Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư

Chương 805: Chữa Thương

Minh tộc chi chủ nghiêm túc suy nghĩ một chút, xem xét thế cục.

Hắn rất rõ ràng cho dù hắn có thắng thì cũng không dám làm ra hành động quá phận. Bởi vì nguyên bản chính là thế lực ngang nhau đối chiến.

Kết quả duy nhất sẽ là song phương đều tự thối lui, không xâm phạm lẫn nhau.

"Nếu như bên ta thắng thì các ngươi phải rời khỏi Thiên Cung, không được xâm phạm thêm một bước nữa."

"Nếu như các ngươi thắng thì Minh tộc chúng ta sẽ rời khỏi Thiên Cung, trở lại cấm khu, trăm năm không được rời đi."

"Ngươi thấy thế nào?"

Diệp Thu nhướng mày, hắn đang suy nghĩ phải chăng Thiên Cung này còn có bí mật gì hay không?

Bởi vì trong lời nói của Minh tộc chi chủ cố ý cường điệu Thiên Cung, hiển nhiên nơi này có thứ gì đó mà hắn ta đặc biệt để ý.

Hắn đang mang một bụng hỏa khí, hiện tại đang lo không có chỗ để phát tiết.

Diệp Thu bình đạm quét nhìn đám người một cái mà không nói gì. Sau đó hắn xoay người xem xét đám hậu đại đế thú bị trọng thương.

Đám người vô cùng mơ hồ, nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên thì phát hiện hai vị đại năng kia đang từ trên trời bay trở lại đội ngũ của mình.

Tất cả mọi người đều mang vẻ mặt hoang mang nhìn xem Diệp Thu, có vài người hiện tại cũng không rõ ràng lắm trận chiến đấu này xuất phát từ đâu mà nhao nhao nhìn xem xung quanh.

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Đây tuyệt đối không phải lời nói đùa, bởi vì Bát Hoang hội tụ mấy chục vạn năm khí vận mới đổi lấy được một thời đại thịnh thế như vậy.

Sau khi suy nghĩ một phen, Diệp Thu nhìn về phía đám thanh niên phía dưới, khóe miệng khẽ cười, nói: "Được, cứ quyết định như vậy đi."

Có kẻ thương thế mười phần nặng nề, cơ hồ đã đến mức hấp hối.

Đám người cảm thấy có hai cỗ lực lượng khủng bố đem bọn họ tách ra, ai nấy đều mang vẻ mặt mờ mịt, có chút không biết làm sao.

Hai người đạt thành nhận thức chung mà đều đồng thời xoay người nhìn về phía dưới, cánh tay đồng thời vươn ra chia tách hai phe.

Đám người của các Thánh địa còn lại cũng vây quanh Diệp Thu, vì bọn họ đều rất rõ ràng trên chiến trường này nhân vật có thể đại biểu cho hai bên chính là Diệp Thu và Minh tộc chi chủ, bởi vì thực lực của cả hai đủ để xoay chuyển toàn bộ thế cục.

Đương nhiên thế cục của Đại Hoang rất thảm trọng thì thế cục của Minh tộc cũng không khá hơn chút nào.

"Diệp sư đệ, ngươi đang làm cái gì vậy? Bên này đang nóng như lửa, ta vừa rồi thiếu chút nữa đem cái đầu ghê tởm của sinh vật kia vặn xuống a." Vừa thấy Diệp Thu trở về, Tề Vô Hối liền bất mãn nói.

Đại quân Minh tộc tử thương vô cùng nặng nề, các vị thống lĩnh cũng từ chết cho đến bị thương, Minh tộc Chi Chủ đang rất đau lòng.

Từ khi chiến đấu khai hỏa đến bây giờ, ước chừng đã có mấy trăm vị thiên kiêu ngã xuống, số người trọng thương ít nhất cũng có mấy ngàn vị, có thể nói là chiến đấu rất tàn khốc. Nếu như lại đánh tiếp thì chỉ sợ Đại Hoang sẽ bị tuyệt hậu.

Nếu như bọn họ bị đánh phế đi thì không biết cần bao nhiêu năm nữa Đại Hoang mới có thể cường thịnh trở lại.

Thời khắc đối mặt với địch nhân đến từ bên ngoài, các đại thánh địa đều đồng loạt xông lên, có vẻ đặc biệt đoàn kết.

Trong lòng đám người vô cùng cảm kích, trong mắt bọn họ chỉ có sự tôn kính nhìn Diệp Thu, hô lên: "Đa tạ tiền bối."

Sau khi đưa cho Mạnh Thiên Chính một viên Tiên Thiên Cực Linh Đan, Diệp Thu mở miệng nói: "Chư vị, cuộc chiến nơi đây nếu còn tiếp tục như vậy thì nhất định sẽ là cục diện lưỡng bại câu thương."

Sau đó Diệp Thu móc ra mấy ngàn viên Tiên Thiên Đại Hoàn Đan phân phát cho bọn họ.

Bọn họ cũng không nghĩ tới Diệp Thu lại ban cho mình tiên đan diệu dược, bọn họ nghĩ rằng có lẽ là do đôi bên đều ở cùng một mảnh thiên địa.

Diệp Thu giơ tay lên, một cỗ lực lượng đánh vào trong cơ thể một vị hậu đại đế thú, cuối cùng hòa hoãn thương thế của hắn.

Diệp Thu chậm rãi đứng dậy, nhìn chăm chú vào tình hình chiến đấu trong phạm vi vài dặm.

Sau khi ăn vào Tiên Thiên Đại Hoàn Đan, những người bị thương cuối cùng cũng có thể bảo trụ được một mạng.

Diệp Thu đi tới kiểm tra thương thế của Mạnh Thiên Chính một chút. Lúc giao chiến ông ta đã bị một gã thống soái Minh tộc dùng huyết mâu đâm xuyên qua thân thể, cho nên trong cơ thể ông ta hội tụ rất nhiều lệ khí, cũng may là thân thể ông ta rất cường ngạnh nên mới chống đỡ được đến bây giờ.

"Các ngươi ăn vào rồi nghỉ ngơi tại chỗ một chút, kế tiếp các ngươi còn có một trận đánh ác liệt không kém."

"Mà các ngươi cũng không muốn đệ tử thiên tài do mình hao hết tâm huyết bồi dưỡng cứ như vậy ngã xuống đúng không?"

Mọi người nghe vậy đều yên lặng gật đầu, vô cùng tán thành lời nói này của Diệp Thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận