Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 383: Thay đổi khẩu vị

Giang Thừa Phong sau khi nghe được lời của Lý Nhất Minh cũng không khỏi ngẩn người.
Hắn thật sự chưa từng nghĩ đến điểm này.
Trong tình huống bình thường, hắn chỉ cần công kích đối phương liền sẽ vô thức sử dụng phản lực quay trở về, sau đó đổi chân tiếp tục tiến công.
Hơn nữa, việc này đã hình thành thói quen, thậm chí đến sau này, chỉ cần đụng phải đối phương hắn liền sẽ vô thức quay trở về, thật không nghĩ tới việc cứ thế mà đụng thẳng tới.
"Nhị ca, cứ đâm thẳng một đường sao?"
Lý Nhất Minh vỗ trán:
"Ngươi nếu đụng vào tường thì lại quay trở về! Tâm pháp nổi bật của ngươi chẳng phải là một chuỗi va chạm sao? Ngươi cứ trực tiếp đem vật ngươi muốn đụng húc vào tường! Như vậy, chiêu thức của ngươi mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất! Ngươi hất người ta bay đi thì chỉ là đơn thuần hất bay, lại không có bao nhiêu tổn thương!"
"Đã rõ!"
Giang Thừa Phong vội vàng điều chỉnh lại tâm tình của mình, sau đó nhanh chóng vận khí.
Hỗn Nguyên Nhất Khí, Đấu Phá Quyết!
Bành!
Giang Thừa Phong lướt chân qua, nhắm ngay một con Thiên Quân Nghĩ rồi lên gối thúc tới!
"Không được lùi, chống đỡ tiến tới!"
"Cũng đừng thu lực! Sinh tử coi nhẹ, trực tiếp đụng!"
Thanh âm Lý Nhất Minh lập tức truyền đến, Giang Thừa Phong đụng phải Thiên Quân Nghĩ trong khoảnh khắc đó, vội vàng khống chế dục vọng muốn quay trở về của mình, tiếp tục thúc!
Phanh phanh phanh!
Giang Thừa Phong cứ thế mà cường ngạnh thúc tới, những con Thiên Quân Nghĩ đang chuẩn bị xông tới phía sau rào rào bị phá tan, đúng là cứ thế mà bị Giang Thừa Phong mở ra một con đường.
Cho đến khi một tiếng vang trầm, toàn bộ lòng đất đều bắt đầu lắc lư, bụi đất rì rào rơi xuống.
Giang Thừa Phong nhìn thấy cú thúc gối này của mình vậy mà xử lý không ít Thiên Quân Nghĩ, thậm chí còn có không ít Thiên Quân Nghĩ bị hắn cường ngạnh đẩy vào trong đống đất, nhất thời vui mừng quá đỗi!
"Ngọa tào! Hóa ra ta mạnh như vậy sao!?"
"Nhị ca, đa tạ đã chỉ điểm! Ta cuối cùng cũng biết đón lấy phải đánh như thế nào!"
Lý Nhất Minh nhìn thoáng qua Chu Đào, bất đắc dĩ nhún vai nói:
"Gia hỏa này bao nhiêu phần là có chút thẳng thắn."
"Ngươi làm sao nhìn ra được?"
Chu Đào nghi ngờ hỏi:
"Ta cho rằng hắn bật trở về là bình thường."
"Đào ca, ngươi khẳng định nhìn không ra nha!"
Lý Nhất Minh giải thích:
"Ngươi là cách thức chiến đấu nghiêm chỉnh nha!"
Chu Đào hơi khẽ giật mình.
Hả?
"Cách thức chiến đấu của ngươi cũng là cách thức chiến đấu tương đối truyền thống! Ngươi quá mạnh, không cần đi nghiên cứu chiêu thức của hắn để đền bù uy lực, ngươi chỉ cần đem chiêu thức của ngươi luyện đến cực hạn uy lực thì phi thường khủng bố!"
"Chúng ta không giống nhau!"
"Cách thức chiến đấu trong lớp chúng ta mà tương đối giống người, cũng chỉ có ngươi cùng Tào Hãn Vũ, lão Tào về sau cũng không biết chính xác có thể hay không biến thành những vật khác, nhưng ngươi sẽ không thay đổi!"
"Cho nên tư duy của ngươi không chuyển biến được, ngươi dùng cách thức chiến đấu nghiêm chỉnh để đi nghiên cứu những sư đệ sư muội này của chúng ta, ngươi thuần túy chính là tự làm khó mình!"
Lý Nhất Minh cười khổ không thôi:
"Những sư đệ sư muội này chỉ có thể dùng cách thức chiến đấu không đứng đắn, dù sao tâm pháp cũng không đứng đắn, chiêu thức càng không có khả năng nghiêm chỉnh!"
"Có... Có lý."
"Lão Tô kỳ thật cũng có vấn đề giống như ngươi, rõ ràng tâm pháp của lớp chúng ta cái nào cũng không đứng đắn, hắn cứ muốn chúng ta luyện một số chiêu thức tương đối nghiêm chỉnh, vậy khẳng định không phát huy được uy lực!"
Lý Nhất Minh nói:
"Càng không đứng đắn càng tốt, uy lực mới càng mạnh."
"Cho nên đây cũng là lý do vì sao lão Tô từ đó về sau không còn dạy bất kỳ ai chiêu thức nào nữa."
Lý Nhất Minh nhún vai:
"Hắn hiển nhiên cũng ý thức được vấn đề này."
"Thì ra là thế."
Mà Giang Thừa Phong, người nhận được chỉ điểm của Lý Nhất Minh, đã được khai thông, sức chiến đấu rốt cục đạt được giải phóng chân chính.
Chỉ cần giải phóng một lần Đấu Phá Quyết, hắn liền một hơi húc thẳng cho đến khi hết lực, mà không phải giống như trước kia, thúc một chút liền phản ngược trở lại.
sát thương lực cũng là tương đối kinh người, hơn nữa, hắn rốt cục sẽ không bị Thiên Quân Nghĩ bao vây nữa.
Đương nhiên, thói quen thì không dễ dàng từ bỏ, thỉnh thoảng Giang Thừa Phong vẫn sẽ bật trở về, dù sao đã hình thành phản ứng tự nhiên của cơ bắp.
Một nơi khác trong sào huyệt Thiên Quân Nghĩ.
Tiếng cười quỷ dị không ngừng vang vọng trong không gian.
Cho đến khi cả khu vực Thiên Quân Nghĩ đã lít nha lít nhít nằm một chỗ, tiếng cười quỷ dị mới im bặt mà dừng.
"Đến!"
Nụ cười quỷ dị trên mặt Hà Vi Vi đột nhiên trở nên nghiêm túc, sau đó lại dần dần khôi phục bình thường, lúc này mới không khỏi nhìn quanh bốn phía, nhìn một chỗ đầy thi thể Thiên Quân Nghĩ, chỉ cảm thấy trong bụng đói cồn cào.
Hình thái mỹ thiếu nữ sát thủ của nàng tiêu hao tương đối lớn, phải nhanh chóng bổ sung năng lượng.
Còn hình thái khóc tang thì không thể tùy tiện phóng thích, thứ đồ chơi kia tiêu hao còn lớn hơn so với hình thái sát thủ, hơn nữa... Khóc xong dễ bị đau mắt.
Những người khác trong lớp 5, khi ăn chân kiến, đều trực tiếp ăn sống, mà ăn sống khẳng định không nhả được bao nhiêu.
Hà Vi Vi thì không giống, dù sao nàng cũng là thợ mổ thất học bổ túc tay nghề khắc hoa.
Hà Vi Vi dùng ngón tay vạch một cái, tùy tiện cắt đứt một cái chân kiến của Thiên Quân Nghĩ, sau đó nhanh chóng dùng ngón tay vạch một đường, một giây sau, chân kiến liền trực tiếp chia làm hai, phần huyết nhục bên trong hoàn toàn lộ ra, có thể ăn sạch sẽ.
Đương nhiên, Tạ Vũ Hàm cũng có thể ăn sạch sẽ.
Trực tiếp nhai nát toàn bộ rồi nuốt vào bụng, không quan tâm là xác hay là thịt, bùn đất đều ăn không lầm.
Hà Vi Vi quyết định đặt tên cho loại chỉ pháp có khả năng cắt xén này là khắc hoa chỉ.
Dù sao cũng là luyện khắc hoa mà ra, dùng để cắt hoa quả các loại rất hữu dụng.
Vừa ăn vừa nhìn quanh bốn phía, Hà Vi Vi lúc này mới ổn định lại tinh thần quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Nàng đi tới khu vực có kết cấu khác hẳn với thông đạo chật hẹp, hơn nữa những con Thiên Quân Nghĩ mà nàng đụng phải cũng rất không giống với những con Thiên Quân Nghĩ đã thấy trước đó trong thông đạo.
Thiên Quân Nghĩ trong thông đạo đều có màu đỏ thẫm, hơn nữa ngây ngốc, chỉ biết dùng hàm dưới công kích, nhưng Thiên Quân Nghĩ ở đây lại có màu đỏ như máu, màu sắc so với Thiên Quân Nghĩ trong thông đạo còn tươi hơn, hơn nữa bề mặt xác của những con này cũng không bóng loáng, mà còn mọc ra không ít gai nhọn nhô lên.
Ngoại trừ kiến thợ và kiến lính, lẽ nào còn có chủng loại khác?
Hà Vi Vi gãi đầu, nhớ lại một chút xem lão sư có từng nói qua loại hình Thiên Quân Nghĩ tương tự hay không.
Nghĩ không ra.
Được rồi, không nghĩ ra thì thôi.
Dù sao ngoại trừ số lượng đông đảo, đối với nàng cũng không có bất kỳ uy hiếp nào, tất cả đều là lương thực dự trữ.
Ăn uống no nê, Hà Vi Vi vội vàng làm xong ký hiệu, lát nữa nếu đói bụng thì trở lại tiếp tục ăn, ngược lại, đúng lúc này thì nhìn thấy có một chỗ thông đạo có chút gì đó là lạ.
Độ rộng của các thông đạo Thiên Quân Nghĩ đều không khác biệt lắm, hơn nữa bởi vì có chất bài tiết, thoạt nhìn rất bóng loáng, nhưng trước mắt cái lối đi này rõ ràng không phải là thông đạo của Thiên Quân Nghĩ, cửa động không chỉ lớn, mà lại vô cùng thô ráp, xung quanh cửa động còn có lượng lớn bùn đất, không ít chân cụt tay đứt của Thiên Quân Nghĩ, có những con Thiên Quân Nghĩ còn bị đè bẹp, cảm giác như vừa mới móc ra không lâu.
Trong này có Hung thú khác sao?
Hà Vi Vi không cần suy nghĩ, lập tức chui vào trong.
Chân kiến ăn nhiều có chút ngấy, cần đổi khẩu vị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận