Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 219: Độ khí

Tại đỉnh cao nhất của thí luyện trường, vô số học sinh bị thương vẫn đang không ngừng được đưa tới.
Nhìn lướt qua đã có hơn trăm người, bất quá trong số đó có một vài người đã được xử lý cầm máu khẩn cấp, chỉ là... Phương pháp xử lý lại vô cùng thô sơ.
Quả thực không sai, lập tức có một lão sư nhịn không được liền lên tiếng chê bai:
"Đây là học sinh nào làm cấp cứu vậy! ? Ta làm lão sư nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy cách cấp cứu bết bát như thế, ít nhất cũng phải làm sạch vết thương xung quanh rồi mới tiến hành xử lý chứ!"
"Học sinh của ta tình huống cũng gần giống như vậy, chắc là cùng một người xử lý! Quá tệ, cũng không biết lão sư rốt cuộc đã dạy dỗ như thế nào!"
Tô Dương liếc nhìn qua hai vị lão sư đang chê bai cách đó không xa, hai người bọn họ đang gỡ bỏ quần áo băng bó vết thương của đối phương ra để xử lý lại, việc cầm máu ngược lại đã ngừng, nhưng do không được làm sạch nên xung quanh vết thương xuất hiện rất nhiều mảnh vụn, thậm chí có mấy học sinh vì quá hung ác mà vết thương càng bị nới rộng.
Tuy nhiên có chê bai đi chăng nữa, việc đối phương có thể kịp thời cứu người là điều rất đáng khen ngợi.
Tô Dương không lên tiếng, bởi vì hắn liếc qua cách cấp cứu bết bát kia, rất giống nét bút của lớp 5.
Dù sao thời đại này mà có thể làm cấp cứu bết bát như vậy... Đúng là khó tìm được mấy người.
Khi số lượng học sinh được cứu ngày càng nhiều, về cơ bản có thể xác định là có Phong Nhận Trùng tồn tại.
Tô Dương cũng không nhịn được mà lo lắng.
Có điều, hắn lo lắng không phải là sự an nguy của lớp 5. Nói một cách chính xác, trong số những học sinh tham gia thí luyện lần này, không có mấy ai có thể đơn đấu với lớp 5 mà không rơi vào thế hạ phong.
Lớp 5 căn bản có kém thì kém, nhưng không có nghĩa là không có thực lực. Ngược lại là vì chiêu thức thi triển ra uy lực quá mạnh nên mới dễ dàng xảy ra vấn đề.
Điều quan trọng nhất chính là những đứa trẻ này hành sự... Rất là lỗ mãng.
Hai người duy nhất trong lớp 5 hành sự có chừng mực hơn chính là Chu Đào và Lý Nhất Minh, khi gặp phải tình huống, đầu óc còn có thể xem là tương đối tỉnh táo, sẽ không trực tiếp hành động một cách lỗ mãng.
Những người khác... Vậy thì không thể nói trước được.
Tô Dương hiện tại sợ nhất là lớp 5 sau khi đụng phải Phong Nhận Trùng, trực tiếp liều mạng xông lên!
Phong Nhận Trùng, loại ký sinh hình Hung thú này phi thường khó xử lý, không thể trực tiếp đánh giết, sẽ dẫn đến trái tim ký chủ suy kiệt, cũng theo đó mà tử vong tại chỗ.
Nhất định phải nghĩ biện pháp đem Phong Nhận Trùng, tận lực dẫn dụ nó ra khỏi thân thể ký chủ, sau đó tìm thời cơ thích hợp để tiến hành cưỡng chế tách ra thì mới có thể bảo vệ được tính mạng đối phương.
Loại Hung thú ký sinh này cho dù có bị cưỡng chế tách ra cũng sẽ không tử vong, vẫn có uy hiếp vô cùng mạnh, khó giải quyết nhất là sau khi tách ra còn có thể tìm kiếm ký chủ mới để tiếp tục ký sinh, vạn nhất có học sinh nào của lớp 5 bị ký sinh, vậy thì đúng là xong đời!
Thế mà... Lớp 5 căn bản không hề biết Phong Nhận Trùng là thứ quái quỷ gì, bọn hắn căn bản không biết phải phòng ngừa việc bị ký sinh như thế nào!
Vì vậy mà Tô Dương càng nghĩ, trong lòng càng thêm bất an. Nghĩ lại thì hiện tại thí luyện trường hẳn là không thể tiếp tục, thừa dịp mọi người đang cứu chữa học sinh, Tô Dương mò tới đỉnh cao nhất của miệng cống thoát nước, thả người nhảy một cái, trực tiếp vào bên trong thí luyện trường, để phụ giúp vận chuyển những học sinh bị thương.
Mãi đến khi toàn bộ số học sinh trong thông đạo được đưa lên, Tô Dương mới thúc giục Thương Diễn Quyết, nhanh chân mà chạy.
Một lão sư cùng đang vận chuyển người bị thương, thoáng chốc nhìn thấy Tô Dương không còn bóng dáng, sửng sốt một chút:
"Tô lão sư?"
"Tô lão sư!?"
Tô Dương di chuyển nhanh chóng ở bên trong thông đạo.
Mười dấu ngắm di động của lớp 5 đã xuất hiện trong tầm mắt Tô Dương, trực tiếp men theo dấu ngắm mà di chuyển, nhanh chóng lao đi theo hướng được chỉ thị.
Thế nhưng sự chú ý của Tô Dương đầu tiên tập trung vào hướng di chuyển của Chu Đào và Tôn Chiêu.
Những người khác không ngừng di chuyển, chỉ có Chu Đào và Tôn Chiêu là ở yên một chỗ, mà lại không có động tĩnh.
Chỉ trong chốc lát, Tô Dương đã đi tới ngã ba, kết quả liếc mắt nhìn qua, liền phát hiện trên mặt đất nằm một loạt người, còn... Thẳng tắp, chỉnh tề.
Tô Dương có chút ngơ ngác trước tình cảnh này, thế nhưng không hề trì hoãn, vội vàng đi đến cuối thông đạo rồi rẽ trái.
"Chu Đào."
Chu Đào đang cảm nhận khí tức, có chút mộng mị.
Hắn vừa mới nhận ra một luồng khí tức quen thuộc đang đến gần, rất giống với khí tức của lão sư.
Hắn còn cho rằng cảm giác của mình có vấn đề, dù sao lão Tô khẳng định không thể nào tiến vào thí luyện trường được!
Thế nhưng vừa nghe thấy giọng nói của Tô Dương, Chu Đào đột nhiên đứng dậy:
"Lão sư, người... Sao người lại ở chỗ này!?"
"Thí luyện trường bên trong có một vài tình huống xảy ra."
Tô Dương nói tiếp:
"Tôn Chiêu? Tôn Chiêu đâu?"
"Lão sư, hắn bị ta dùng chấn khí đánh ngất, tình huống có chút nghiêm trọng."
"Hả?"
Tô Dương nhất thời ngây ngẩn cả người:
"Ngươi đánh hắn làm gì vậy?"
Chu Đào cười khổ một tiếng, vội vàng kể rõ chuyện vừa xảy ra cho Tô Dương. Tô Dương nghe xong, không khỏi hoảng hốt.
Hình thái mới! ?
Bất quá Tô Dương hiện tại không có thời gian suy nghĩ nhiều, vội vươn tay ra bắt mạch cho Tôn Chiêu.
Mạch tượng hỗn loạn, nhưng không khó nhận ra mạch đã bị người khác bảo vệ.
"Ngươi giúp hắn bảo vệ tâm mạch sao?"
"Không phải, ta không biết làm, là do ta tìm người của lớp 1 đến hỗ trợ."
Chu Đào cười khổ một tiếng:
"Sau này trở về, chúng ta vẫn nên dành chút thời gian để học mấy thứ này, nếu không, gặp lại tình huống tương tự, chỉ có thể trơ mắt mà đứng nhìn."
Tô Dương không nói gì nhiều, hắn cũng là lần đầu tiên gặp phải tình huống khí tức cùng mạch tượng bị chấn loạn hoàn toàn thế này.
"Lão sư, có thể xử lý được không? Hay là chúng ta đưa hắn ra ngoài?"
"Ta thử xem có thể xử lý được không!"
Tuy không có kinh nghiệm xử lý qua tình huống tương tự, nhưng Tô Dương cảm thấy, đối với hắn mà nói, hẳn không phải là vấn đề lớn.
Đỡ Tôn Chiêu dậy, sau đó liền bắt đầu độ khí cho Tôn Chiêu.
Dưới sự khống chế của Tô Dương, Hỗn Độn chi khí nhanh chóng tràn vào trong cơ thể Tôn Chiêu, thoáng cảm nhận một chút liền phát hiện tình huống trong cơ thể đúng là vô cùng tồi tệ. Hỗn Nguyên Nhất Khí của Tôn Chiêu đang chạy loạn khắp nơi trong cơ thể, mà lại còn có xu hướng suy yếu.
Đan điền hẳn đã hao tổn sạch sẽ.
Tô Dương trong nháy mắt đem Hỗn Độn chi khí của chính mình chia thành mấy chục luồng khí tức, khuếch tán chúng ra thật nhanh, cưỡng ép bắt lại những Hỗn Nguyên Nhất Khí đang chạy loạn khắp nơi, sau đó thông qua việc tạo ra luồng khí xoáy, cưỡng ép khóa chúng lại. Cứ lặp đi lặp lại như vậy, thu thập toàn bộ những luồng khí tức đang tản ra bốn phía rồi hội tụ chúng lại thành một khối, thúc đẩy luồng khí xoáy đưa thẳng vào trong kinh mạch.
Dù sao đều đã đi qua một lần, tự nhiên là nhớ rõ cách vận hành.
Sau khi gom những luồng khí đang chạy tán loạn lại thành một khối đưa vào bên trong kinh mạch, Tô Dương bắt đầu rút tinh thuần năng lượng trong đan điền của mình truyền vào trong Kỳ Kinh bát mạch, một lát sau, tình huống trong cơ thể Tôn Chiêu đã được chữa trị không sai biệt lắm, tự mình vận chuyển chu thiên bình thường, cơ chế tự chữa lành cũng khởi động.
Tô Dương lúc này mới thu hồi Hỗn Độn chi khí, nói:
"Được rồi, không có vấn đề gì nữa, bất quá hao tổn có chút lớn, vẫn cần phải nghỉ ngơi thật tốt mới có thể tỉnh lại."
Cảm nhận được khí tức của Tôn Chiêu quả nhiên không còn dáng vẻ uể oải như trước đó, Chu Đào lộ vẻ mặt không dám tin.
Chu Uyên bị hắn đả thương, cho dù có trưởng lão gia tộc hỗ trợ độ khí cũng chưa khôi phục được.
Lão Tô vừa ra tay, không đến năm phút đã chữa khỏi rồi! ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận