Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư

Chương 868: Diệp Thu Chấn Kinh

Hunter Ngộ Không sau khi ly khai Bổ Thiên giáo đã tiếp tục đi vào nhân gian tìm kiếm chân ngã.

Sư phụ của Hunter Ngộ Không bảo nó đến nhân gian một chuyến, nhưng lại không có nói cho nó biết ý nghĩa đi vào nhân gian là cái gì.

Hunter Ngộ Không chỉ biết nó phải đi vào nhân gian, vừa đi vừa nhìn có lẽ sẽ giúp nó minh bạch dụng ý của sư phụ nó.

Khi nhìn thấy Hunter Ngộ Không, Diệp Thu âm thầm tra xét tình huống của nó rồi đột nhiên nhướng mày.

"Ồ, tái sinh cốt của nó đâu rồi?"

Diệp Thu ngây ngẩn cả người, hắn cảm thấy rất ngạc nhiên vì không biết rõ trong đoạn thời gian mình rời đi Hunter Ngộ Không đến cùng đã xảy ra chuyện gì, vì sao tái sinh cốt trong thể nội nó lại biến mất?

Đó chính là lá bùa hộ mệnh sau cùng có thể bảo vệ Hunter Ngộ Không tránh khỏi đại kiếp, nhưng vì sao nó lại đột nhiên biến mất?

Diệp Thu rất là mơ hồ, vội vàng muốn đi hỏi thăm một phen.

Hunter Ngộ Không nội tâm cuồng hỉ, kích động gãi đầu, cười nói: "A hi hi, không ngờ ta lại có thể ở chỗ này gặp được ngài. Tiền bối, đã lâu không gặp."

"Đoạn thời gian trước ta đã đi tới Bổ Thiên giáo, chỉ tiếc là tiền bối không có ở trên núi. Ta vốn cho rằng kiếp này mình sẽ vô duyên gặp lại tiền bối, nhưng không nghĩ tới hôm nay ta vậy mà được gặp tiền bối tại nơi này, đây quả nhiên là thiên ý trêu người."

Hunter Ngộ Không kính nể Diệp Thu không gì sánh được bởi vì trận chiến tại thiên cung trước đây.

"A hi hi, vẫn ổn, vẫn ổn. Lão Hunter ta coi thiên địa là nhà, phiêu bạt nhân gian cũng coi như là một kẻ tiêu dao tự tại."

"Là tiền bối sao?"

Lấy thực lực của Hunter Ngộ Không bây giờ thì không có khả năng có người trong nhân gian có thể lấy đi tái sinh cốt trong cơ thể nó. Như vậy chỉ có một cái khả năng, đó là khối tái sinh cốt đã bị chính Hunter Ngộ Không lấy ra, cũng là nó tự tay chặt đứt hết thảy liên hệ giữa nó cùng tái sinh cốt.

Thân hình hắn lóe lên, sau đó liền trực tiếp xuất hiện tại trước mặt Hunter Ngộ Không.

"Tái sinh cốt của ngươi hẳn là đã. . ." Diệp Thu mơ hồ có suy đoán.

Hunter Ngộ Không hai mắt tỏa sáng, nhìn xem khuôn mặt quen thuộc kia mà nội tâm nó vô cùng vui mừng.

Hunter Ngộ Không nguyên bản đang cúi đầu lao đi, khi phát hiện có người chặn đường đi của mình nó mới ngẩng đầu nhìn xem.

Diệp Thu nhìn xem nụ cười ngây thơ của Hunter Ngộ Không mà trong lòng có cảm giác nhói nhói, miễn cưỡng mỉm cười, tỏ ra buông lỏng nói: "Ha ha ha. . . Đã lâu không gặp. Sau khi từ biệt tại thiên cung đến nay đã nửa năm, khỉ con nhà ngươi hiện tại vẫn ổn chứ?"

Con khỉ con ngu xuẩn này tự biết nó có nghiệp chướng nặng nề nên không dám ở lại nhân gian, cho nên nó mới từ bỏ một chút hi vọng sống của nó.

Lần trước khi Hunter Ngộ Không đi tới Bổ Thiên giáo, nhưng Diệp Thu không có trong núi làm cho nó cảm thấy rất đáng tiếc, nó không nghĩ tới mình vậy mà gặp được Diệp Thu tại nơi này.

"Aiii. . ." Diệp Thu âm thầm thở dài trong lòng một hơi, lắc đầu không nói gì thêm.

Hắn rất tin tưởng thiên nhãn của mình, tái sinh cốt trong thể nội Hunter Ngộ Không đã hoàn toàn biến mất.

Nghĩ tới đây Diệp Thu vô cùng sầu lo, hắn dường như đã minh bạch ý nghĩ của Hunter Ngộ Không mà lập tức cảm thấy đau lòng.

Hunter Ngộ Không rất là kinh ngạc, nó vẫn cho rằng đây chính là bí mật lớn nhất của nó, toàn thế giới chỉ có một mình nó biết được bí mật này.

Hầu tử nghe vậy thì lập tức giật nảy mình, trong mắt nó lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi mà nhìn xem Diệp Thu.

Nếu là cường giả khác biết được khối thiên địa bảo cốt này tồn tại thì chỉ sợ đã sớm động tâm. Coi như hắn không cần thì cũng sẽ móc ra cho đồ tử đồ tôn của hắn sử dụng. Nhưng Diệp Thu vậy mà không hề bị lay động.

Đây cũng là trách nhiệm của một vị sư phụ, chỉ là Hunter Ngộ Không không còn tái sinh cốt thì độ khó khi Diệp Thu muốn cứu nó sẽ gia tăng rất lớn, nhưng mà kế hoạch của hắn cũng không có sự thay đổi nào.

"Cái này. . . Tiền bối vậy mà có thể biết rõ trong cơ thể ta có tái sinh cốt sao?"

Đây là lựa chọn của Hunter Ngộ Không cho nên Diệp Thu không có quyền nhúng tay vào. Điều mà hắn có thể làm chính là tại thời khắc cuối cùng dốc hết toàn lực bảo vệ tính mệnh của Hunter Ngộ Không.

Hunter Ngộ Không không ngờ Diệp Thu vẫn luôn biết rõ bí mật này, chỉ là hắn không có nói trắng ra, cũng không có ý nghĩ gì đối với tái sinh cốt của nó, và hắn càng không nói cho người khác biết.

Trong lòng Hunter Ngộ Không càng thêm kính nể Diệp Thu.

Vị tiền bối này có thực lực thâm bất khả trắc mà tâm tính càng là tuyệt hảo!

Diệp Thu hít sâu một hơi, hỏi: "Ngươi đã cho đi khối tái sinh cốt trong thể nội ngươi rồi đúng không?"

Ánh mắt Hunter Ngộ Không lập tức tràn đầy vẻ kính nể Diệp Thu. Cũng chỉ có dạng tâm cảnh cao nhân này mới đáng giá cho nó tôn kính như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận