Để Ngươi Người Quản Lý Phế Vật Lớp, Làm Sao Thành Võ Thần Điện

Chương 106: Kiên trì cũng là thắng lợi

Trải qua quá trình sàng lọc không kể ngày đêm, Tô Dương cuối cùng đã tìm được tâm pháp phù hợp với Phó Vân Hải trong kho, chia làm hai loại lớn là phòng thủ và thân pháp.
Tên là Thiên Cương Địa Sát Bộ.
Vẫn như trước đây, tâm pháp cơ sở lại có một cái tên rất "ngưu bức" và "hống hách".
Trên thực tế, nếu xét toàn bộ kho tàng tâm pháp loại thân pháp thì nó chỉ được coi là loại tâm pháp nhị đẳng.
Phương thức tu hành đầy đủ đại khái là trước tiên luyện tập trồng cây chuối dùng hai tay di chuyển, sau khi luyện thành thì luyện thêm công phu ở trên đùi, khi thân pháp đại thành thì dùng cả tay lẫn chân, thân pháp sẽ biến ảo khôn lường.
Bất quá nội dung sau khi cắt giảm cũng chỉ còn lại việc luyện trồng cây chuối dùng hai tay di chuyển, không có gì bất ngờ, tình huống của Phó Vân Hải cũng giống như Tôn Chiêu và Lý Nhất Minh, chỉ có thể phù hợp đến nhập môn thất phẩm Võ Huyền cảnh.
Tình huống này khiến Tô Dương có chút mộng mị.
"Thân pháp này sau khi xóa bỏ sao lại có loại tư thế kỳ quái?"
Tô Dương không khỏi có chút đau đầu.
Thực sự là ngoại trừ Chu Đào có phong cách còn có thể xem là đứng đắn, những người khác phong cách càng ngày càng khác thường.
Trước mắt, Tô Dương cơ bản có thể khẳng định một điểm.
"Xem ra là bởi vì tư chất ngu dốt, cho nên đều chỉ có thể phù hợp đến nhập môn thất phẩm Võ Huyền cảnh."
"Bộ phận bị cắt giảm có khả năng là quá phức tạp, không thích hợp với tư chất của bọn hắn, không cách nào lĩnh ngộ."
"Chỉ có Chu Đào không có tư chất ngu dốt mới có thể hoàn chỉnh học tập trọn vẹn tâm pháp."
Bất quá, Tô Dương cảm thấy có lẽ không phải là vấn đề lớn.
Hắn có thể giúp học sinh hỗn hợp thành Hỗn Nguyên Nhất Khí, phối hợp với tâm pháp gia truyền của bọn hắn, bởi vì Hỗn Nguyên Nhất Khí sẽ sửa đổi độ phù hợp.
Cứ như vậy, hạn mức cao nhất được nâng lên đến Võ Hoàng cảnh giới, cũng coi như giải quyết được vấn đề tìm kiếm tâm pháp cao cấp sau này.
Còn về sau khi Hỗn Nguyên Nhất Khí tiến vào giai đoạn dung hợp rồi sẽ biến thành dạng gì, đó không phải là chuyện có thể suy tính ở hiện tại.
Lúc này, nếu như đã xác định rõ tâm pháp của Phó Vân Hải, vậy thì việc còn lại cũng là để Phó Vân Hải bắt đầu song tu.
Sớm chuẩn bị túi nước nhỏ, lại mang thêm hai bao tương cà chua nhỏ để đảm bảo lý do.
Đợi đến ngày thứ hai khi tiết học thông thức kết thúc, Tô Dương liền gọi Phó Vân Hải đến văn phòng.
Mọi người lớp 5 thấy Tô Dương gọi Phó Vân Hải đi, ai nấy trong lòng đều chua xót muốn chết.
Việc này không phải rõ ràng là muốn truyền thụ bí pháp đoán thể rồi sao?
Phó Vân Hải tất nhiên là kích động vạn phần, rất nhanh liền đi tới văn phòng, vừa tiến vào liền đi thẳng vào vấn đề nói:
"Lão Tô, có phải là muốn truyền cho ta bí pháp đoán thể rồi?"
"Khóa cửa lại."
"A, vâng."
"Đúng là muốn truyền cho ngươi bí pháp đoán thể được thiết kế riêng."
Tô Dương chậm rãi nói:
"Bất quá trước tiên phải có ba điều ước định!"
Cơ bản đi hết quá trình, Tô Dương liền để Phó Vân Hải trực tiếp trồng cây chuối dựa vào tường, sau đó liền bắt đầu quá trình thứ hai.
Trước kia, Tô Dương rất sợ việc mình lừa dối bị vạch trần, bất quá bây giờ cơ bản không lo lắng điều này.
Lớp 5 bị Chu Đào hung hăng kích thích một đợt, đối với khát vọng bí pháp đoán thể đã đạt đến đỉnh phong.
Lúc này, để bọn hắn làm bất cứ điều gì, bọn hắn cũng sẽ không chất vấn.
Bao quát cả việc quán đỉnh khai ngộ.
May mà chỉ có ta có thể lừa dối được bọn hắn.
"Lão Tô, cần... Cần phải kiên trì bao lâu?"
"Trước tiên kiên trì nửa canh giờ, sau đó ta sẽ giúp ngươi quán thông khai ngộ."
"Vâng!"
Chờ qua nửa canh giờ, Tô Dương lại để Phó Vân Hải ngồi xếp bằng, bắt đầu cái gọi là quán đỉnh khai ngộ.
"Ta chưa nói mở mắt thì ngươi ngàn vạn lần không được mở mắt! Nếu không sẽ phí công vô ích!"
"Hả? Cái kia... Lão Tô, người chờ một chút!"
Tô Dương hơi sững sờ:
"Sao vậy?"
"Tính hiếu kỳ của ta đặc biệt cao, ta không nhất định khống chế được chính mình, người để ta chớp mắt vài phút trước đã."
"Được... Được thôi."
Phó Vân Hải vội vàng điên cuồng chớp mắt, đúng là người thật việc thật, cứ thế mà chớp mắt đến vài phút, đến khi mắt có chút khô khốc đỏ lên mới nói:
"Lão Tô, như này chắc là được rồi!"
"Thật ra... Bịt mắt cũng được."
"Ngươi không nói sớm!?"
"Ta thấy ngươi chớp mắt rất chuyên tâm, nên không có ý tứ quấy rầy ngươi."
Phó Vân Hải quả quyết dùng y phục bọc đầu mình lại, sau đó mới ngồi xếp bằng:
"Được rồi!"
Tô Dương nhún vai, lúc này mới đưa tay đặt lên trên đầu Phó Vân Hải.
Bắt đầu thực hiện theo quy trình.
Túi nước đập vỡ rồi vẩy một chút, sốt cà chua... Thôi được rồi, mùi vị kia quá nồng, dễ dàng bị lộ tẩy.
Tô Dương vội vàng nhét sốt cà chua trở về trong bọc, sau đó tay bắt đầu run rẩy nhẹ.
"Hừ!"
Là ai ! Đưa ngươi đến bên cạnh ta ! Cố nén xúc động muốn hát, Tô Dương cấp tốc thu tay lại, nghiêng người sang bên cạnh bàn, đặt mông ngồi trên mặt đất.
Thuận buồm xuôi gió, một mạch mà thành.
"Được... Được rồi..."
Nghe thấy thanh âm hữu khí vô lực của Tô Dương, Phó Vân Hải vội vội vàng vàng kéo quần áo xuống, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Tô Dương nửa sống nửa chết ngã trên mặt đất, đồng tử đột nhiên co rút lại.
"Lão Tô, người..."
"Hao tổn quá lớn, phải nghỉ ngơi một thời gian."
Tô Dương khoát tay, ra vẻ khó khăn nói:
"Đã giúp ngươi quán thông khai ngộ thành công."
"Đây, cầm lấy, đây là tâm pháp đã chuẩn bị cho ngươi, cái gọi là bí pháp đoán thể, thật ra cũng là tâm pháp song tu."
"Ta..."
"Ngươi đã được ta quán đỉnh khai ngộ, tâm pháp song tu đối với ngươi mà nói không có khó khăn, những lời căn dặn ta đều đã giao phó xong."
"Ngươi..."
"Không cần kích động, nhớ kỹ ba điều ước định của chúng ta, trước khi đạt đến thất phẩm, không được tiết lộ cho những bạn học khác còn chưa được quán đỉnh khai ngộ!"
Phó Vân Hải trong lòng cảm thấy khó chịu.
Lão Tô sao lại có thể đoán trước được tất cả những lời ta muốn nói!?
Tốt xấu gì cũng nên để cho ta nói một câu chứ!
"Đúng rồi, nhớ trước khi tu hành, hãy tìm Lý Nhất Minh hoặc là Chu Đào, bọn hắn sẽ nói cho ngươi biết một số hạng mục cần chú ý khi song tu, hai người bọn hắn không ở trên mái nhà thì cũng ở trong phòng ngủ, lén lút đi tìm người."
"Được... Vâng."
"Thôi được rồi, đi đi! Ta muốn nghỉ ngơi, quá mệt mỏi rồi."
"Vâng!"
Phó Vân Hải vội vàng rời khỏi văn phòng, thần sắc kích động vạn phần.
Vừa mới chuẩn bị đi tìm Lý Nhất Minh, nhưng vừa đi ngang qua cửa phòng học liền bị lớp 5 bắt lại.
"Lão Tô truyền cho ngươi bí pháp đoán thể rồi!?"
Phó Vân Hải trừng mắt:
"Ừm, nhưng ta cái gì cũng không thể nói."
"Vậy lão Tô có nói người tiếp theo là ai không?"
Phó Vân Hải lắc đầu.
Trong mắt đám người không khỏi lộ ra vài phần thất vọng.
"Ngươi bây giờ định đi đâu?"
"Ta cũng không thể nói."
Thấy không thể moi ra bất kỳ thông tin nào từ miệng Phó Vân Hải, mọi người đành phải thả Phó Vân Hải đi.
Ngắm nhìn bốn phía, trong phòng học cũng chỉ còn lại sáu người bọn họ.
Chẳng phải là rõ ràng bốn người kia đã được truyền thụ bí pháp đoán thể rồi sao?
"Đến khi nào mới đến lượt ta?"
"Ta đã đợi không kịp rồi!"
"Chờ đợi thôi!"
Hà Vi Vi bất đắc dĩ nói:
"Nóng vội cũng vô dụng, chẳng lẽ ngươi còn dám đi thúc giục lão Tô sao?"
Đám người đưa mắt nhìn nhau, việc này đúng là không dám.
"Bình tĩnh, phải bình tĩnh."
"Cũng đã chờ nhiều năm như vậy, còn quan tâm gì đến chút thời gian này?"
"Ta cảm thấy có lẽ đây cũng là lão Tô đang khảo nghiệm tâm tính của chúng ta, lúc này lại càng không thể nóng vội, nhất định phải ổn định tâm tính."
"Kiên trì cũng là thắng lợi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận