Thập Niên 60: Đại Viện Nàng Dâu Ăn Dưa Hằng Ngày

Thập Niên 60: Đại Viện Nàng Dâu Ăn Dưa Hằng Ngày - Chương 233: Người bại liệt đứng lên (1) (length: 7284)

Hiện tại đầu năm nay, ăn uống mọi thứ đều không dư dả, nhà nào cũng phải thắt lưng buộc bụng sinh hoạt.
Có nhà điều kiện hơi khó khăn, mỗi tháng chưa hết nửa tháng đã nợ nần, còn phải đến nơi không nể nang gì để vay tiền, dưới áp lực như vậy, các gia đình rất dễ cãi vã, động chút là xảy ra va chạm nhỏ, có nhà còn động tay động chân đánh nhau.
Bình thường trong ngõ hẻm, nhà ai đánh nhau thì đều là Kim Tú Nhi chạy đến khuyên can, Tiêu Bảo Trân cũng không ngờ, hôm nay lại là nhà Tú Nhi đánh nhau.
Tú Nhi trong xóm có quan hệ tốt, nhà nàng đánh nhau, mọi người ngoài xem náo nhiệt, còn mang theo vài phần lo lắng.
Tiêu Bảo Trân nghe xong tin này, lập tức nói, "Ta cũng đi xem sao, Tiểu Cao, ngươi mang bọn nhỏ về nhà đi."
Cao Kính không thích chuyện xem náo nhiệt lắm, với lại Bảo Trân tỷ đi xem, tối về sẽ kể cho hắn nghe.
Cao Kính gật đầu, nhận lấy bọn trẻ, quay đầu vào trong sân.
Tiêu Bảo Trân đi theo Trương Tiếu vội vàng đến nhà Kim Tú Nhi, đến nơi mới thấy, trong ngõ rất nhiều người đều đã đến, mọi người đứng ở cửa, đều cố duỗi cổ vào trong nhìn.
"Chuyện gì xảy ra vậy? Ồn ào cái gì thế?" Trương Tiếu vừa vào cửa đã hỏi.
Những người khác theo vào, chỉ hai giây sau, tất cả kéo Trương Tiếu, ra hiệu không cần hỏi nữa, mọi người đều biết chuyện gì xảy ra.
Kim Tú Nhi đang cãi nhau với bà chồng.
Chồng Kim Tú Nhi tên Lý Đông Xương, làm việc ở nhà máy thép, nhà anh nhiều con trai, nên anh đến ở rể nhà Kim Tú Nhi.
Cũng không biết có phải vì thế không, Lý Đông Xương bình thường trong ngõ không mấy khi nói chuyện, luôn cảm thấy mọi người xem thường mình.
Bà chồng Kim Tú Nhi ban đầu không hay đến, chẳng phải dạo này Kim Tú Nhi đi làm ở khu phố, hai đứa con nhỏ không ai trông, nhà họ chỉ có một suất nhà trẻ, đưa đứa nào cũng không xong, nên Kim Tú Nhi dứt khoát gọi bà chồng đến.
Bà chồng cũng thoải mái, gọi cái là đến ngay, nhưng mà đến lâu như vậy, nhà Kim Tú Nhi luôn không yên ổn, động tí là cãi nhau, mỗi lần lại to hơn lần trước, hôm nay thì đánh nhau luôn!
Lúc này Kim Tú Nhi ngồi trước bàn thở hồng hộc, trông như sắp tức ngất đến nơi, bà chồng cô thì ác hơn, trực tiếp ngồi xuống đất vỗ đùi khóc huhu.
"Khóc khóc khóc, mọi người đến cái là bà chỉ biết khóc, lúc nãy cãi nhau khỏe thế cơ mà?" Kim Tú Nhi đập bàn, tức giận quát một tiếng.
Bà chồng Kim Tú Nhi ngừng khóc, trực tiếp nằm ra đất gào lên, "Mọi người mau lại mà xem này, đây là con dâu tốt của tôi đấy, nhà khác thì toàn bà chồng khó khăn với con dâu, giờ thì ngược lại, một bà chồng như tôi lại bị con dâu bức thế này, thật không có trời đất gì nữa, đây là xã hội mới à?"
"Bà có thể nói lý một chút không, nếu không phải bà làm chuyện kia, tôi còn hơi sức đâu mà cãi với bà, tôi có thời gian này còn cho con đi tắm được ấy." Kim Tú Nhi thấy bà chồng khóc lóc ầm ĩ, gân xanh trên trán nổi hết cả lên, cô sấn tới, muốn kéo bà chồng dậy.
Bà chồng Kim Tú Nhi chết sống không chịu dậy, vùng vẫy điên cuồng, bà ta càng giãy giụa, Kim Tú Nhi càng muốn kéo dậy, đột nhiên "bộp" một tiếng, không ai biết chuyện gì, tay Kim Tú Nhi đã rơi vào lưng bà chồng.
Mọi người đều ngây người, Kim Tú Nhi cũng hơi sững sờ, bà chồng cô thì khóc tan nát cõi lòng, "Mọi người xem kìa, con dâu đánh tôi!"
"Ấy, bác gái ơi, bác đứng lên mà nói chuyện đã." Cô Hứa vội nói, "Tú Nhi không phải người như vậy, nãy tôi thấy, là do bác ngọ nguậy nên không cẩn thận trúng thôi, bác đứng dậy trước đã."
"Phì, các người đều là một bọn, các người đều giúp đỡ nó, các người đều là đồng đảng của con dâu ác!" Bà chồng Kim Tú Nhi tức giận nói.
"Bà nói cái gì thế, bọn tôi chỉ là tới xem chút thôi, nhà bà náo loạn như vậy thì cũng đâu ra gì."
"Đúng đấy, bọn tôi bận đi khuyên còn bị trách ngược, bà mắng Tú Nhi là con dâu ác, bản thân bà tốt đẹp gì, tôi nhổ vào, tưởng mọi người trong xóm này không biết sao?" Người này lập tức quay sang, lớn tiếng nói với mọi người, "Bà chồng Kim Tú Nhi này đúng là không phải người! Bà ta đến trông trẻ mà cứ lén lút mang đồ của nhà Tú Nhi về, chắc là để cho mấy đứa con trai khác của bà ta, có ai lại làm thế không cơ chứ!"
"Đúng đúng đúng, chuyện này tôi cũng thấy rồi, không phải một hai lần đâu, có lần tôi thấy bà chồng cô ta xách một rổ trứng gà đi, lúc về giỏ xách không còn gì."
Mặt bà chồng Kim Tú Nhi thoáng lộ vẻ chột dạ, nhưng rất nhanh lại hùng hồn nói, "Ai bảo tôi mang đồ về cho con trai khác, tôi tự ăn không được sao?"
"Bà là chồn à? Bà ăn một rổ trứng gà, gạt ai thế? Tú Nhi à, bọn tôi đều đứng về phía cô, bọn tôi biết bà chồng cô không ra gì, ai lại làm thế bao giờ, bòn rút của con trai rồi cung cấp cho con khác, chồn còn không như bà đấy, tôi nhổ vào! Còn không biết xấu hổ mà ở đấy khóc lóc om sòm, Tú Nhi cô nên đuổi bà chồng cô ra ngoài đi." Có người bày kế.
Kim Tú Nhi cười khẩy, không nói gì.
Chỉ một tiếng cười khẩy này thôi, dường như đã chọc giận bà chồng Kim Tú Nhi, bà ta lại ngồi bệt xuống đất, bắt đầu vừa khóc vừa gào, còn không ngừng giơ chân lên.
"Thì coi như tôi lấy chút đồ về thì sao chứ? Nhà bọn nó hai vợ chồng đi làm, một người ở khu phố làm, một người ở nhà máy thép, điều kiện gia đình giàu có thế, cho tôi chút đồ thì có làm sao?"
Lời nói này cứ như lẽ phải, những người khác nhìn mà không chịu nổi, thi nhau trợn mắt với bà ta.
Lý trí của Kim Tú Nhi lập tức tan vỡ, cô vừa nghĩ, mình là công nhân khu phố, không thể cãi lộn, lỡ đồng nghiệp khu phố nghe được thì không hay, nhưng bây giờ cô không thể nhịn được nữa, cô sấn đến trước mặt bà chồng, giơ tay lên muốn tát vào mồm bà ta.
Mọi người thấy vậy thì trừng to mắt, "Tú Nhi, cô đừng xúc động."
"Đúng đấy Tú Nhi, bà ta dù gì cũng là bà chồng, cũng là người lớn tuổi, cô không thể đánh người, đánh một cái thôi thì có lý cũng thành ra không có lý đâu."
Tiêu Bảo Trân đứng gần Kim Tú Nhi nhất, vội vàng xông lên kéo Kim Tú Nhi lại, nhỏ giọng nói, "Cô làm gì vậy? Có chuyện thì nói, bà ta làm gì thì cô cứ nói ra, đánh người thì cô sai rồi."
Mặt Kim Tú Nhi tái xanh, cả người run rẩy, nhờ có Tiêu Bảo Trân đỡ cô mới miễn cưỡng đứng vững được, Kim Tú Nhi hít sâu vài hơi, lớn tiếng nói, "Các cô bác láng giềng ơi, các vị hàng xóm, hôm nay các người làm chứng cho tôi, bà chồng tôi luôn mồm nói tôi muốn giết chết bà ấy, hôm nay tôi sẽ kể đầu đuôi mọi chuyện cho mọi người nghe."
Bạn cần đăng nhập để bình luận