Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 291: Dư thừa

Ngay lúc Chu Đào và Tần Lãng cùng một đoàn người đang đối phó với đám cơ biến thể, một vị Võ Tôn Côn Lôn đã đến gần. Chắp tay đứng ở trên cao quan sát, rất nhanh ánh mắt liền khóa chặt vào Tần Lãng, thi triển ngự khí thiên hành nhanh chóng lao tới.
Cơ biến thể có phần bụng vừa bị Chu Đào đánh cho cốt thép xuyên vào đang gào thét tấn công về phía Tần Lãng. Thế nhưng khi vừa mới tiếp cận trước mặt Tần Lãng, Côn Lôn Võ Tôn đột nhiên xuất hiện, ánh mắt lẫm liệt, vung tay tung ra một quyền về phía bụng của cơ biến thể, tạo ra tàn ảnh!
"Bành!"
Một tiếng nổ vang, bụng của cơ biến thể trong nháy mắt nổ tung, biến thành huyết nhục bắn tung tóe khắp bốn phương tám hướng. Cơ biến thể lập tức tắt thở, đổ gục xuống đất.
Một quyền miểu sát! ?
Tần Lãng thoáng giật mình. Đến khi lấy lại tinh thần thì sau lưng đã vang lên giọng nói của Côn Lôn Võ Tôn:
"Nhất trung Tần Lãng?"
Tần Lãng đột nhiên hoàn hồn, vội vàng hướng về Côn Lôn Võ Tôn khom người hành lễ:
"Đúng, tiền bối!"
Vị Côn Lôn Võ Tôn này trông còn khá trẻ, chừng ba mươi tuổi, trên mặt còn có một vết sẹo dài, trầm giọng nói:
"Nói rõ chuyện đã xảy ra với ta! Kẻ nào phát hiện ra hấp huyết yêu này?"
Bốn vị Côn Lôn Võ Tôn kỳ thực đã sớm tiến vào bầu trời thí luyện trường tìm kiếm hấp huyết yêu bản thể.
Nhưng đến tận bây giờ bọn hắn đều không có bất kỳ thu hoạch nào.
Năng lực ẩn nấp khí tức của hấp huyết yêu thành thục kỳ này thậm chí có thể tránh né được năng lực cảm giác của bọn hắn, hơn nữa hấp huyết yêu có thói quen hoạt động dưới lòng đất, tính bí mật càng cao. Về nguyên tắc đám học sinh này không thể nào phát hiện ra được hấp huyết yêu thành thục kỳ này.
Tần Lãng liền đem đầu đuôi sự việc kể lại cho vị Côn Lôn Võ Tôn này.
"Tôn Chiêu?"
"Đúng, tam trung lớp 10 lớp 5 học sinh!"
Tần Lãng vội nói:
"Hắn có một loại năng lực cảm giác đặc thù, khi ở tòa nhà cao tầng bỏ hoang kia, hắn đã nhận thấy cảm giác bất an mãnh liệt. Đến khi có người phát hiện dấu vết giác hút của hấp huyết yêu, chúng ta mới phán đoán ra rằng hấp huyết yêu đang ẩn nấp dưới lòng đất tòa nhà bỏ hoang!"
"Cuối cùng là lớp trưởng lớp 10 lớp 5 thông qua chiêu thức của hắn đả thương nặng hấp huyết yêu bản thể dưới lòng đất, đánh gãy tiến hóa của nó!"
Côn Lôn Võ Tôn đại khái hiểu rõ tình huống, ánh mắt quét qua:
"Tôn Chiêu ở đâu?"
Tần Lãng vội vàng chỉ tay về hướng Tôn Chiêu vừa đứng:
"Ở đằng kia, chính là người toàn thân trên dưới mọc đầy bắp thịt, đánh nhau như cóc kia!"
Côn Lôn Võ Tôn không nói nhiều, lập tức thi triển ngự khí thiên hành, nhanh chóng lao đi.
Tần Lãng nhìn cơ biến thể vừa nãy còn truy đuổi mình bị Võ Tôn một quyền miểu sát, ánh mắt trở nên kiên định lạ thường. Lấy lại tinh thần xong liền vội vàng đi qua trợ giúp những người khác.
Tôn Chiêu vừa đánh ngã một cơ biến thể, tranh thủ thời gian giải trừ hình thái thăng bằng để nghỉ ngơi. Đột nhiên cảm thấy sau lưng dường như có động tĩnh, đang định chuyển sang hình thái thăng bằng thì sau lưng bỗng vang lên giọng nói:
"Tôn Chiêu?"
Tôn Chiêu vừa nghiêng đầu, phát hiện ra là Côn Lôn Võ Tôn của huấn luyện căn cứ, thoáng giật mình, vội vàng đứng dậy nói:
"Tiền bối!"
"Là ngươi phát hiện ra vị trí hấp huyết yêu bản thể?"
"Tính... coi như là vậy đi!"
Tôn Chiêu vội nói:
"Chỉ cần tới gần hắn là ta lại có một loại cảm giác bất an mãnh liệt."
Côn Lôn Võ Tôn liếc nhìn cơ biến thể bị Tôn Chiêu đánh ngã, đã mất đi khí tức ở cách đó không xa:
"Ngươi giết?"
"Không sai biệt lắm."
Côn Lôn Võ Tôn gật đầu nói:
"Ta cần ngươi giúp chúng ta tìm ra hấp huyết yêu bản thể!"
"Ta dẫn ngươi đi!"
"Tốt!"
Côn Lôn Võ Tôn trực tiếp nắm lấy vai Tôn Chiêu nói:
"Vận khí đề cương, nếu không khi ta thi triển ngự khí thiên hành, e rằng ngươi không chịu nổi!"
Tôn Chiêu hơi lúng túng gãi đầu.
"Thế nào?"
"Vận khí đề cương là... là... cái gì?"
Côn Lôn Võ Tôn cau mày:
"Vận khí để tăng cường cương khí của ngươi, tăng khả năng phòng ngự của bản thân trong thời gian ngắn. Thứ đơn giản như vậy ngươi cũng không biết?"
"Không biết."
Lão Tô này thật sự chưa từng dạy qua!
Trên thực tế, Tô Dương đúng là chưa từng dạy, bởi vì vận khí đề cương thuộc về loại kỹ xảo vận khí tương đối cao cấp, không thuộc phạm trù cơ sở công. Tại nhất trung nó là kỹ năng phổ thông, thế nhưng đối với học sinh tam trung mà nói, người biết vận khí đề cương chỉ là số ít, huống chi là lớp 5, loại lớp đến nền tảng còn chưa được xây dựng tốt.
Côn Lôn Võ Tôn cũng mơ hồ, thực ra là theo bản năng coi Tôn Chiêu giống như Tần Lãng bọn người.
Dù sao khi đã bộc lộ ra thực lực chiến đấu ngang nhau thì thiên phú cũng sẽ không chênh lệch nhiều.
"Ngươi đến cơ biến thể cũng có thể đánh chết, lại không biết vận khí đề cương!?"
"Thật sự là không biết."
Tôn Chiêu cười khổ:
"Chống đỡ được không?"
"Ngươi không gánh nổi."
Vị Côn Lôn Võ Tôn này cũng có chút bất đắc dĩ:
"Vậy ta sẽ mang ngươi chạy trên mặt đất!"
Đành phải nắm lấy Tôn Chiêu rồi bắt đầu di chuyển với tốc độ cao trên mặt đất, để Tôn Chiêu cẩn thận cảm nhận.
Cùng lúc đó, ba vị Côn Lôn Võ Tôn còn lại đã đến những nơi khác, nhưng không hề nhúng tay vào. Ngược lại, đều đang chắp tay tập trung cảm nhận, thử tiếp tục tìm kiếm hấp huyết yêu bản thể.
Chu Hạo vừa kéo giãn khoảng cách với cơ biến thể vừa đánh vừa lui, vừa vặn nhìn thấy một vị Côn Lôn Võ Tôn ở ngay phía trên. Hắn không hề lên tiếng, tiếp tục giao chiến với cơ biến thể, đánh cho có qua có lại.
Một lúc lâu sau, Côn Lôn Võ Tôn mới mở mắt ra, bỗng nhiên hỏi về hướng Chu Hạo:
"Có cần giúp một tay không?"
Vừa dứt lời, cơ biến thể đã lao tới trước mặt Chu Hạo, vung một quyền mạnh xuống.
Chu Hạo thậm chí không cần quay đầu lại, thân thể đã tự động né tránh, thoát khỏi đòn tấn công của cơ biến thể, nhếch miệng cười về phía trên:
"Đa tạ hảo ý của tiền bối! Ta còn muốn chơi thêm chút nữa, hiếm khi có được Hung thú mạnh như vậy để đối luyện."
"Tùy ý."
Côn Lôn Võ Tôn không nói nhiều, sau khi cảm nhận một phen không thu được kết quả gì, liền thi triển ngự khí thiên hành biến mất khỏi tầm mắt của Chu Hạo.
Ở những nơi khác, các học sinh lớp một đang hăng say chiến đấu với đám cơ biến thể cũng nhìn thấy bóng dáng của các Côn Lôn Võ Tôn.
Tuy nhiên, không một ai cầu cứu.
Thậm chí khi có cơ biến thể bị Côn Lôn Võ Tôn hấp dẫn, còn có học sinh lên tiếng:
"Tiền bối, để lại cho chúng ta!"
Các Côn Lôn Võ Tôn cũng cảm thấy mình có chút dư thừa, lần lượt thi triển ngự khí thiên hành rời đi.
Đúng là có chút khác biệt so với thường ngày.
Dù sao lần này, thực lực tổng thể của các học sinh tham gia bầu trời thí luyện rất cao, ai nấy đều tràn đầy chiến ý, trân trọng cơ hội chiến đấu với cơ biến thể lần này. Vì bình thường rất khó gặp được Hung thú có thực lực tương đối mạnh mẽ như vậy.
Thậm chí có một vị Côn Lôn Võ Tôn vừa bay qua không trung, liền nhìn thấy một cơ biến thể vừa tiếp cận một thiếu niên đang ôm một bó cốt thép. Giây tiếp theo, âm thanh kim loại va chạm liên tục vang lên, từng cây cốt thép không ngừng xuyên thấu qua thân thể của cơ biến thể. Nó ngã gục xuống ngay dưới chân đối phương, lập tức tắt thở, máu chảy lênh láng.
Thiếu niên kia sau khi giải quyết xong đám cốt thép, vẫn không quên cúi người chào về phía hắn, sau đó yên lặng thu lại cốt thép.
Bạn cần đăng nhập để bình luận