Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư

Chương 866: Tế Tự Thần Linh

Theo hiểu biết của Diệp Thu, tại thời điểm Hỗn Độn hoạ loạn, Chúc Long không biết bởi vì nguyên nhân gì mà vẫn lạc, hiện tại hắn được mai táng ở Cửu U chi địa.

Bởi vì Chúc Long đã siêu thoát đại đạo, dù bị giáng xuống Cửu U chi địa và nhục thân bị hủy diệt, nhưng linh hồn của hắn lại không bị tiêu tán.

Cái tế đàn dưới chân Diệp Thu tên là Thần Thánh tế đàn, vì tế tự Viễn Cổ đại thần mà xây dựng lên.

Diệp Thu nhìn thoáng qua tình huống bên ngoài sơn động, hắn phát hiện lại có không ít đệ tử Dao Sơn tiến vào Sói Tập phong.

Lần này bọn hắn mang đến rất nhiều đồng nam đồng nữ cùng các loại sinh linh.

Bọn hắn giết chết những đồng nam đồng nữ kia tại bên trong Băng Thiên Tuyết Địa, lấy tiên huyết của bọn họ để tế tự Thần Linh.

Loại cách làm điên rồ như thế Diệp Thu còn là lần đầu tiên gặp được. Hắn rất muốn ngăn cản nhưng nghĩ lại hiện tại còn không phải thời cơ động thủ.

"Thần Linh vĩ đại vô thượng có cảm nhận được tín đồ thành tín nhất của ngài kêu gọi hay chăng?"

"Mượn sinh chi pháp!"

Loại cổ pháp này Diệp Thu đã từng nghe thấy nhưng hắn không hiểu rõ quá nhiều.

Chỉ thấy sau khi tiên huyết chảy vào bên trong tượng đá Chúc Long, trong nháy mắt tượng đá Chúc Long giống mở ra đôi mắt đỏ bừng.

Bọn hắn lấy Thần Thánh tế đàn làm vật dẫn để tế tự Chúc Long, lấy vô song chi thể của Hoa Phi Vũ mượn lực lượng của Chúc Long.

Theo tiên huyết chảy vào tế đàn, thoáng chốc một cỗ ánh sáng màu đỏ lấp lóe từ bên trong thần đàn bạo phát ra.

Loại bí pháp này một khi thành công, Viễn Cổ đại thần liền có khả năng từ trong bóng tối khôi phục lại, lấy thân thể Hoa Phi Vũ sống trên thế gian.

"Cung thỉnh ngài ban ân bảo vệ chúng ta."

Lúc trước khi cùng Liên Phong trò chuyện, Diệp Thu đã nghe nàng nhắc qua tại thời kỳ viễn cổ từng tồn tại loại bí pháp này.

Diệp Thu nội tâm giật mình, vội vàng trốn vào chỗ sâu sơn động tiếp tục quan sát hết thảy.

Một lão giả cầm trong tay quyền trượng lải nhải khẩu hiệu tế tự.

Nhìn đến đây Diệp Thu rốt cục đã minh bạch thánh địa Dao Sơn đang muốn làm cái gì.

Cả hai linh hồn sẽ dùng chung một bộ thân thể của Hoa Phi Vũ, nếu cả hai đạt thành nhận thức chung thì còn có khả năng sinh ra dung hợp, từ đây tôn thần linh cường đại kinh khủng sẽ thật sự khôi phục.

Hoa Phi Vũ mang vẻ mặt thành kính đi vào bên trong tế đàn, đứng tại phía dưới hào quang, cảm thụ được ánh sáng thần thánh tẩy lễ.

Đương nhiên loại bí pháp này cũng tồn tại thiếu hụt, bởi vì Hoa Phi Vũ không xác định hắn sau này còn có thể chiếm cứ chủ quyền hay không.

Tế tự Viễn Cổ Thần Linh để mượn lực lượng siêu thoát đi tranh Tiên Đạo, đúc ra bất bại chi thể.

Cũng không phải là nói Hoa Phi Vũ sẽ bởi vậy mà chết, mà hắn sẽ lấy một loại phương thức khác để tồn tại.

Nếu như xuất thủ thì Diệp Thu sẽ tự hại chính mình, cho nên hắn mới lựa chọn tiếp tục ẩn tàng.

"Mượn sinh chi pháp, hai hồn dung hợp sao?"

Diệp Thu lấy một cái góc độ bí ẩn búng thẳng giọt máu bay vào trong tế đàn.

Có thể nói hành vi này của Hoa Phi Vũ mười phần lớn mật, ngay cả Diệp Thu nhìn thấy mà cũng rùng mình.

Trong nháy mắt thân thể Hoa Phi Vũ trở nên khô nóng, khuôn mặt đỏ bừng, trực tiếp phun ra một ngụm tiên huyết.

Cho nên Hoa Phi Vũ có khả năng sẽ thất bại, mà một khi hắn thất bại thì thân thể hắn sẽ bị Chúc Long khống chế, triệt để trở thành Chúc Long bản tôn.

Dị biến đột nhiên xảy ra làm cho ai nấy đều mơ hồ, Hoa Phi Vũ càng là nội tâm kinh hãi.

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Hự. . ."

Chỉ vì thu hoạch được vô thượng thần lực mà Hoa Phi Vũ không muốn sống nữa. Hắn đến cùng có chấp niệm cỡ nào mới để cho hắn điên cuồng như vậy?

Phải biết máu của Diệp Thu hiện tại đã được thần huyết tẩy luyện qua, có nhân quả trọng đại, lại có được lực lượng thần kỳ .

Giọt máu của Diệp Thu gieo xuống nhân quả, lấy vô thượng đại thần thông gia nhập vào trong tế đàn, Hoa Phi Vũ căn bản không thể phát giác ra, hắn còn đang điên cuồng thôn phệ tinh huyết trên mặt đất.

Không biết qua bao lâu, Hoa Phi Vũ đang xếp bằng dưới tế đàn đột nhiên sắc mặt trắng bệch, lộ ra vẻ sợ hãi bất an.

Diệp Thu không có xuất thủ đánh gãy trận tế tự này, bởi vì lúc này Chúc Long đã thức tỉnh. Mà Chúc Long có thực lực cường đại, Diệp Thu căn bản không phải là đối thủ của hắn.

Khóe miệng Diệp Thu có chút nhếch lên, hắn nhẹ nhàng đâm thủng ngón tay mình, chích ra một giọt máu tươi.

"Khặc khặc khặc, nhìn các ngươi khổ cực như vậy thì ta liền đưa tặng các ngươi một chút lễ vật đi."

Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là Diệp Thu sẽ khoanh tay đứng nhìn. Chỉ thấy trên mặt hắn hiện ra nụ cười quái dị, dần dần trở nên tà ác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận