Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 381: Điên đảo

Tổ kiến Thiên Quân Nghĩ.
Có người đã ăn được trứng của Thiên Quân Nghĩ, có người vẫn còn đang ác chiến cùng Thiên Quân Nghĩ.
Phó Vân Hải cũng cảm thấy Thiên Quân Nghĩ giết không hết, căn bản là không thể giết sạch.
Hắn cũng đi tới một khu vực cực kỳ rộng rãi, thậm chí còn to lớn đến mức có chút không bình thường.
Mà Thiên Quân Nghĩ ở trong này khác hẳn so với những con hắn gặp trên đường đi, phóng tầm mắt nhìn tới toàn bộ đều là những con kiến lính có hình thể vượt qua ba thước.
Phó Vân Hải không biết mình là may mắn hay là xui xẻo nữa.
Kiến lính khó đối phó hơn nhiều so với kiến thợ bình thường.
Nếu là kiến thợ, hắn có thể dùng Đoạn Đầu Đài một chiêu hạ gục một con, nhưng kiến lính thì không được.
Tốc độ công kích và ý chí công kích của chúng mạnh hơn kiến thợ rất nhiều, lớp vỏ ngoài cứng cáp hơn, lực lượng cũng kinh khủng hơn.
Hắn không phải là Tạ Vũ Hàm, cường độ thân thể không cao, chỉ cần bị kiến lính kẹp trúng, tại chỗ liền sẽ bị phanh thây.
Hỗn Nguyên Nhất Khí, gai độc!
Phó Vân Hải thi triển thiên Cương Địa Sát Bộ, bò lên lưng kiến lính, cuốn lại hai chân giải trừ hạn chế, trực tiếp ám sát!
Con kiến lính dưới thân đầu nổ tung tại chỗ, nhưng không ngờ, căn bản không cho Phó Vân Hải bất luận cơ hội thở dốc nào, một con kiến lính khác mở ra hàm dưới, trực tiếp cắn xé hắn một cách nhanh chóng.
Trong nháy mắt khi hàm dưới sắp công kích tới nơi, Phó Vân Hải cấp tốc đưa tay, thân thể nhẹ nhàng, men theo hàm dưới, lại nhanh như chớp bò tới phần lưng của kiến lính, thở dốc một lát.
Ngắm nhìn bốn phía, nhìn đám kiến lính không ngừng lao tới, Phó Vân Hải không khỏi có chút buồn bực.
Phóng thích gai độc tiêu hao đối với hắn có chút lớn, hơn nữa cảm giác cũng không có lợi.
Mỗi lần chỉ có thể giết được một con, giết hết một con cũng chỉ có thể né tránh.
Cứ tiếp tục giết với tốc độ này, căn bản là không thể nào giết hết.
Hắn phỏng chừng đến thời gian ăn cơm cũng không có.
Gia truyền Băng Sơn Quyết uy lực vẫn chưa đủ, đối phó với kiến thợ còn có chút hiệu quả, nhưng phòng ngự của kiến lính quá mạnh, căn bản là không thể phá phòng.
Đoạn Đầu Đài ngược lại dùng tốt, nhưng lực chân của hắn không đủ.
Phó Vân Hải không thể không suy nghĩ ra phương thức chiến đấu mới hiệu suất cao.
Nếu không, dựa theo tình huống hiện tại, hắn cũng chỉ có thể trốn.
Đùa cái gì vậy chứ! ?
Ta đường đường là Võ Thần tương lai, lại không thu thập nổi một đám kiến rách nát!
Phó Vân Hải nhanh chóng di chuyển giữa bầy kiến lính, trong chốc lát đám kiến lính ngược lại không làm gì được hắn.
Mỗi khi có con nào đến, hắn liền bò lên con đó.
Chỉ có thể đảm bảo không bị thương!
Sai lầm một lần là hắn xong đời.
Không, Phó Vân Hải đối với thân pháp của mình vô cùng tự tin.
Dù sao, cơ sở công của mình tốt nghiệp.
Kiến lính tốc độ nhanh hơn nữa, có thể nhanh hơn được thân pháp của hắn sao?
Kỳ thật trước đó cũng không phải là chưa từng nghiên cứu qua, năm lớp 5 khi mở cuộc họp, mọi người đều thích tìm Lý Nhất Minh nói chuyện.
Nhị sư huynh từ trước đến nay ý đồ xấu chiếm đa số, luôn đưa ra những ý tưởng kỳ lạ.
Thậm chí việc Hà Vi Vi thăng cấp lên thất phẩm cũng là do Lý Nhất Minh bày kế.
Chỉ là, quá trình thăng cấp Lý Nhất Minh cùng Hà Vi Vi không nói ra.
Phó Vân Hải cũng từng tìm Lý Nhất Minh nghiên cứu qua.
Hắn chung quy là luyện thân pháp, nhưng thủ đoạn công kích vẫn không đủ.
Gai độc tuy uy lực mạnh, nhưng tiêu hao quá lớn, không phóng thích được bao nhiêu lần.
Hai người suy nghĩ một phen, Lý Nhất Minh bèn nghĩ: chân của ngươi sao không dùng làm tay?
Phó Vân Hải lúc đó nghe xong liền trợn tròn mắt?
Ngang ngược thật?
Lý Nhất Minh liền đem ý nghĩ của mình nói với Phó Vân Hải.
Không ít người tàn tật nhưng thân tàn mà chí vẫn kiên cường, chân của họ thậm chí còn linh hoạt hơn cả tay.
Tay làm được việc gì, thì chân cũng có thể làm được việc đó!
Dù sao bây giờ ngươi cơ sở công đã tốt nghiệp, chân không cuộn lại cũng không bị mất hơi, vẫn có thể thi triển thiên Cương Địa Sát Bộ. Vậy thì hai chân đã đưa ra, không bằng ngươi rèn luyện thêm đi.
Đến lúc đó, chân của ngươi nếu như tiện tay, trở nên linh hoạt, có phải hay không là khi ngươi đánh nhau với người khác liền có thể tùy tiện thay đổi hình thái?
Khi thì là bốn tay, khi thì là bốn chân, thậm chí còn có thể là ba tay một chân, hay là ba chân một tay.
Dù sao thân pháp của ngươi đã hoàn toàn làm lẫn lộn khái niệm tay và chân, vậy thì dứt khoát đừng phân biệt rõ ràng tay và chân nữa.
Chính bản thân ngươi còn không phân biệt được, vậy đến lúc đó, địch nhân không phải càng không phân biệt được hay sao!?
Phó Vân Hải lúc đó chấn động lớn.
Không hổ là nhị sư huynh.
Nhưng luyện thế nào?
Đối với cái này, Lý Nhất Minh không thể đưa ra lời khuyên.
Hắn cũng không biết thiên Cương Địa Sát Bộ.
Nếu ngươi muốn biến thành con quay, ta ngược lại có thể dạy ngươi, chứ loại hình bò sát ta không có nghiên cứu!
Cho nên, Phó Vân Hải cũng chỉ có thể tự mình suy nghĩ.
Ngược lại lên mạng xem một số video, quả nhiên có không ít người thân tàn mà chí vẫn kiên cường, không những có thể dùng chân viết thư pháp, mà cuộc sống cũng có thể hoàn toàn tự lo liệu.
Thậm chí có người có thể dùng chân chơi đàn Piano.
Phó Vân Hải nghĩ võ giả bình thường còn làm được, đường đường ta là Võ Thần tương lai chắc hẳn cũng làm được thôi!
Trong âm thầm Phó Vân Hải đã không ít lần nghiên cứu vấn đề này.
"Mặc dù bây giờ vẫn chưa thuần thục lắm, bất quá... Đến lúc này rồi."
Phó Vân Hải vừa mới né tránh, như một làn khói bò tới phần lưng kiến lính, sau đó nhanh chóng lật về phía vách đất.
Trên đường né tránh vô số đợt tấn công của kiến lính, đi tới vách đất, men theo tường đất bò lên, thẳng tới vị trí cao bảy, tám mét, Phó Vân Hải treo ngược giữa không trung, một tay bám vào tường đất, đưa ra một tay khác bắt đầu... cởi giày.
Rất nhanh, hai chiếc giày đấu võ Nano cùng tất đã rơi vào trong bầy kiến lính.
Phó Vân Hải hoạt động hai chân, mười ngón chân có vẻ linh hoạt, có thể độc lập hoạt động.
Vặn vẹo cổ chân một phen, khóe miệng Phó Vân Hải cong lên, trực tiếp nhảy xuống.
Trong khoảnh khắc một con kiến lính mở ra hàm dưới định kẹp lấy Phó Vân Hải, chỉ thấy hai tay Phó Vân Hải đã bắt lấy hàm dưới, nhanh chóng bò tới sau lưng kiến lính, mà hai chân đã sớm bày ra tư thế.
Chân trái phía trước, đùi phải uốn lượn tụ lực, hơi có vẻ phình to, bàn chân trực tiếp nhắm ngay đầu kiến lính!
Hỗn Nguyên Nhất Khí, Băng Sơn Quyết!
Chân phải đột nhiên đạp ra, thế công hung mãnh, đầu kiến lính trong nháy mắt vỡ tan, nhưng không ngờ, lúc này hàm dưới của một con kiến lính khác đã tới nơi, chỉ thấy năm ngón chân trái của Phó Vân Hải nhanh chóng vặn vẹo, men theo cạnh ngoài của hàm dưới, mang theo toàn bộ thân thể, nhanh chóng bò đến phần lưng kiến lính, hai tay rảnh rỗi trong quá trình bò sát này, ôm lấy cổ kiến lính từ mặt bên, ở chỗ nối tiếp với đầu.
Hỗn Nguyên Nhất Khí, Đoạn Đầu Đài!
Hai tay đột nhiên phát lực vặn, đầu của con kiến lính tức khắc bị vặn gãy.
Hỗn Nguyên Nhất Khí, hình thái Điên Đảo.
Một bên khác, Đường Nguyên Lãng cũng đang chém giết Thiên Quân Nghĩ.
Chỉ là khu vực Đường Nguyên Lãng đi tới có chút đặc biệt, là một khu vực hình xoắn ốc thẳng đứng, ở giữa sừng sững một cây cột to lớn, đáy của cây cột sâu không thấy đáy, mà sườn đất được xây hình xoắn ốc lại nối liền với vô số những thông đạo, không ngừng có Thiên Quân Nghĩ kẹp lấy những vật kỳ lạ, trực tiếp ném vào trong hố sâu.
Nhìn có vẻ như là đồ ăn?
Chỉ là bởi vì Đường Nguyên Lãng đột nhiên đến thăm, những con Thiên Quân Nghĩ đang vận chuyển thức ăn lập tức công kích Đường Nguyên Lãng.
Hỗn Nguyên Nhất Khí, Phù Diêu Trụy!
Một con Thiên Quân Nghĩ vừa áp sát Đường Nguyên Lãng, chỉ thấy Đường Nguyên Lãng xoay người một vòng lớn, trực tiếp dùng mông đụng bay không ít Thiên Quân Nghĩ, hất chúng xuống vực sâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận