Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư

Chương 542: Cứ Để Bọn Hắn Tới!

Sau khi do dự một hồi, Lâm Thanh Trúc chuẩn bị thuyết phục Tề Vô Hối thì đột nhiên một giọng nói từ phía sau truyền đến.

"Sư huynh, để cho bọn hắn vào đi."

"Sư tôn!" Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Lâm Thanh Trúc lập tức vui mừng, quay đầu nhìn lại.

Đám người cũng xoay người về phía nơi giọng nói phát ra, phát hiện chính là Diệp Thu thì bọn họ liền yên tĩnh lại. Hiện trường đã không còn có âm thanh phản đối.

Tề Vô Hối cũng quay đầu nhìn lại, phát hiện Diệp Thu đã lên tiếng thì hắn liền mỉm cười.

Chỉ gặp Tề Vô Hối chậm rãi đẩy ra song chưởng, Chí Tôn chi lực trong chốc lát liền bộc phát, bắt đầu thôi động trận pháp.

"Mở!"

Tề Vô Hối Một quát to một tiếng, kết giới mở ra một đạo khe hở, sau đó hắn lại hô to: "Vào đi!"

"Sư tôn, chúc mừng ngài đã trở lại." Gặp Diệp Thu lại lần nữa trở về, Lâm Thanh Trúc vui vẻ cười nói, nàng lại có cảm giác an toàn tràn đầy.

Sau đó hắn vỗ nhẹ một cái vào lưng tiểu nha đầu trong ngực mình, hắn cảm nhận được thân thể nàng có một chút biến hóa mà nhướng mày.

Ầm!!!

Diệp Thu cười nhạt một tiếng, nói: "Trong lòng ta cảm thấy không yên lòng về các ngươi nên phải trở lại."

Trong lòng Thanh Diệu đạo nhân liền có một trận bội phục, khó trách tại sao Bổ Thiên giáo lại được thế nhân tôn sùng là Đông Hoang đệ nhất thánh địa. Bởi vì bọn hắn có trái tim tha thứ như thế thì nào có ai còn không bội phục.

"Linh Lung, mau xuống đây, đừng quấn lấy sư tôn nữa, sư tôn còn có đại sự cần làm." Gặp tiểu Linh Lung cứ ôm thật chặt Diệp Thu, Triệu Uyển Nhi cũng là nhức đầu đi tới, chuẩn bị ôm nàng xuống.

Gặp lối vào hiện ra, Lục Ngôn lập tức vui mừng, bận bịu đỡ dậy sư tôn của mình, nói: "Sư tôn, lối vào đã mở, thầy trò chúng ta được cứu rồi, ngài mau đứng dậy đi."

Sau khi cẩn thận tra xét một cái, Diệp Thu phát hiện đạo phong ấn trong thể nội Tiểu Linh Lung có chút buông lỏng. Hẳn là vừa rồi lúc hắn cùng Triều Phong chiến đấu và đang ở hiểm cảnh nên đã gây nên sự kích động cho nàng.

Mắt thấy hắc vụ phía sau đã sắp bao trùm đến chỗ mình, hai thầy trò bọn hắn trong nháy mắt liền xông vào kết giới. Tại thời khắc bọn hắn vừa tiến vào kết giới, Tề Vô Hối lại lần nữa thôi động trận pháp để đóng lại lối vào.

Thanh Diệu đạo nhân cũng là cảm xúc rất mạnh, ông ta không nghĩ tới Tề Vô Hối thật sự có thể không kể hiềm khích lúc trước mà rộng lượng bỏ qua cho ông ta.

Tiểu Linh Lung thì càng vui vẻ, nàng vừa mới tỉnh lại liền phát hiện sư tôn không có dát, cho nên nàng trực tiếp chui vào trong ngực Diệp Thu, ôm thật chặt lấy hắn không chịu buông tay.

"Sư đệ, thế cục hiện tại thế nào?" Tề Vô Hối sau khi đóng lại kết giới liền đi tới, nói.

Ngay sau đó dưới núi lập tức phát sinh một tiếng nổ vang rung trời, một con đại hung kịch liệt đụng vào lối vào kết giới, đụng đến máu đầu văng tung tóe.

Nghe hắn hỏi thăm thì tất cả mọi người cũng tò mò nhìn qua, mười phần hoang mang.

Diệp Thu liền chậm rãi thi triển Nguyên Thủy Chân Giải, một cỗ lực lượng cường đại rót vào thể nội tiểu Linh Lung làm vững chắc đạo phong ấn kia.

Nhưng tiểu Linh Lung lại chết sống không buông tay, cuối cùng Triệu Uyển Nhi đành phải lấy ra đòn sát thủ là khoai lang nướng thì mới khiến cho nàng thỏa hiệp.

Lúc này tất cả mọi người ở đây đều chấn động tâm không gì sánh được, bọn hắn từ hưng phấn đến sa sút chỉ trong một cái chớp mắt.

Diệp Thu chính là cường giả Phong Vương cảnh đỉnh phong, như vậy khí tức cường đại trong miệng hắn ít nhất cũng là Đại Đế cảnh trở lên, bằng không hắn sẽ không có khả năng tự thân ra trận.

"Diệp chân nhân là ai? Ngài chính là Kiếm Tiên đương thời, đám cường giả hắc ám quỷ dị rắm chó kia tới một cái thì liền bị ngài chém một cái a."

"Cái gì?!!"

Hiển nhiên Tần Xuyên vừa mới tránh thoát một kiếp thì lại có một kiếp khác đang trên đường tới.

Chỉ thấy Diệp Thu nhíu mày nhìn về phía một đoàn hắc vụ đầy trời tại phương xa, nói: "Ta đã cảm thấy có một cỗ khí tức cường đại đang chậm rãi tới gần."

Gặp bọn hắn như thế, Diệp Thu cười nhạt một tiếng, nói: "Nhưng mà cũng không sao, có ta ở đây thì cứ bọn hắc ám quỷ dị kia có sẽ đến mà không có về."

Câu nói này giống như một liều thuốc an thần mà lập tức để cho đám người lại phấn khởi lên.

"He he he, đã có Diệp chân nhân ở đây thì nhóm chúng ta có gì phải sợ chứ?"

Lời này vừa nói ra, đám người vừa mới bình tĩnh trở lại thì nội tâm lại nhấc lên gợn sóng vạn trượng, cả đám trong chốc lát liền như ong vỡ tổ.

Hiện trường lại vang lên một làn sóng âm thanh nói khoác vô cùng náo nhiệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận