Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 181: Cái này cũng không có phát sốt a

Đêm đó, Tô Dương đang tu hành trong phòng ngủ thì bỗng nhiên bị tiếng đập cửa đánh thức.
Mở cửa ra mới phát hiện là Lý Nhất Minh.
"Sao vậy? Giờ này ngươi không ở ký túc xá quay tít thò lò mà lại đến chỗ ta làm gì?"
Lý Nhất Minh có chút bất đắc dĩ:
"Lão Tô, ta gọi cho ngươi mấy cuộc rồi mà ngươi không nghe máy."
Tô Dương cầm điện thoại di động ở cạnh bàn lên xem, mới phát hiện hôm nay về trường cũ đã chỉnh điện thoại sang chế độ im lặng mà quên chỉnh lại.
"Xin lỗi, điện thoại để chế độ im lặng, có chuyện gì vậy?"
"Ta phải xin phép về nhà một chuyến, ngay bây giờ, người đến đón ta đang ở cổng trường chờ rồi."
Sắc mặt Tô Dương biến đổi:
"Trong nhà ngươi có chuyện gì à?"
"Ta cũng không rõ, là trưởng lão trong tộc tìm ta, ta hỏi cha mẹ ta thì bọn hắn cũng không biết là tình huống như thế nào, nhưng mà trưởng lão muốn tìm ta hỏi chuyện, ta không thể không về."
"Được, ta đưa ngươi ra cổng, giấy xin phép nghỉ ngày mai ta sẽ tìm tổ trưởng xin bù."
Quan hệ với Lưu lão tốt thì tốt, nhưng quy củ là quy củ, học sinh muốn giữa chừng rời trường nhất định phải có tổ trưởng của khối phê duyệt giấy xin phép mới được.
Tô Dương cũng đã gọi điện thoại cho phụ thân của Lý Nhất Minh xác nhận qua, không có vấn đề gì, người tới đón Lý Nhất Minh cũng là do hắn an bài.
Rất nhanh đã đến cổng trường, nói rõ tình huống với Lưu lão.
Lưu lão khẽ gật đầu, liếc qua Lý Nhất Minh, ra hiệu Lý Nhất Minh đi đến trước mặt.
"Gia gia, có chuyện gì ạ?"
"Tiểu con quay, có việc gì thì báo cho lão phu."
"Cảm ơn gia gia."
Lý Nhất Minh vội vàng gật đầu, lại hướng về Lưu lão cúi người thật sâu rồi mới vội vàng lên xe, vẫy tay chào tạm biệt Tô Dương.
Ở trên xe, Lý Nhất Minh vẫn còn có thể trấn định.
Cái việc đột nhiên gọi hắn về này, luôn cảm giác không thích hợp.
Hẳn không phải là chuyện Tôn Tuyết Phi và Giang Vũ bị hắn đạp vào phòng y tế, hai người kia rất không có khả năng nói ra.
Chẳng lẽ là Lý Tuyền bọn người nghỉ cuối tháng hai ngày kia về gia tộc cáo trạng?
Lý Nhất Minh nghĩ tới chỉ có khả năng này, thế nhưng lại cảm thấy thời gian không khớp.
Nếu thật sự là cáo trạng thì hẳn là hai ngày nghỉ kia đã bắt hắn phải quay về.
Lại nói, Lý Tuyền gia hỏa kia mật còn suýt chút nữa bị chính mình dùng một cước siêu tốc đá cho vọt ra, còn dám về cáo trạng trả đũa! ?
Thực lực của ta trỗi dậy mà các ngươi còn dám tìm ta gây phiền phức! ?
Cái đầu óc này là quên không mang về theo từ trường học rồi hay sao! ?
Thôi được, không nghĩ nữa.
Ta xem là cái tên chó hoang nào ở sau lưng lại giở trò với ta, lão tử dùng con quay này dạy cho hắn làm người!
Không lâu sau, xe liền lái vào Lý gia sơn trang, tiến vào một tòa biệt thự lớn liền kề.
Lý Nhất Minh vừa vào cửa đã nghe thấy tiếng nói chuyện cùng tiếng cười nói, ngơ ngác, đi vào phòng khách xem xét, phát hiện không chỉ có phụ mẫu đều ở đây, mà còn có hai vị trưởng lão cũng ở trong nhà.
Điều này càng làm Lý Nhất Minh thêm buồn bực, bầu không khí này không giống như là đến để gây sự mà!
Tất nhiên là Lý Nhất Minh vội vàng hướng về hai vị trưởng lão cúi đầu:
"Tôn nhi gặp qua hai vị trưởng lão."
Một vị trưởng lão trong đó vội vàng vẫy tay:
"Không cần đa lễ, qua đây ngồi xuống."
"Vâng."
Lý Nhất Minh vẻ mặt vô cùng nghi hoặc đưa ánh mắt về phía phụ mẫu của mình, bất quá sắc mặt của hai người đều coi như không tệ.
Nhìn sắc mặt cha mẹ ta thì đây giống như là chuyện tốt?
Lý Nhất Minh rất nhanh liền ngồi xuống trước mặt trưởng lão, chỉ nghe thấy một vị trưởng lão mở miệng hỏi:
"Nhất Minh, lão phu nghe Viễn Đông tiểu tử kia nói, Chu Đào của Chu gia có quan hệ rất thân cận với ngươi?"
"Không thể nói là thân cận..."
Trưởng lão thoáng sa sầm mặt.
"Ta cùng Chu Đào đã kết làm huynh đệ khác họ, bái cầm."
Lúc này sắc mặt trưởng lão mới chuyển biến tốt đẹp, cười nói:
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, đây chính là hiếm thấy tri kỷ huynh đệ, ngươi nhất định phải trân quý."
"Vâng, tôn nhi nhất định ghi nhớ lời dặn của trưởng lão."
Lại nghe một vị trưởng lão khác nói:
"Thời điểm không còn sớm, vậy thì hai người chúng ta cáo từ trước."
Tất nhiên là phụ mẫu Lý Nhất Minh vội vàng đứng dậy, giả ý giữ lại, hai vị trưởng lão khoát tay nói không cần tiễn, lúc này mới quay người rời đi.
Mà tình huống này làm cho Lý Nhất Minh không nghĩ ra.
Cái quái quỷ gì vậy?
Gọi ta về không phải có việc gấp à?
Ta đã chuẩn bị sẵn sàng để 'biến hình', vậy mà lại đi rồi! ?
Sau khi tiễn hai vị trưởng lão rời đi, phụ mẫu Lý Nhất Minh liếc nhau, vội vàng đi tới bên cạnh Lý Nhất Minh.
"Nhất Minh, con ngồi xuống trước đi."
Nghe thấy thanh âm của phụ thân, Lý Nhất Minh vội vàng ngồi xuống, hỏi:
"Cha, không phải hai vị trưởng lão cuống cuồng gọi con về à? Chuyện gì vậy ạ? Sao vừa hỏi xong đã đi rồi!"
Phụ thân Lý Vân Hãn khẽ giật mình:
"Lời trưởng lão vừa nói con không có nghe rõ?"
"Nghe, nghe rõ ràng ạ..."
"Nghe rõ ràng sao còn hỏi, đây chính là chuyện bọn hắn gọi con về."
Khóe miệng Lý Nhất Minh điên cuồng run rẩy.
Ta thật là...
Đêm hôm khuya khoắt giờ này vội vội vàng vàng gọi ta về nhà chỉ là để ta và Chu Đào kéo gần quan hệ! ?
Cái này rốt cuộc là cái thứ nhảm nhí gì vậy!
Không phải chỉ là một câu nói thôi sao, gọi điện thoại không được à, còn phải để ta trở về một chuyến! ?
Có phải rảnh rỗi sinh nông nổi rồi không?
Phụ thân Lý Vân Hãn nghiêm mặt nói:
"Nhất Minh, chuyện Chu Đào ở lôi đài của Chu gia đánh bại hoàn toàn Chu Uyên, con biết rồi chứ?"
Lý Nhất Minh thầm nghĩ, Chu Đào còn chưa về nhà ta đã biết hắn muốn đi đánh Chu Uyên, ngươi còn hỏi ta có biết hay không?
Mẫu thân ở bên cạnh thấy Lý Nhất Minh không lên tiếng, bèn nói:
"Cha con đang hỏi con kìa! Trả lời đi!"
Lý Nhất Minh dở khóc dở cười nói:
"Biết ạ, làm sao con có thể không biết được!"
"Vậy con cần phải hiểu rõ ràng, Chu Đào bây giờ ở Chu gia có địa vị ra sao. Hai vị trưởng lão trong tộc cảm thấy Chu Đào ngày sau tất nhiên là một trong những người được chọn đứng đầu trong việc tranh đoạt vị trí gia chủ Chu gia, cho dù không thể trở thành tộc trưởng, thì tiếng nói trong Chu gia cũng sẽ không hề thấp."
Lý Vân Hãn vội vàng vỗ vai Lý Nhất Minh nói:
"Nhất Minh, nhất định phải bồi dưỡng thật tốt mối quan hệ cùng Chu Đào, Lý gia cùng Chu gia từ trước tới nay không quá thân cận, bây giờ con cùng Chu Đào do cơ duyên xảo hợp mà thành bạn học, còn bái cầm, cơ hội tốt như vậy nhất định phải nắm chắc."
"Con cùng Chu Đào quan hệ thân cận, về sau ở Lý gia nói chuyện mới có trọng lượng."
"Về sau việc làm ăn trong nhà cuối cùng vẫn là phải giao cho con quản lý, làm ăn không chỉ cần thủ đoạn, mà càng cần nhân mạch cùng chỗ dựa."
Lý Vân Hãn bất đắc dĩ thở dài:
"Nếu không con cuối cùng chỉ là một con cờ, những lời này con phải nhớ kỹ."
Lý Nhất Minh trầm mặc một lát:
"Cha, không thể dựa vào thực lực sao?"
Lý Vân Hãn phu thê hai người thoáng sững sờ.
"Con nói người nào?"
Lý Nhất Minh ngẩng đầu ưỡn ngực, vỗ vỗ bộ ngực của mình:
"Chính là tại hạ."
"Đầu thai sang nhà khác ở kiếp sau thì khả năng còn có chút cơ hội, đời này thì thôi đi."
Lý Vân Hãn khoát tay:
"Nhà chúng ta không có gien võ đạo, có chút đầu óc làm ăn thì có, đừng nghĩ lung tung... Chờ con tốt nghiệp cao trung, đến lúc đó..."
"Con bát phẩm đỉnh phong."
"À, đến lúc đó ta sẽ dẫn con..."
Lý Vân Hãn khựng lại:
"Con vừa nói cái gì?"
"Con bát phẩm đỉnh phong, việc tấn thăng thất phẩm là ở trong tầm tay!"
Lý Vân Hãn phu thê hai người đưa mắt nhìn nhau.
Mẫu thân liền vội vươn tay sờ lên đầu Lý Nhất Minh.
"Đâu có phát sốt..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận