Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 399: Bế vòng

Trời trong, gió nhẹ.
Ở một thác nước nơi dã ngoại.
"Hỗn Nguyên Nhất Khí, Thâm Thủy Tạc Đạn!"
Phó Vân Hải hô lớn một tiếng, hai tay trần trụi theo thác nước thả người nhảy lên, bủm bủm bủm ba tiếng, trực tiếp đập vào mặt nước.
Soạt!
Bọt nước bắn tung tóe, dội lên người Tôn Chiêu đang nằm sấp ngay bờ nước.
Tôn Chiêu lấy tay lau đầu.
"Không điểm!"
Phó Vân Hải vừa ngoi đầu lên khỏi mặt nước nhất thời không hiểu:
"Tam ca, cái này không phải nhảy rất tốt sao?"
"Mau tránh ra!"
Tôn Chiêu ngẩng đầu, thoáng nhìn thấy Tạ Vũ Hàm mặc Nano võ đấu phục đã từ trên thác nước đâm đầu xuống, vội vàng thúc giục Phó Vân Hải né tránh.
"Hỗn Nguyên Nhất Khí, Trùng Thiên Đỉnh!"
Tạ Vũ Hàm cười ha ha một tiếng, một đầu đột nhiên đâm vào trong nước.
Thoáng chốc, khí lưu bạo động, sóng nước cuồn cuộn, bốp một tiếng, đánh vào mặt Phó Vân Hải.
Đợi mặt nước tĩnh lặng lại, đã thấy Tạ Vũ Hàm hai chân ở trên mặt nước đạp loạn xạ.
"Vớt người a!"
"Đầu nàng cắm vào trong tảng đá rồi!"
Phó Vân Hải vội vàng chạy tới, đem Tạ Vũ Hàm mò ra.
"Khụ khụ khụ... Ta còn tưởng ta sắp chết đuối..."
"Ngươi có phải đồ ngốc không?"
Phó Vân Hải trừng mắt:
"Nhảy cầu ngươi dùng Trùng Thiên Đỉnh!?"
"Nước này thật ngọt... Chơi vui, chơi vui!"
Trên thác nước, chỉ thấy Lý Nhất Minh đã thò đầu ra, quát:
"Tránh ra, tránh ra, cho các ngươi xem một chút cái gì gọi là con quay nhảy cầu!"
Phó Vân Hải kéo Tạ Vũ Hàm qua một bên, chỉ thấy Lý Nhất Minh thả người nhảy lên, giữa không trung hóa thành con quay cao tốc, rơi vào trong nước, trong nháy mắt đem toàn bộ nước trong ao bắn tung tóe lên, trực tiếp dội ướt cả người Tô Dương đang ngồi điều tức cách đó không xa.
Tô Dương nhíu mày, mở mắt ra.
"Ai làm?"
Lý Nhất Minh lập tức chỉ Phó Vân Hải, Phó Vân Hải chỉ Tôn Chiêu, Tôn Chiêu chỉ Tạ Vũ Hàm, Tạ Vũ Hàm vẻ mặt chấn kinh.
Oa! Thật là!
Phát điên à!
Cái này mụ nội nó là đồng môn có thể làm ra chuyện này!?
Tô Dương lại không nói nhiều, quay đầu đổi sang vị trí xa hơn để ngồi điều tức.
Thiếu niên tính tình, ham chơi là bình thường.
Thấy Tô Dương đi xa, Tạ Vũ Hàm càng trợn to mắt nhìn ba người Phó Vân Hải.
"Đây là người làm ra chuyện này?"
"Nhìn lời ngươi nói kìa, ngươi nhìn ba chúng ta có điểm nào giống người?"
"Tiểu ngũ, ngươi phản ứng chậm, ngươi chỉ nhị ca đi!"
"Như vậy thì đã đạt thành bế vòng, lão Tô cũng không biết là ai làm!"
"Là như vậy sao?"
"Chắc thế!"
Tạ Vũ Hàm không hiểu gì, chỉ thấy rất lợi hại, bất quá lúc này cũng lười tính toán, tiếp tục chơi nước, quên cả trời đất.
Những người khác của lớp 5 thì đang ở phụ cận thác nước tìm kiếm tung tích Hung thú, phụ trách thu hoạch đồ ăn.
Vốn là cũng muốn chơi nước, kết quả đều oẳn tù tì thua, đành phải phụ trách giải quyết vấn đề thức ăn.
Tô Dương hiện tại có thể không tham gia vào chuyện gì thì sẽ không tham gia, tận lực để mọi chuyện cho lớp 5 tự mình xử lý.
Trong vòng phạm vi 1 ki lô mét, hắn đều đã cảm giác qua một lần, Tôn Chiêu cũng cảm giác qua một lần.
Không có Vương cấp Hung thú, vấn đề không lớn.
Hiện tại cảnh giới thực lực của lớp 5 đều đã đạt tới thất phẩm đỉnh phong, cho điểm đều nhất trí, chỉ có thể nói là thực lực tổng thể đều có sự tăng lên tương đối lớn, nhưng tình huống thực tế là giữa thực lực của mỗi người vẫn tồn tại chênh lệch rất lớn.
Chu Đào vẫn như cũ là người mạnh nhất lớp 5 trước mắt, độc nhất vô nhị, cũng là người duy nhất trước mắt có thể uy hiếp được Võ Tôn.
Trong nhận thức của mọi người, hóa kình là có thể vượt cấp khiêu chiến, nhưng Tô Dương trong nội tâm vô cùng rõ ràng, chấn khí cũng có thực lực vượt cấp khiêu chiến, chỉ cần Chu Đào có cơ hội ra tay liền có thể trọng thương Võ Tôn.
Tô Dương cảm thấy đây mới là tuyển thủ nghiêm chỉnh bật hack hệ thống.
Tiếp theo là Lý Nhất Minh cùng Tôn Chiêu, thuộc về nhóm thứ hai.
Những người còn lại, tám lạng nửa cân.
Trong này đáng nhắc tới là, trong hơn một tháng qua, hàm kim lượng của cái thiên tài Lý Nhất Minh này thật sự quá cao!
Tô Dương đích thật là đã nhận thức được phương thức dạy học của hắn thật ra không quá thích hợp với những người khác của lớp 5.
Chính xác mà nói là chiêu thức hắn dạy... Quá mức bình thường, mà những chiêu thức này, lớp 5 cho dù có thể thi triển ra, kỳ thật uy lực cũng chỉ có vậy.
Nhưng Lý Nhất Minh thì không giống.
Hắn cung cấp chiêu thức cho lớp 5, tuy rằng khiến người ta càng ngày càng trừu tượng, nhưng uy lực thực chiến là thật sự mạnh nha!
Cho nên hiện tại Tô Dương không tự mình dạy các loại chiêu thức cho lớp 5 nữa, muốn khai phát chiêu thức mà nói nhất định phải đi tìm nhị ca.
Đại khái là bởi vì tư duy hình thức của Lý Nhất Minh vốn đã vô cùng trừu tượng, cho nên luôn có thể nắm bắt được điểm mấu chốt của lớp 5.
Cùng tần số cộng hưởng!
Dù sao một người có thể tưởng tượng chính mình thành con quay, tuy nhiên cảm thấy tư duy hình thức cũng không thể bình thường.
Tô Dương dù sao cũng không tưởng tượng nổi.
Đúng lúc này, trong phạm vi cảm giác của Tô Dương đột nhiên tràn vào khí tức của những người khác.
Một đám thất phẩm võ giả, hơn nữa số lượng nhiều đến tầm mười người.
Dưới hoàn cảnh dã ngoại này, xuất hiện thất phẩm võ giả kết bạn thành đàn, hoặc là Hung thú thợ săn, hoặc là cũng là pháp ngoại cuồng đồ, bình quân đầu người là tội phạm truy nã.
Đám người này đang nhanh chóng hướng đến vị trí Giang Thừa Phong gần nhất, đại bộ phận đều là thất phẩm trung giai, một người cao giai.
Nhưng tốc độ di chuyển của đám khí tức này rất gần... Võ Tôn cấp bậc!
Mà Giang Thừa Phong bên này, đang kiểm kê số lượng Hung thú mình xử lý, đột nhiên nghe thấy động tĩnh từ nơi xa truyền đến, quay đầu nhìn lại liền phát hiện một đám người đã nhanh chóng lao về phía mình, tốc độ nhanh đến không hợp thói thường!
Chờ Giang Thừa Phong lấy lại tinh thần mới phát hiện mình đã bị bao vây, mà những người này đều đeo một thứ gì đó tồn tại tương tự như xương vỏ ngoài.
"Sao lại là một đứa trẻ?"
Kẻ cầm đầu nhìn kỹ mới phát hiện Giang Thừa Phong tuổi chừng mười lăm mười sáu, trên mặt lộ ra vẻ ngây ngô và non nớt, nhất thời cau mày:
"Ngươi mới bao nhiêu tuổi mà đã tu luyện đến trình độ này? Khí thế so với ta còn mạnh hơn?"
"Đại tộc tử đệ?"
"Bắt lại, hỏi rõ ràng là đại tộc nào, vơ vét một mớ tiền."
Giang Thừa Phong lúc này mới hoàn hồn:
"Các ngươi... Muốn bắt cóc ta?"
Một đám người thấy Giang Thừa Phong không hề sợ hãi, ngược lại còn có chút hưng phấn, trong lòng không khỏi nghi hoặc.
Ba!
Khi Giang Thừa Phong vừa dứt lời, một cục đá xẹt qua gương mặt Giang Thừa Phong, sượt qua, càng trực tiếp kích thích một mảnh bụi đất ở phía xa, cát bụi đầy trời.
"Nói nhảm nhiều, cục đá tiếp theo sẽ trực tiếp đánh xuyên qua não ngươi..."
Cục đá trong tay người cầm đầu còn chưa kịp rơi xuống, chỉ thấy Giang Thừa Phong đã biến mất ngay tại chỗ.
Sau một khắc, xương vỏ ngoài của người cầm đầu tự động phòng ngự, hướng về bụng giao nhau ngăn cản, thế mà bụng truyền đến một cỗ lực lượng phá hủy, cơn đau kịch liệt ập tới!
Hỗn Nguyên Nhất Khí, Tốc Độ Âm Thanh Tất Kích!
Oanh!
Âm bạo mãnh liệt rung động bên tai mọi người, khí lãng ập vào mặt.
Trong tầm mắt đã nhìn thấy Giang Thừa Phong giết tới trước mặt lão đại, nghiêng người lên gối, trực tiếp đem người cầm đầu đánh bay lên, phun ra máu tươi, ý thức bỗng nhiên mất đi.
Phanh phanh phanh!
Thân hình đối phương trong nháy mắt bắn vào trong rừng núi xa xa, trong lúc nhất thời không biết đụng gãy bao nhiêu cây cối.
"Đặc hoá thép làm xương vỏ ngoài?"
"Có cứng rắn bằng đầu gối của ta không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận