Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 439: Hắn dám ứng sao?

Hải Mạnh gia.
Ngay tại khi đám trưởng lão Mạnh gia đang thương thảo về việc Chu Đào tới cầu thân, đột nhiên đã nhận ra một luồng khí tức cường đại đang cấp tốc tiếp cận Mạnh gia!
"Đây là... Chu Liệt!?"
Một đám trưởng lão nhất thời nhìn nhau, hoàn hồn rồi vội vàng rời khỏi tông tộc từ đường, chỉ trong chớp mắt liền thấy một thiếu niên xuất hiện, ôm quyền hành lễ:
"Chư vị trưởng lão, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!"
Tam trưởng lão đứng trước nhất, vội nói:
"Chu Liệt huynh, sao ngươi đích thân đến đây!?"
Các trưởng lão Mạnh gia chỉ cảm thấy Chu gia hẳn là sẽ phái người tới thuyết phục Chu Đào từ bỏ ý định đánh lôi cầu hôn, chỉ là không ngờ lại chính là bậc cha chú trong Chu gia tộc tự mình đến!
"Còn không phải là vì chuyện cầu thân của tôn nhi ta sao!"
Lời vừa dứt, đã thấy một vị thanh niên lặng yên hiện thân, chư vị trưởng lão vội vàng chắp tay hành lễ, không dám thất lễ, thế nhưng thanh niên kia chỉ xua tay rồi nghi hoặc nhìn về phía Chu Liệt:
"Chu Liệt huynh đệ, sao ngươi đột nhiên tới đây? Có chuyện gì xảy ra sao?"
Đây là Võ Vương của Mạnh gia, nhị trưởng lão Mạnh Hạo, đã nhận ra có luồng khí tức Võ Vương quen thuộc đang tiếp cận Mạnh gia, tất nhiên là phải lập tức hiện thân, tạm thời vẫn chưa hiểu rõ chuyện cầu thân.
Tam trưởng lão vội vàng ngự khí truyền âm, đem chuyện đã xảy ra nói cho Mạnh Hạo, Mạnh Hạo nghe xong, trên mặt không khỏi có chút dở khóc dở cười:
"Chu Liệt huynh đệ, Chu Đào này tuổi còn nhỏ, bây giờ cầu thân quả thật có chút không hợp thời."
Mạnh Hạo đã từng nghe về Chu Đào, không, chính xác mà nói, hắn thật ra càng hứng thú với Đông Hải Tô Dương hơn.
Kiềm chế Vương cấp Hung thú một ngày một đêm, Hóa Kình Võ Tôn!
Lại nghe nói Tô Dương này có quan hệ không nhỏ với học sinh của hắn và vị kia ở Tam Trung.
Chỉ là, Mạnh Hạo thực sự cảm thấy không thích hợp với chuyện cầu thân này.
Bỏ qua những lời lẽ nhàm chán như môn đăng hộ đối, bây giờ cho dù là Mạnh Tường Vi hay Chu Đào đều còn nhỏ tuổi, võ đạo chi lộ mới vừa mới bắt đầu, vào lúc này mà liên quan đến nhi nữ quả thật sẽ khiến tâm trí rối loạn, chậm trễ việc tu hành.
"Chu Liệt huynh đệ tự mình tới đây, thế nhưng là để thuyết phục Chu Đào suy nghĩ cẩn thận?"
Chu Liệt lại lắc đầu:
"Chuyện này... ta không làm chủ được."
Mạnh Hạo và đám trưởng lão Mạnh gia đều khẽ giật mình.
Không phải, đường đường tộc trưởng Chu gia ngươi còn không làm chủ được sao!? Còn không quản được chuyện của tiểu bối nhà mình à?
Bất quá, mọi người lập tức hoàn hồn lại.
"Thế nhưng là... vị kia?"
Chu Liệt hắng giọng một cái:
"Ta thay Trường Phong huynh truyền lời."
"Chu Đào chính là đại đệ tử của lão phu, lão phu tuy đã về hưu, nhưng thân phận vẫn còn chút ít, đại đệ tử này của ta có thể xứng với thiên kiêu của Mạnh gia hắn không?"
Mạnh Hạo và một đám trưởng lão Mạnh gia nhất thời rơi vào im lặng, trong lòng dâng trào sóng to gió lớn.
Chưa bao giờ nghĩ tới vị kia vậy mà thật sự lấy thân phận ra để làm bệ đỡ cho Chu Đào.
"Nguyên văn là như vậy!"
Chu Liệt vội nói:
"Lời ta đã truyền xong, mà ta là trưởng bối trong tộc của Chu Đào, hắn muốn cầu thân, gia gia như ta tự nhiên cũng phải giúp đỡ một phen, tối nay... sính lễ sẽ được đưa đến."
Mạnh Hạo thần sắc nghiêm lại, kéo Chu Liệt sang một bên, trầm giọng nói:
"Chu Liệt huynh đệ, vấn đề bây giờ là, tính tình Tường Vi ngươi cũng hiểu rõ mà! Há lại chúng ta nói mà nàng nguyện ý nghe? Nếu nàng không tiếp cái lôi cầu hôn này, chúng ta cũng không có cách nào khác!"
Thân phận Lưu Trường Phong đưa ra, hai nhà đều không còn gì để nói.
Mạnh gia coi như tam vương, cũng không dám bác thể diện của Lưu Trường Phong.
Nhưng đau đầu nhất bây giờ là tin tức vẫn còn đang bị đè ép, căn bản còn chưa liên hệ với Mạnh Tường Vi.
Hơn nữa, tính tình Mạnh Tường Vi có chút hỏng bét, lại tu luyện Đoạn Tình đạo!
Nếu thật sự mở lôi cầu hôn, Chu Đào kia không chết thì cũng phải tàn phế!
Cái gọi là Đoạn Tình đạo và Vô Tình đạo không phải cùng một khái niệm.
Vô Tình đạo nói đơn giản cũng là sẽ không nảy sinh quá nhiều sự lưu luyến đối với những người và sự vật khác, tránh trở thành gông xiềng trói buộc tu hành võ đạo của bản thân.
Đoạn Tình đạo lại vô cùng cực đoan, sợ nảy sinh tình cảm cho nên muốn phá hủy những người hoặc sự việc có thể nảy sinh tình cảm, có thể nói là trực tiếp giải quyết tận gốc vấn đề!
Chu Đào sao lại muốn đi tìm một người tu Đoạn Tình đạo để cầu thân chứ!?
Đây không phải tự mình chuốc lấy khổ đau sao?
Chu Liệt cũng đau đầu, nhỏ giọng đáp:
"Ta đương nhiên biết Tường Vi có tính tình ra sao, Mạnh Hạo huynh, ta không gạt ngươi, cuộc hôn sự này ta cũng không đồng ý, nhưng Chu Đào tiểu tử này một khi đã quyết định chuyện gì thì sẽ không thay đổi."
"Hắn đã dám đến cầu thân, vậy thì phần lớn là sẽ không đổi ý."
"Tường Vi đã là cảnh giới Võ Tôn, hắn Thất phẩm Đỉnh phong mà muốn mở lôi cầu hôn, ngươi nghĩ xem?"
Chu Liệt cười khổ một tiếng:
"Ta nào biết hắn nghĩ như thế nào, tóm lại, vấn đề này các ngươi tự mình thương lượng đi! Ta còn phải đi truyền lời cho Chu Đào."
Dù sao đi nữa, Chu Liệt trong lòng cực kì không vui với cuộc hôn sự này, nhưng sự việc đã đến nước này, muốn thuyết phục Chu Đào là không thể nào.
Tiểu tử này từ nhỏ đã bướng bỉnh, một khi đã nhận định chuyện gì thì mười con trâu cũng không kéo lại được.
Siêu cấp bướng bỉnh!
Lần này ngay cả Bàn Long lệnh cũng đem ra, vậy thì càng quyết tâm muốn cầu thân.
Một vị trưởng lão Mạnh gia vội vàng dẫn đường cho Chu Liệt đi tìm Chu Đào, Mạnh Hạo và đám trưởng lão tất nhiên là đau đầu vạn phần, cuối cùng vẫn là Mạnh Hạo tự mình đi một chuyến.
Hậu sơn Mạnh gia.
Một thiếu nữ đang tu luyện Cửu Tung Vân Long Thủ, từng chiêu từng thức, hình rồng quấn quanh, uy năng vô cùng.
Oanh!
Một chưởng dò ra hóa thành trảo hình, đột nhiên chộp lấy, mặt đất trong nháy mắt nứt toác ra mấy đạo khe rãnh thật sâu, một chưởng khác tiếp tục đánh ra, ngón cái và ngón trỏ chập lại, mơ hồ phảng phất như có hình rồng cắn xé, khí thế rộng rãi, nhưng lại... lộ ra vài phần khí tức bạo lệ.
Một lát sau, thiếu nữ chậm rãi thu tay, vận khí quy về đan điền, gương mặt vừa nãy còn tàn khốc, vậy mà lại như thay đổi sắc mặt, trở nên nhu thuận:
"Trưởng lão gia gia, sao người không bế quan?"
Mạnh Hạo hiện thân, muốn nói lại thôi.
Thiếu nữ càng thêm nghi hoặc:
"Trưởng lão gia gia, thế nào?"
"Có người đến Mạnh gia cầu thân, đối tượng chính là con!"
Thiếu nữ khẽ giật mình, hoàn hồn lại thì hơi kinh ngạc:
"Kẻ nào?"
"Đông Hải Chu gia... Chu Đào."
Vừa nghe thấy cái tên này, thiếu nữ nheo mắt, toàn thân lệ khí:
"Tên phế vật kia!?"
"Con nói chuyện chớ có như vậy."
Mạnh Hạo hắng giọng, nghiêm mặt nói:
"Chu Đào bây giờ thân phận chính là đệ tử của một nhân vật lớn mà Mạnh gia không thể trêu chọc nổi, thân phận không thể so sánh bình thường, thực lực cũng đã đạt đến Thất phẩm Đỉnh phong cảnh."
Thiếu nữ "a" một tiếng, đầy khinh thường:
"Phế vật dù có biến đổi thế nào, thì cũng chỉ là phế vật mà thôi, tìm ta cầu thân!? Thật nực cười!"
"Hắn bất quá chỉ là tới tìm ta báo thù mà thôi."
"Không phải báo thù, là hôn lôi."
Mạnh Tường Vi không giận mà còn cười:
"Hắn dám cùng ta mở hôn lôi!?"
"Bàn Long lệnh đều mang tới."
Mạnh Hạo lấy Bàn Long lệnh trong tay ra:
"Con... dự định làm gì?"
"Không biết trời cao đất rộng!"
Mạnh Tường Vi thu lại Bàn Long lệnh, khinh thường nói:
"Ta có thể tiếp, nhưng có một điều kiện!"
"Điều kiện gì?"
"Sinh tử bất luận!"
Mạnh Tường Vi cười lạnh một tiếng:
"Trưởng lão gia gia, hắn dám ứng không?"
"Con đừng có hồ nháo!"
Mạnh Hạo đau đầu nói:
"Tính tình này của con..."
Mạnh Tường Vi ném Bàn Long lệnh vào tay Mạnh Hạo:
"Nếu hắn không dám tiếp, bảo hắn cút về Đông Hải làm phế vật của hắn đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận