Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư

Chương 803: Đảm Phách

Minh tộc Chi Chủ tán thưởng Diệp Thu: "Hảo tiểu tử, ta càng ngày càng thích ngươi đó."

"Đừng a, ta chịu không nổi." Diệp Thu tươi cười từ chối.

Hắn có thể nghe ra đối phương nói từ thích này là đối với con mồi.

Tru Tiên kiếm xoay quanh một vòng, rồi lần nữa trở lại trong tay Diệp Thu và hòa hoãn khí tức, bắt đầu tụ khí.

Minh tộc Chi Chủ cười nghiền ngẫm, sau đó lại vỗ tới một trảo.

Diệp Thu cũng lại chém ra một chiêu Thảo tự kiếm quyết.

Diệp Thu đấu với Minh tộc Chi Chủ mấy trăm hiệp mà vẫn bất phân thắng bại.

Lúc này chiến đấu bên khác cũng đã tiến vào giai đoạn gay cấn, cả hai bên đều bị thiệt hại nặng nề.

"Ngươi đến nếm thử một kiếm này của ta đi!"

Lúc này trên cửu thiên dần dần ngưng tụ ra một thanh cự kiếm, ở dưới bầu trời huyết sắc nó có vẻ đặc biệt âm trầm.

Minh tộc chi chủ gầm lên một tiếng, huyết khí lây nhiễm chư thiên, lệ khí khủng bố bao trùm thiên địa, một cỗ trật tự pháp tắc cường đại trong nháy mắt liền giam cầm nơi đây.

Tru Tiên kiếm tỏa ra hào quang huyết sắc, từng giọt mưa máu rơi xuống.

Sau khi ý tưởng đạt thành nhận thức chung, chiến đấu giữa đôi bên đã trở nên kịch liệt. Các loại bảo thuật đều ra hết, cơ hồ không có giữ lại.

Sau khi cảm nhận được sức mạnh khủng bố của Diệp Thu, nội tâm Thải Linh đã bị khuất phục.

Vô luận là bên nào cũng đều không tiếp nhận được loại tổn thương này. Diệp Thu không tiếp nhận được mà Minh tộc chi chủ cũng không tiếp nhận được.

"A... Loại quyết đấu này thật là đáng sợ." Thải Linh đứng ở bên ngoài chiến trường, khi nàng thấy một màn như vậy thì nội tâm cũng mười phần rung động.

"Hống!!!"

Trong lòng cả hai đều toát ra cùng một ý niệm, đó là phải dùng thời gian ngắn nhất giải quyết đối phương.

Hai tay Diệp Thu đồng loạt mở ra, thiên địa giống như có một con đường.

Diệp Thu gầm lên một tiếng, rồi trực tiếp thi triển thần thông mạnh nhất của mình là Thần Linh Minh.

Diệp Thu có chút ngạc nhiên khi cảm nhận được sự giam cầm xung quanh, nhưng rất nhanh sau đó hắn liền có phương pháp ứng đối.

Hắn không có thời gian trì hoãn nên phải dùng thời gian nhanh nhất để giải quyết trận chiến này.

Thải Linh một bên duy trì hào quang bảy sắc để bổ sung lực lượng cuồn cuộn không ngừng cho đám người bên trong chiến trường, còn một bên thì nhìn chăm chú trận chiến đấu của Diệp Thu.

"Thần Linh Minh!"

Lực lượng kinh người trùng kích trực tiếp thổi bay toàn bộ chiến trường.

Mà cự kiếm trên bầu trời cũng hung hăng nện xuống, lực lượng khủng bố va chạm nhua, trong nháy mắt liền sinh ra lực trùng kích hủy thiên diệt địa lan tràn ra xung quanh.

Ầm!!!

"Đến đây đi! Nhân loại các ngươi hãy cảm thụ lửa giận đề nén suốt mấy chục vạn năm của Minh tộc ta đi!"

Động tĩnh to lớn này đã trực tiếp kinh động toàn bộ Thiên Cung. Từ bên trong vô số cấm khu và động thiên phúc địa lập tức bay ra vô số thân ảnh.

Minh tộc Chi Chủ cũng nghĩ như vậy. Sau khi Diệp Thu mở ra Thần Linh Minh, hắn cũng thi triển ra pháp quyết mạnh nhất của Minh tộc.

Vừa rồi bọn hắn đang ngồi tu luyện thì đều cảm nhận được một cỗ lực lượng khủng bố lao tới, cho nên bọn hắn mới muốn đi ra nhìn xem đến cùng đã xảy ra chuyện gì.

Bọn hắn mang theo nghi hoặc, khó hiểu nhìn về phía huyết khí trên cửu thiên, nội tâm vô cùng chấn động.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

Một tiếng nổ vang lên, Cửu U giống như bị một thanh đại đao mạnh mẽ chém lên.

Trên cửu thiên phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, thiên địa mơ hồ có nguy cơ sụp đổ.

Dưới lực trùng kích cường đại này, Diệp Thu và Minh tộc chi chủ cũng bị tách ra.

Hai người đều mang sắc mặt khó coi, vì một chiêu này vậy mà đánh ngang tay, đây là chuyện mà bọn hắn đều không nghĩ tới.

"Hự..."

"Thật đáng sợ! Đây là lực lượng của tiên cảnh sao?" Một vị cường giả Đại Đế cảnh phát ra lời cảm thán, đạo tâm hắn phảng phất như càng thêm kiên định tín niệm thành tiên.

Cũng có đại bộ phận người trực tiếp bị cỗ lực lượng này chấn cho trọng thương, có người còn bị chết thảm.

Nguyên bản ai cũng vô cùng lo lắng cho chiến trường sẽ trực tiếp bị hai cỗ lực lượng cường đại này tách ra, dần dần an tĩnh lại.

Chuyện này không nhìn thì không sao, chứ vừa nhìn thì liền giật nảy mình!

"A... Đây là đại loạn sắp tới sao?"

Tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu, cho nên càng ngày càng có nhiều cường giả của các Thánh Địa chạy tới chiến trường, muốn nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Lúc này tại bên trong chiến trường, bởi vì trận tỷ thí vừa rồi lan đến cho nên tất cả mọi người ở đây hoặc nhiều hoặc ít đều bị chút tổn thương.

Trong trận doanh của Bổ Thiên giáo, Mạnh Thiên Chính sắc mặt trắng bệch, khí huyết có chút không đủ, vô lực ngồi ở bên trên một tảng đá.

Tề Vô Hối mắng chửi đĩnh đạc đứng ở bên cạnh, đưa tay chỉ vào thống lĩnh Minh tộc cũng bị trọng thương: "Khốn kiếp, ngươi chỉ xứng liếm chân cho lão tử, có gan thì đấu một mình đi, lấy nhiều hiếp ít thì tính là bản lĩnh gì?"

Nghe Tề Vô Hối chửi rủa như vậy, từ xa xa liền truyền đến một âm thanh quen thuộc.

"Tề đạo hữu chớ giận, lão phu đến trợ trận cho các ngươi."

Nghe tiếng rất gần, Tề Vô Hối quay đầu lại nhìn thì phát hiện dĩ nhiên lại là Thông Thiên Đạo Nhân của thánh địa Thiên Trì, cùng với Khương Giới Chi của thánh địa Dao Trì.

Bọn hắn đều nghe được động tĩnh mà gọi cho đám đệ tử môn hạ và các trưởng lão đều chạy tới.

Thấy bọn hắn đều đã chạy tới, Tề Vô Hối có chút ngoài ý muốn, hỏi: "Sao các ngươi lại tới đây?"

Khương Giới Chi mở miệng nói: "Chúng ta nghe nói bên đó có động tĩnh, do đó mới ngựa không dừng vó mà chạy tới đây."

"Tề đạo hữu, chuyện này là sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì rồi?"

Hiển nhiên bọn họ cũng không biết chuyện xảy ra ở đây.

Tề Vô Hối cũng không có thời gian giải thích, đĩnh đạc nói: "Lát nữa ta sẽ giải thích với các ngươi, còn bây giờ các ngươi đều lên hết cho ta, nếu không ta sẽ đánh chết đám chó chết các ngươi."

Hiện trường vốn đã vô cùng hỗn loạn, sau khi nghe hắn nói như vậy thì lại càng rối loạn thêm.

Đám người vừa mới tới còn chưa biết rõ ràng đang xảy ra thì liền đi theo đại đội tiến lên, nhưng bọn hắn cũng không biết mình sẽ đi đánh ai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận