Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư

Chương 874: Nhập Đạo

Ngay từ đầu, hai tiểu gia hỏa bị giày vò không thành hình người, bộ dáng mười phần đáng thương, Lâm Thanh Trúc cùng Triệu Uyển Nhi nhìn mà có chút đau lòng.

Mỗi ngày hai nàng đều giúp bọn chúng van nài, để cho sư tôn hạ thủ nhẹ một chút. Thế nhưng trải qua một tháng về sau, hai nàng đã ngạc nhiên phát hiện hai tiểu gia hỏa tiến bộ cực mạnh.

Lực lượng của bọn chúng tăng lên, trực tiếp đạt đến cực hạn nhục thể phàm thai.

"Sư tỷ, trước đây hai chúng ta lên núi hình như chưa hề trải qua loại phương thức tu luyện này." Nhìn xem hai tiểu gia hỏa ngoài núi dùng bộ pháp nhẹ nhàng, phi tốc chạy trong khe núi, Triệu Uyển Nhi có chút giật mình nói.

Lâm Thanh Trúc cũng là gật đầu, hai tiểu gia hỏa mặc dù còn không có tu luyện, nhưng lúc này lực lượng của bọn chúng đã đạt đến cực hạn nhục thể, có thể xưng trời sinh thần lực.

Tiềm lực của bọn chúng đã được khai phát đến cực hạn, có thể nói chỉ cần bọn chúng bắt đầu tu luyện thì tuyệt đối thực lực sẽ đột nhiên tăng mạnh, tu vi tăng lên so với ăn cơm uống nước còn muốn đơn giản hơn.

Lâm Thanh Trúc âm thầm giật mình, trong lòng nàng không khỏi bội phục sư tôn của mình.

Quả nhiên gừng càng già càng cay, nàng thật sự nghĩ không ra loại phương thức dạy bảo này, quả là mở rộng tầm mắt.

Diệp Thu ngoại trừ để cho hai tiểu gia hỏa mỗi ngày tôi luyện nhục thân, mỗi ngày lúc hoàng hôn còn cần các loại bảo dược rèn luyện thân thể của bọn chúng. Có thể nói là trực tiếp đem thiên phú của bọn chúng khai phát đến cực hạn.

Sáng sớm, một luồng sơ dương chiếu rọi trên đỉnh núi Tử Hà phong, gió nhẹ chầm chậm thổi qua.

Triệu Uyển Nhi phụ họa gật đầu, không dám tin nói ra: "Thật không dám nghĩ tới a, thành tựu của bọn chúng sau này đến cùng có thể đạt tới loại tình trạng kinh khủng như thế nào?"

Nhập đạo!...

"Tựa như trước đây tiểu Linh Lung có phương thức tu luyện liền rất cực đoan, lấy các loại bảo dược để rèn luyện thân thể, mở ra Lực Lượng Cực Cảnh."

Hôm nay là ngày huấn luyện ma quỷ thứ ba mươi của Diệp Thu. Hắn đứng trên đỉnh núi lẳng lặng chờ đợi hai thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn ở dưới núi đang phi nước đại trong khe núi.

Lâm Thanh Trúc nói: "Trước đây nhóm chúng ta lúc lên núi có tư chất căn cốt cùng hai tiểu gia hỏa này so ra hoàn toàn không phải một cái khái niệm."

Diệp Thu đứng trên đỉnh núi quan sát đại địa mênh mông, mây trôi lửng lờ tựa như nhìn về quá khứ.

"Lại xem trước đây tiểu Linh Lung tại Vân Đỉnh sơn một trận chiến Phong Thần, trực tiếp nghiền ép tất cả kẻ địch cùng thế hệ, có thể thấy được phương thức tu luyện của sư tôn tuyệt đối là thích hợp nhất với nàng."

"Sư tôn cũng là bởi vì nhằm vào thể chất khác biệt mà đưa ra phương thức dạy bảo khác biệt."

Sau một tháng huấn luyện, Diệp Thu rốt cục bắt đầu bước kế tiếp của mình.

"Sư tổ, chúng ta đã tới."

Bằng chừng ấy tuổi mà tiềm lực đã khai phát đến loại tình trạng này, đừng nói là một bước Chí Tôn, liền xem như một bước Phong Vương thì các nàng cũng tin tưởng.

Trải qua một tháng tiếp xúc, tiểu Mộng Ly đã không còn sợ hãi Diệp Thu như lúc mới bắt đầu, nụ cười của nàng treo thật dài ở trên mặt, nhìn xem rất ngọt ngào nhu thuận hiểu chuyện.

Năm đó tại phía trên một ngọn núi khác, một vị lão giả tiên phong đạo cốt thường xuyên ngồi xếp bằng. Chỉ tiếc là chuyện cũ đã qua, cố nhân sớm đã không còn tồn tại.

Không đến một lát bọn chúng đã lê bước chân nặng nề đi tới đỉnh núi.

Tiểu Mộng Ly càng là hoan hô nhảy cẫng: "Tốt quá, sư tổ rốt cục đã chịu dạy cho chúng ta tiên thuật. Ta muốn học tiên thuật lợi hại nhất."

"Ừm, cũng nên là thời điểm để cho các ngươi tiếp xúc một chút tiên pháp chân chính."

Truyền thừa sở dĩ gọi là truyền thừa vì nguyên nhân lớn nhất đơn giản chính là có người kế tục.

Một đứa thì líu lo ríu rít, cười nói không ngừng. Một đứa thì từ đầu tới đuôi cũng không hé ra một câu.

Nghe xong lời này, hai tiểu gia hỏa lập tức hai mắt tỏa sáng, ngay cả tiểu Huyền Dịch gần đây quái gở mà lúc này cũng lộ ra vẻ kích động.

Tiểu Huyền Dịch thì lại biểu hiện mười phần lãnh khốc, trầm mặc ít nói, cả hai tiểu gia hỏa hoàn toàn hiện ra hai thái cực.

"Ta sẽ giống như sư tôn một người một kiếm quét ngang bát hoang."

Chí hướng của Tiểu Mộng Ly rất lớn, có thể là do nàng trong suốt thời gian qua đã nghe nói không ít sự tích liên quan tới sư tôn của nàng, nội tâm nàng liền nhận lấy ảnh hưởng rất lớn, cho nên nàng cũng muốn trở thành một vị kiếm tu giống sư tôn của nàng.

Diệp Thu chỉ là cười cười, đối với lý tưởng của Tiểu Mộng Ly hắn vô cùng tán đồng, bởi vì hắn cũng là một vị kiếm tu.

Diệp Thu nhìn bọn chúng một cái, mỉm cười nói: "Rất tốt, xem ra trải qua một tháng huấn luyện tiến bộ của các ngươi cũng rất lớn."

Tiểu Mộng Ly muốn trở thành một vị kiếm tu thì Diệp Thu làm thế nào có khả năng cự tuyệt.

"Ha ha ha ha. . . Tốt, chỉ cần ngươi muốn học thì sư tổ định sẽ truyền cho ngươi kiếm quyết rất cường đại, để cho ngươi trở thành kiếm khách mạnh nhất thế gian." Diệp Thu theo thói quen vẽ ra một cái bánh ngọt, sau đó lại nói: "Nhưng trước đó các ngươi cần minh bạch một sự kiện."

Ngữ khí của hắn dần dần trở nên nghiêm túc, hai tiểu gia hỏa trong lòng run lên, lộ ra vẻ mặt nghiêm túc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận