc chiếm đa số, hơn nữa còn có đủ loại phiên bản cải tiến, có loại chuyên tăng cường hỏa lực, có loại lại tăng tốc độ, tóm lại là đủ loại xương vỏ ngoài.
Bởi vì nhiều quốc gia ở ngoại quốc đã diệt vong, có những kẻ không sợ chết trốn ra nước ngoài làm lái buôn.
Những người này được gọi là thập hoang giả, chuyên môn vận chuyển một số trang bị cấm từ nước ngoài vào Hoa Hạ, sau khi qua tay cải tạo, gia công rồi bán với giá cao cho đám phần tử pháp luật cuồng loạn.
Loại án buôn lậu này cũng là đối tượng cần đội tuần tra Côn Luân trọng điểm đả kích.
Bất quá, những thứ này đối với lớp 5 mà nói căn bản không đáng ngại!
Ta là Võ Thần, ta còn sợ cái này sao?
Bọn chúng nếu dám đến, đến một người giết một người!
Hiện tại Giang Thừa Phong chính là có thái độ này, một đám dựa vào xương vỏ ngoài chẳng khác nào phế vật, ta còn sợ các ngươi ư! ?
Đầu gối của ta đây chính là mỗi ngày húc thép đặc luyện thành!
Cái gọi là xương vỏ ngoài trong mắt Giang Thừa Phong chẳng qua chỉ là một đống sắt vụn!
Những người khác thấy Giang Thừa Phong vậy mà lại dẫn đầu ra tay, kịp phản ứng, tất cả lập tức dốc toàn lực... quay đầu bỏ chạy!
Rõ ràng là gặp phải kẻ khó chơi!
"Thường tại bờ sông đi, nào có không ướt giày", kỳ thật luôn có lúc lật thuyền.
Cho nên đám người này đeo xương vỏ ngoài đều là loại xương vỏ ngoài tăng tốc độ, thấy tình huống không ổn lập tức nhanh chân chuồn lẹ!
Tốc độ di chuyển cực hạn thậm chí còn xấp xỉ Võ Tôn!
Giang Thừa Phong ngẩn ra một giây, phát hiện người đã chạy hết, tốc độ nhanh đến kinh người, muốn đuổi theo cũng không kịp.
Lúc này mới phát hiện phía sau xương vỏ ngoài lại có cả thiết bị đẩy dùng tên lửa cỡ nhỏ!
Hắn hiện tại vẫn còn chưa luyện được tiểu ngự khí thiên hành, có muốn đuổi cũng không đuổi kịp!
Nhưng đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên có tiếng nổ vang vọng.
Giang Thừa Phong ngẩng đầu, nhìn thấy một bóng người vèo một tiếng đã lướt qua trên đỉnh đầu mình.
"Đào ca! Là bọn cướp! Còn muốn bắt cóc ta!"
Giang Thừa Phong cũng không biết Chu Đào có nghe thấy hay không, dù sao chỉ thoáng chốc Chu Đào đã đuổi theo, trực tiếp vượt qua đám người đang chạy trốn phía dưới.
Những người đang chạy với tốc độ cao nghe được âm thanh trên không trung, từng người trợn to mắt, sắc mặt kịch biến.
"Ngọa Tào! ?"
Võ Tôn! ?
Nhưng quan sát kỹ tốc độ này, so với võ tôn hình như vẫn chậm hơn nhiều.
Mọi người nhất thời thở phào nhẹ nhõm, xương vỏ ngoài của bọn họ nếu vận hết công suất thì có thể trốn được sự truy sát của Võ Tôn.
Quả nhiên không sai, chẳng mấy chốc mọi người đã nới rộng khoảng cách với Chu Đào.
Chu Đào duy trì một đoạn thời gian ngự khí phi hành rồi cuối cùng vẫn chỉ có thể đáp xuống nghỉ ngơi.
"Quả nhiên vẫn không thể nào làm được như lão sư, không có bất kỳ thời gian chờ nào..."
"Mỗi lần chỉ có thể duy trì mười giây..."
Mọi người thấy đã bỏ rơi được Chu Đào, trong lòng rốt cục thở phào nhẹ nhõm, hiện tại chỉ lo chạy trốn, còn về kẻ cầm đầu, rõ ràng là đã bị thương nặng, giờ "đại nạn lâm đầu mỗi người bay", ai còn nhớ được những người khác!
Chạy trước rồi tính!
Chỉ là khi mọi người cho rằng đã thoát khỏi sự truy sát của lớp 5, bên tai đột nhiên vang lên động tĩnh kỳ dị.
Mọi người vô thức quay đầu nhìn lại, liền phát hiện nơi xa, một thân ảnh tạo nên cuồng phong cát bụi, một đường hướng về phía bọn hắn nhanh chóng áp sát.
Tốc độ này thậm chí còn nhanh hơn nhiều so với xương vỏ ngoài của bọn hắn!
Võ Tôn! ?
Chờ một chút, không đúng!
Nếu là Võ Tôn, hẳn là phải trực tiếp thi triển ngự khí phi hành!
Chạy nhanh dưới mặt đất, Võ Tôn cũng rất không có khả năng đuổi kịp bọn hắn!
Thế nhưng, tình huống thực tế là bụi cát càng ngày càng gần vị trí của bọn hắn, chờ bọn hắn vừa vượt qua một rừng cây, một bóng người đột nhiên xuất hiện.
"Đà... Con quay! ? ?"
"Cái quái gì vậy! ? ! ?"
Đám người nhìn thấy một con quay xoay tròn với tốc độ cao đang lao về phía bọn hắn, trong lúc nhất thời đều không thể tin vào mắt mình.
Chẳng lẽ lại là tà giáo! ?
Tổ chức trí giả rất thích làm mấy thứ kỳ quái này! ?
Kẻ ở sau cùng rất nhanh liền bị Lý Nhất Minh đuổi theo, trong khoảnh khắc va chạm, xương vỏ ngoài lập tức khởi động cơ chế phòng ngự tự động!
"Ngươi chống đỡ được bản con quay ư! ?"
Lý Nhất Minh cười dữ tợn, tại chỗ hất văng người này ra, vèo một tiếng lại tiếp tục di chuyển hình rắn, truy đuổi một người khác, đối phương cũng có mười mấy cái chân, vừa cứng vừa mạnh, năng lực phòng ngự của đám xương vỏ ngoài này vốn yếu, căn bản không phải đối thủ của Lý Nhất Minh!
Chẳng mất bao lâu, tất cả mọi người đều bị Lý Nhất Minh đánh ngã.
Hám Địa Thối uy lực vốn là lấy sự cương mãnh làm chủ, cộng thêm thực lực cảnh giới hiện tại của Lý Nhất Minh đã tấn thăng đến cảnh giới thất phẩm đỉnh phong, một cước có khi bảy tám chục lần đá, chiêu nào chiêu nấy uy lực kinh hồn, căn bản không có mấy người chịu nổi.
Không phải tại chỗ trọng thương hôn mê thì cũng hấp hối.
Lý Nhất Minh đột nhiên hiện ra thân hình, ôm tay nhếch miệng.
"Quá yếu!"
"đánh lên một điểm lực cũng không có!"
"Chắc chắn là ỷ lại xương vỏ ngoài nên không tu hành."
Dù sao trước kia Lý Nhất Minh cũng rất thích xương vỏ ngoài, nhưng đó là chuyện trước kia, bây giờ hắn căn bản không cần dựa vào ngoại vật.
Không lâu sau, đám người này bị các thành viên lớp 5 thu dọn mang về.
"Lão Tô, đụng phải một đám kẻ cướp."
"Quá yếu."
"Xử trí thế nào?"
Tô Dương liếc nhìn qua, phần lớn mọi người đã trọng thương hôn mê, trên người, trên mặt đầy vết máu ứ đọng cùng dấu chân, rõ ràng là trúng Đà Loa Toàn Phong Thối của Lý Nhất Minh, còn có mấy kẻ ý thức vẫn còn, nhưng tình huống cũng rất tệ.
Chu Đào trầm giọng nói:
"Lão sư, trực tiếp giết đi? Nếu ngài không muốn thấy máu, để ta ra tay là được."
Mấy tên kẻ cướp còn tỉnh táo nghe thấy âm thanh của Chu Đào nhất thời hoảng sợ đến sắc mặt càng thêm trắng bệch.
Cái này... mẹ nó là lời một thiếu niên có thể nói ra sao! ?
"Không được, Đào ca, giết người quá huyết tinh."
Giang Thừa Phong bên cạnh vội nói:
"Ta thấy chi bằng trực tiếp chôn sống đi!"
Lý Nhất Minh lắc đầu:
"Chôn sống quá tàn nhẫn, ta thấy cứ để lộ cái đầu, đến lúc đó để Hung thú ăn bọn hắn là xong! Chúng ta cố gắng đừng dính máu."
Không đúng!
Rốt cuộc các ngươi là kẻ cướp hay là bọn ta là kẻ cướp hả! ?
"Được rồi."
Tô Dương lúc này mới lên tiếng cắt ngang cuộc bàn luận của lớp 5, liếc qua đám kẻ cướp mặc xương vỏ ngoài này, suy nghĩ rồi vẫn đi tới trước mặt một người trong đó, nói:
"Các ngươi hẳn là có doanh địa hay gì đó chứ? Dù sao cũng phải có nơi tiếp tế, hoặc là chợ đen? Có tình báo hay không?"
Đối phương không lên tiếng.
Tô Dương nhướng mày, quay đầu nhìn về phía Hà Vi Vi:
"Vi Vi, ngươi biểu diễn cho hắn xem một chút."
"Lão Tô, biểu diễn cái gì?"
"Đánh xuyên qua tảng đá kia!"
"À, được!"
Hà Vi Vi không hỏi tại sao, quay đầu liền chạy tới trước tảng đá mà Tô Dương chỉ, vận khí xách tay lên, một giây sau vô số luồng khí sắc bén trực tiếp đánh tảng đá thành tổ ong vò vẽ.
"Ngươi có muốn nói hay không thì ta sẽ để cho nàng luyện tập thử."
Bạn cần đăng nhập để bình luận