Dạy Đồ Vạn Lần Trả Về, Vi Sư Chưa Từng Tàng Tư

Chương 847: Hoàng Kim Dịch

Diệp Thu lại phóng ra mấy chục bước, đột nhiên có một cỗ trọng lực kinh khủng đè xuống, thân thể hắn chấn động một cái, nhất thời không kịp thích ứng, suýt chút nữa tê liệt ngã xuống mặt đất.

"Ái chà, là lĩnh vực trọng lực."

Diệp Thu ngẩng đầu nhìn xem mâm tròn khổng lồ trước mặt, cảm thụ được trên thân thể mình tiếp nhận trọng lực y như thái sơn áp đỉnh, nhất thời hít thở không thông.

Loại lĩnh vực trọng lực này cơ hồ đã đạt tới cực hạn, vượt ra khỏi phạm vi Diệp Thu có thể tiếp nhận.

Đây là một cái trận pháp, nó căn cứ tu vi của người xâm nhập để chế định trọng lực cực hạn.

Cứ việc Diệp Thu có Luyện Thể cảnh đã đạt đến Thiên Nhân cảnh đỉnh phong, thân thể hắn cũng đã được tẩy luyện đến cực hạn, nhưng khi đối mặt với cỗ trọng lực áp chế này hắn cũng cảm thấy vô cùng phí sức.

Diệp Thu mỗi đi ra một bước thì cỗ trọng lực này đều sẽ tăng lên gấp đôi. Khi hắn phóng ra bước thứ mười thì liền lảo đảo một cái, trực tiếp quỳ một chân trên mặt đất.

Lúc này đã đạt đến trọng lực cực hạn mà thân thể Diệp Thu có thể tiếp nhận, cho nên hắn không cách nào lại tiến lên một bước.

Sau khi xua tan sương mù, Diệp Thu liền trông thấy rõ ràng tại phía dưới Liên Đài là một cái hồ sen, bên trong hồ sen tràn đầy kim dịch nhẹ nhàng tĩnh lặng.

Diệp Thu vô cùng kinh ngạc, hắn không nghĩ tới tại phía dưới Liên Đài lại còn ẩn giấu một cái hồ hoàng kim dịch.

"Ồ? Đó là cái gì?"

"Hoàng kim dịch! Đây chính là hoàng kim dịch trong truyền thuyết do hấp thụ thiên địa linh khí mà ngưng tụ thành!"

Diệp Thu phun ra một ngụm tiên huyết, thân thể hắn đã đạt đến cực hạn. Hắn biết rõ nếu như lại chống đỡ tiếp thì hắn sẽ chỉ có một con đường chết.

Giờ khắc này, Diệp Thu đã triệt để kích động, hắn một giây cũng không do dự mà trực tiếp lao tới hồ sen.

Thế nhưng Tam Sinh Kim Liên đã gần trong gang tấc, Diệp Thu không cam lòng từ bỏ.

Mà cái hồ hoàng kim dịch này đã tích lũy cả vạn vạn năm, cho nên nó tinh khiết không gì sánh được.

Diệp Thu đang rầu rĩ có nên tiếp tục chống đỡ hay không, đột nhiên ánh mắt hắn mơ hồ trông thấy tại bên trong hắc ám có một đoàn kim quang lấp lóe.

"Hự. . ."

Lúc vừa nhìn thấy hồ sen này, con ngươi của Diệp Thu liền co rụt lại, vẻ mặt trở nên kinh hãi.

Quả nhiên là "sơn cùng thủy tận ngỡ không đường, liễu ám hoa minh gặp một thôn"!

Diệp Thu âm thầm giật mình, hắn chật vật đứng lên lần nữa, từng bước một hướng về phía bên trái mà đi đến.

Diệp Thu vốn định từ bỏ, nhưng hắn không nghĩ tới mình sẽ ngoài ý muốn phát hiện loại trân bảo hiếm thấy này.

"Quả nhiên là trời cũng giúp ta!"

Cái hồ hoàng kim dịch này chính là thiên địa chí bảo, phi thường hiếm có. Luận về phẩm chất chỉ sợ là nó không kém Hoàng Tuyền chí bảo chút nào.

Thời gian từng chút lại từng chút trôi qua, rất nhanh sau đó một tháng thời gian đã qua đi.

Vừa nhảy vào hồ sen, một cỗ kinh thiên chi lực trong nháy mắt liền tràn vào thân thể Diệp Thu, một cơn đau nhức thấu xương như bị hỏa thiêu dâng lên.

"Hôm nay ta dứt khoát liều mạng tới cùng!"

Thân thể cực hạn sao? Không, phía trên cực hạn còn có cực hạn!

Giọt thần huyết này có uy lực quá to lớn, lấy thân thể của hắn hiện tại căn bản là không cách nào chèo chống.

Có hồ hoàng kim dịch này dùng để Luyện Thể, tăng thêm giọt thần huyết lúc trước, Diệp Thu có dự cảm lần này thân thể hắn sẽ có thuế biến.

Hắn mượn nhờ lực lượng của thần huyết để nhất cử xông phá cực hạn cuối cùng này.

"Phá cho ta!" Diệp Thu gầm lên giận dữ, vang vọng vạn dặm hoang dã.

Còn may là Diệp Thu đã tôi luyện thân thể bằng hoàng kim dịch suốt một tháng, cho nên hắn cũng miễn cưỡng chống đỡ nhất thời, nhưng dù là như vậy mà hắn vẫn còn cảm thấy thiếu rất nhiều.

Lần này Diệp Thu muốn tái tạo lại thân thể của mình, nhằm triệt để khai phát nó đến Cực Cảnh.

Diệp Thu lạnh lùng nói ra, hắn đẩy ra hai tay bắt đầu luyện hóa giọt thần huyết này.

Sau khi thần huyết dung nhập vào trong thân thể Diệp Thu, lập tức có một cỗ sức mạnh cực kỳ khủng bố bộc phát.

Giờ khắc này Diệp Thu cảm giác được thân thể của mình đã đến biên giới bạo thể.

Diệp Thu cố nén sự thống khổ này, cắn răng nghiến lợi chống đỡ. Hắn thông qua hoàng kim dịch để không ngừng tôi luyện căn cốt, nhục thân của mình.

Diệp Thu từ bên trong Càn Khôn Đỉnh lấy ra giọt thần huyết kia, ánh mắt hắn tràn đầy sự điên cuồng.

Nhưng cái này còn xa xa không đủ thoả mãn mưu cầu của Diệp Thu, vì hắn còn muốn thân thể mình càng mạnh hơn.

Diệp Thu thông qua một tháng tôi luyện thân thể, căn cốt và nhục thân của hắn đã triệt để đạt đến cực hạn.

Đột phá cực hạn thân thể đến cùng có thể đạt tới trình độ kinh khủng như thế nào thì Diệp Thu cũng không biết rõ, tuy nhiên hắn rất nhanh liền biết được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận