Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 481: Thể diện

Hà Vi Vi không phải là người có lòng độ lượng lớn lao gì.
Tể tướng bụng có thể chứa thuyền?
Xin lỗi, ta không phải tể tướng!
Ta là đệ nhất mỹ thiếu nữ sát thủ của thế giới!
Có thù báo thù, có oán báo oán!
Vậy trước kia những kẻ khi dễ ta, giờ ta đều có thể tính sổ với tất cả bọn chúng!
Hiện tại nói xin lỗi thì nhiều lắm là cũng chỉ bị đánh nhẹ một chút, không đến mức ra tay độc ác mà thôi.
Mà lại... Hiện tại vậy còn gọi là đánh nhau à?
Ta hiện tại là Võ Tôn, cái kia phải gọi là chỉ điểm các ngươi!
Lúc chỉ điểm mà thương gân động cốt thì quá bình thường!
Yên tâm, các trưởng lão không hạ thủ được, ta hạ thủ được!
Ta đã thương lượng với tộc trưởng, sáng mai ta sẽ tới thay thế các trưởng lão, một tuần một lần đảm nhiệm nhiệm vụ chỉ điểm ở hậu sơn, các ngươi cứ chờ xem ta thu thập các ngươi thế nào!
Tộc trưởng Hà gia vừa nhìn tư thế kia của Hà Vi Vi liền biết lần này có một số đệ tử Hà gia phải gặp tai ương.
Bất quá tộc trưởng cũng không khuyên giải... Cũng không dám khuyên.
Hài tử này hiện tại chỗ dựa sau lưng quá cứng.
Hắn coi như không sợ Lưu lão, cũng phải sợ Tô Dương.
Lúc Tô Dương tay cầm thước đánh cho mười hai cán bộ tà giáo gào khóc thảm thiết, hắn cũng có mặt ở hiện trường trợ giúp, nhìn đến mà tê cả da đầu.
Những sinh hóa nhân cải tạo của tà giáo kia đều đau đến không cách nào hoàn thủ, chạy trối chết, đám Võ Vương nhân tộc bọn hắn mà chịu một chút, đoán chừng... Kêu cha gọi mẹ.
Cho nên dặn các trưởng lão khác đến thời điểm để ý một chút, đừng để Hà Vi Vi ra tay quá ác.
Chỉ cần người không chết không tàn, thì cứ mặc Hà Vi Vi làm gì thì làm.
Thế nhưng những đệ tử Hà gia từng có mâu thuẫn với Hà Vi Vi sau khi biết tin tức này, lòng cũng chìm đến đáy cốc.
Hà Vi Vi kia sẽ không đem bọn hắn giày vò đến chết chứ! ?
Chủ yếu là có tiền lệ Tôn Chiêu làm trọng thương 200 đệ tử đồng tộc, mà khi đó Tôn Chiêu cũng mới chỉ là thất phẩm!
Hiện tại Hà Vi Vi có thể đã là Võ Tôn, dựa theo đức hạnh của lớp 5, chẳng phải là tất cả đệ tử Hà gia đều phải chịu một trận đòn, sau đó thống nhất nằm viện nửa năm sao! ?
Phải mau chóng nghĩ cách mới được!
Tìm trưởng lão xin giúp đỡ đã không có ý nghĩa, bây giờ địa vị của Hà Vi Vi ở Hà gia đã là người kế nhiệm tộc trưởng tương lai, sau lưng lại có người giữ cửa của tam trung chống lưng, các trưởng lão hoàn toàn mắt nhắm mắt mở.
Ngay cả những thiên kiêu gia tộc ban đầu của Hà gia cũng luống cuống!
Không để ý liền bị Hà Vi Vi vượt mặt, đáng sợ nhất là lớp 5, những người xuất hiện sau lại càng bá đạo hơn những người trước!
Lý Nhất Minh kia thậm chí dám ngay trước mặt người giữ cửa mà làm loạn, phá hủy dải cây xanh của nhị trung, mà lại bởi vì có người giữ cửa của tam trung chống lưng, người giữ cửa của nhị trung cũng không dám lên tiếng.
Càn rỡ đến cực điểm!
Ai chẳng biết lớp 5 đều có chung một đức hạnh?
Những người có quan hệ tốt với Hà Vi Vi trong gia tộc, sau khi cẩn thận nghe ngóng, mới biết được Hà Vi Vi thích danh xưng "thế giới đệ nhất mỹ thiếu nữ sát thủ". Kết quả là trong mấy ngày Hà Vi Vi trở lại trường học, xưởng đồ chơi nào đó ở Đông Hải, máy móc đều làm việc đến bốc khói, nhận được một số lượng lớn đơn đặt hàng từ Hà gia, tăng ca làm việc để đẩy nhanh tốc độ chế tác mô hình đồ chơi.
Lão bản xưởng đồ chơi vẫn rất buồn bực, không hiểu tại sao đám đệ tử trẻ tuổi Hà gia lại chuộng mô hình này đến vậy?
Dù sao chờ đến lúc Hà Vi Vi đem tất cả búp bê mô hình trong rương ra, mới phát hiện trong phòng căn bản nhét không nổi, phụ thân Hà Viên còn cẩn thận chuẩn bị thêm một cuốn sổ nhỏ ký tên, ghi lại lời nhắn.
Kết quả Hà Vi Vi xem xét tên trên cuốn sổ nhỏ cũng có chút buồn bực, bởi vì khá nhiều người căn bản chưa từng gặp mặt, căn bản không hề có thù oán, ấy vậy mà cũng gửi tới mô hình.
May mà phụ thân Hà Viên khá cẩn thận, trên tấm thẻ nhỏ chia làm hai loại: một bên là xin lỗi, một bên là chúc mừng, dù sao cơ bản tất cả đệ tử Hà gia đều gửi.
Hà Vi Vi xem xét thấy mọi người nhận sai với thái độ thành khẩn như thế, được thôi, ai bảo mình là nữ Võ Thần tương lai?
Vốn dĩ ta định đánh gãy xương từng người các ngươi, bất quá quà tặng này xác thực hợp ý ta, vậy ta sẽ không đánh các ngươi nữa!
Nhưng là, tính toán sổ sách thì vẫn phải làm.
Sáng hôm sau trời vừa sáng, đám đệ tử trẻ tuổi Hà gia đã tụ tập ở hậu sơn, bao gồm ba vị thiên kiêu Hà gia cũng có mặt, xếp hàng ngay ngắn chờ đợi buổi tập huấn hậu sơn một tuần một lần, chỉ là từng người một trong lòng thấp thỏm bất an.
Trời mới tờ mờ sáng, hai vị trưởng lão đã đứng ở bên cạnh chờ.
Không lâu sau, Hà Vi Vi mặc trên người Bát Quái Bào - vinh dự cao nhất của thế hệ trẻ Hà gia đã xuất hiện. Nàng ngẩng đầu, bước nhanh về phía trước, chắp tay sau lưng đi tới trước mặt đám đệ tử trẻ tuổi, không ngừng quét mắt mọi người, sau đó hất nhẹ ống tay áo.
"Y phục này mặc rất vừa người, chế tác cũng không tệ, ống tay áo vừa vặn."
Hà Vi Vi quét mắt một vòng rồi nói:
"Ừm, xem ra tinh thần cũng không tệ lắm, như vậy mới giống đệ tử Hà gia ta."
Đám đệ tử Hà gia không ai dám nói gì, mà ba vị thiên kiêu kia tuy trong lòng hơi không thoải mái, nhưng cũng chỉ có thể chịu đựng.
Dù sao hiện tại là... Thật sự đánh không lại.
"Có điều, thể cốt vẫn còn yếu một chút, xem ra vẫn còn thiếu rèn luyện."
Hà Vi Vi giả vờ giả vịt, vẻ mặt đau lòng nhức óc:
"Các ngươi như vậy sau này làm sao trở thành rường cột của Hà gia ta?"
"Hôm nay ta sẽ chia sẻ một chút kinh nghiệm đặc huấn cho các ngươi!"
Hà Vi Vi vẫy tay về phía một chiếc xe buýt đã sớm lái tới từ xa, sau đó chiếc xe tải này chạy nhanh đến gần, đổ nghiêng, một lượng lớn lốp xe cỡ lớn bị vứt bỏ, từng cái rơi xuống đất, phát ra âm thanh cực kỳ trầm đục.
Đám đệ tử Hà gia trông thấy cảnh này, không hiểu rõ cho lắm, thế nhưng Hà Khôn, người ở tam trung, vừa nhìn thấy những chiếc lốp xe quen thuộc này, nhất thời trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành.
Hắn ở trường đã từng trải qua tiết học của Trần Minh!
Khá lắm, Hà Vi Vi lại đem nguyên bộ quy tắc này áp dụng vào gia tộc!
Quả thật đúng là không sai, Hà Vi Vi lập tức tuyên bố quy tắc đặc huấn.
Giống hệt quy tắc của Trần Minh, không thể dùng khí, nhất định phải dốc toàn lực.
"Nếu ai dám lười biếng..."
Hà Vi Vi tiện tay chỉ một cái, chỉ nghe thấy "phù" một tiếng, tảng đá lớn bên cạnh trực tiếp xuất hiện một lỗ thủng nhỏ:
"Ăn một chỉ của ta!"
Một đám đệ tử Hà gia không khỏi rời ánh mắt về phía hai vị trưởng lão giám sát bên cạnh, vừa cầu xin giúp đỡ, vừa ủy khuất.
Thế nhưng hai vị trưởng lão rất ăn ý quay đầu nhìn về hướng khác.
"Hôm nay, thời tiết không tệ, là một ngày tốt để tu hành."
"Xác thực."
Quyết đoán làm bộ như không nhìn thấy.
Đừng nhìn ta hai a!
Tộc trưởng còn không làm gì được nàng, hai ta nói chuyện thì càng vô dụng!
Các ngươi cũng không nhìn xem nàng có chỗ dựa là ai?
Có thể trêu chọc được sao?
Lại nói, Hà Vi Vi không có động thủ trực tiếp ở lôi đài gia tộc đã là nể mặt tộc trưởng cùng các trưởng lão lắm rồi!
Tương đối là giữ thể diện!
Không phải vậy, nếu như lên lôi đài thì có thể không phải là thương gân động cốt đơn giản như vậy.
Rất nhanh, hậu sơn Hà gia vang vọng một trận kêu rên khắp nơi, tất cả mọi người gánh lốp xe chấn động đến đỏ mặt tía tai, nhưng không ai dám dùng khí.
Chỉ bất quá, Trần Minh dạy học thì cùng các học sinh chạy chung.
Hà Vi Vi không giống, nàng mặc Bát Quái Bào... Còn mời thợ làm móng đến sửa móng tay ở một bên.
Hai vị trưởng lão đều có chút nhìn không nổi nữa.
"Vi Vi, ngươi sửa móng tay lúc này có phải hay không..."
"Trưởng lão gia gia."
Hà Vi Vi nháy mắt:
"Công muốn làm tốt việc, trước phải làm sắc bén công cụ a!"
Hai vị trưởng lão khóe miệng giật một cái, hết lần này tới lần khác lại không tìm ra được chỗ nào sai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận